Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

28

Kihyun đã từng nghĩ đến những tình huống xấu nhất, nhưng ngàn vạn lần lại không thể nghĩ được đến việc Yoongi dám tự sát.

Khi y đang cùng đội tìm kiếm chạy vòng vòng bên ngoài thành phố, liền nghe được tin Yoongi cắn lưỡi tự sát từ cuộc điện thoại của Jeon Jungkook.

Tay chân Kihyun rụng rời, vốn Yoongi là một con người cực kỳ quật cường, chưa trả thù được cho ba mẹ thì sẽ không bao giờ làm điều gì hại đến bản thân. Ấy thế mà không hiểu tại sao cậu lại dám kết liễu cuộc đời mình ngay trước mặt Kang Daniel.

Cũng may là có anh ta kịp thời ngăn lại, nên cậu ấy vẫn chưa sao. Nếu không...Kihyun không dám nghĩ đến nữa.

Y vội vội vàng vàng lái xe tới bệnh viện, liền nhìn thấy trước cửa phòng bệnh một đám người túc trực ở đó, gồm có lục thiếu gia cùng Daniel.

Nhìn vẻ mặt tiều tụy cùng vết thương được băng bó trên tay Daniel, Kihyun không cần hỏi cũng biết đó là do Yoongi gây ra. Chắc chắn anh ta đã lấy tay chặn miệng cậu ấy lại trước khi Yoongi kịp kết liễu cuộc đời mình.

Dù tự sát không thành công, nhưng Yoongi lại sốt cao vào đêm hôm đó, hại các bác sĩ trong bệnh viện phải lo sốt vó vì sát khí tỏa ra từ bảy con người đang ngồi trước cửa phòng này.

Kihyun thở dài não nề, chẳng hiểu vì sao mọi chuyện lại thành ra như thế này. Rõ ràng là họ yêu nhau, nhưng lại năm lần bảy lượt làm khổ nhau.

Vẫn là độc thân sung sướng nhất, chẳng phải ghen tuông hờn dỗi gì, lại có thể thỏa thích làm điều mình muốn. Kihyun bỗng dưng cảm thấy mình thật là thông minh.

Bỏ mặc bảy con người đang sầu não ngoài cửa, y trực tiếp bước vào phòng bệnh, liền nhìn thấy Hani cùng hai tên bạn đưa ánh mắt mệt mỏi sang nhìn y.

Kihyun lắc đầu ngán ngẩm, bốn người họ đã không ngủ mấy đêm nay rồi, nếu còn tiếp tục thức trắng nữa, e là sẽ không chống đỡ nổi.

Vừa nghĩ, y vừa bước đến bên giường của Yoongi. Nhìn khuôn mặt không còn chút huyết sắc của cậu, Kihyun không khỏi có chút xót xa.

Từ một con người luôn vui tươi lạc quan, bỗng chốc biến thành một cái xác tiều tụy, mất hết niềm tin vào cuộc sống. Kihyun thương cảm cho Yoongi, vốn dĩ là một cậu thiếu gia nhà giàu, tương lai sáng lạng, chỉ vì đem lòng yêu những người không nên yêu, mà rước hết mọi đau khổ vào thân.

Y nhẹ nhàng vỗ vai Hani tỏ ý an ủi. Cô nàng đã khóc đến sưng đỏ cả mắt, khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập sự lo lắng. Lần này Yoongi đổ bệnh khá nặng, sốt cao dẫn đến hôn mê, không biết bao giờ mới tỉnh lại, chẳng trách Hani lại lo lắng đến như thế.

Amy và J-Pearl đứng lặng im ở một bên. Khuôn mặt bình tĩnh nhưng hai tay lại nắm chặt thành quyền. Bảy con người kia đã hành hạ Yoongi đến mức chết đi sống lại như thế này, vậy mà sao vẫn chưa chịu buông tha cho cậu ấy? Họ muốn bức Yoongi đến điên mới thỏa mãn sao?

Càng nghĩ càng thấy giận, Amy nhanh chóng tiến ra ngoài cửa, muốn giáo huấn đám người kia một trận, nhưng không ngờ Hani lại nhanh chân hơn, đi ra ngoài trước cả Amy.

"Đi theo tôi!"

Cô lạnh lùng liếc mắt nhìn dáng vẻ chật vật của họ, bỏ lại một câu rồi xoay lưng rời đi, lục thiếu đưa mắt nhìn nhau rồi lại nhìn sang Daniel, cuối cùng cũng nối bước đi theo.

Hani dẫn theo một đám người đi trong khuôn viên của bệnh viện, sau đó dừng lại trước một góc vườn rộng lớn. Bầu trời đêm âm u không có trăng sao khiến bệnh viện trông càng tối tăm.

Hani đứng dưới gốc cây, ngẩng mặt nhìn trời, một lời cũng không nói. Lục thiếu cũng chẳng biết làm gì hơn, chỉ đành ngắm nghía xung quanh.

"Biết vì sao tôi gọi các anh tới đây không?"

Cô bỗng nhiên lên tiếng sau một khoảng thời gian trầm mặc, ánh mắt vẫn lơ đãng trên các tầng mây.

"Là vì Yoongi."

"Chính xác."

Hani đột nhiên xoay người lại, nhìn thẳng vào bảy vị tổng tài. Khuôn mặt tràn ngập sự tức giận và lo lắng. Hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại, cô chậm rãi tiến lại gần Daniel, rỗi bỗng giơ thẳng tay tát vào mặt anh.

Daniel cùng lục thiếu giật mình nhìn cô, anh một tay ôm má, tay kia nắm chặt thành quyền. Trong việc này anh vẫn là người sai, hẳn là cũng nên chịu một ít sự trừng phạt chứ nhỉ?

"Đừng tưởng tôi không biết các người đang làm gì! Công ty của Yoongi bị như vậy là do chính anh gây ra, còn cô gái Ahn MinYoung kia là do lục thiếu phái tới! Nếu đã nói yêu Yoongi thì sao lại phải đối xử như thế với cậu ấy hả? Các anh mau trả lời tôi đi!"

Hani vừa khóc vừa rống lớn, cô ngồi thụp xuống nền đất lạnh lẽo, dùng hai tay bưng mặt khóc. Nhìn cậu bạn thân đau khổ, cô cũng chẳng yên lòng bao giờ.

"Cô biết gì mà nói? Nếu không làm thế thì Yoongi có thuộc về tôi không? Cô đã sắp kết hôn cùng em ấy rồi, làm sao mà hiểu được cảm giác của tôi chứ?"

Daniel càng nói càng nhỏ dần, cuối cùng anh bất lực đặt tay lên mặt, che đi đôi mắt mệt mỏi, cùng những giọt nước mắt đang lăn dài trên má.

Hoseok tiến lên một bước, đặt tay lên vai Daniel tỏ vẻ cảm thông. Hắn sai rồi, ai cũng sai rồi, đáng lẽ họ nên chúc phúc cho Yoongi, chứ không phải tìm cách trói buộc cậu bên mình.

"Các anh quá mức ích kỉ! Chỉ vì muốn cậu ấy quay về mà bất chấp mọi thủ đoạn. Anh có bao giờ nghĩ đến cảm giác của Yoongi không? Có bao giờ đặt mình vào vị trí của cậu ấy không? Yoongi đã rất suy sụp khi công ty bị hại, giữa lúc cậu ấy đang cần an ủi nhất thì sáu người kia lại lôi đâu ra một Ahn MinYoung đến phá đám. Các anh có bao giờ nghĩ đến hậu quả không hả?"

Jungkook buồn bã cúi gằm mặt, lặng im nghe Hani giáo huấn. Mọi chuyện đã vượt qua tầm kiểm soát, có lẽ đã không kịp vãn hồi nữa rồi...

Một đám người đứng tranh cãi nhau, không để ý trong một góc khuất, có một bóng dáng nhỏ bé suy yếu mặc đồ bệnh nhân lặng lẽ rời đi.

●●●

Yoongi không ngờ được Hwang JunSoo đã chết.

Tin tức này khi vừa ra viện cậu đã được thuộc hạ thông báo lại. Hai cha con ông bác vì quá uất ức với JunSoo liền sai người ám sát y. Sự việc vỡ lẽ, JunSoo chết, hai người kia chịu án tù chung thân, Hwang thị giờ như rắn mất đầu, một đám lão già cổ đông tranh nhau xâu xé công ty, tình hình có lẽ vô cùng căng thẳng.

Yoongi vừa nằm trên giường đọc báo, vừa cười vô cùng xảo quyệt. Thời điểm này cậu mà ra tay, khẳng định đám bô lão kia sẽ không kịp thời trở tay. Mà xem ra, thời điểm trả thù lục thiếu cũng tới gần rồi.

Hani đem đĩa trái cây vào phòng, trùng hợp bắt gặp khuôn mặt gian manh của Yoongi, không tự giác mà rùng mình vài cái. Dường như từ sau khi xuất viện, cậu ta càng ngày càng kì quái. Ừm, nói sao nhỉ? Chính xác là trông cậu ta càng lúc càng giống một con cáo già thành tinh!

Hani lắc lắc đầu, cố gắng loại bỏ hình ảnh Yoongi mọc đuôi cáo ra khỏi đầu, im lặng tiến đến bên giường của Yoongi.

Mấy ngày nay, Yoongi sống rất thanh thản, lục thiếu cùng Kang tổng không một ai đến làm phiền. Cũng phải thôi, công ty bị Yoongi chơi xấu đến thế, không ai rảnh rỗi mà đến đây quấy phá cậu.

Mà Hani lại không biết rằng đám người kia bị Yoongi động tay động chân, cô căn bản nghĩ rằng họ đã nhận ra lỗi lầm nên đã buông tha cho Yoongi. Ý nghĩ này làm cho cô cảm thấy thật hài lòng, bài giáo huấn ngày đó quả nhiên là có tác dụng rất tốt đấy!

●●●


Ôi giời ơi các anh công khai thả thính nhau nè!!! Con tim shipper của tui chịu không nổi 😭😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top