Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5. Lí do Xà vương nổi cáu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Muốn Xà vương Severus Snape nổi cáu dễ vô cùng, tất cả những gì bồ cần làm là trở thành 1 Gryffindor chính hiệu và đi quậy phá ở bất cứ nơi nào có dấu chân thầy ấy hoặc bất cứ nơi nào bồ cho là nơi thầy ấy thường xuyên lui tới. Cái giá phải trả rất rẻ, thậm chí còn hời cả quyển, vì bồ sẽ được thầy ấy "nhớ thương" trong suốt cả năm học, hoặc "tuyệt" hơn là tới khi bồ ra trường, và "tuyệt" nhất là bị thầy ấy ám (theo đúng nghĩa đen) cho tới chết.

Nhưng gần đây, tụi học sinh và các giáo sư đang rỉ tai nhau rằng Xà vương đang khó chịu 1 việc gì đó. Sở dĩ họ biết vì anh có vẻ cáu gắt và đi lượn đêm - à nhầm - đi tuần đêm nhiều hơn mọi khi khiến cả khối đứa bị thộp cổ và quẳng vào đội ngũ làm không công của trường. Còn với mấy đứa đầu nhảy số chậm thì chỉ cần nhìn vào lượng ngọc khác nhau nằm trong 4 chiếc đồng hồ - thứ tượng trưng cho số điểm của mỗi nhà - đang ngày 1 giảm xuống mặc cho các giáo sư khác đang nỗ lực cộng điểm là cũng đủ hiểu, ngay cả Slytherin cũng không tránh được thì 3 nhà còn lại cũng đừng mơ.

Vậy nhưng chưa ai dám đứng ra tâm sự với anh, kể cả công chúa Levia Potter. Mà nhắc đến Levia, cô đang khá khó chịu vì anh đã tránh mặt cô cả tuần nay, cụ thể là từ sau khi tên Grindeldore kia bị thương, ai mà biết được chứ, đó đâu phải lỗi của cô, cô chỉ tò mò 1 chút thôi mà.

Còn về Severus, mấy hôm nay anh thấy Harry cứ trốn ngủ đi... hừm, đi dạo ngoài vườn chăng, vì anh thấy em ra vào rừng Cấm tự nhiên như ra vào vườn nhà mình luôn rồi. Hầu như tất cả các đêm em đều lui tới đó, và mặc dù đã bám rất sát em nhưng cuối cùng anh vẫn mất dấu. Mà Severus anh từ xưa tới nay rất ghét việc có giữ bí mật mà mình không biết, đặc biệt là khi tấm màn ngăn cách anh với bí mật ấy lại đang ở ngay trước mắt anh. Đó chính là lí do cho sự cáu kỉnh của anh.

Nhưng đêm nay, Xà vương anh đã quyết tâm sẽ bắt được con rắn con mang máu sư tử này, chắc chắn sẽ bắt được.

**************************************

Mặc dù chưa khỏi hẳn nhưng thanh niên máu liều Harrison nhà ta vẫn "dạo vườn" như thường. Em theo lối cũ tới pháp trận còn dang dở kia, tiếp tục sửa lại những chỗ mà em cho là chưa đúng với mục tiêu là sửa xong trước Giáng Sinh.

Tất nhiên em biết Viện trưởng theo đuôi em suốt hơn 2 tuần qua, nhưng em cũng không rảnh để đứng lại chơi với anh, thế nên em đã nhờ các sinh vật huyền bí trong rừng ngăn anh lại, vì anh là quân cờ tốt nhất của ba em, anh mà chầu Merlin thì ba em sẽ tiếc lắm cho coi.

Nhưng xem ra hôm nay Xà vương đã quyết tâm sẽ tóm em bằng được, vì anh bám em rất sát, cơ hồ muốn tự lộ tẩy chính mình, đã mấy lần em có cảm giác anh như ở ngay sau lưng mình, chỉ cách có vài centimet, hoặc có lúc bóng lớn của anh chồng lên cái bóng nhỏ của em khiến em suýt quay lại phóng cho anh vài cái Avada Kedarva, vì cũng không phải là em chưa từng giết người.

Thấy mãi không cắt đuôi được, cuối cùng em bất lực quay lại, lên tiếng:

- Viện trưởng, ra đi, em biết thầy theo em rồi.

Tới lúc này anh mới bước ra, trầm giọng hỏi:

- Grindeldore, trò đi đâu vào giờ này, lại còn vào sâu trong đây, hay trò tự tin mình có thể đối phó tốt với đám sinh vật hắc ám nơi này?

Sau vài giây im lặng, Harry chầm chậm mở miệng:

- Em thấy thầy cũng có tố chất làm giáo sư môn Tiên Tri đấy, thầy nộp đơn lần nào chưa?

Severus không trả lời, thay vào đó, anh hỏi 1 câu khác:

- Trò vào đây làm gì?

- Thầy sẽ chết nếu tiếp tục theo em, quay về đi.

Em hạ giọng, cảnh giác nhìn xung quanh, tay vẫn luôn cầm đũa phép giờ phút này còn cầm chặt hơn. Chợt em gọi khẽ:

- Giáo sư?

Severus tiến đến gần em, tay cũng nắm chặt đũa phép, thì thào, anh cũng nhìn thấy thứ mà Harry đang thấy - 1 đôi mắt màu đỏ:

- Sao?

- Em muốn thầy thực hiện 2 việc.

- Nói.

- Thứ nhất, em muốn thầy giữ bí mật về chuyện ngày hôm nay, thứ 2, muốn theo em, thầy phải luôn cầm chặt đũa phép của thầy vì chúng ta sắp tiến vào lãnh địa của sinh vật hắc ám.

- Trò... - Severus hoảng sợ nhìn cậu học trò đứng trước mặt mình, sau đó nghiến răng, rít từng chữ - Trò vậy mà dám tiến vào đó.

Harry bất ngờ phóng ra 1 bùa chú hắc ám vào bụi cây trước mặt, nhưng chỉ có 1 tiếng xột xoạt báo hiệu em đã đánh trúng mục tiêu. Lại gần bụi cây, anh kinh ngạc phát hiện ra 1 con Rono bị trúng bùa tê liệt, không phải, cớ thể nó lạnh ngắt, 2 mắt mở to vô hồn, nó...nó chết rồi.

- Trò...

- Nó chết hoặc chúng ta chết, thầy chọn cái nào.

Em bình thản nói, giống như thể đây không phải lần đầu tiên em giết chúng vậy. Bước qua Severus, em nói tiếp:

- Thầy có thể mang nó về làm dược liệu, lông của nó có thể dùng để cải tiến Phúc Lạc dược đấy.

Suy nghĩ 1 lúc, rốt cuộc Xà vương nhà ta vẫn không thể cưỡng lại sức hút từ dược liệu, anh trực tiếp quăng xác Rono vào túi không gian rồi nhanh chóng chạy theo cậu học trò kì lạ của mình. Phải biết bây giờ họ đã vào sâu lắm rồi, mà anh lại không thông thuộc đường lối nơi này bằng Grindeldore, không bám sát em thì chỉ có nước vào khung thôi.

Tới 1 lúc nào đó, Harry bất chợt dừng lại khiến anh suýt đâm vào em. Không quay đầu lại, em nói:

- Giáo sư, chúng ta tới nơi rồi.

Severus cau mày, cố nhận diện cảnh vật nơi mình đứng nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể bất lực đưa ra 1 kết luận: quá tối, ngoại trừ hình bóng mờ ảo của mấy cái cây trong rừng được ánh trăng chiếu xuống và cái bóng rõ hơn đôi chút của cậu học trò đứng trước mặt thì không còn gì khác.

Severus rút đũa ra định dùng Lumos thắp sáng xung quanh nhưng bị Harry cản lại, anh có thể thấy em lắc đầu, và em nói khẽ:

- Đừng, nó sẽ kinh động đến các sinh vật hắc ám.

- Sinh vật hắc ám?!

Severus giật mình nhưng vẫn cố đề giọng xuống, nên biết nếu như anh không phải một gián điệp hai mang nhiều lần liều mạng lấy tin tức của Chúa Tể Hắc Ám chỉ sợ anh sẽ hét lên như mấy kẻ tầm thường ngoài kia. Sau vài phút bình tĩnh lại, anh thì thào:

- Chúng ta đang ở trong Rừng Đen?

- Không, chúng ta đang đứng ở ranh giới giữa rừng Cấm và rừng Đen, ban đầu em không định vào sâu thế đâu, nhưng sau sự cố ấy thì em đã chuyển qua đây để tiện nhờ giúp đỡ.

- Sự cố?

- À vâng, 1 sự cố nhỏ thôi thưa thầy, em sẽ kể dần cho thầy trong lúc em chỉnh sửa pháp trận, à, nó đây rồi.

Harry nói khi thấy ánh sáng đỏ lờ mờ ngay trước mắt, tai vẫn chú ý nghe vị chủ nhiệm bám theo mình tới tận đây:

- Cái gì!? Pháp trận, rốt cuộc trò muốn làm gì Grindeldore?

Harry không trả lời, thay vào đó, em dẫn anh tới nơi mình đặt pháp trận, phá bỏ bùa chắn trên đó rồi kéo anh vào. Pháp trận nằm giữa 1 khoảng đất trống trải, trên đó có rất nhiều kí tự kì lạ kết hợp với thứ mà sau vài phút nghiên cứu, anh xác định nó là cổ ngữ Rune, mỗi 1 kí tự đều tỏa ra thứ ánh sáng màu đỏ, cùng với những vòng ma pháp lập lòe ánh sáng đen của thứ ma thuật hắc ám khiến Severus ngay lập tức quy nó vào nhóm hắc thuật, nhưng anh đã nhầm.

- Đừng nghĩ thế giáo sư, đó không phải hắc thuật đâu, đây chỉ là 1 phương thức triệu hồi thiên sứ và nhờ họ gửi thỉnh cầu tới Merlin thôi.

- Thỉnh cầu? - Severus khó hiểu hỏi - Trò làm gì mà cần thỉnh cầu Merlin?

Nhưng em chỉ lắc đầu, đáp:

- Thầy không cần biết chi tiết đâu, thầy chỉ cần biết nó liên quan tới mạng sống của 3 người thôi, ừm, hoặc 4, em cũng chả biết nữa, ba em có khả năng sinh đôi rất cao.

Severus lập tức tóm lấy thông tin Harry vừa lộ ra:

- Ba trò, trò muốn...nếu ta nhớ không nhầm thì...trò muốn cứu sống cha, ba và...các em trò?!

- Ba em tin tưởng thầy là có lí do.

Harry không trả lời anh mà lại buông ra 1 câu khen ngợi chủ nhiệm của mình, đáp lại em là ánh mắt không hài lòng của chủ nhiệm vì tội né tránh câu nói "bán khẳng định" của anh.

Làm như không nhìn thấy ánh mắt đó, Harry ngồi xuống, tay mò vào trong túi áo, lôi ra vài cuốn sách đã được thu nhỏ, phóng to chúng lên, sau đó nghiêm túc giở sách và bắt đầu đọc, vừa đọc vừa chú ý đến chuyển động của ma pháp trên pháp trận. Nhìn em có vẻ khá chật vật với đống sách đó, em nhíu mày, trên trán đã xuất hiện vài vết nhăn chỉ có ở người lớn, trông em như 1 ông cụ non vậy.

Severus ngồi xổm xuống - 1 hành động rất không Slytherin - nhìn cuốn sách em đang đọc, là về cổ ngữ Rune cũ, thứ cổ ngữ được dùng từ xưa lắm rồi, xưa đến mức số người còn giữ và nhớ đến nó chỉ đếm trên đầu ngón tay. Severus biết vì anh đã được tiếp xúc với nó từ sớm, trong thư viện nhà Prince cũng có, mặc dù không nhiều nhưng vẫn đủ thỏa mãn bản tính ham học của anh.

Chỉ tay vào 1 chỗ trên pháp trận, anh nói:

- Chỗ này sai rồi.

- Sai? Ý thầy là sao?

Harry quay phắt lại, suýt chút nữa là va phải anh rồi, nhưng có vẻ em không để ý tới điều đó cho lắm, đôi mắt xanh nhìn anh chằm chằm đợi câu trả lời. Chỉ trong 1 giây ngắn ngủi, anh tưởng mình đã nhìn thấy 1 con ưng con ham học tới từ Ravenclaw.

Severus rất nghi rằng nếu anh không giảng giải cho cậu nhóc trước mặt đây thì phải chăng anh sẽ biến thành bữa tối ngon lành của các sinh vật hắc ám chỉ cách anh khoảng 20 bước chân kia!?

Thế nên, vì cái mạng nhỏ của mình, giáo sư Độc Dược Severus anh trong nháy mắt biến thành giáo sư môn Cổ Ngữ học vừa tận tình chỉ dạy ưng con đội lốt rắn nhỏ gian xảo vừa nghĩ cách tống cổ ưng nhỏ về với loài của nó trước khi nó nổi máu sư tử và quậy banh cái hang rắn mà anh đã dốc sức bảo vệ và giữ gìn từ khi anh làm chủ nhiệm tới nay. Tại sao anh lại lo có một ngày em nổi máu sư tử? Cứ nhìn cái cách em ra vào rừng Cấm như ra vào vườn hoa nhà mình là đủ hiểu.

Có 1 điều mà Severus buộc phải thừa nhận về cậu học đang ngồi cạnh mình đây, đó là khả năng tiếp thu của em rất cao, anh chỉ giảng 1 lần mà em đã có thể nhớ và vận dụng tốt, thế nhưng thành tích của em thì chỉ dùng từ bết bát để miêu tả là chưa đủ, nhưng ngoài từ đó ra thì anh chả nghĩ được từ nào để miêu tả chúng nữa, thế nên cứ tạm gọi là "hơn cả bết bát" đi ha. Tiếp thu tốt như vậy mà thành tích lại xếp cuối bảng, anh cóc tin, chỉ có thể là thằng nhóc này làm giả để che dấu thực lực thôi. Hừ, dám qua mặt cả Xà vương anh, Harrison Grindeldore, trò được lắm, đợi đó, tôi nhất định sẽ lật tẩy trò.

Sau đêm đó, Harry đã có thêm 1 đồng mình đắc lực, đồng thời em cũng bị Viện trưởng gọi trả bài 'hơi' nhiều. Dùng từ 'hơi' là còn nhẹ đấy, chứ thực chất anh đã gọi em gần như cả tiết, 10 câu thì anh điểm mặt em đứng lên trả lời tới 9 câu rồi, trông anh như chỉ hận 10 câu không thể gọi cả 10 vậy, mà em nhớ em cũng đâu có đắc tội Xà vương đâu nhỉ?
:::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::

  Có lẽ là xong chap này tui phải nghỉ ngơi 1 chút thôi, mấy hôm nay thấy đuối lắm luôn, còn đang nghi Covid đây nè.

Yên tâm đi, tui chỉ nghỉ khoảng 1 tuần thôi, nếu nặng hơn thì tui đăng thông báo tạm nghỉ, chờ khỏi sẽ xóa thông báo đi viết tiếp, còn nếu các cụ gánh qua được thì cứ thế mà quất thôi.
Pp các tình yêu nha 😙😙

4 - 5 - 2022 (Đã chỉnh sửa)
<2373>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top