Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 1

     Mùa hè đến rồi.. Haruka cảm thấy thật nhàm chán. Bởi cậu là một con người không gia đình, tất cả bạn bè thì đã đi chơi hết rồi. Cũng may trong cái ngày hè oi bức này, vẫn còn tiệm cà phê của chị Kotoha cho em ăn nhờ ở đậu 

    Hôm nay cũng như bao ngày khác, trời nắng đến độ mồ hôi đeat tuôn thành ròng nhưng cậu vẫn cố gắng lết từng bước chân một đi tới tiệm cà phê. Trên đường còn tiện thể được mấy cô bác trong xóm cho ít dưa với kẹo bánh làm tâm trạng cậu cũng khá lên đôi chút .. chỉ riêng cái nắng hè là không thể chịu được . Bước vào trong quán, thứ không khí mát lạnh ở đây thật sự đã cứu lấy tâm xác khô héo của cậu . Đón chào Haruka là nụ cười tươi tắn quen thuộc của chị Kotoha 

   " Ah! Bé Sakura nay lại đến chơi hả? Ngồi xuống đi, để chị làm ít kem cho em" 

   " Ai...Ai thèm đến chơi với chị chứ?! Chỉ là vô tình đi qua thoi " 

   Nói vậy nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn ngồi một chỗ đợi Kotoha mang đồ đến... Lẳng lặng ngắm nhìn dòng người bên cửa sổ cùng một ly kem mát lạnh thật sảng khoái. Bất chợt cậu va phải cảnh một thằng nhóc bị dồn vào một con ngõ nhỏ. Bản năng anh hùng trỗi dậy, cậu lập tức phóng ra ngoài mặc cho ly kem còn dang dở.

 " Là--Làm ơn.. Xin hãy.. tha cho tôi!! "

 " Bộ mày nghĩ mọi chuyện dễ dàng đến vậy ư? " 

Hắn ta rút con dao găm sắc bén ra dọa làm thằng bé sợ hết hồn, không dám nhúc nhích hay thốt một lời, hơi thở hấp hối không kịp kêu cứu nữa rồi.. Trong lúc tưởng chừng sắp đi đời ông bà, bỗng đâu ra một cậu chàng với mái tóc kì quặc và màu mắt khác thường đến, đạp cho tên giang hồ thẳng cánh cò bay.. 

  " Này, nhóc còn ổn không vậy?" 

    Haruka đến gần thằng bé, ném đại cho nó tờ giấy mà lau đi nước mắt nước mũi tèm lem.

  " ..E-Em không sao ạ, cảm ơn anh nhiều lắm!" 

  " Hả?! Không cần cảm ơn..Tôi chỉ thấy mặt bọn nó hãm quá mới đánh thôi!!.... Cậu nhớ đi về cẩn thận đấy" 

  Nhìn bóng dáng thằng bé chạy đi được một lúc, cậu mới yên tâm mà quay về.

  " Về nào, chắc cốc kem tan hết rồ--!!" 

  Chưa kịp dứt câu, Haruka tự dưng cảm thấy thắt lưng mình đau nhói..

  " Thằng Chó này, Ai cho mày cản trở công chuyện của tao hả???! Giờ thì chết đi!!" 

 Ra tụi giang hồ này còn có trò giả ngất rồi đâm lén nữa, khôn thật. Khôn như này người ta nhốt hết vào lồng dưới quê lâu rồi . Nhân lúc còn chút lí trí, cậu bồi thêm cho hắn một cú đấm vào bản mặt chó chếc đó . Đen thật đấy, cú đâm của gã đó vào ngay chỗ hiểm của cậu, máu chảy nhuốm màu chiếc áo sơ mi mỏng .. Trong giờ phút sinh tử, cậu bất chợt nhớ về những người bạn và ước mơ còn dang dở của bản thân. Nhưng đã quá muộn rồi, mí mắt cậu nặng trĩu xuống, toàn thân như mất cảm giác.. 

              Cảm giác thật đau đớn nhưng cũng thật yên bình..



















          /Một Coan Vệt Sòe Ra High Cái Kánh.. Nó Kêu Rèn--

   " *Beep* Con Mọe, thằng nào hát như bò rống thế kia??!" 

  Haruka chợt choàng tỉnh giấc, sờ soạng quanh người.. May quá vẫn còn nguyên, vẫn chưa mất chinh.. KHOAN ĐÃ, sao cậu vẫn chưa ch*t ? Nhớ rõ bản thân đã trải qua cảm giác sinh tử cận kề, sao giờ lại vẫn ngồi sờ sờ ở đây thế này? 

   Mà đây là đâu? 

  Nhìn quanh nơi đây, cậu biết rõ bản thân đã bị bắt cóc vào một chiều không gian khác, một khoảng không trắng xóa, tưởng chừng như vô tận. Bất chợt, một làn khói trắng bao trùm lấy căn phòng. Từ trong làn khói mờ ảo, thân ảnh nhỏ bé của một chú gấu bông nhảy ào ra phía cậu 

   / Ahh! Haruka Sakura-sam--/

   Chẳng để thứ sinh vật đó nói hết câu, cậu nhanh tay đấm bay nó ra xa. Cảm giác mềm mại khi chạm vào thứ đó, có lẽ đây không phải là một giấc mơ.. và con gấu bông kì dị đó thật sự biết nói ?? 

   Bị ăn trọn cú đấm sấm séc, *thứ đó* lổm ngổm bò dậy, xong lại tung tăng đi như bình thường . Haruka đứng nhìn mà sợ chết khiếp, cũng không thể đánh nó đi được bởi thứ đấy miễn sát thương vật lý rồi. Cứ ngỡ sinh vật đấy làm gì ghê gớm lắm ai ngờ chỉ chạy đi lấy ghế cho cậu ngồi, còn pha thêm trà với bánh nữa. Làm riết tưởng như đang tổ chức trà chiều không bằng ..

   / Mời Haruka- sama ngồi ạ. Rồi chúng ta cùng nhau bàn tiếp/

  Con vật nhỏ lịch sự kéo ghế cho cậu, bản thân Haruka đang cảm thấy rối bời, cũng chỉ biết  ngoan ngoãn làm theo lời nó nói. Nhỡ láo nháo cái, nó lôi từ trong bụng ra con hàng nóng thì chỉ có đường đi bán muối.

   / Haruka-sama, hiện tại đã ch*t rồi á/ 

  Vừa định uống ngụm trà cho đỡ khô họng, cậu liền lập tức bất ngờ phun hết chúng ra.

   " Cái Đ*o Gì Cơ??!"

   / Ấy ấy , ngài cứ bình tĩnh.. Ở thế giới thực thì quả nhiên ngài đã ch*t rồi,nhưng đó là sự cố vô tình tạo ra do lỗ hổng trong mạch không gian của nhân loại tại một vũ trụ song song khác../

   " Bố đ*o quan tâm, gọi thằng khiến bố mày ch*t uổng ra đây!!" 

   / Đừng mà Haruka-sama, ngài làm thế Bossu sẽ gi*t tôi mất!" 

  Thứ sinh vật nhỏ bé đang níu lấy chân cậu, ánh mắt long lanh nịnh nọt, quả đúng là nguy hiểm. Suýt nữa Haruka không nhịn được mà ôm lấy nó rồi.

  / À đúng rồi, vì sai sót này nên tôi sẽ chịu trách nhiệm cho mạng sống của ngài/

   " Vậy làm thế nào tao mới được về nhà?" 

   / Về chuyện đó thì.. Tôi đã quyết định sẽ để ngài giải quyết lỗ hổng trong mạch truyện ở vũ trụ khác, thứ là nguyên nhân dẫn đến cái chết của ngài. À ngài cũng đừng lo về bản thân ở thế giới này, hệ thống đã cho ngưng đọng thời gian nên việc ngài .. vẫn chưa được ai phát hiện cả!/ 

   "......" 

 Haruka trầm ngâm một lúc, cậu đang cố tiếp thu nguồn dữ liệu trên.. Bộ não làm việc hết công suất cũng sắp sửa xì khói đến nơi rồi. Trầm ngâm một lúc, cậu lên tiếng hỏi lại

   " Vậy cũng giống như xuyên không ấy hả?! Vậy ta có được hưởng đặc quyền gì không? Ma pháp, sức khỏe hay là tiền bạc địa vị??"

    / À.. ừm.. thật ra thì .. ngài gần như không được buff thêm gì cả.. à nhưng ngãi vẫn sẽ có tôi hỗ trợ nhận được một năng lực thông qua vòng quay ở đây. Ngài hãy thử quay xem nào!"

    Trước mắt em hiện ra một chiếc vòng quay với những năng lực khác nhau.Chầm chậm xoay nhẹ cái vòng, cậu hồi hộp chờ đợi năng lực của bản thân..


                   CONGRATS _PLAYER.H:     Triệu Hồi Sư

Cho phép bản thân triệu hồi 1 trong 12 sử ma mà

 bản thân thu nhận được trong cuộc hành trình.

Tối đa triệu hồi hai sử ma cùng một lúc. 


     / Vậy là đã xong, giờ ta đi thôi nào/ 

 Nói rồi, con thú bông ấy búng tay một phát đã mở được cánh cổng dẫn đến thế giới khác. Không nói một lời mà túm lấy tay em ném vào bên trong.

   " AHHHH KHOAN ĐÃ NÀO Đ*T CON MỌE CUỘC ĐỜIII--" 





         -------------------------- Error101---------------------------

Tobe Continue...






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top