Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#1

Hinata Shouyou một thiếu niên trẻ với bao hoài bão mơ ước, em tốt bụng nhiệt tình với tất cả mọi người. Hơn hết bên cạnh em luôn có những người bạn, người thân vô cùng yêu thương đùm bọc em

Sau 1 năm, Hinata Shouyou đã không còn hoạt bát, ngày tháng của em chìm trong dục vọng sâu thẳm. Gia đình, bạn bè không ai rõ tung tích.

————————
Ngày 21/5/xxxx Hinata lên tàu để đến với hành trình tiếp theo của em trên đất nước mới, tạm biệt mọi người ở bến cảng và lên tàu với tâm trạng phấn khích, hiếu kì. Em đang mơ mộng về một mảnh đất đầy nắng gió tươi đẹp cùng những người bạn mới

"Quý khách có muốn dùng trà hay nước gì không ạ?"

"Dạ, chị cho em một cốc nước lọc là được"_ Uống cạn cốc nước được tiếp viên mang ra, em cảm nhận những cơn sóng, chiếc ghế của em êm ái thật đấy không biết nó đã khiến em chìm vào giấc ngủ từ bao giờ chỉ biết hai mắt em vô lực mà nhắm lại dù cho em còn muốn ngắm nhìn khung cảnh ngoài kia. Thôi được rồi, em sẽ để dành cảnh đẹp này cho chuyến thăm nhà đầu năm...

——————————
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài khiến em có phần khó thích nghi chỉ có thể chậm rãi mở mắt, trời lúc này vô cùng tối, nhìn xung quanh tàu không một bóng người khiến em mới nhận ra tàu đã dừng lại. Trong lòng còn đang thắc mắc tại sao không ai gọi em dậy thì cảnh tượng trước mắt khiến em hốt hoảng rơi cả chiếc cặp nhỏ của mình. Những hành khách trên tàu đang bị bắt lại, được chia thành hai đoàn một nam - một nữ. Những hành khách nam có vẻ bị trói rất chặt cả tay cả chân, còn lại những hành khách nữ đều đang khóc trong một chiếc lồng giam.

"Sót một cậu nhóc, không phải bảo không cho trẻ con lên tàu rồi sao?" _ Hinata bị người đằng sau nhấc bổng lên một cách dễ dàng, người đàn ông này chính là thuyền trưởng của con tàu này. Có lẽ vì chiều cao khiêm tốn, thân hình gầy guộc cùng với bộ đồ màu sắc khá nổi bật hoạ tiết hoạt hình nên người này đã lầm tưởng em là trẻ con. Nhưng kệ, em không dám giải thích, không thể mở lời vì đang vô cùng hoảng sợ với cảnh tượng trước mặt. Em cũng bị lôi theo đi cùng với đoàn nam lúc này đã được cởi trói chân để đi theo chỉ định, dành chút thời gian để đánh giá đây là một hòn đảo nhìn tưởng chừng như là một nơi hoang vắng không có ai sinh sống nhưng khi vào sâu trong khu rừng mới thấy bên trong có rất nhiều cơ quan, mật thất dưới lòng đất. Em đang dần tưởng tượng ra những tình huống xấu nhất có thể xảy ra với mình lúc này, bắt cóc buôn người??? hay có gì đồ uy hiếp tống tiền gia đình của em đây. Không nó sẽ còn tệ hơn nữa....

"Tôi tự đi được"_ Vì một vài phút thất thần em đã được tên thuyền trưởng ban nãy nhấc lên đưa đi, có lẽ em nên thấy may mắn vì hắn - Kuroo là một người rất thích trẻ con dù cho con người hắn là một tên biến thái, cũng vì lầm tưởng em là trẻ con nên hắn mới nhẹ nhàng hơn bình thường rất nhiều.

"Ngoan, dù không thể để em chở về với gia đình mà ta sẽ không làm em đau đâu. Nếu em rơi vào tay người khác thì ta không đảm bảo em có thể sống sót đâu"

"Nhóc năm nay học lớp mấy, sao gầy vậy. Ta còn không có cảm giác khi nhấc nhóc lên, cũng không quá lùn nhỉ. Tầm lớp 8 nhỉ??"

"hả??? Lớp 8, không có thả tôi ra. Tôi không phải trẻ con, tôi đủ 18 rồi" _ vừa dứt lời Hinata đã cảm thấy cảm giác đau truyền đến cơ thể khi bị anh thẳng tay ném xuống

"Mẹ nó còn tưởng là trẻ con, nếu không phải thì đưa vào nhà máy"

Hinata giờ mới nhận ra mình đã phạm sai lầm lớn nhất cuộc đời của mình, khi cánh cửa sắt đó lại cũng như khép lại ánh sáng của cuộc đời em.

———————
Đây là tác phẩm khá răm mận, thô tục, ooc và khác hoàn toàn so với những bộ trước đây của mình nên mong mn đón nhận với tinh thần góp ý tích cực

Soát chính tả dùm mình nhe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top