Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11: Omega (4)

Thời gian nhanh chóng trôi qua, mới đây thôi mà đã gần một tuần kể từ khi Hinata phân hoá thành Omega rồi. Bây giờ Hinata cũng đã dần quen với cơ thể này. Hôm cậu ngủ lại nhà của đàn anh Sugawara đã bị bà mắng cho một trận vì không biết giữ thân, lại ngủ ở nhà của một Alpha trội. Cũng may chưa có chuyện gì xảy ra nếu không chắc bà tức chết mất.

Mẹ của cậu đã được nhận rất nhiều sách về "Omega" được gửi đến từ viện nghiên cứu sinh học Tokyo, bên trong còn đính kèm một bức thư được viết bằng tay rất nắn nót, họ muốn Hinata đọc nó để hiểu hơn về giới tính của mình cũng như để tránh những rủi ro không mong muốn xảy ra. Vì vậy, trong suốt mấy ngày liền, Hinata lúc nào cũng phải đọc nó đến khi nào thuộc thì thôi.

Ở bên trong có rất nhiều kiến thức uyên bác khó hiểu, Hinata cũng không giỏi đến mức đọc cái là hiểu luôn. Bên viện nghiên cứu cũng rất có tâm, họ chỉ đánh dấu những phần quan trọng mà cậu cần đọc còn những phần còn lại không đọc cũng chẳng sao. Nói chung sau khi đọc xong, Hinata hiểu được đại khái về nguồn gốc, cơ chế sinh học của Omega.

Cậu khá bất ngờ vì cơ thể của Omega sẽ phát triển cổ tử cung để phục vụ việc sinh con. Còn có quyển sách nói riêng về việc làm tình, cậu cảm thấy khá ngại ngùng khi đọc bởi nó tả rất chân thực, sinh động cùng những hình ảnh có phần tạo bạo. 

Từ những tư thế khiến bạn tình cảm thấy sướng, những điểm nhạy cảm cũng như cách để khiến Omega lên đỉnh như thế nào. "Nếu Omega đến kỳ phát tình sẽ tiết ra chất dẫn dụ kích thích các Alpha đến kỳ động dục. Nhu cầu sinh lý cũng mãnh liệt hơn lúc bình thường, đây cũng là giai đoạn rụng trứng và dễ thụ thai nhất..."  

Reng... reng... reng...

Chuông điện thoại kêu lên, mẹ của Hinata chạy từ phòng bếp ra xem là ai gọi. Lau tay tạm vào tạp dề, bà nhấc điện thoại lên rồi "Alo" một tiếng. Đầu dây bên kia phát ra tiếng rè... rè, một lúc lâu sau mới có người lên tiếng:

"Cho hỏi đây có phải số của nhà Hinata không, tôi là giám đốc của viện nghiên cứu sinh học Tokyo..."

"Vâng!"

"Xin lỗi vì đến tận bây giờ mới liên lạc lại. Chắc cô Nakino và cậu Kurosawa đã nói với bà về việc chính phủ sẽ công bố ra bên ngoài việc cậu bé Hinata là Omega rồi. Hôm nay tôi gọi cho bà là để bàn bạc về vấn đề này. Dự định buổi tối thứ bảy sẽ công bố . Không biết là bên phía gia đình có thể sắp xếp vào ngày hôm ấy được không?"

"À... được ạ. Thứ bảy chúng tôi rảnh."

"Vậy thì tốt quá, buổi sáng hôm ấy cậu Kurosawa sẽ đến để đón hai mẹ con. Nên bà cũng không cần chuẩn bị gì đâu, cứ bảo với thằng bé chuẩn bị tốt cho buổi phỏng vấn là được rồi."

"Kurosawa?"

"Vâng thưa bà! Từ bây giờ cậu ấy sẽ ở bên bên cạnh và bảo vệ cho cậu bé Hinata Shoyo. Dù sao cậu bé cũng là Omega, chúng tôi không mong muốn có điều gì xảy ra với cậu bé cả. Một người không có nhiều kiến thức chuyên môn như cậu bé thì cần một người như Kurosawa ở bên. Tất nhiên chúng tôi không được phép bắt nhốt cậu bé lại để thí nghiệm, vì điều này là phạm pháp và trong chính sách "Bảo vệ Omega" cũng đã nói rõ rồi. Nhưng bên phía viện nghiên cứu vẫn mong muốn nhận được sự hỗ trợ nhiệt tình từ gia đình mình. À... xin lỗi, tôi nói hơi nhiều rồi..."

"K-không sao. Vậy tôi cúp máy đây."

Bên kia còn chưa kịp trả lời thì bà đã dập máy xuống. Bà thở dài một tiếng rồi quay lại để nấu nốt bữa tối. Hinata nằm dài trên ghế, đung đưa cái móc khoá hình con cá voi. Biểu cảm hôm ấy của Yamaguchi khiến cậu bật cười thành tiếng. Hinata bỗng ngồi phắt dậy, nghĩ gì đó, mặt cậu tối sầm lại. Dùng đồ đôi với Yamaguchi nhưng lại "Mập mờ" với đàn anh Sugawara, có khác gì là bắt cá hai tay đâu cơ chứ. Nhưng quan hệ của cả ba vẫn vậy, trừ khi cậu hẹn hò với cả hai cùng một lúc thì mới được tính.

___

Người đàn ông nhâm nhi tách trà, hờ hững nhìn người trước mặt mình. Ông ta đặt tách trà xuống, đứng dậy tiến tới bàn làm việc của mình, miết nhẹ lên những tờ giấy để chúng phẳng phiu hơn. Ông ngồi xuống ghế, lấy tay day day trán vẻ đầy mệt mỏi. Người đang ngồi chễm chệ trước mặt biết ý mà đứng dậy, hai tay đút vào túi quần, tính rời đi nhưng nán lại thêm một lúc nữa:

"Tôi sắp xếp xong hết rồi, từ ngày mai không cần nhìn mặt tôi nữa chẳng phải giám đốc rất vui sao!"

"Ăn nói cho cẩn thận. Tôi dù sao cũng là cấp trên của cậu, một tay nâng đỡ cậu, bây giờ cậu đủ lông đủ cánh rồi thì quay sang phản tôi à?"

"Ông nâng đỡ tôi được ngày nào mà ông nói như đúng rồi. Giả nhân giả nghĩa vừa thôi!"

"Kurosawa... cậu đứng lại cho tôi."

Hắn coi như không nghe thấy, cầm lấy áo blouse rồi mới rời đi. Người đàn ông nghiến răng ken két, hai tay nắm chặt vào nhau, thầm chửi rủa một tiếng.

___

Hôm nay là thứ sáu, ngày mai Hinata sẽ lên Tokyo. Giờ ra chơi, Hirano đến tìm cậu. Cô nàng hỏi cuối tuần Hinata có rảnh không, có thể cùng cô đi đến thị trấn bên cạnh để đặt trang phục không. Hinata rất muốn đi cùng cô nhưng đành phải từ chối, vì cuối tuần này cậu có việc phải lên Tokyo và hẹn cô tuần sau sẽ đi cùng. Hirano ậm ừ cho qua, cô nàng chào tạm biệt rồi rời đi.

Hinata đi ngang qua văn phòng giáo viên, cậu nghe thấy thầy cô đang nói về việc một cậu bé phân hoá thành Omega. Cuộc nói chuyện rôm rả đến mức mà ai đi ngang qua cũng có thể nghe thấy, Hinata cố nhịn cười, bởi Omega mà họ đang nhắc đến là cậu mà...

Kurosawa nâng ly, hôm nay hắn sẽ chuyển công tác theo yêu cầu từ cấp trên đến một vùng quê. Nhưng hắn đã xin nghỉ một thời gian, và xin cấp trên về việc sẽ trở thành giáo viên. Lúc đầu họ phản ứng khá dữ dội nhưng sau đó họ lại đồng ý với yêu cầu của hắn. Họ đã giúp hắn xin vào một trường cấp 3 ở Miyagi. Với một người không có bằng cấp gì như Kurosawa thì chuyện này giống như đùa vậy, nhưng vì hắn là nghiên cứu sinh của viện nghiên cứu sinh học Tokyo nên bên phía nhà trường đã nhận hồ sơ của hắn và để hắn trở thành trở thành giáo viên hợp đồng trong nửa năm.

Và bây giờ, họ đang tổ chức tiệc chia tay. Vì công việc ở viện nghiên cứu rất bận rộn nên họ quyết định tổ chức ngay tại văn phòng làm việc. Chỉ là một bữa tiệc đơn giản mà thôi, Kurosawa vốn là người không quan trọng mấy vấn đề này.

Tất cả mọi người đều dành cho hắn những lời chúc tốt đẹp nhất và họ đều mong có thể sớm gặp lại hắn. Bữa tiệc nhanh chóng kết thúc. Kurosawa chất đồ lên xe, chuẩn bị rời khỏi Tokyo. Nakino cũng giúp hắn mấy việc vặt. Hai người ôm nhau lần cuối rồi hắn cũng lên xe rời đi. Nàng vẫy tay tạm biệt, đến khi chiếc xe khuất khỏi tầm nhìn mới quay lại làm việc.

Sáng hôm sau, mặt trời còn chưa ló dạng thì Hinata đã bị bị lôi dậy, hôm nay phải lên Tokyo mà bây giờ cậu vẫn còn nằm ngủ. Hinata mơ màng tỉnh dậy sau giấc ngủ, cậu bước vào nhà tắm vệ sinh cá nhân. Mẹ của cậu đã chuẩn bị sandwich cùng một cốc sữa cho bữa sáng ngày hôm nay, cứ chốc lát bà lại giúc Hinata phải nhanh lên nếu không sẽ muộn giờ.

Ăn sáng xong, cậu nằm ườn trên ghê xem phim, còn bà vẫn đang xem nên mặc bộ gì thì hợp khi lên sóng truyền hình. Bà cũng lo lắm, sợ Hinata sẽ gặp rắc rối, nhưng bà tin rằng con trai bà sẽ làm được.

Một chiếc xe đen đậu trước cửa nhà bà, người ngồi ở ghế lái tháo dây an toàn, rồi bước xuống xe, chỉnh lại mái tóc có phần xù lên của mình. Tay hắn đút vào túi quần, đứng trước của nhà rồi bấm chuông.

Không có tiếng đáp lại...

Hắn lại bấm thêm một lần nữa, nhìn vào đồng hồ đeo tay rồi dựa lưng vào cửa, suy nghĩ gì đó. Tiếng "Lạch cạch" vang lên, hắn cũng biết ý mà né sang một bên. Natsu ra mở cửa, cô bé dùng đôi mắt long lanh nhìn hắn: 

"Anh là ai vậy ạ?"

"Anh đến từ viện nghiên cứu sinh học Tokyo..."

Natsu gật gù, mặc dù cô bé chẳng hiểu gì cả. Cô bé mời người đang đứng ở cửa vào nhà ngồi. Kurosawa tháo giày ra rồi xỏ dép đi trong nhà mà Natsu đưa cho rồi mới bước vào nhà.

Nhà của Hinata được xây theo lối truyền thống pha chút hiện đại. Mang lại cho người ta cảm giác ấm áp một cách lạ thường. Trên tường ở phòng khách treo một bức ảnh gia đình, ở dưới bức ảnh là một cái kệ đựng đồ. Hoa ngoài sân sau được chăm rất tốt, chứng tỏ chủ nhân ngôi nhà là một người rất thích hoa.

Kurosawa ngồi xuống ghế, nhâm nhi tách trà. Vì không muốn để hắn đợi lâu, bà đã giục Hinata phải nhanh lên, làm cậu phải vừa ăn vừa mặc quần áo. 

Tầm nửa tiếng sau thì Hinata cũng sửa soạn xong. Kurosawa cất điện thoại vào túi quần, đứng dậy chuẩn bị rời đi. Natsu không thể đi xa nên mẹ bà phải đưa cô bé đến nhà ông bà ở một hôm. Sau khi khoá cửa cận thận thì tất cả lên xe.

Hắn ngồi ở ghế lái, còn hai mẹ con cậu thì ngồi ở đằng sau. Nhắc nhở họ thắt dây an toàn xong thì xe bắt đầu lăn bánh đến Tokyo. Hinata vô cùng hồi hộp, mồ hôi đã chảy ròng ròng. Hắn cũng biết ý mà giảm điều hoà xuống rồi đưa cậu một tờ giấy ướt để lau mồ hôi. Hinata lễ phép nhận lấy rồi lau mặt. Còn hơn tiếng nữa mới đến Tokyo, cậu quyết định chợp mắt một lúc. 

Hinata sắp đến Tokyo rồi. Không biết cậu sẽ làm thế nào trong buổi phỏng vấn đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top