Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 45 : Justice Trouble

Khi yêu thật lòng một ai đó . Sẽ hiểu ra rằng sự im lặng của đối phương có sức tàn phá như thế nào trong trái tim mình...

----------------------------------------------

" Tại sao mày lại phải nhớ tới những người đó ? Nhớ tới kẻ đã làm mày tổn thương hết lần này đến lần khác ? Ngưng lụy tình với đám người đó đi...họ chỉ đang chơi đùa với mày thôi ! "

- Daehwi ?

Bánh xe đen đã dừng lăn từ lúc nào . Khung cảnh cũng chẳng còn gì chuyển động . Cậu ngớ người ngước mặt nhìn lên...

Jinyoung đang đứng nhìn chằm chằm vào cậu . Tay anh vẫn đang nắm cửa xe , trong ánh mắt hằn rõ lên dáng vẻ lo lắng cùng cực . Thấy cậu trở về lại với thực tại , anh cúi người xuống . Dùng tay mình áp lên trán cậu kiểm tra thân nhiệt . Ân cần hỏi han :

- Em cảm thấy không ổn chỗ nào ? Trán em có hơi âm ấm , còn kiểm soát được . Có phải tim lại đau nữa không ? Hay là nhức đầu ?

Daehwi thấy anh cuống cuồng vì mình . Tâm can liền dấn lên nỗi niềm tội lỗi , cậu trả lời :

- Em không sao , đói quá nên hoa mắt ấy mà . Chúng ta vào trong thôi anh

- Được , anh dìu em .

Hai người cùng nhau tiến vô dinh thự . Ba người hyung lớn đã đợi sẵn từ lâu . Nhận thấy cả hai trở về an toàn , trên da thịt không có chút sứt nẻ nên rất an tâm . Một phần cũng vì cậu kiểm soát biểu cảm trên gương mặt quá tốt . Đánh lừa được thị giác của ba người họ khá dễ dàng .

Lại một bữa tối sum vầy ấm áp diễn ra như thường lệ . Vào bàn ăn , bọn họ trò chuyện với nhau về một ngày hôm nay . Kể cho nhau nghe về các hoạt động mà bản thân đã làm . Cậu và anh trên đường về đã giao kèo với nhau từ trước . Rằng chuyện lúc hai người đi chơi riêng có sự hiện diện của những người hôn phu kia đều giấu nhẹm đi không báo cáo .

Thứ nhất là không muốn người lớn làm to chuyện . Thứ hai chỉ đơn giản là không muốn nhắc tới nữa .

- Jinyoung , ngày mai em theo hyung tới trụ sở . Theo như tin nhắn hyung nhận được , nói là ngày mai có cuộc họp giữa hai đội của hyung và em . ~ Youngmin lên tiếng

- Vâng , em cũng đã nhận được tin nhắn tương tự . Ngày mai em sẽ đi cùng hyung ạ ~ Jinyoung lịch sự đáp

- Em thấy thế nào về buổi họp ngày mai ? Nếu theo kinh nghiệm ? ~ Youngmin nhướng mài

- Họp khẩn vào buổi sáng thì khả năng cao là thành phố vừa xảy ra chuyện gì đó không thể công bố cho người dân biết . Phần lớn chắc chắn liên quan tới người đột biến . Cấp độ : Báo động đỏ .

Jinyoung mắt đối mắt với vị hyung lớn và cũng là một vị tiền bối trước mặt . Tay thì vẫn luân phiên hoạt động nhanh nhẹn . Con người khi nhìn một hướng nhất định ở đằng trước , bên trái hay bên phải cũng sẽ nhìn được bao quát . Tuy không nhìn rõ nhưng vẫn biết được hành động của những người xung quanh .

Anh thấy cậu với tay lấy tô mì trộn cay về . Chưa kịp múc được muỗng đầu đưa vô miệng thưởng thức thì đã bị anh tráo thành tô canh rau củ bổ dưỡng . Thần sắc gương mặt cậu khẽ biến động . Không cam tâm nhưng cũng không dám cãi .

Cậu húp được hai muỗng thì cảm thấy cổ họng hơi khô . Nhướng người lấy ly trà sữa khoai môn . Chuẩn bị uống thì lại bị anh nhanh chóng cản lại . Jinyoung tịch thu trà sữa rồi đẩy ly trà gừng mật ong ấm nóng

- Em xin phép hyung một chút thôi ạ .

Cúi đầu lễ phéo với Youngmin . Xong rồi quay sang cậu , anh nghiêm túc nói :

- Hwi à , em đang bệnh thì không được ăn mấy món nóng như vậy . Trà sữa cũng không được uống quá nhiều vì sẽ có hại cho đường tiêu hóa của em . Tạm thời em cai trà sữa mấy tuần đi , đợi tình hình sức khỏe của em ổn định rồi uống tiếp . Còn giờ thì ngoan ngoãn ăn mấy món anh đưa đi . Bớt bướng bỉnh , sức khỏe là quan trọng nhất hiểu không ?

- Biết rồi mà...ông cụ non !

Youngmin , Jeon Woong và Donghyun đồng loạt bất ngờ trước cảnh tượng này . Ai cũng thầm giơ ngón cái lên hết sức thán phục người nam nhân này . Thật lòng nếu được là chạy qua xin bí quyết thuần phục tiểu rái cá khó chiều này luôn ấy !

Daehwi thì mọi người cũng biết là luôn thích làm theo ý mình . Muốn cái gì thì làm cái đó , ghét cái gì thì tiễn cái đó về Tây Thiên . Nhiều lúc cậu bệnh nặng nằm liệt một chỗ trên giường . Ba ngươi vào trong chăm nom , dùng đủ loại tuyệt chiêu để dụ cậu ăn một chén cháo , uống một ngụm sữa thôi mà khó gấp trăm lần giải một đề thi học kì . Kiên trì lâu dữ lắm thì cậu mới chịu nghe lời ăn uống .

Còn đối với Jinyoung chỉ cần nói một câu thôi là cậu đã nghe răm rắp . Một tí phản bác cũng không có . Khiến cậu nhỏ nhẹ đáp lại thì đúng là người nam nhân này có bấy nhiêu quan trọng...quá nhiều hoặc hơn cả chữ nhiều mới khiến cậu cam tâm trở thành đứa trẻ ngoan thế này...

- Có người trị được thằng bé đanh đá này rồi . Tự nhiên thấy nhẹ người dễ sợ ~

- Xứng đôi vừa lứa , em duyệt . Hông ấy tổ chức đám cưới mẹ luôn cho rồi

- Nói chuyện như mày á Donghyun ? Hai đứa nó mới làm lành , 10 người kia chưa giải quyết xong thì đám cưới gì ở đây ? Để hyung trưởng tính đi

Ba người ngồi xì xầm to nhỏ với nhau . Thần thần bí bí làm Daehwi đang chú tâm thả hồn vào ăn uống cũng không khỏi tò mò nhìn thử . Cơ mà ba người đó nói nhỏ quá , cậu có cố gắng vảnh tai nghe thế nào thì cũng chả nghe được 1 từ

Lấy tay dụi dụi mắt , anh khẽ cười nhẹ . Ngồi canh chừng cậu ăn hết chỗ đồ ăn . Dùng tay xoa tròn bụng cậu theo chiều kim đồng hồ . Ra hiệu cậu uống hết tách trà nóng . Luồn tay qua vòng eo nhỏ , anh và cậu xin phép ba người lớn rồi di chuyển về phòng riêng

-------------------------------------

- Jinyoung , mai anh phải đi làm sớm sao?...

Daehwi thay xong bộ đồ ngủ thì lên giường nằm nghỉ trước theo lời dặn dò của Jinyoung . Sắp tới giữa khuya , anh vẫn chưa chịu lên giường nằm cùng cậu . Miệt mài ngồi trên bàn gõ liên tiếp vào chiếc laptop .

- Ừm , ngày mai anh phải tới trụ sở cảnh sát đi làm lại . Anh nghĩ bữa giờ cũng đã quá thời gian xin phép rồi

- Jinyoung...

- Sao đấy em ?

- Anh nảy giờ là cố tình làm lơ em có đúng không ? Nói chuyện sao không nhìn thẳng vào mặt em chứ ? Anh hết thương em rồi phải không Jinyoung?...

Nghe câu bật ra những lời nói tự ti như vậy . Jinyoung không đành lòng liền buông laptop không đánh chữ nữa . Vội vàng di chuyển đến bên giường , xoa lấy đầu cậu thật nhẹ nhàng bảo ban :

- Em làm sao thế ? Lúc trước cũng đâu có yếu đuối đến mức này ? 10 người họ rốt cuộc đã làm gì em mà em lại biến thành bộ dạng như thế này ?

Daehwi hơi giãn con ngươi , ngập ngừng nói :

- Không có gì hết...

"..."

Đôi mắt anh hằn lên một vài tia đỏ nhợt nhạt . Gân xanh của cần cổ cũng hiện lên rõ ràng ngay trong tầm mắt . Đỡ đầu , nhấc bổng cậu ngồi lên trên cơ thể bản thân . Anh ép sát mặt cả hai vào lại với nhau .

Hơi thở của anh...cậu có thể cảm nhận được nó nóng hừng lên từng đợt

- Anh muốn làm gì ?

- Dáng vẻ của em bây giờ ấy...thật là muốn " làm " em tới chết thật đấy.

- Lưu manh !

- Hồi nảy , em lén xuống bếp ăn kem phải không ?

Cậu chột dạ giật nảy người . Lắp ba lắp bắp hỏi ngược lại :

- Làm sao anh biết ?! Lúc đó anh đang tắm mà ?

- Miệng em toàn mùi socola , với lại Daehwi à..em ăn vụng thì cũng phải biết chùi mép chứ ? Mặt thì lấm lem như con mèo vẫn thản nhiên leo lên giường nằm . Hên là chưa dính vào bao gối , nếu không phải mất công thay rồi

Jinyoung nhéo lấy hai bên má phúng phính đang phồng ra đầy sự giận dỗi . Tính ra thì có anh bên cạnh cậu mãi thế này cũng rất tốt .

Daehwi trước đó bị bệnh lặt vặt liên miên không dứt nên cơ thể gầy trơ xương . Một tháng trời không tăng nổi 2kg , nửa tháng thì bị tuột 1kg . Cả dinh thự từ người hầu đến các hyung lớn bắt ép cậu ăn đúng bữa giống như là bắt ép cậu đi nhảy lầu vậy . Daehwi tìm đủ mọi lí do trên trời dưới đất chỉ để tránh ăn uống . Dinh thự vì thế mà rơi vào bế tắc .

Có anh thì mọi chuyện lại khác . Jinyoung nói câu nào câu nấy đều rất có uy lực . Daehwi nghe , trên mặt hiện rõ hai chữ không phục vẫn phải ngoan ngoãn làm theo . Cứ thế sau mấy ngày liền thực hiện theo chế độ dinh dưỡng khắc nghiệt với anh . Cậu thành công tăng được 5kg . Cư nhiên lại giúp cậu luyện ra cái bệnh thèm ăn đêm . Nên vui hay buồn đây ?

- Ăn có cây kem thôi mà . To tát lắm sao ? Anh quản em à ?

- Có cây kem ? Anh cho em nói lại .

"..."

Jinyoung nhướng mài , tiếp tục tra khảo :

- Bao nhiêu ?

Daehwi thở dài một cái , bất lực đáp :

- Một hộp...

Jinyoung không nói không rằng , đỡ đầu cậu nằm xuống giường . Không quên đắp chăn êm nệm ấm lại cho cậu . Sau đó , thờ ơ trở về bàn làm tiếp công việc dở dang trước gương mặt đang ngơ ngác đáng thương đằng sau lưng

- Em đi ngủ đi , anh còn phải làm việc . Đừng có bướng với anh .

" Anh ấy dỗi mình đấy à ? Vì mình ăn kem sao ?! "

Thật sự là không hiểu và không muốn hiểu . Daehwi uất ức nằm ịch xuống giường trùm chăn kín mít khắp đầu . Suy nghĩ thật kĩ xem rốt cuộc là bản thân sai chỗ nào mà lại khiến người nam nhân này cố ý thờ ơ với mình như vậy .

Nhắm mắt muốn ngủ thì lại không thể chìm sâu vào giấc . Lăn qua lăn lại hơn nửa tiếng đồng hồ lại càng không tài nào ngủ được . Nguyên nhân duy nhất chính là thiếu hơi người thương ! He hé đôi mắt nhìn thử xem Jinyoung đang làm việc tới đâu mà vẫn chưa chịu vào ngủ .

Thì ra là ngồi đánh văn bản trên Word . Nhưng cậu sớm nhận ra một điều...văn bản báo cáo cho ngày mai đã đánh xong từ lâu . Anh là đang cố tình câu giờ thời gian , màn hình là hiển thị một nẻo . Thực chất là anh đang nghe nhạc và cày game !

" Đáng ghét ! Anh ấy thế mà lại thích chơi game hơn là ngủ cùng mình ! Cái tên này ! "

Càng nghĩ càng thấy tức cái lồng ngực ! Daehwi cũng chỉ là ăn vụng một chút thôi . Vậy mà đùng một cái bị anh lạnh nhạt không quan tâm . Đúng là trong lòng đã có chấn thương về mặt tâm lý . Dĩ nhiên về những chuyện hoạt động cá nhân thường ngày sẽ bị ảnh hưởng theo .

Nếu một người chịu sự ám thị nào lâu dài thì kết quả họ sẽ trở thành đúng như loại ám thị đó

Daehwi đã không được cảm nhận được sự quan tâm trong một thời gian gần như cả thanh xuân bản thân . Được trọng sinh vào thân thể một nam nhân cũng có số phận giống cậu .

Chấn thương tâm lý của cậu ta còn nhiều gấp ba , gấp bốn lần so với cậu . Hai số phận gộp lại thành một với nhau . Người bị ảnh hưởng nhiều nhất chính là người còn sống trên dương thế

.

.

.

.

.

.

.

* Cộp *

Phần đầu máy tính đang mở toang , màn hình sáng đến 100% . Rồi toàn bộ thân máy được bao bộc bởi lớp hào quang lục bảo . Đùng một cái đóng sầm xuống rất mạnh bạo . Jinyoung không có gì gọi là ngạc nhiên . Xoay người trở ngược đằng sau , anh cất giọng :

- Em có thể kêu anh , không cần phải dùng tới dị năng để dằn mặt anh vậy đâu Daehwi .

"..."

"..."

- Em làm cái gì vậy ?

Anh giãn to đôi mắt sắc lẹm , bao nhiêu phần sửng sốt đều hiện hết lên khuôn mặt . Cậu ngồi trên giường , dưới tấm chăn dày đang lộm cộm làm gì đó . Đến khi chuyển động xuống dưới ra khỏi chiếc giường kingsize . Jinyoung mới tá hỏa cả lên , lật đật lấy áo khoác đang vắt ngay lưng ghế bước gần tới chỗ cậu che chắn .

Daehwi...vậy mà chỉ mặc mỗi cái áo ngủ tiếp cận anh cơ đấy ! Phần quần và áo khoác ngoài đều quẳng tứ tung khắp nơi . Một chút thương tiếc cũng không có

- Em mặc đồ vào cho anh ! Đang bệnh mà làm cái trò gì vậy ?

- Em không mặc .

Cậu hoàn toàn không quan tâm tới vẻ mặt khó coi của anh . Cầm lấy áo khoác anh quấn cho mình quăng sang một bên . Trực tiếp tiến lên đối diện , thần sắc một màu xanh trầm không đổi . Chính vì cái sát khí từ người cậu phát ra mới có thể làm anh chùn bước về sau .

Dồn ép cho tới cùng . Tới khi chân anh đụng chân bàn làm việc . Tới khi anh không còn một con đường nào để lui nữa...

Daehwi ôm lấy cổ Jinyoung , chủ động kề cận khuôn mặt giống như cái cách anh vẫn thường làm . Chợt khóe môi nhếch lên một đường . Anh nhẹ nhàng đỡ lấy phần eo thon gọn bên dưới . Xoay người đỡ cậu ngồi lên bàn làm việc , chuyển đổi thế thuận về bản thân . Tâm vì mỹ cảnh nhân gian trước mắt mà khẽ động...

- Em đang câu dẫn anh đó sao tiểu bảo bối ?

- Phải , tiểu bảo bối đang cố tình câu dẫn anh đó . Hài lòng không ?

- Rất hài lòng.

Dứt câu , anh và cậu đều chủ động tấn công đối phương . Động thái hòa lẫn với nhau nhịp nhàng lại không hề mạnh bạo . Cuốn lấy nhau giữa đêm khuya trăng thanh gió mát . Quấn quít lấy nhau như một đôi rắn chúa . Lúc lưng của cả hai chạm vào nệm giường thì bên ngoài tuyết bắt đầu rơi lã chã

Jinyoung rất thích biểu hiện như lúc này của cậu . Vốn dĩ muốn nửa kia chủ động với mình là rất khó . 3 năm quen nhau với họ cũng gọi là đủ lâu nhưng anh chưa bao giờ nhìn thấy một hình ảnh chủ động đến mức quyến rũ hết sức có thể này .

Không biết có phải do tâm đã động hay không ? Mà bầu trời bên ngoài dần dần xuất hiện một luồng hào quanh màu xanh lam . Nó rải đầy hoa tuyết xuống khắp khoảng mặt sân của dinh thự

- A...Jinyoung...đau...

Lờ đi câu nói mang tính chất cầu xin gián tiếp kia . Anh vẫn chú tâm vào việc thưởng thức thịt người . Hay nói rõ ràng hơn là đang ngấu nghiến phần thịt trắng ngần ở cổ cậu .

Đàn ông thường thì tính chiếm hữu rất là cao . Để tránh bị người khác nhìn trúng người thương hay là muốn dằn mặt những con sói khác . Cách này chính là cách khích tướng chuyên dụng nhất

- Đánh dấu em rồi...giờ em là của anh nhé ?

- Đau lắm đó anh . Em đau...

- Được , được . Anh giúp em giảm đau ~

Đỡ phần sau đầu cậu dịch sang bờ vai bản thân . Anh nghiêng đầu liếm láp vết cắn vừa rồi . Cơ thể này của Daehwi lại là đệ nhất mẫn cảm . Mới bị anh  dùng lưỡi ma sát có mấy cái đã không thể chịu đựng nổi . Người thì run lên còn miệng vẫn vô thức bậc ra âm thanh " ư " ; " a " diễm mị theo bản năng

Daehwi đưa tay lên...chậm rãi di chuyển từ vùng cơ bụng của anh . Một đường thẳng bò sát lên tới cơ ngực bên trái . Nhịp của trái tim người nam nhân này...phải nói là đập rất nhanh . Nụ hôn thật sự là dây dưa rất lâu . Lâu đến mức cậu có thể cảm nhận được nhịp tim của anh một cách rành mạch thế này .

Anh bỗng mở mắt , nhìn chằm chằm vào người nằm dưới thân mình . Một ánh nhìn trìu mến yêu thương hết mực làm cho Daehwi mặt đã đỏ nay lại càng đỏ hơn . Cặp má phúng phính ửng hồng một mảng dài . Kiểu đối mắt với người thương kéo dài thế này đúng thật là ngượng vô cùng...

Lấy tay mình áp lên bàn tay gầy guộc của cậu . Jinyoung ôn nhu lên tiếng :

- Chúng ta đi ngủ thôi . Khuya rồi

Nói xong thì tặng cậu một nụ hôn ngay vầng trán nhỏ kèm theo lời chúc ngủ ngon ngọt ngào . Cứ thế , anh ôm lấy cậu vào lòng . Nhấc chăn lên đắp lên cho cả hai , thuận tay tắt luôn cây đèn ngủ bên cạnh . Căn phòng thoáng chốc chỉ còn vệt ánh sáng trắng của mặt trăng chiếu từ ngoài vào .

Cậu bất ngờ với hành động kết thúc của Jinyoung .

" Không phải đàn ông nào cũng muốn làm chuyện đó sao ? Anh ấy vừa rồi là cự tuyệt với mình ? "

Mỡ dâng miệng mèo , ngu gì không đớp ? Cớ nhưng với anh thì...cậu tự dâng hiến bản thân . Chủ động tấn công và chủ động mời xơi . Người này vậy mà chỉ hân hoan đúng mỗi dạo đầu . Còn lại đều không màn để tâm .

Anh như thể đọc được đoạn tự hội thoại của Daehwi . Thản nhiên đáp một câu :

- Em rất đẹp , đẹp nhất khi mặc như thế này . Rất hấp dẫn...rất ngon miệng . Có điều , anh không phải là loại người đó . Dục vọng của anh , tự bản thân anh kìm chế được . Anh không muốn làm em tổn thương . Sau này cưới nhau rồi , anh đảm bảo sẽ làm em tới bán sống bán chết . Không cần lo lắng , yên tâm nhé bảo bối ~

- Đúng là lưu manh...nói câu nào câu đó đều thiếu chín chắn .  Em từ nay không mặc cho anh xem nữa !

- Ừ cũng tốt . Em không mặc gì hết , gắn một cái đuôi hồ ly rồi đứng trước mặt anh bằng điệu bộ ban nảy..Là được rồi .

- Cái đồ hentai này ! Khẩu vị anh mặn vừa thôi . Em...em...em không thèm nói chuyện với tên lưu manh nhà anh nữa . Đi ngủ !

- Haha , không trêu em nữa . Ngủ ngon nhé Hwi ah ~

Buổi tối hạnh phúc lại kết thúc trong êm đẹp

---------------------------------

* Sáng Hôm Sau *

- Jinyoung , chúng ta đi thôi . Jeon Woong , hôm nay em vào chấm công giúp thằng bé nhé . Thằng bé đang bệnh nên cứ cho ngủ nướng thêm xíu

- Vâng , hyung trưởng . Em biết rồi . Hai người đi làm tốt lành , em và Donghyun đi trước đây . Tối gặp

Một buổi sáng nhanh gọn không kém phần chóng vánh của bốn người đàn ông . Cùng nhau ăn sáng , làm việc riêng mấy phút rồi chào hỏi vài câu . Xong xuôi là mạnh ai lái xe người đó phóng đi làm . Dinh thự này này lại trở nên im ắng khi tiếng xe dần xa khỏi địa phận

Đường từ nhà cậu sang trụ sở cảnh sát mất kha khá thời gian . Jinyoung nhờ vậy có dịp lấy máy tính bảng ra làm chút việc cá nhân .

Youngmin không phải người thích nhìn lén vào việc làm riêng tư của người khác . Nhưng các âm thanh trong phần mềm ứng dụng mà anh đang sử dụng vang lên không ngừng bên tai . Người này cười , bình tâm nói :

- Hack được vào mạng lưới ngầm của mafia quốc tế . Xem ra những lời khen từ em trai hyung kể về em hoàn toàn đúng ? Thậm chí là hơn thế nữa nhỉ ?

- Vâng , là công việc bình thường thôi ạ . Không hơn , không hơn .

- Em không còn phải khiêm tốn với hyung . Không chừng trong tương lai chúng ta sẽ là người một nhà thì sao ? Lễ nghi phép tắt đúng là cần giữ nhưng không cần quá nghiêm đâu.

- Vâng ạ , em đã rõ thưa hyung .

- Đứa em trai ngốc nghếch của hyung , sau này nhờ em tận tình chăm sóc rồi . Hyung không biết ở bên đó thằng bé học được những gì . Nếu hai đứa đã quay lại với nhau , hyung mong em có thể bên cạnh thằng bé nhiều hơn . Giúp đứa trẻ ngốc đó vượt qua nỗi đau trong quá khứ .

- Vâng , em sẽ cố gắng hết sức có thể thưa hyung . À , em có món quà này tặng cho hyung

Jinyoung lấy trong cặp đen ra một cái khung gỗ màu nâu sẫm . Youngmin nhận lấy , mắt anh hiện lên sự vui vẻ , dịu dàng của một người anh trai . Anh tiếp lời :

- Đây là hình của Daehwi lúc còn ở thế giới cũ . Lúc này tụi em cùng nhau đi du lịch nước ngoài . Khi ấy em ấy vừa tròn 16 tuổi nên mặt mũi vãn còn hơi non .

- Không sao , thằng bé như thế rất dễ thương . Hồi đó , có người đã từng nói với hyung rằng trong vũ trụ . Không riêng gì trái đất đang tồn tại rất nhiều thế giới song song . Và trong những thế giới song song ấy tồn tại một người là ta của thế giới đó . Giờ hyung thấy đúng rồi , đúng là không có gì là không xảy ra được .

- Đúng là rất nhiều chuyện không tin được . Chuyện khó tin nhất chính là trọng sinh , Kim Daehwi...em ấy thế mà lại xuyên không vào trong cơ thể của em trai hyung . Trở thành Lee Daehwi , một người giống y như em ấy ở thế giới này .

- Có thể gọi là duyên phận . Hyung cũng khá tò mò rằng ở thế giới của các em . Hyung là người như thế nào ? Điều này hyung chỉ đoán thử thôi . Lần đầu gặp và nói chuyện với em , em đã nhìn hyung rất lâu rồi cười một cái . Nụ cười đó thật sự khó hiểu đấy em rể .

- À...haha , nụ cười đó là nụ cười gặp lại người quen . Thế giới của bọn em , hyung là một giáo viên môn Toán cấp 3 .

Youngmin bật cười thành tiếng , tràn đầy thú vị trước lời tường thuật của Jinyoung . Tần số của hai người này tự dưng hợp nhau đến kì lạ . Mặc dù ban đầu có hiểu lầm và ác cảm với anh nhưng đúng là Youngmin không thể phủ nhận mức độ nhạy bén và tinh tế của anh trong việc giao tiếp . Càng nói lại càng thấy giữa cả hai anh em nói chuyện vô cùng hợp rơ

- Em gặp hyung rồi sao ? Ở đâu thế ?

- Em gặp hyung ở trường học của Daehwi ạ .

- Này , đừng nói là...

- Dạ đúng rồi , hyung là giáo viên chủ nhiệm của Daehwi . Tính tình của hyung thì rất khó . Bởi vì thế nên Daehwi rất hay bị hyung phạt đứng ở cửa lớp . Em gặp hyung qua mấy lần đi họp phụ huynh mỗi học kì thôi ạ .

Nghe tới đây anh bất lực che miệng cười .

- Qua lời kể của em , có vẻ hyung là một người nghiêm khắc . Daehwi thì hình như không nhận ra hyung thì phải ?

- Vâng , em ấy không thích đi học . Mỗi lần đi học toàn bị mắng với bị phạt vô lý nên ký ức về thời thiếu niên đều lúc nhớ lúc quên . Với lại thời điểm đó hyung đã hơn 30 tuổi rồi . Em ấy không nhận ra cũng không thể trách được

- Và em là người nhận ra ?

- Do nét mặt đấy ạ . Mỗi con người đều chỉ có một nét và cơ mặt duy nhất thôi . Trẻ hay già gì , chỉ cần quan sát nhạy bén thì không gì là không nhìn ra được

Nói chuyện luyên thuyên một hồi thì tới trụ sở . Hai người chỉnh trang âu phục và đầu tóc . Vẻ mặt thoải mái tươi cười biến mất , thay vào đó là gương mặt nghiêm túc trang trọng bước vô dãy hành lang chính sự . Một nơi mà khắp mọi ngỏ ngách đều là lính quân đội đứng canh gác nghiêm ngặt .

Dẫn lối tới thang máy , tầng cao nhất là nơi hội họp quan trọng của trụ sở .

Youngmin và Jinyoung vừa bước vào ngồi chưa được bao lâu thì cuộc họp chính thức bắt đầu . Bàn họp trải dài gần tới hàng chục người đứng đầu tổ đội khác nhau đại diện tham gia .

Ngoài Youngmin , Jinyoung , cha của Youngmin ở đây còn có các gương mặt tiêu biểu trong làng phá án như : Kim Nam Joon của đội đặc cảnh hàng không , Min Yoongi của đội điều tra tội phạm ma túy , Lee Chaerin của đội hình sự A , Park Bom của đội hình sự B , Vernon của đội cơ động phía bắc , S.coups của đội cơ động phí tây , Siwon của đội phòng chống tội phạm buôn người , Yoo Jaesuk của đội huấn luyện nội gián A , Kim Jongkook của đội huấn luyện nội gián B , Song Joongki trung úy của đội đặc nhiệm biển đông ,...và hàng loạt người khác chưa được kể tên .

Hầu như toàn là các nhân vật có danh tiếng trong ngành cảnh sát hội tụ chung một bàn . 

< - Hôm nay triệu tập mọi người tới buổi họp này là có một vấn đề lớn nan giải đang diễn ra tại đất nước chúng ta . Theo như tin tình báo và tin nhắn khẩn cấp từ tối hôm qua chúng tôi nhận được . Từ đường hàng không cho tới đường thủy đều có lỗ hỏng an ninh nghiêm trọng . Dẫn tới việc có thêm một số lượng lớn kẻ đột biến xuất hiện tràn lan khắp Hàn Quốc . Số lượng người chết tăng lên không thể kiểm soát trong 4 giờ đồng hồ . Hiện tại báo cáo về gửi về từ các khu , thông báo rằng tình hình đã được các lực lượng chức năng trấn giữ đã ổn định trở lại . Nhưng đây chỉ là trấn giữ tạm thời . Cuộc họp lần này được tổ chức khẩn vào sáng sớm là để chúng ta nghiêm túc bàn bạc kĩ lưỡng về các chiến lược phòng chống và tiêu diệt người đột biến trong thời gian sắp tới >

Jinyoung đoán quả không hề sai . Sơ lược về số lượng trên bản nằm ở trung tâm căn phòng .

Tháng trước thì số lượng người tử vong chiếm 20% . Còn hiện tại thì số lượng người tử vong đã lên tới 30% trong vòng chưa đầy 8 tiếng . Thống kê số lượng vẫn liên tục cập nhật , suy xét sẽ còn tăng thêm đáng kể số lượng vừa mới được báo cáo .

Cả gian phòng chìm trong căng thẳng . Khuôn mặt của ai cũng hằn lên sát khí chết người . Mọi người đồng loạt phất tay ra hiệu với đội phó của mình đặt danh sách tài liệu lên bàn . Đồng loạt mở tài liệu , khởi động máy tính bàn thông minh với màn hình , bàn phím trong suốt . Máy nào cũng liên tục gõ lạch cạch , lạch cạch đẩy nhanh tiến độ làm việc

- Hyung tin không ? Lát nữa , cái ông cấp cao đó thế nào cũng thông báo về việc những lực lượng quốc tế đã cử người về Seoul trợ giúp . Rồi lại luyên thuyên về một đống vũ khí thông minh gì đó đang được vận chuyển nữa đấy .

- Có vụ này nữa sao ?

Jinyoung gõ ngón trỏ xuống mặt bàn , thì thầm nói nhỏ sang vị tiền bối bên cạnh với thái độ khá là thích thú . Trong khi Youngmin vẫn còn đang bán tính bán nghi về những điều anh vừa nói . Vị sếp chức cao quyền trọng kia tiếp tục lên tiếng

< - Cục Điều Tra Liên Bang của quốc tế đã cử 20 FBI về Hàn Quốc để hổ trợ chiến đấu khi cần thiết . Ngoài ra , chúng ta cũng được nạp thêm nhân lực và vũ khí hạng nặng cùng một đội quân gồm 20.000 robot chiến đấu thông minh . Trong số 20 FBI , trụ sở của chúng ta đang có danh sách thông tin của 15 FBI . 5 FBI tôi xin phép được nói luôn rằng họ đang là đặc vụ ngầm nên thân phận sẽ được bảo mật chặt chẽ . Nhiệm vụ chính của 5 người này là điều tra sâu , trà trộn vào tổ chức đang tiếp tay cho nhóm đột biến nguy hiểm nhất tính đến hiện tại . Khi nào họ cần sự trợ giúp của chúng ta , họ sẽ tự chủ động liên lạc . Trước hết , tôi sẽ phát bảng danh sách lên màn hình chính của mọi người để trực tiếp ghi nhớ . Hãy hỗ trợ bọn họ cùng nhau tiêu diệt người đột biến nhé ! >

Min Yoongi yên một hồi trầm ngâm , lạnh giọng đề ra câu hỏi với vị sếp cấp cao :

- Tôi có câu hỏi thưa sếp . Người đột biến tuy là có dị năng kì lạ nhưng suy cho cùng họ không phải hoàn toàn quá nguy hiểm . Có kẻ ác đương nhiên sẽ có người tốt . Cứ quy chụp mà tiêu diệt một loạt à ?

< - Phải . Chỉ cần là người đột biến , thà giết lầm còn hơn bỏ sót . Ai cũng không được tha >

Vị này nghe câu trả lời thẳng thừng từ sếp cấp cao . Bất giác chẹp miệng một cái tỏ rõ thái độ không đồng tình . Cắm đầu vào máy tính rồi tiếp tục làm việc , bất cần quan tâm tới xung quanh nữa .

Vernon – Đội trưởng đội cơ động phía bắc cũng lên tiếng đặt câu hỏi :

- Thưa sếp , thế còn những đứa con lai giữa người bình thường và người đột biến thì sao ?

< - Bắt lại đem tới trụ sở kiểm dịch . Bên đó tự biết sẽ xử lý bọn chúng như thế nào . >

Lại thêm một cái chẹp miệng cộng thêm cái nhìn khinh bỉ dành tặng cho vị sếp cấp cao nọ . Hai nữ cảnh sát cấp cao duy nhất trong phòng cũng không hẹn mà nở một nụ cười nhạt .

Youngmin là người ít khi nào biểu hiện nhưng khi nghe được câu trả lời này . Thâm tâm tự nhiên vấy lên cơn cuồng nộ khó hiểu . Nhịn không nổi mà nhíu chân mày một cái

- Ông này làm sếp rất lâu nhưng được cái số lượng anti trong ngành kéo về bản thân rất đông . Độc mồm , độc miệng , độc tâm . Tiếng tốt thì không thấy đâu , tiếng xấu đồn xa vạn dặm . 20 FBI kia ai cũng đều biết được điểm này . Chán chả buồn tới tham dự

Jinyoung thảnh thơi đánh vài con chữ lên màn hình . Mở hơn mấy chục cái phần mềm thoắt ẩn , thoắt hiện cùng với tốc độ giải đố các phân thức mật khẩu bảo mật .

" Nhóc này đúng là tay nghề điêu luyện , nảy hack mạng lưới của mafia quốc tế . Giờ lại truy cập vô mạng lưới ngầm thông tin của Hoa Kỳ . Daehwi đúng là học hỏi được không ít kinh nghiệm từ Jinyoung rồi . Thảo nào thằng bé thông thạo nhiều thứ tiếng và ngành nghề như vậy... "

- Em không xem danh sách 15 FBI về Seoul trợ giúp sao ?

Youngmin hỏi bằng ngữ điệu tò mò . Anh cười cười , lịch sự đáp :

- Vâng ạ . Người quen cả , không cần thiết phải coi ạ .

- Em quen hết 15 người này ?

- Không phải 15 mà là toàn bộ 20 FBI . Em đều rất thân , đặc biệt là một người đang thảnh thơi ở không tại một nơi nào đó ~

- Huh ?

------------------------------------------

* ACHUUUU ! *

Daehwi đang ngồi dưới bếp ăn sáng , chưa gì đã dùng tay sờ nhẹ chỗ hít thở . Khịt khịt phần cái mũi đang đỏ ửng . Thầm nghĩ :

" Ai đang nhắc tới mình vậy ? Ở nhà ăn sáng cũng hổng yên ."

TO BE CONTINUED

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top