Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

___ Áu áu áu áu áu

___ Oẳng oẳng oẳng

___ Éc éc éc

___ Quạc quạc quạc

___ Gâu gâu gâu

___ Ò ó o o o o

___ ...

___ Mấy cô ở trên ổn không đấy? *ánh mắt quan ngại*

___ Khu bình luận biến thành sở thú rồi, chim gà chó khỉ gì cũng có =)))

___ Huhuhu, là tỏ tình, tỏ tình đúng hông? (♡‿♡)

___ A a a a a, 'Cậu chỉ được phép nhìn một mình tôi thôi' má ơi, hỏny vãi ( ' ' ).。o♡

___ Clm chiếm hữu đồ đó (˃ᴗ˂)

___ Rin kiểu: Cái gì là của tao thì vẫn là của tao, không phải của tao thì cướp về, rồi nó cũng sẽ là của tao („ω„)

___ Đúng chất ngang ngược của Xử Nữ rồi

___ Đuma tự nhiên DinDin tình quá tui hông quen (ᗒᗣᗕ)՞

___ Tinh thần Ichagi không ổn cái là DinDin phát hiện rồi an ủi các thứ đồ luôn, DinDin softboy (〜 ̄▽ ̄)

___ Hai đứa hãy hôn nhau, chit nhau rùi cưới nhau luôn đi ạ ε=ε=┌( >_<)┘

___ Quá chời quá đất rồi

___ Clm chị em ơi tui high quá a a a a

___ Tui cũng khác mịa gì cô đâu a a a a

___ Má ơi nghe câu cuối cứ như Din ăn giấm ấy

___ Thật ấy ạ

___ OTP quá keo lì ạ

___ Không cần chèo thuyền tự real hí hí

___ Oe oe oe OTP dễ thương quá ạ

___ Iu nhau như zậy thì gọi senpai đi Din („ω„)

___ Cô lầu trên chấp niệm lớn quá đó (⌐■_)

___ Hai đứa thả thính nhau thì ai là người rung động trước, là tui, là tui được chưa?

___ Bảo Rin không iu Yoichi là tui đi đầu xuống đất, mẹ nó lúc nào cũng nhìn chằm chằm thằng nhỏ Yoichi nhà tui luôn

___ Chúng ta đều rõ với nhau mà *ánh mắt thấu hiểu*

Rin câm lặng nhìn làn đạn chứa đầy tiếng gào rú kêu hắn và Isagi real quá rồi, cưới nhau đi: "..."

Mọi người trong phòng như ngộ ra điều gì đó, nhìn chằm chằm Rin.

Bachira giãy đành đạch nói bất công, hắn cũng muốn Isagi mà.

Sae trầm mặc ôm đầu, anh nghĩ, hình như thằng em trai báo đời nhà mình yêu nhóc Isagi kia thật.

Thử nhìn mấy cử chỉ của thằng Rin mà xem, chắc chắn là say nắng người ta mà không tự biết!

Mồm miệng thì mắc ghét, thế mà cứ sán lại an ủi (?) người ta, nói toàn mấy lời trái lòng.

Chigiri nở một nụ cười khó coi hơn cả khóc, Isagi cũng quá thu hút rồi đấy.

Nanase bĩu môi nhìn Rin.

Đám người nước ngoài đồng loạt nhìn chủ nhân drama, ánh mắt như muốn nói: "Người anh em, cậu là gay à?"

Rin: "..."

Rin: "???"

Rin: "!!!"

Hắn trừng mắt nhìn lại, sẵng giọng quát: "Tao đéo thích thằng Isagi kia, mắc cái đéo gì mà nhìn tao?"

Nhìn thấy phản ứng quá khích của Rin, chán ghét như thế chắc là không thích Isagi của mình đâu, Bachira khẽ thở phào nhẹ nhõm: "Mong là như vậy."

Hiori nhíu mày quan sát, không hiểu sao hắn cảm thấy má của Rin sau này sẽ rát lắm.

Mong là hắn nghĩ nhiều.

【Bình luận viên hứng khởi hét to vào mic: "Itoshi Sae của U20 Japan đã ghi bàn mở tỉ số, khán giả lấp đầy sân khấu đều đứng dậy, đây quả là màn ra mắt ấn tượng của một thiên tài."

Người tường thuật gật đầu lia lịa đồng ý: "Đây chính là năng lực của Itoshi Sae! Có lẽ ngay tại thời khắc này, chúng ta sẽ được chứng kiến sự ra đời của một người hùng..."

Mấy cầu thủ bên U20 hớn hở chạy đến định ôm Sae ăn mừng thì bị anh ghét bỏ hất tay ra.

Anh nhìn thẳng vào Sendo và nói với giọng điệu khó chịu:

"Đừng đụng vào tôi, đồ tệ hại."

Như không thấy không khí ngượng gạo xung quanh, Sae tiếp tục nói:

"Ba lần. Đó là con số mà tôi có thể tự mình ghi bàn, nhưng tôi đã mặc kệ nó và dành thời gian chuyền bóng cho mấy người..."

"... Tôi chỉ sút bóng trong giây phút tức giận vì đống rác đã bỏ lỡ cơ hội mà đến cả khỉ cũng ghi bàn được."

Dù cái mặt đẹp trai lai láng thế nào, thì không ai có thể bàn đến trình độ mỏ hỗn của anh em nhà Itoshi.

Sendo bị lời nói khó nghe của Sae chọc cho khó chịu, buột miệng chửi tục:

"Mẹ..."

Aiku lững thững đi tới giảng hoà: "Thôi nào. Thủ môn bên đó đâu có tệ đâu?"

Sae dùng đôi mắt cá chết lườm tên đội trưởng U20 một cái:

"Sao? Giá trị duy nhất của tiền đạo là bàn thắng, thế nên, tôi không xem một người ghi bàn tệ hơn mình là một tiền đạo đâu."

Aiku hơi nghiêng đầu đáp lại: "Cậu nghiêm khắc quá đấy, thiên tài à... Nếu thế thì trên cái đất nước Nhật Bản này còn lại được mấy mống tiền đạo chứ?"

Sae tặc lưỡi: "Trận đấu này là để kiểm tra chuyện đó đấy. Không có lần sau nữa đâu, tên khốn tệ hơn cả khỉ kia."

Sendo - tệ hơn cả khỉ - Shuto: "Mẹ nó..."

Aiku cười hì hì đi đến cạnh đồng đội, khoác tay mình qua vai Sendo, cố kiềm thật mạnh để anh chàng giữ bình tĩnh, không nên lao vào đấm nhau với vị thiên tài mồm miệng khó ưa, tính tình ích kỉ kia:

"Thôi nào, trận đấu mới bắt đầu đó Sendo... Không được bỏ lỡ cơ hội đâu đấy."

Sendo 'xí' một tiếng, nghiến răng đáp: "Tôi biết mà, Aiku."

Gagamaru tủi thân ôm gối, người lờ đờ như vừa bước ra khỏi cơn mê:

"Khốn kiếp, tui đã chặn bóng lại rồi mà."

Aryu vỗ vai an ủi: "Pha cứu thua lộng lẫy lắm đó, Mr. Siêu phản xạ!"

Niko vuốt mũi nói với Isagi đứng bên cạnh:

"...Nhưng mà, anh ta thật sự ghi bàn từ vị trí đó à? Tại Itoshi Sae nên đội bên kia ngày càng mạnh rồi nhỉ?"

Isagi đáp: "...Ừm."

Cậu bắt đầu chìm đắm trong suy nghĩ.

U20 siết chặt hàng thủ với 4 hậu vệ. Lúc bọn mình cướp bóng trong trạng thái phát động tấn công, họ bắt đầu phản công lấy Sae là tiên phong.

Với phong cách thi đấu này, bọn mình phải làm sao để phá nó đây?

Ngồi ở bên ngoài và quan sát được tất cả chuyện gì đang xảy ra, Anri lo lắng nói: "Chiến thuật được tập luyện trong đợt tập huấn cuối cùng không hiệu quả sao? Mọi chuyện sẽ ổn chứ, anh Ego?"

Người đàn ông đứng đầu Blue Lock thờ ơ đáp: "Chuyện này không phải rất dễ đoán sao?"

Anri lúng túng hỏi: "Hả?"

Ego thở dài, giống như bất lực với sự ngây thơ của quý cô quản lí: "Luyện tập cũng chỉ là luyện tập thôi cô Anri à... Rốt cuộc thì điều cần thiết trong luyện tập chỉ là những kỹ thuật phát huy trong điều kiện không áp lực."

Quả thật là vậy, trong bất kỳ lĩnh vực nào, có những người lúc luyện tập thể hiện vô cùng tốt, nhưng khi thi đấu chính thức thì chẳng đâu vào đâu.

"Điểm mấu chốt khác nhau giữa luyện tậpchính thức, chính là sự tồn tại của áp lực."

"Môi trường biểu diễn, đối thủ so tài, điều kiện phụ thuộc vào những điều đó, sự biến đổi về tinh thần, cơ bắp mệt mỏi, cơ thể trì trệ... Một trận đấu chính thức luôn ẩn chứa những bất lợi cho ta, nó không thể nào diễn ra như lúc luyện tập được."

"...Và cách vượt qua nó chỉ có một thôi, ứng biến."

Chị Anri hốt hoảng nói: "Anh không hướng dẫn gì cho bọn nhóc sao? Chỉ quan sát thế này thì..."

Ego ngay lập tức chặn lời Anri, đôi mắt hắn sục sôi một điều gì đó bí ẩn không thể giải thích: "Im lặng và tin tưởng vào chúng nào, những cái tôi của tôi, rất mạnh khi thi đấu thực sự đấy."】

___ Quả là anh em ha, Sae mỏ hỗn chẳng kém DinDin là bao ┐( ̄~ ̄)┌

___ Thiệt ra hồi nhỏ Rin ngoan lắm ó, mà lớn bị shock cái thay tính đổi nết luôn ʕ •́؈•̀

___ Nhưng vẫn đẹp trai mà? ( x )

___ Được rồi cô lầu trên, cô thừa nhận đi, cô chính là một người simp trai đẹp ʕʔ

___ Tui... Tui thừa nhận oa oa oa (メ﹏メ)

___ Sae sút quả đẹp vãi ò, Gagamaru sốc nhìn cư tê xỉu (●''●)

___ Con gấu bự ăn lông ở lỗ đó thiệt sự rất dễ thương ''

___ Boy che mắt Niko cuối cùng cũng xuất hiện a a a a ( ˘ ³˘)♥︎

___ Niko nói chuyện với Yocchan mà Yocchan mải phân tích chiến thuật nên trả lời lạnh nhạt vãi

___ Tội Niko

___ Clm chị em ơi, mấy khứa bên U20 chạy lại tính ôm Sae để ăn mừng bàn thắng mà bị ổng phũ nhìn hề hông chịu được ¯\_()_/¯

___ Thiệt, mồm Sae hỗn vãi

___ Ê nhưng đỡ hơn quý công tử Real Madrid nào đó, ổng chửi xéo người ta mà mặt cười hi hi ha ha nhìn thấy ghéc, may mà cái mặt ổng đỡ lại được cái nết đâu đâu ╹◡╹

___ Ổng đẹp trai, tui tha thứ được, trai Tây tóc vàng mắt xanh là gu tui (о''о)

___ Aiku đúng kiểu thanh niên điều hoà nhiệt độ hen, ở đâu có cãi nhau, ở đó có anh đứng ra giảng hòa (⌒▽⌒)

___ Cô lầu trên à (_)

___ Ego quả là người đàn ông luôn làm tui bất ngờ ngơ ngác và bật ngửa, nhưng mà ổng nói đúng vãi

___ Công nhận ạ, hồi trước tui có đi thi piano cấp 8, lúc chơi ở nhà giáo viên phụ đạo cho tui có nói là tui chơi rất tốt, không cần phải lo lắng đâu, đến hôm thi thì tui run tay đánh sai nhịp, đến giờ nhớ lại vẫn thấy tủi

___ Thương thương nè, mà cô chơi piano đến cấp 8 cơ á, siêu vãi mèo (°°)

___ Cũng không có gì đáng nói, tui chơi từ nhỏ đến giờ được hơn 15 năm rùi á

___ 666

___ Trong fandom luôn ẩn chứa mấy cao nhân

___ Bà ở trên cũng một vừa hai phải thôi, bà cũng vẽ đẹp chớt mịa mà bày đặt gì ở đây? (_ )

___ Đúng đó, quà bà nợ bọn tui đã xong chưa?

___ Hiu hiu, mấy cô bắt nạt tui, dỗi (ᗒᗣᗕ)՞

Rin thấy Sae ghi bàn thì tặc lưỡi, cau mày khó chịu, cả người toát ra hơi thở người sống chớ gần, người chết cũng đừng dại dây vô.

Sae im lặng chống cằm, chán nản ngáp một tiếng.

Bên kia, 'cậu bé tàn nhang' Pablo Cavazos phồng má, nháy mắt làm bộ dễ thương, nói với Luna ngồi kế:

"Mấy cô bé đó nói ghéc cái nết nói chuyện của anh kìa Luna ơi."

Luna nhếch môi, vuốt tóc cười xòa: "Nhưng họ cũng khen tôi đẹp trai đấy thôi? Tôi sẽ coi như mình không thấy những lời phán xét xấu xa đó."

Cavazos bĩu môi: "..." Tự tin thấy ớn luôn.

Ở phía Blue Lock, Niko im lặng cúi đầu xuống, hai má đỏ bừng khi nhìn thấy hàng loạt các bình luận khen cậu dễ thương.

Bachira chưa bao giờ ngồi yên thân, hết cựa quậy bên này lại xoay người sang bên kia.

Hắn lèm nhèm nói: "Muốn nhìn thấy tui và Isagi chơi chung cơ, ứ chịu!"

Ego thầm gật đầu, có lẽ hắn có thể mong ngóng một điều kì diệu gì đó xảy ra được chứ?

Isagi Yoichi là mảnh ghép hoàn hảo còn thiếu cuối cùng để liên kết các thành viên trên sân lại với nhau.

Sendo nở một nụ cười khó coi, tiếp tục chuyên mục phán xét: "Quả nhiên cái tên thiên tài đó thực sự rất khó ưa!"

Aiku: "..."

Cậu cũng thù dai ghê hen?

【Restart!!!

Đỡ lấy đường chuyền bóng nhẹ nhàng từ Rin, Isagi suy nghĩ lại một lần nữa trong đầu.

Isagi biết, cậu chưa đủ khả năng phá vỡ hàng tuyến phòng thủ của U20, bọn họ mạnh đến mức thiếu niên mắt xanh không biết cậu còn thiếu điều gì.

"Mày chỉ được nhìn tao thôi."

Đúng vậy, việc cậu phải làm bây giờ chính là loại bỏ những thứ dư thừa, chỉ cần nghĩ đến một chuyện thôi.

Đó là dùng toàn bộ khả năng của mình, tập trung phối hợp với Rin.

Rin nhìn thiếu niên bằng ánh mắt phức tạp không rõ là gì, hắn đỡ lấy quả bóng chạm đến chân, liên tục chuyền qua lại với Isagi.

Tiền vệ U20 – Wakatsuki chạy đến, dùng cặp mắt lờ đờ, quầng thâm phía dưới còn nhiều hơn cả Ego, nói:

"Có giao bóng bao lần cũng vô ích thôi. Cậu chắc đang bối rối lắm nhỉ? Không có nơi nào để chuyền cơ mà..."

Xung quanh Rin và Isagi đều bị bao vây bởi đội ngũ phòng thủ U20, mặt tên thiên tài vị kỷ đó không chút hoảng hốt đáp trả:

"Bớt lải nhải đi, đồ – mặt – thiếu – ngủ."

Không cần dùng quá nhiều lời nói, Isagi lập tức hiểu ngay Rin đang nghĩ gì, nhận lấy trái bóng lăn tới, đường chuyền của hai người họ ngắn hơn nhiều bởi lối tấn công bị thay đổi đột ngột.

Hayate xông ra chặn đường Isagi, tuy trong lòng cậu hơi hoảng, nhưng cậu vẫn đặt một niềm tin tuyệt đối nơi Rin.

Không được tin vào thứ gì khác ngoài những ý nghĩ nổi loạn của Rin!!!

Đúng vậy.

Chỉ cần tin vào Rin thôi.

Hai tiền vệ U20 không hiểu được tại sao Rin và Isagi lại tăng nhịp độ chuyền lên, nhưng khi nhìn thấy xung quanh hai người họ đã trở nên rộng rãi, thậm chí còn tiến sâu vào trong trung tâm tuyến trên, họ đã hiểu.

Là vì Isagi.

Cậu luôn chuyển động theo sát Rin không rời, nhờ thế, Rin có nhiều lựa chọn hơn, thậm chí Wakatsuki và Hayate còn không thể nắm bắt được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Đang di chuyển trơn tru, Rin bỗng khựng lại, hai tiền vệ phía đối thủ tưởng hắn định đánh gót chuyền sang cho Isagi mà không để ý đến con 'quái vật' đã chạy đến đằng sau hai kẻ vị kỷ.

Bachira đỡ lấy bóng từ Rin, nở một nụ cười không hề giả trân: "Xin chào, là tui nè."

Thấy Isagi không để ý đến mình mà nhìn chăm chú theo Rin, Bachira hờn dỗi bĩu môi:

"Isagi đáng ghét, chỉ biết để ý đến mấy người chơi bóng giỏi thôi."

Hắn sẽ không khen màn phối hợp của hai người đó rất đẹp đâu.

Hừ.

Isagi là đồ đáng yêu đến đáng ghét.】

✩        ✩


["Không được tin vào thứ gì khác ngoài những ý nghĩ nổi loạn của Rin!!!

Đúng vậy.

Chỉ cần tin vào Rin thôi."]

Hu hu đoạn này ngọt quãi, cú tui.

Xin lỗi vì sự chậm trễ này, nhiều khi tui quên mất tui là một writer luôn =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top