Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ngoại truyện: Cách mừng ngày Halloween muộn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

JungKook nghe thấy có tiếng người đang gọi mình, dựa theo ánh sáng từ bên ngoài hắt qua lớp cửa giấy mới nhìn được hai bóng đen mờ đang lượn lờ bên cạnh với chiếc mặt nạ Scream mà không kiềm đấm cho cả hai một phát đau đến mức ngã cả ra đất kêu la.

"JungKook, anh ra tay tàn nhẫn quá đó."

Một trong hai người tháo ra mặt nạ, dùng bộ mặt ai oán nhìn người đang nằm trên nệm kia mà không nghĩ đến chính mình đã đùa dai trước đó.

"Em biết là anh không thích bị chọc giận khi thức dậy nhưng anh đã ngủ quá lâu rồi. Hoo dặn tụi em phải nhắc anh ăn trước mới được ngủ tiếp nếu không cậu ấy sẽ la tụi em khi trở về."

Người còn lại tháo xuống mặt nạ để lộ ra một khuôn mặt giống với người bên kia. Bọn ho là Park HongBaek và Park HongDeok, một cặp song sinh nam cùng trứng giống như hai giọt nước mà JungKook đã rất khó để phân biệt lúc đầu.

"Nhưng... Hai cậu đang mang cái gì đấy?"

JungKook nheo mắt nhìn bộ dạng kỳ lạ của HongBaek và HongDeok liền không hiểu hai tên này sáng sớm đã bày ra cái trò kỳ quái gì nữa đây.

"Hôm trước là ngày lễ Halloween nhưng chúng ta đều không có thời gian để tổ chức. Tối nay boss nhỏ có bảo là sẽ tổ chức cho mấy đứa trẻ ở đây nên dặn bọn em nhanh chóng trang trí đi."

HongDeok nắm tay đỡ JungKook đứng dậy, HongBaek bên cạnh sớm đã lấy ra một bộ quần áo mới từ trong tủ đưa đến. Nếu không để ý kỹ thì thật sự sẽ không nhận ra được màu mắt của JungKook khá đục, vì một chút vấn đề xảy ra nên thị lực hiện tại của JungKook kém hơn bình thường dù đã khá hơn rất nhiều so với trước đó. Nhưng điều đó luôn là điều mà bọn họ lo lắng nên Lee Hoo luôn muốn có người bên cạnh JungKook bất cứ khi nào.

"Vậy... Đã chuẩn bị đến đâu rồi?"

JungKook bước ra khỏi phòng và dựa theo những hình ảnh lờ mờ mà chính mình thấy được thì có lẽ cặp song sinh quả nhiên làm việc rất hiệu quả đấy. Bọn họ có thể biến một căn nhà kiểu Hàn cổ trở nên cổ hơn nữa nếu không nói nó trông như một căn nhà ma. Thật khó hiểu, nơi được dọn dẹp thường xuyên này làm sao có thể đóng được từng đó mạng nhện chỉ trong một đêm.

Không lẽ hai bọn nó lén thả nhện à? Nếu Hoo mà biết thì sẽ điên lên mất vì thằng bé rất ghét những con vật đó mà.

Và có lẽ bọn chúng còn xuất sắc đến mức chọn được cả đồ hóa trang cho JungKook. Trừ boss nhỏ là người cặp song sinh không muốn đụng vào kia thì JungKook được đưa cho một bộ đồ hình thỏ bông xám rất lớn. JungKook nghĩ nếu mặc vào có khi sẽ giảm được rất nhiều cân vì sẽ nóng lắm đây. Còn Lee Hoo thì được tặng bộ bồ Spiderman vì mục đích để cải thiện việc sợ nhện của cậu ta .

Nhưng sau đó thì bộ đồ đã bị Lee Hoo vứt vào phòng của cặp song sinh cùng mấy con nhện mà bọn họ đã xử lý để cho chúng nó giăng tơ khắp phòng họ đi.

...

Bonus: Mừng ngày lễ Halloween muộn của Chiêu Anh

Trịnh Hạo Thạc lần thứ n trong ngày thở dài chán chường, chuyện đó sẽ không là vấn đề cho đến khi người vốn không hề quá nhạy cảm như Mân Doãn Kỳ bực bội rời đi vì bị tiếng thở của tên đang buồn đời kia làm phiền nửa ngày. Và lúc đó bọn họ biết nếu không giải quyết thì không khéo cả nhà sẽ bị cái bầu không khí kỳ dị này ám đến hết tháng mất thôi.

"Anh biết là cậu đang tìm cách giải quyết nhưng làm ơn đừng có than ngắn thở dài nữa, cũng chẳng phải một mình cậu đau đầu vì việc này."

Kim Thạc Trấn không nhịn được đá mông Hạo Thạc đang ngồi dưới sàn rồi ngồi lên ghế, quyết định không nên giống con người mất hết hy vọng kia mà đang suy nghĩ làm sao để giải quyết việc này. Nhưng mà việc này mà họ đang lo lắng là gì?

"Chung Quốc vẫn ở trong phòng Chiêu Anh sao?" Hạo Thạc hỏi khi ngã về phía ghế đằng sau nơi Thạc Trấn đang ngồi.

Phía trên màn hình tivi đang chiếu một bộ phim hài nào đó nhưng cũng chẳng làm bọn họ nhếch nỗi khóe môi nữa.

"Nếu như cả em ấy cũng chẳng an ủi nỗi con bé thì chúng ta có nói cũng vô dụng." Thạc Trấn chán nản tắt luôn cả tivi, cúi đầu nhìn Hạo Thạc rồi nói. "Cũng không để cho con bé tự quên được sao? Là trẻ con, đâu có nhớ được quá lâu."

"Nhưng anh quên mất là lần trước khi Vân Hàn lỡ ăn mất phần ăn xế của con bé rồi sao? Kết quả là Vân Hàn có mang tất cả phần ăn xế của nó cho Chiêu Anh suốt một tháng liền con bé cũng chẳng thèm nhìn lấy một lần. Nếu lúc đó không phải là Chung Quốc không đồng tình rồi phạt Chiêu Anh, em cá là chẳng ai dám nói nặng với con bé mấy câu." Hạo Thạc thở dài.

"Anh thừa nhận là lúc đó dù tình hình có không ổn anh cũng không muốn nói. Chiêu Anh là đứa con gái duy nhất trong nhà, có lẽ là vì vậy mà chúng ta tự nhiên mà chiều con bé."

"Cho nên cuối cùng khi có chuyện xảy ra với con bé, chúng ta không còn cách nào khác phải trông chờ vào em ấy mà thôi."

Trong căn phòng ngủ được bày trí bằng tông màu hồng cam với những món đồ tinh xảo và dịu dàng, nơi này thuộc về người con gái duy nhất trong căn nhà chỉ toàn là đàn ông này và cũng là trung tâm của vấn đề hiện tại – Trịnh Chiêu Anh, người đang nhất quyết quấn chặt chăn quanh người đến một sợi tóc cũng chẳng lọt ra ngoài được.

"Anh Anh, con làm như vậy sẽ rất ngộp, mau mở chăn ra đi." Toàn Chung Quốc vỗ nhẹ lên cục tròn tròn trên giường như xoa dịu đứa con gái nhỏ đang gặp đả kích. Không thấy động tĩnh lại nói tiếp. "Chúng ta năm sau có thể tham gia lại mà, con không cần như vậy đâu."

Chuyện này nói ra thì cơ bản cũng chỉ là do Chiêu Anh vì bị bệnh không thể rời khỏi giường mà ngày lễ Halloween không thể cùng theo hai anh trai đi xin kẹo xung quanh. Nhưng mà nói ra thì dù sau đó cha Thạc Trấn có tự làm kẹo cho nhưng cứ nhìn thấy đống kẹo mà hai anh lớn hí hửng mang về, Chiêu Anh buồn bả chui vào chăn. Bây giờ vì muốn làm cho con bé vui mà hại Hạo Thạc nghĩ đến đau đầu cũng không biết phải làm sao.

"Chung Quốc?" Là tiếng của Tại Hưởng ở ngoài cửa phòng đang gọi, không biết là vì chuyện gì.

Chung Quốc nhìn con gái trên giường rồi mới từ từ đi mở cửa. Chiêu Anh nằm trong chăn cũng cố gắng lắng nghe xem là ba nhỏ và cha Tại Hưởng đang nói về cái gì, nhưng kết quả là chỉ nghe được vài tiếng thì thầm nhỏ rồi cuối cùng là một khoảng im lặng rất lâu. Chiêu Anh ở trong chăn không hiểu vì sao mắt lại bắt đầu ướt ướt, bé lại bắt đầu muốn khóc nhè.

Rồi bỗng nhiên không lâu sau lại như có gì đó đang đụng vào người bé mà đẩy rồi nói:

"Chiêu Anh, mau. Chúng ta có thứ này muốn cho con xem."

Chiêu Anh nghe được tiếng của ba nhỏ, hơi chần chừ rồi quyết định mở chăn ra. Ngay khi chăn vừa mở lập tức lại bị chiếc mũ trên đầu của Chung Quốc mà quên luôn cả việc khóc rồi.

"Chúng ta sẽ xem cái gì ạ?" Chiêu Anh hỏi nhưng có vẻ như ba nhỏ đang quan sát gì đó trên người bé rồi lắc đầu nói:

"Muốn xem những thứ bí mật thì không thể xem trong hình dạng này được rồi." Chung Quốc điểm nhẹ lên mũi con gái rồi mang ra một bộ đồ đặt lên giường.

Chiêu Anh không cần nghe giải thích đã lập tức thay bộ quần áo Chung Quốc mang đến. Là trang phục dành cho học sinh trong bộ phim Harry Potter mà bé đã xem với cha Nam Tuấn vào tuần trước. Ba nhỏ mang đến bốn màu khăn choàng khác nhau để bé lựa, Chiêu Anh ngẫm nghĩ một lúc lại chọn khăn choàng màu xanh của nhà Ravenclaw vì bé nói là bọn họ rất thông minh.

"Nhìn con như sắp nhập học ở trường pháp thuật vậy."

Chung Quốc cười rồi đưa cho con gái một chiếc đũa phép giống như trong phim và một chiếc vại nhỏ có lẽ là dùng để đựng thứ gì đó, đến khi hoàn tất liền cùng nhau bước ra bên ngoài nơi đã được trang trí bằng những mạng nhện giả và những quả bí ngô khắc hình. Chiêu Anh vui mừng nắm lấy tay Chung Quốc như muốn nhảy cẫng lên nhưng lại nghe ba nhỏ bảo còn nhiều thứ bất ngờ đang đợi bé khám phá nữa.

Gõ cửa căn phòng đầu tiên, Chiêu Anh vui vẻ giơ cái vạc cùng câu nói quen thuộc "Trick or Treat" khi nhìn thấy vị anh lớn đang đội mũ màu xanh có tai dài và bộ áo choàng.

Toàn Gia Nghi vui vẻ mang ra nhiều loại kẹo khác nhau cho em gái tùy ý lựa chọn nhưng cuối cùng cũng bỏ hết vào vạc cho Chiêu Anh làm cô bé vui vẻ không tiếc hôn lên má anh lớn một cái rồi nắm tay ba nhỏ đi tiếp.

Chờ đợi những căn phòng khác nào.

Kim Diệc Thần mặc quần áo của vampire và Mân Chung Vân thì đóng vai Joker thì đưa ra rất nhiều kẹo cho em gái với yêu cầu sẽ lấy lại tất cả số kẹo mà Gia Nghi đã đưa trước đó.

"Vậy thì em chọn Treat, em không đưa kẹo của anh Gia Nghi cho hai người đâu."

Chiêu Anh le lưỡi rồi quay đầu bước đi rất nhanh mới không biết hai anh đã lén bỏ kẹo vào vạc của mình từ lúc nào.

Kim Vân Hàn và Kim Duẫn Song trong áo kẻ sọc và quần yếm giống như cặp song sinh trong Alice in the wonderland đang đứng chờ em gái ở trước cửa, có vẻ như không để yên cho em gái lấy kẹo rồi đây.

"Anh sẽ cho em tất cả số kẹo bọn anh xin được hôm Halloween với một điều kiện."

Chiêu Anh nghe đến số kẹo mơ ước đó mà không nghe yêu cầu đã gật đầu. Về sau nghe xong điều kiện liền lập tức muốn khóc, bọn họ chính là muốn bé xin được một trong những mô hình tàu chiến của anh Hạo Thiên đó.

"Con phải làm sao đây ba. Anh Hạo Thiên sẽ không đồng ý đâu."

Chung Quốc cũng chẳng biết làm cách nào khác vì cũng là do Chiêu Anh đồng ý với hai tên siêu quậy kia. Nếu không làm được thì xem như lại buồn nữa, vậy không phải là uổng phí công sức của bọn họ sao? Nhưng nếu giúp Chiêu Anh mua mô hình để gạt hai đứa kia thì thật là không đúng.

Phác Hạo Thiên đeo một chiếc mặt nạ của vô diện như trong phim hoạt hình spirited away như hoàn thành phần hóa trang không mấy hào hứng rồi đứng ở trước cửa nhìn em gái sau khi xin xong kẹo còn chần chừ chưa chịu đi một lúc rồi quay vào phòng. Đến khi Hạo Thiên quay lại với mô hình tàu chiến trên tay, Chiêu Anh suýt nữa đã ôm chầm lấy ông anh đáng sợ này.

"Con biết sao?" Chung Quốc thấy Hạo Thiên khi không mang mô hình quý giá đưa cho Chiêu Anh mà lấy làm ngạc nhiên.

"Hai đứa kia cũng tìm cách vào phòng con, nên con đoán tụi nó đánh chủ ý lên mấy mô hình đó." Hạo Thiên nói không chút biểu hiện nào khiến Chung Quốc thực sự thán phục đứa con này rất nhiều.

Chiêu Anh nhìn số kẹo ở trong vạc mà vui vẻ cười đến tít cả mắt, cứ nghĩ như vậy là đã vui rồi nhưng mà mọi thứ còn chưa dừng lại ở đó. Buổi tối hôm đó bé còn được ăn những món được trang trí bằng những hình con nhện hay món súp có hình đôi mắt làm từ trứng gà và rong biển. Đã vậy các cha và ba nhỏ còn mặc đồ như những chú lùn trong phim Snow White và cha Tại Hưởng còn mặc nguyên bộ đồ của nhân vật công chúa ăn quả táo rồi giả vờ lăn ra nữa.

Chiêu Anh nhìn cái vạc nhỏ được để bên cạnh rồi nhắm mắt chuẩn bị đi ngủ với nụ cười trên môi. Ngày hôm nay quả thực tuyệt vời quá mức, cảm ơn các cha, ba nhỏ và các anh.

"Ngủ ngon Anh Anh."

Chung Quốc hôn ngủ ngon với con gái rồi trở về phòng nơi có Hạo Thạc đã thay đồ ngủ và nằm trên giường đọc sách chờ đợi. Dù không kể nhưng trước đó Tại Hưởng đã về cùng với mấy món đồ trang trí và bọn họ đã rất vất vả để treo nó ở những nơi cao. Kể cả kẻ lười như Doãn Kỳ cũng không được trốn mà phải ngồi cặm cụi khắc hình quả bí ngô hơn ba giờ đồng hồ dành cho buổi tối và cuối cùng cũng bị Thạc Trấn ném bỏ vì không dùng được nữa.

Chung Quốc gác đầu lên bụng Hạo Thạc cùng trò chuyện một lúc rồi lơ đãng nhìn quanh mới phát hiện thứ gì đó như cái vạc mà Chiêu Anh dùng để đựng kẹo của hôm nay ở bàn nhỏ cạnh giường. Nhìn thấy lại không hiểu sao mặt lại tối xầm, nghĩ bụng không phải nữa chứ.

"Dù sao thì anh cũng không cho con bé ăn mấy loại kẹo đó đâu." Hạo Thạc nhìn ra sắc mặt của Chung Quốc rồi nói.

Đành rằng Chiêu Anh không thể ăn hết đống kẹo đó nhưng nghĩ đến sáng mai khi Chiêu Anh thức dậy mà không thấy cái vạc đó chắc chắn sẽ lập lại tình huống như ngày hôm nay nữa cho mà xem.

Bọn họ không thể để một ngày yên bình trôi qua được sao?

"Anh đã bảo anh Thạc Trấn làm đồ ngọt vào ngày mai rồi, sẽ không sao đâu."

Hạo Thạc gập sách lại rồi tắt đèn phòng ngủ, nhanh chóng nằm xuống cùng ôm lấy Chung Quốc trước khi kịp nói thêm câu nào vì cần phải nghỉ ngơi với cái cơ thể mệt mỏi cho ngày hôm nay rồi. Còn chuyện ngày mai thì... Cứ để mai tính vậy.

Đúng rồi, còn đây là Chiêu Anh phân loại các anh trong nhà về bốn nhà khác trong Harry Potter như nón phân loại lần lượt là.

Nhà Gryffindor:

+ Kim Vân Hàn (Con của Thạc Trấn): Anh ấy rất giống với nhân vật Ron trong phim.

+ Phác Bạch Huân (Con của Xán Liệt – Bạch Hiền) : Anh ấy ồn ào và ngây thơ.

+Trịnh Vương Hiền (Con thứ của Hạo Thịnh –Mỹ Anh): Không giống anh Lạc Lạc chút nào.

+ Kim Hồng Nhật (Con của Hữu Khiêm – Bambam): Em ấy rất dễ thương.

Nhà Hufflepuff:

+ Toàn Gia Nghi (Con nuôi của Chung Quốc): Muốn anh ấy chung nhà với Chiêu Anh cơ nhưng Hullepuff sẽ hợp với anh ấy hơn

+ Kim Duẫn Song (Con của Tại Hưởng):... Chỉ là rất hợp thôi.

+ Đoàn Tư Viễn (Con trai thứ hai của Gia Nhĩ –Nghi Ân): Anh ấy đích thực là nhà này.

Nhà Ravenclaw:

+Mân Chung Vân (Con của Chung Quốc): Anh ấy là kiểu thông minh hiền lành. Không giống anh Diệc Thần.

+ Trịnh Vương Quân (Con đầu của Hạo Thịnh –Mỹ Anh): Siêu hoàn hảo.

+Thôi Đông Tào (Con của Thắng Liệt – Tịnh Hán): Thần đồng (trái tim...trái tim)

Nhà Slytherin:

+ Kim Diệc Thần (Con của Nam Tuấn): Anh ấy rất kinh dị. Hạn chế dây vào mức độ 2.

+ Phác Hạo Thiên (Con của Chí Mẫn): Nghiêm cấm dây vào mức độ 1.

+ Vương Gia Bân (Con đầu của Gia Nhĩ – Nghi Ân): Xem cái cách anh ấy bảo vệ anh Lạc Lạc là biết ngay.

Về sau này lúc mà Chiêu Anh chính thức gặp được Lee Hoo (Lý Hậu) lại có chút đắn đo vì không biết nên thêm vào nhà Gryffindor vì sự dũng cảm đã chấp nhận ông anh kinh dị của cô hay là Slytherin vì tính cách bẩm sinh của anh ấy thể hiện nữa. Giống như sự phân vân trong phim khi phân nhà cho cho nhân vật trong chuyện vậy.

Nhưng Chiêu Anh khác với mũ phân loại lúc đó, Chiêu Anh đã ghi tên Lee Hoo vào nhà Slytherin cơ vì có vẻ như việc quay lại với Hạo Thiên có vẻ không đơn giản là dũng cảm đâu nhỉ?

Ngoại truyện này được viết vào thời điểm lúc đó Hạo Thiên 9 tuổi và Lee Hoo được 19 tuổi. 2 năm sau khi JungKook và Chung Quốc gặp được nhau trong phiên ngoại thứ 5 của bộ "Buông tay, anh làm được không?" và 4 năm trước khi hai người chính thức gặp được nhau.

Và tôi đã đổi tên của cặp song sinh lại vì tên ban đầu không có phiên âm tiếng Hàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top