Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Aomine-kun, là như vầy, tớ hy vọng Aomine-kun có thể cùng Midorima-kun, Kise-kun cùng nhau huấn luyện Kagami-kun." Kuroko trịnh trọng đối với Aomine cúi đầu "Xin nhờ cậu. "

Aomine ngăn cản Kuroko cúi đầu, đối với Kuroko nói "Cáp? Tetsu, cậu là nói làm cho tớ đi huấn luyện đối thủ của tớ sao? Cho dù lần này tớ thua, nhưng về sau cũng không phải không có trận đấu!"

"Aomine-kun cũng là hy vọng Kagami-kun trở nên càng mạnh đi?" Khó được có thể có một đối thủ có sức mạnh ngang với mình, rõ ràng là thực vui vẻ, ở mặt ngoài lại bày ra bộ dáng phiền chán. "Aomine-kun, sau khi lên trung học thật sự là càng ngày càng không thẳng thắn."

"Tớ chính là cái dạng này, đừng giống như thực hiểu biết tớ." Như vậy sẽ làm tớ sinh ra cảm giác cậu thực để ý tớ. "Rõ ràng chúng ta lúc trước chính là trừ bóng rổ ra, các phương diện khác đều thực không hợp."

Kuroko khó hiểu nhìn Aomine "Tớ cho rằng tớ thực hiểu biết Aomine-kun. Khi vui vẻ sẽ hơi quay đầu, thẹn thùng sẽ ngây ngô cười vò đầu, tâm tình không tốt tay trái sẽ nắm chặt nắm tay phải, lúc mê mang luôn không thể ở yên một chỗ, lúc phiền chán chân phải sẽ cọ mặt đất. Còn có rất nhiều rất nhiều tớ đều biết a. Hơn nữa cho dù chúng ta trừ bóng rổ ra, những mặt khác đều có vẻ thực không hợp, nhưng không phải đều chính là Aomine-kun cậu giận dỗi a?"

Aomine hơi quay đầu đi "Uy! Đều nói không cho nói loại chuyện này, người là sẽ thay đổi! Đừng tưởng rằng tớ còn là tớ trước kia!" Tay trái nắm chặt nắm tay "Hơn nữa liền ngay cả bóng rổ tớ cũng không thích. "

Kuroko nghiêm túc nhìn Aomine "Aomine-kun, cậu là thật lòng nói sao? Nếu đúng vậy, vì cái gì lộ ra một bộ dáng muốn khóc? Aomine-kun là thiên tài trong thiên tài bóng rổ, cho dù là ở Teiko cũng là người thích bóng rổ nhất."

"Nguyên nhân chính là vì tâm tình như vậy mới có thể nghiêm túc hơn so với bất kì ai, cho nên mới so với ai khác đều lợi hại. Mà hậu quả cho việc này chính là cho cậu đi một mình ở phía trước, không ai đuổi kịp." Kuroko hơi mất mác nói. "Thật sự là thực xin lỗi, rõ ràng phát hiện cô đơn của cậu, nhưng tớ lại cái gì đều làm không được." Chỉ có thể như vậy nhìn cậu càng chạy càng xa.

"Cho nên" Kuroko mỉm cười nhìn Aomine "Có thể gặp được Kagami-kun thật sự là quá tốt. Có Kagami-kun, Aomine-kun ở trên bóng rổ sẽ không cô đơn như vậy, cho nên muốn nhờ Aomine-kun cùng Kise-kun, Midorima-kun cùng nhau đến huấn luyện Kagami-kun."

Thấy Aomine có chút hưng phấn, Kuroko tiếp tục nói "Có Kagami-kun mạnh mẽ làm đối thủ, bóng rổ nhất định sẽ càng thêm thú vị đi? Sau đó Aomine-kun cũng nhất định có thể tìm về phần tâm tình lúc trước."

Nhớ lại tâm tình trong trận đấu cùng Kagami giằng co, nhìn nhìn lại Kuroko toát ra chờ đợi, Aomine nói "Hừ, tớ chính là nể mặt cậu mới đồng ý." Chần chờ một chút, vẫn là đưa tay đặt trên trán Kuroko. "Đã hạ sốt chưa?"

Kuroko cảm nhận được trên trán độ ấm, đột nhiên tâm tình có chút phức tạp, có chút thương cảm lại có chút vui vẻ, nói "Ân, không thành vấn đề. "

----------------------------- địa điểm tập huấn -----------------------------

"Oa nga, Aomine-cchi có phải lại đen hay không?" Kise dừng lại động tác đập bóng, nhìn về phía Aomine cùng Kuroko cùng nhau vào, nói.

Aomine còn thật sự nhìn nhìn màu da chính mình. "Có sao?" Bất quá bị nói như vậy mới thấy quả thật lại đen một ít, chắc là do gần đây hay lên sân thượng ngủ.

"A a, ngại quá, Aomine-cchi, là bởi vì Kuroko-cchi rất trắng lạp ~ Aomine-cchi cùng Kuroko-cchi cùng một chỗ có vẻ đặc biệt đen a." Kise cười.

"Kise, là bởi vì lâu lắm không được dạy, cho nên lá gan biến lớn sao?" Hùng hổ đi qua "Vừa lúc, trước làm cho tớ nóng người đi. "

Reiko đã đi tới, mỉm cười đối Kuroko nói "Quả nhiên vẫn là Kuroko em lợi hại, không ngờ thật sự mời được tên da đen này. "

Aomine -_- # "Uy, chị ngực phẳng, chị đang nói ai là da đen a! ?"

Reiko cũng -_- # , tuy rằng thấp hơn, nhưng là trên khí thế hoàn toàn không thua rống lại "Ngực phẳng? Hỗn đản, cậu đang nói ai ngực phẳng?" ưỡn ngực "Thấy không! Chị đây vẫn là có! Cậu tên da đen cận thị này!"

Aomine nhìn nhìn ngực Reiko, tuy rằng nghĩ làm gì có a, lại bị Reiko khí thế dọa tới, hơi lui về phía sau, quay đầu đối với Kuroko ở một bên xem náo nhiệt. "Huấn luyện viên của các cậu thật là nữ sao? Không biết vì cái gì đột nhiên đồng tình các cậu. "

"Yêu, miễn cưỡng B cup Reiko huấn luyện viên, không cần miễn cưỡng Dai-chan tìm ngực trên người chị. Dai-chan luôn xem đều là cấp bậc Mai-chan, trình độ như chị đối với cậu ấy mà nói cũng giống như không có." Momoi túm Midorima từ cửa tiến vào.

(Heo: cup A,B,C,D,... là đơn vị đo size ngực nha, theo thứ tự từ nhỏ đến lớn.)

"Hừ, không phải chỉ là bộ ngực hơi lớn chút, có gì đặc biệt hơn người!" Sau đó nhìn về phía Kuroko "Vì cái gì cũng kêu cô ấy đến!" Nhỏ ngực lớn này!

Kuroko trả lời "Em cho rằng như vậy sẽ tiết kiệm thời gian hơn, đem Midorima-kun khó đối phó giao cho Momoi-san, em tin Momoi-san sẽ có biện pháp làm cho Midorima-kun tới, hơn nữa Momoi-san phân tích tình báo thật sự rất lợi hại."

"Nha ~" Momoi che mặt "Được Tetsu-kun khen ngợi" sau đó nắm tay đối với Kuroko biểu đạt quyết tâm "Tetsu-kun, tớ nhất định sẽ cố gắng! Sẽ không phụ kỳ vọng của cậu. "

"Vậy làm phiền Momoi-san." Kuroko đối với Momoi nói.

Reiko vỗ vỗ tay, sau đó đối với Kagami đang thảy bóng vào rổ bên kia nói "Bakagami, lại đây một chút."

Kagami đem bóng rổ ném cho Izuki trả lời "Nga" sau khi chạy tới mới phản ứng lại "Huấn luyện viên, em gọi là Kagami, KAGAMI! Có thể hay không đừng kêu em Bakagami? Làm ơn."

"Thiết, phiền toái quá, là nam nhân thì đừng để ý loại việc nhỏ này." Sau đó Reiko nhìn bốn người trước mặt "Cách trận chung kết còn có 4 ngày, mà trước đó còn phải nghỉ ngơi, nói cách khác chúng ta chỉ có thời gian 3 ngày. Trong lúc này, Midorima, Kise cùng Aomine sẽ hết sức trợ giúp em, thời gian thực nhanh, trong lúc này Kagami em có thể lớn dần tới trình độ nào liền hoàn toàn dựa vào chính mình, trước mắt mà nói chúng ta chỉ có thể làm được trình độ này."

Cô tuy rằng đối với lượng huấn luyện cùng rèn luyện cơ thể thực rành rọt, nhưng dù sao cô cũng không có chơi bóng rổ, có một chút chuyện về bóng rổ chỉ có người chơi bóng rổ mới có thể hiểu được. Vì trận chung kết, có thể làm thì đều đã làm, kế tiếp chỉ có thể dựa vào năng lực cùng bản thân tự lĩnh ngộ của Kagami.

"Kuroko, em vẫn như cũ đi theo mọi người cùng nhau huấn luyện, khi mọi người thi đấu thì em có thể tự mình luyện bóng." Reiko vỗ vỗ tay hấp dẫn sự chú ý của mọi người. "Chỉ còn ngắn ngủn ba ngày, trong vòng 3 ngày này, chuyện gì đều có thể xảy ra, mọi người cố lên đi! Chúng ta đều đã muốn đánh tới trận chung kết." dừng một chút "Hơn nữa, năm nay chúng ta không chỉ có thể dựa vào tân sinh, chúng ta cũng có senpai đáng tin cậy. "

Hyuga và đám năm hai có chút kích động nhìn về phía Reiko "Sẽ không phải.."

Reiko nhìn về phía Hyuga bên kia gật gật đầu "Ân, người kia đã trở lại, hiện tại đang ở chỗ cha tớ nhận huấn luyện, dự tính khi thi đấu có thể trở về đội."

"A, thật tốt quá!" Koganei vui vẻ kêu lên, đám năm hai cũng thực vui vẻ, trong lòng cũng ổn định xuống. Nói thực ra đối với bọn họ mà nói, đội ngũ có thể đánh tới trận chung kết quả thực giống như nằm mơ. Tuy rằng cũng sẽ cố gắng, nhưng là có người kia hay không đối với bọn họ mà nói thật là có khác biệt.

Furihata hỏi Koganei "Koganei-senpai, senpai kia là ai vậy a?"

"A, đúng rồi, các em năm nhất cũng không biết a, người kia..."

Reiko đúng lúc che miệng Koganei "Này phải giữ bí mật, đến lúc đó mọi người sẽ biết, hiện tại mọi người chỉ cần biết rằng đó là một người rất mạnh và thực đáng tin cậy. "

Năm nhất ai oán kêu lên "Ai? Còn muốn giữ bí mật? Như vậy ngược lại càng muốn biết."

Kuroko lén lút nhặt lên bóng rổ trên mặt đất, mỉm cười, người kia đã trở lại a.

Aomine nhìn nhìn bên kia, lại nhìn thoáng qua Kise cùng Midorima, đối với Kagami nói "Thời gian không nhiều lắm, chúng ta cũng bắt đầu đi, lần trước khi cậu theo tớ quyết đấu ẩn ẩn cảm giác được đi? Sự tồn tại của ZONE, tuy rằng chính cậu có thể không ý thức đến, nhưng cậu quả thật là đi vào trong nháy mắt, cái loại cảm giác này cậu hẳn là không có khả năng quên. "

Xoay người nhặt bóng bên chân ném cho Kagami "Trong 3 ngày cậu phải lần nữa tiến vào ZONE, hơn nữa nhớ kỹ cái loại cảm giác này."

Kagami tiếp được bóng, hỏi "Kia phải làm như thế nào?"

Aomine mỉm cười "Rất đơn giản, chỉ cần vẫn vẫn đánh bóng rổ là có thể, kế tiếp ba người chúng tớ sẽ thay phiên làm đối thủ cùng đồng đội của cậu. "

Midorima chậm rãi cởi bỏ băng vải quấn trên ngón tay. "Tuy rằng vốn không muốn làm việc này, nhưng là nếu đến đây cũng không thể liền như vậy trở về, Kagami, cậu làm tốt chuẩn bị đi!"

"Kagami-cchi, đừng nhìn tớ bề ngoài như vậy, ngoài ý muốn trên bóng rổ tớ nhưng là ma quỷ nga ~ chuẩn bị tâm lý thật tốt đi." Kise mỉm cười nói.

Kuroko đứng xa xa nhìn Kagami, ở trong lòng yên lặng vì Kagami cầu nguyện một chút. Sau đó quay đầu chuyên tâm tự hỏi tuyệt chiêu Phantom Shot của mình, rõ ràng trước kia đều có thể xảy ra, nhưng sau khi đi vào thế giới này lại một lần cũng chưa làm được, vấn đề là ở đâu?

*Phantom shot: cú ném rổ ảo ảnh với tư thé ném kì lạ của Kuroko á.

--------------------------------------------

"Nột, thằng nhóc cậu thật đúng là nóng vội a, vừa mới xuất viện liền như vậy liều mạng sao? Nếu lại nhận khôi phục một năm sẽ đối với thân thể của cậu rất tốt." Ba của Reiko nhìn người đang chạy bộ nói.

"Đàn em đều đang cố gắng, cháu như thế nào có thể tiếp tục nghỉ ngơi đâu?" Mỗi một ngày kiên trì làm phục kiện chính là vì có thể cùng mọi người một lần nữa cùng nhau đánh bóng rổ. Hơn nữa năm nay bọn đàn em có vẻ thật đáng tin cậy, làm cho tâm hắn xao động không thôi.

Nghĩ muốn trở về, trở lại bên cạnh mọi người, lại một lần nữa cùng mọi người cùng nhau đánh bóng rổ.

Nhìn thoáng qua chỉ biết nói cái gì nữa đều là vô ích, ba của Reiko mỉm cười, xem ra đội ngũ của Reiko thật đúng là có ý tứ a. "Vậy là tốt rồi, cố lên đi." đem lịch huấn luyện giao cho Kiyoshi, sau đó rời đi, tới cửa đột nhiên nghĩ đến cái gì xoay người nghiêm trang hỏi "A, đúng rồi, đội bóng các cậu có người có ý đồ gây rối con gái tôi hay không a?"

Kyoshi nhìn thấy ba của Reiko cả người phát ra nếu nói có sẽ giết hắn, đổ mồ hôi. "Hẳn là không có đi."

"Thiết, cũng phải, cậu đều lâu như vậy chưa trở về, lần sau vẫn là tôi tự mình đi nhìn xem đi." Nếu có thằng nhóc nào dám động con gái ông một chút, nhất định làm cho bọn họ trả giá *lầm bầm, lầm bầm*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top