Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Editor: Bận việc học quá nên không có thời gian edit, mọi người thông cảm nha. Mình sẽ ráng ra chap mới nhiều hơn ~^w^~ ]

Midorima nhìn thấy Murasakibara vạn phần không muốn đẩy tới một cái bánh ngọt nhỏ, kem trên mặt đều sắp tràn ra, nghĩ nghĩ đem ô mai trang trí trên mặt ăn luôn rồi đẩy trở về, sau đó nói "Các cậu rốt cuộc có chút thường thức hay không? Cho dù hiện tại Nhật Bản đa phần đều có thể quẹt thẻ, nhưng ở cửa hàng nhỏ như thế này sao có thể dùng thẻ chứ?"

Aomine nhức đầu nói "Nhưng Midorima, bình thường tớ sẽ không đến loại địa phương này. Hơn nữa ngoại trừ máy bán hàng tự động cùng căn tin trường học không thể dùng thẻ tín dụng, tớ nghĩ những nơi khác đều có thể dùng a."

"Mido-chin, tớ có mang theo tiền nga, đều là các cậu đột nhiên đem tớ mang đi ra, nói là phải mời tớ ăn. Bóp tiền và những thứ khác đều bị Masako-chin mang đi a." Chính là tự nhiên đều không có tiền, có thành ý hay không a, múc một muỗng bánh ngọt nhét vào miệng, kem ở chỗ này có chút béo còn mang theo thản nhiên vị ngọt.

"Hừ, cậu là đang trách cứ tớ sao?" Akashi hai tay ôm ngực nghiêm nghị nói "Tớ chính là từ khi sinh ra đều không dùng qua tiền giấy. "

"Ai ~? Akashi-cchi thật là lợi hại ~ thật sự chưa dùng qua tiền giấy sao? Oa nga, thật muốn biết Akashi-cchi rốt cuộc là trong hoàn cảnh gì lớn lên a ~" Kise nói "Nói, bây giờ còn người mang theo nhiều tiền mặt như vậy mới kỳ quái đi? Midorima-cchi cậu cũng không dùng thẻ sao? "

"Vì phòng ngừa loại tình huống hiện tại này nên cả hai loại đều phải chuẩn bị! Lúc này mới đúng là tẫn nhân sự." Midorima tay cầm con rối béo nhìn Kise "Cho nên nói cậu mới không được a!"

"A, thế giới của tớ quả nhiên cùng Midorima-cchi không giống. Midorima-cchi rõ ràng nói tiếng Nhật, vì cái gì tớ liền không thể hiểu đâu?" Kise nói xong, sau đó đứng lên đi đến phía sau Aomine, siết cổ Aomine. "Cậu chính là bởi vì này loại việc không phải rất quan trọng này, mà gửi cho bọn tớ một tin nhắn nghiêm trọng như vậy? Còn làm hại tớ lạc mất Kuroko-cchi?"

Aomine không ngừng vỗ tay Kise "Thở không được! Chuyện thực nghiêm trọng a? Vị chủ tiệm kia tuy rằng bề ngoài thực đáng yêu, chính là dùng vẻ mặt siêu cấp hung ác nhìn qua a! A, cậu xem cô ta lại nhìn qua!"

Murasakibara miệng ăn đồ vật này nọ mơ hồ không rõ nói "Không quan hệ, Kuro-chin nhất định sẽ tới nơi này. "

"Thiết, Kuroko-cchi chính là rất chiều Murasakibara-cchi." Không thể siết chết Aomine-cchi thật đáng tiếc, như vậy ánh sáng mà Kuroko-cchi để ý sẽ không còn nột ~ hơn nữa tình địch cũng ít một cái.

"Ai? Có sao? Tớ cảm thấy Kuro-chin càng coi trọng Ki-chin hơn." Kuro-chin, rất gian xảo a.

Nhớ tới vừa mới Himuro điện thoại tới, chính mình tự tiện quyết định hạnh phúc của người khác là cái dạng gì. Hơn nữa làm ra động tác này đó đều là vì bọn họ, như vậy không phải làm cho hắn ngay cả tức giận đều không có cách nào sao? Rõ ràng là thua trận đấu a!

"Hừ, Tetsu chính là rất chiều các cậu!" Aomine sờ sờ cổ nói.

"Người được Kuroko-cchi/Kuro-chin để ý nhất câm miệng!" Kise cùng Murasakibara đồng thời nói.

Midorima nhìn thấy Akashi đang nghiên cứu thực đơn."Akashi, nếu muốn thử có thể gọi một cái. "

"Ân, nếu là cái này thật đúng là muốn nếm thử một chút." Akashi gật gật đầu đem thực đơn chuyển hướng Midorima, chỉ vào một cái bánh nhỏ hình gà con màu lam."Phiền toái Shintaro giúp tớ gọi một cái, sau đó nói cho chủ cửa hàng về sau trừ tớ ra thì không thể bán cho ai loại bánh này, tiền không thành vấn đề."

"Người ngay cả tiền mặt cũng không mang, nói cái gì tiền không thành vấn đề a!" Nhìn thoáng qua Akashi giống như thực vui vẻ, Midorima đứng lên ra quầy gọi món.

"Mọi người có thể ở chung hòa hợp, cùng một chỗ thật sự là quá tốt." Mọi người cùng một chỗ có chút tranh cãi như vậy, lại mỗi người đều có thể mỉm cười, bộ dáng thật sự là quá tốt. Sau đó Kuroko đi đến phía sau Murasakibara.

"Murasakibara-kun, nói bao nhiêu lần rồi, không cần vừa không vui lại đột nhiên ăn nhiều đồ ngọt như vậy!" Kuroko ngăn cản động tác bỏ đồ ăn vào miệng của Murasakibara.

"Chính là những cái bánh này ngọt giống như Kuro-chin~" Murasakibara theo thân thể của chính mình hướng Kuroko nói.

"Nói bao nhiêu lần, không cần lại có loại ý tưởng khủng bố này, tớ thật sự không thể ăn." Kuroko tùy ý Murasakibara thân mình dựa vào cậu, sờ sờ tóc Murasakibara.

"Nột nột ~ Kuroko-cchi ~~ ôm một cái ~" Kise nhào tới.

Aomine ngăn cản hành động của Kise. "Đại não của cậu một khi nhìn thấy Tetsu liền hoàn toàn không thể vận chuyển sao? Cả ngày chỉ biết ôm một cái, hôn nhẹ...! Còn nữa, Tetsu là của tớ, sao đến phiên cậu ấp ấp ôm ôm chứ. "

"Tetsuya ngoài ý muốn đúng là ăn ngon a." Akashi đột nhiên nói

Kise nhìn xem Kuroko, gật gật đầu, sau đó phát giác không đúng quay đầu "Akashi-cchi, cậu chừng nào thì ăn Kuroko-cchi của tớ!"

Phạm quy a! Không phải chứ! Đã muốn chậm sao?

Đột nhiên Kise phát hiện bánh kem nhỏ hình gà con màu lam trước mặt Akashi bị ăn mất một khối."Ai! Nho nhỏ Kuroko, Akashi-cchi sao nhẫn tâm ăn a." chạy đến quầy "Cho tôi một phần bánh giống như vậy, tốt nhất có thể duy trì hình dạng thời gian dài chút, có thể ăn được hay không không sao cả, tôi phải để trưng a~. "

"A, thật sự là ngượng ngùng, loại bánh này của hàng đã không bán nữa." Bánh không ăn mà để trưng bày, tôi làm bánh ngọt rất khó ăn sao?

Ngô. . . Thật sự giống như là AHOmine nói, rõ ràng lớn lên đáng yêu như vậy, chính là có ánh mắt thực hung ác TAT. Vẫn là Kuroko-cchi của hắn tốt hơn ~. Hơn nữa chủ quán thật là nữ sao? Như thế nào có thể dùng loại ánh mắt này nhìn hắn, người trong lòng của nữ giới Nhật Bản a! Kise bị tổn thương chạy đến bên người Kuroko cọ cọ, cảm giác trong lòng có chút an ủi.

"Kise-kun, xin đừng làm ra động tác ngu ngốc như vậy. Còn có Akashi-kun không cần lấy tên tớ đặt cho bánh ngọt." Những người này rõ ràng chính là một đám bốc đồng a.

Akashi ăn một ngụm bánh ngọt, nhìn thoáng qua Kuroko toát ra hạnh phúc. Còn có Kise đang hoa si nhìn Kuroko. Làm bộ như lơ đãng nhưng thực ra lén nhìn Kuroko, Midorima. Quay mặt qua như là đang thẹn thùng, Aomine. Cuối cùng là Murasakibara lộ ra vẻ mặt muốn ăn nhìn Kuroko.

Thật sự là một đám đơn thuần ngu ngốc a, chính là cũng không làm cho người ta chán ghét đâu. Một tay chống má, nhìn những người trước mắt Akashi khóe miệng cũng chầm chậm nhếch lên, kỳ tích... mọi người Teiko sao? "Tetsuya, trận đấu ngày mai đừng cho tớ quá nhàm chán. "

"Tớ sẽ không thua." Kuroko nghiêm túc nói.

"Thực không khéo, tớ cũng vậy." Akashi ăn xong buông muỗng.

"Kagami Taiga quả thật là cùng một loại người với chúng tớ, đối với thực lực của cậu ta, tớ cũng chấp nhận. Chính là, Tetsuya, cậu có thể tưởng tượng ra bộ dáng tớ thua trận sao?" Sau đó nhìn thoáng qua những người khác "Tựa hồ mỗi người đều cùng Tetsuya cậu ước định một điều gì a." tuy rằng không ai thắng "Chúng ta cũng ước định đi, trở thành người của tớ." nhìn thấy Kuroko sửng sốt."Trở thành cô dâu của tớ." dù là cậu thắng hay thua.

Tóc mái ngăn trở ánh mắt, Kise trong thanh âm để lộ nghiêm túc " Akashi-cchi, cho dù là cậu cũng không cho trộm đi trước a." Nhất là ở dưới điều kiện cánh chim của bọn họ còn chưa trưởng thành. Chuyện nếu nguy hiểm đến Kuroko-cchi  "Tuyệt đối không cho phép nga ~" ánh mắt xuyên thấu qua tóc mái nguy hiểm nhìn Akashi.

Akashi không để ý đến vài người bên cạnh phát ra hơi thở nguy hiểm, mỉm cười nhìn Kuroko. "Vào hai năm sau." Lúc đó trên thế giới này sẽ không có gì có thể ngăn cản chúng ta.

"Aka-chin thật nguy hiểm. Rõ ràng người ta là người thứ nhất cầu hôn Kuro-chin." Murasakibara cắn muỗng nói, tuy rằng lúc đó chính mình còn không phải thực hiểu được ý nghĩa của kết hôn. "Hơn nữa, Kuro-chin hôm nay cũng thắng tớ, tớ đã muốn quyết định nếu Kuro-chin thắng tớ, tớ chính là của Kuro-chin nga ~ "

"Murasakibara-cchi cậu nói dối, rõ ràng lúc trước không có ước định như vậy đi? Cậu tuyệt đối là vừa mới nghĩ đến." Sau đó Kise vỗ ngực đối với Akashi nói "Tớ là của Kuroko-cchi, Kuroko-cchi là của tớ! Điểm ấy là tuyệt đối không có khả năng thay đổi!"

Aomine nói "Chờ một chút, vì cái gì đề tài nhảy nhanh như vậy?" Sau đó tà tà cười "Nhưng là cho dù thế nào, tớ cũng sẽ không thua, trên thế giới này người có thể thắng tớ chỉ có tớ."

Midorima đẩy đẩy mắt kính, hừ, tớ mỗi ngày đều ra vào nhà Kuroko đây, ngạo kiều ngẩng đầu, hắn chính là người ở cùng Kuroko thời gian dài nhất.

"Thật có lỗi, ở thời điểm mọi người nói đến vui vẻ lại quấy rầy mọi người, bất quá các cậu rốt cuộc đang nói cái gì? Akashi-kun nói tớ còn có chút không hiểu, đầu tiên tớ là nam." vỗ vỗ ngực chính mình.

"Tuy rằng không có cơ thể nhưng là cũng tuyệt đối không có bộ ngực! Này mọi người rõ ràng đều có thể nhìn ra không phải sao? Cho nên đó và vân vân hoàn toàn là không có khả năng, xin mọi người không cần lại tự hỏi vấn đề này." Trừng mắt nhìn mỗi người liếc mắt một cái, sau đó nhìn Akashi nghiêm mặt nói "Còn có, Akashi-kun, Akashi-kun cũng không phải thần, chính là một người mà thôi. Như thế nào có thể tưởng tượng không được bộ dáng thất bại của Akashi-kun a?"

"Nga? Phải không? Tớ đây thật đúng là chờ mong trận đấu ngày mai, chờ mong Tetsuya mang đến cho tớ bất ngờ." Akashi đưa tay nâng cằm Kuroko. "Tetsuya, trên thế giới này nam cùng nam cũng có thể kết hôn a. Hiện tại cậu ít nhất phải biết rằng việc này."

------------------------------ trận đấu đỏ - đen ------------------------------

Akashi đứng thẳng trên sân bóng, thong thả làm một cái hít sâu, đi đến trước mặt Kuroko đang ngồi dưới đất."Thật sự là đáng tiếc đâu, Tetsuya. Tuy rằng cuối cùng có chút nguy hiểm, nhưng là cậu vẫn thua." Nhẹ giọng ở bên tai Kuroko nói "Làm như ước định hai năm về sau, xin mời Tetsuya gả cho tớ. "

Thẳng đứng dậy, nhìn thấy Kuroko có chút thất thần. "Không cần lo lắng, Tetsuya cậu đã muốn làm rất khá, nhưng tớ cùng mấy tên kia là khác biệt." nhìn thấy Seirin huấn luyện viên chạy tới, Akashi xoay người rời đi.

Con người bất quá chính là món đồ chơi trên tay hắn mà thôi, nếu hắn nghĩ muốn là có thể làm cho người đó  dựa theo suy nghĩ của hắn mà hành động. Với hắn mà nói, những người khác cũng bất quá chính là như vậy mà thôi. Quay đầu lại nhìn thấy Kuroko mượn lực của Reiko đứng lên, vẻ mặt kiên định nhìn về phía bên này, Akashi không khỏi cười ra tiếng. "Ha ha. . ." Quả nhiên chỉ có cậu như vậy mới là hợp yêu thích của tớ a, vĩnh viễn đều đoán không được cậu suy nghĩ cái gì, bước tiếp theo sẽ làm chút gì.

"Lần đầu tiên nhìn thấy đội trưởng sau khi thắng lợi lại vui vẻ như vậy." Kotaro nhìn Akashi nói

"Phải không? Nhưng là kế tiếp sẽ càng thú vị đi?" Không chỉ là Tetsuya, còn có mọi người Teiko.

Đến đây đi, Tetsuya, dùng tất cả nỗ lực của cậu cố gắng đi tới đi.

A, tại nơi phía trước, còn có một số việc không giải quyết là không được đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top