Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Kuroko-cchi, cậu thật sự lợi hại." Từ phía sau ôm lấy Kuroko, Kise cúi đầu ở bên tai cậu nói nhỏ.

"Kise-kun, đừng nói chuyện như vầy, thật nhột!" Kuroko bình tĩnh nghiêng mặt nhìn Kise "Hơn nữa, người lợi hại không phải tớ, mà là Kagami-kun cùng mọi người Seirin, bằng không tớ sao có thể thắng được các cậu đâu."

"Ai ~ sao lại là phản ứng này? Rõ ràng trên tạp chí nói là chỉ cần nói như vậy thì đối phương sẽ có một chút thẹn thùng mà~"

Murasakibara đưa tay đem Kise xách lên đặt đến chỗ gần Aomine, còn mình thì ôm lấy Kuroko. "Mine-chin, xem kĩ tên biến thái này, đừng làm cho cậu ta tới gần Kuro-chin, rất nguy hiểm!"

"Murasakibara-cchi, sao lại làm vậy chứ lạp ~ chỉ có thể nhìn không thể đụng vào, thật tàn nhẫn mà, tớ sẽ không làm cái gì ~!" Kise đối với Murasakibara hô, muốn chạy đến bên Kuroko lại bị Aomine ngăn cản. " Aomine-cchi TAT, buông tớ ra!"

"Không! Ai biết cậu đại não nóng lên sẽ làm xảy ra chuyện gì chứ." Lần trước tự nhiên bị tên quỷ này ở trước mặt hắn hôn trộm Tetsu thành công, sỉ nhục a sỉ nhục! Vì cái gì là Kise mà không phải hắn a!! ! !

Midorima kéo cao khăn choàng che miệng lại, quay đầu lại nhìn thoáng qua bốn người phía sau, đối với ba người nào đó nói "Đều câm miệng, nhanh lên đi. Thực mệt các cậu có thể ở trong thời tiết lạnh như vầy, còn có tinh thần như thế."

Sau đó Midorima đi đến bên người Kuroko giúp Kuroko nới ra khăn choàng che lại mặt vì đông lạnh mà có chút đỏ lên của Kuroko. Hỏi Akashi đi ở phía trước "Còn phải đi bao lâu?"

Akashi nhìn nhìn phía trước "Như vậy liền không kiên nhẫn sao?" Akashi dừng lại, nhìn phía trước "Cũng sắp " nhìn thoáng qua Kuroko "Tetsuya, nếu lạnh, ôm ấp của tớ có thể cho cậu mượn nga. "

"Mọi người chẳng lẽ không cảm thấy được, gần nhất Akashi-cchi dịu dàng đến có chút ghê tởm?" Kise nói, sau đó làm vẻ ra mắc ói.

"Shintaro, cậu là đối với tớ ôm nghi ngờ sao? Cậu phải làm là chỉ cần đi theo tớ."

Akashi sau đó nhắm mắt lại mỉm cười nói "Ryota, tớ biết cậu diễn giỏi, không cần cố ý biểu diễn cho tớ xem." Mắt trái biến thành Konjiki quay đầu lại nhìn Kise "Muốn chết phải không?"

"Không không không không... Akashi-cchi, tớ biết sai rồi, xin bỏ qua cho tớ đi" TAT, thật đáng sợ ~.

"Aka-chin, thật đáng sợ nột ~" Murasakibara nói, sau đó cúi đầu "Kuro-chin lạnh không?" Nghĩ nghĩ vẫn là mở áo khoác, đem Kuroko ôm vào lòng rồi dùng áo khoác bao cả 2 lại. "Như vậy có thể hay không ấm áp một chút?"

Kuroko ngẩng đầu "Murasakibara-kun không cần làm như vậy, tớ tuyệt không lạnh." tuy trời lạnh nhưng trong lòng cậu lại ấm áp. "Murasakibara-kun làm như vậy gió sẽ từ phía trên thổi vào."

"Không sao, có Kuro-chin trong ngực thì thực ấm áp. " Thật ra hắn chính là đơn thuần muốn làm như vậy mà thôi, làm cho trên người cậu ấy tràn ngập mùi của chính mình.

Aomine nhìn Murasakibara và Kuroko. "Murasakibara cậu thoạt nhìn giống như là chuột túi, mà Tetsu là chuột túi con."

"Atsushi, cậu thật đúng là trẻ con mà." Akashi cười nhìn Kuroko cùng Murasakibara "Giống như là con chó nhỏ. "

"Chính là cho dù tớ làm như vậy cũng không thể cho các cậu biết Kuro-chin là của tớ a." Murasakibara có chút ủy khuất nói, sau đó nhìn đỉnh đầu Kuroko, nghĩ nghĩ liền cắn xuống "Ngô!! "

"A a a a! Murasakibara-cchi cậu làm cái gì thế! ! ! ! ! !" Kise chỉ vào Murasakibara thét chói tai, sau đó đối với Aomine cùng Midorima nói "Các cậu nên phòng bị chính là Murasakibara-cchi mới đúng chứ? Mà không phải tớ! Murasakibara-cchi vừa mới tự nhiên... Cắn..." Ngô, hắn cũng rất muốn cắn một ngụm (〃▽〃)

Midorima trán nổi gân xanh giữ chặt Kise muốn nhào lên. "Ý tưởng của cậu cùng Murasakibara hoàn toàn không giống! Đừng dùng tư tưởng dơ bẩn của cậu đi lo lắng người khác." sau đó đối với Murasakibara nói "Cậu lập tức đi ra, Murasakibara cậu dù đói cũng không cho đem Kuroko ăn luôn!"

"Tetsu" Aomine thừa dịp Murasakibara không chú ý đem Kuroko từ trong ngực hắn kéo ra ôm vào lòng. "Trước khi tới suối nước nóng, cậu vẫn là theo tớ cùng một chỗ đi."

"Ai, Mine-chin, tớ chỉ là đói bụng muốn cắn một ngụm cho đỡ thèm thôi, không phải thật sự muốn đem Kuro-chin ăn mà." Murasakibara đáng thương hề hề nhìn Kuroko trong lòng Aomine.

"Murasakibara-kun, xin cho phép tớ từ chối." Kuroko đối với Murasakibara nói

Akashi ngăn Murasakibara đang muốn nói gì đó, đưa tay chỉ "Có thể thấy rồi. Ở ngay đó. "

"Ai?" Kise nhìn về phía bên kia sau đó nói "Bên kia cũng là nhà của Akashi-cchi sao?"

"Không, không phải, là nhà Murasakibara."

"A, không phải a, thì ra là nhà Murasakibara-cchi..." Kise giật mình nhìn Murasakibara " Murasakibara-cchi là con nhà giàu sao?" Nghĩ nghĩ "Cũng phải, nếu không giàu, căn bản nuôi không nổi Murasakibara-cchi. "

Midorima nói "Kise, cậu ngay cả cái này cũng không biết sao?"

Aomine nói tiếp "Murasakibara là người thừa kế của tập đoàn thực phẩm Sakura a." Aomine dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Kise.

"Ai? Ai? Ai? Không đúng, những người khác biết thì thôi, vì cái gì ngay cả Aomine-cchi tên ngu ngốc bóng rổ này cũng biết, mà tớ lại cái gì cũng không biết?"

Akashi ở một bên mỉm cười nói "Thuận tiện nhắc luôn, Midorima là người thừa kế bệnh viện lớn, Aomine là gia tộc cảnh sát. "

"TAT vì cái gì hiện tại tớ có một loại cảm giác bị mọi người cách ly?" Bay tới cạnh Kuroko, hạ thấp người đáng thương nói "Kuroko-cchi, sờ sờ tớ đi, hiện tại tớ thật thương tâm a. "

Kuroko vươn tay đặt ở trên đầu Kise tượng trưng sờ soạng vài cái "Kỳ thật tớ cảm thấy mọi người là thân phận gì đều không sao cả, bởi vì mọi người chính là mọi người a." Bạn bè cùng nhau chơi bóng, cùng nhau cười vui, cùng nhau vui đùa ầm ĩ a

Không khí có trong nháy mắt ngưng trệ, sau đó Kise đột nhiên cười ra tiếng. Nhìn thấy Kuroko đối với tình huống hiện tại có chút khó hiểu, Kise yên lặng vuốt tóc Kuroko. "Nột, cho nên chính là bởi vì Kuroko-cchi như vậy, tớ mới sẽ thích a?" Ở bên cạnh cậu, tớ chỉ là tớ mà thôi. Không phải Kise nổi tiếng, không phải Ryota-sama tình nhân trong mộng của mọi người, cũng không phải Kise ngôi sao mới của thế hệ kỳ tích, chính là Kise mà thôi, chính là Kise Ryota.

Cho nên chúng tớ mới sẽ thích cậu đi? Người độc nhất vô nhị trên thế giới này.

"Nột! Tớ nói a Tetsu, cậu thật đúng là có thể vẻ mặt bình tĩnh nói ra lời làm cho người ta thẹn thùng vậy chứ!" Aomine gãi gãi đầu xoay qua một bên.

"Tớ không thấy có cái gì thẹn thùng, ta chỉ là nói một chuyện thực mà thôi, là Aomine-kun suy nghĩ nhiều." Kuroko nhìn Aomine nói.

"Kuro-chin không được nga, nói như vậy sẽ bị ăn luôn nga ~" Murasakibara cúi đầu nhìn Kuroko nói.

Kuroko ngẩng đầu nhìn Murasakibara "Murasakibara-kun, tớ là không thể ăn đâu."

"Thật là" Midorima nhìn nhìn Kuroko bị ba người vây quanh, đi nhanh về phía trước "Suối nước nóng liền ở phía trước, đều nhanh chút đừng rề rà nữa!" Lời nói như vậy, đối với chúng tớ mà nói là quan trọng cỡ nào a, cậu sẽ không biết đi?

Bọn họ là đặc biệt, từ nhỏ liền cùng chung quanh là không hợp. Cũng không phải không tiếp xúc qua người thiện ý, nhưng thiện ý này đều thành lập trên trụ cột sự đặc biệt của họ. Cho dù là cha mẹ cũng là giống nhau, chỉ có ở bên cạnh cậu, tớ chỉ là tớ chính mình, đơn giản, đơn thuần, bình thường.

"Shintaro, cái lỗ tai thực hồng a." Akashi thản nhiên nhìn thoáng qua Midorima, sau đó nói.

"Dong dài! Akashi cậu mau chút dẫn đường là được!"

Akashi nhìn thoáng qua tên ngạo kiều, lại nhìn nhìn con đường duy nhất, mỉm cười nhún nhún vai, đề đề ba lô, đi ở phía trước, quay đầu lại đối với mấy người còn đang vui đùa ầm ĩ nói "Người cuối cùng đến nơi chạy 100 vòng quanh sơn trang , đương nhiên ngoại trừ Kuroko, nếu là Kuroko, liền 50 vòng."

"Akashi-cchi bất công! ! !"

"Tớ liền bất công, Ryota cậu có ý kiến gì sao?"

"Không có!"

------------------------------------------------------------

"Cái kia, vì cái gì tớ cùng mọi người không phải một cái cửa vào?" Kuroko nhìn thấy trên cửa có chữ dành riêng cho Kuroko Tetsuya, hỏi Akashi.

"Tớ làm như vậy là vì tốt cho Tetsuya nga, nếu cùng một chỗ sẽ rất nguy hiểm đâu." Nếu là hai người cùng một chỗ thật ra không sao cả, nhưng là nhìn Kise vẻ mặt mất mác vẽ vòng tròn cùng Aomine không ngừng tự nói nhìn không được ngực của Tetsu vân vân...

Kuroko nhìn nhìn Kise cùng Aomine, nghĩ nghĩ vẫn là quyết định chính mình một người.

Ngâm mình trong suối nước nóng, nhìn thấy không gian có vẻ rất lớn , hơi trầm người xuống nước chỉ lộ ra ánh mắt, có chút cô đơn a, không thể cùng mọi người cùng một chỗ.

Kise dùng gậy trúc đưa sang khu bên cạnh kêu lên "Kuroko-cchi ~~~ tớ ở trong này ~~ Kuroko-cchi nếu cô đơn thì kêu tớ, tớ nhất định sẽ lập tức tiến lên!" Nhưng là sau đó làm ra cái gì tớ khó bảo đảm nga ~.

"Kise-kun có phần tâm này tớ thực vui vẻ, nhưng là cho phép tớ từ chối."

Aomine có chút tức giận nói "Thiết, khó được đến suối nước nóng một lần, đối mặt tự nhiên là các cậu, thật sự là nhàm chán." Vốn tính cùng Tetsu cùng nhau ngâm suối nước nóng và vân vân ('A')

"Mine-chin, có phải hay không ở trước đó nghĩ qua một ít chuyện kỳ quái gì đó, cho nên hiện tại mới như vậy thất vọng a?" Murasakibara miễn cưỡng dựa vào tảng đá nói.

"Tớ mới không có nghĩ chuyện gì kì quái!" Ngay cả tương lai của chính mình cũng chưa quyết định tốt, như thế nào có thể đối với Tetsu xuống tay đâu! Nhưng là nghĩ đến thôi thì chắc không có vấn đề gì đi?

"Aomine, mặt cậu thật đỏ." Midorima nói

"Đừng nói giỡn, như thế nào có thể! Chỉ là có chút nóng mà thôi." Aomine có chút kích động nói, nói xong nhìn về phía Midorima.

Midorima nheo lại ánh mắt nhìn kỹ "Thì ra không phải Aomine, tớ đã nghĩ sao mặt đen như cậu thì sao có thể nhìn đến màu đỏ chú. "

"Midorima, cậu là muốn bị tớ đánh phải không? A? Như vậy tớ sẽ thành toàn cậu." Aomine đứng lên, đầu nổi gân xanh nói.

"Các cậu, thật đúng là đến chỗ nào đều không an tĩnh đâu." Akashi ngồi ở nơi sẽ không bị lan đến, nhìn thấy mấy tên rõ ràng đều đã là học sinh cao trung lại chơi trò tạt nước.

"Liền như vậy vô cùng náo nhiệt cũng không phải không tốt?" Cảm giác được bên kia truyền đến tiềng ồn ào, đột nhiên cảm thấy chính mình chẳng phải cô đơn, Kuroko nói "Tớ nghĩ cùng mọi người vẫn như vậy cùng nhau." Mỗi một ngày đều vô cùng náo nhiệt, cho dù không có việc gì đặc biệt xảy ra, nhưng là chỉ cần cùng mọi người cùng một chỗ sẽ thực vui vẻ. Nếu có thể vẫn như vậy đi xuống thì tốt rồi nột,...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top