Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hibiki × Laala : Yume Orizuru ( Ngoại truyện )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau nhiều năm chung sống bên nhau, Hibiki và cô vợ nhỏ của cô cũng bắt đầu nảy sinh ý định nhận nuôi một đứa trẻ, bởi Laala cảm thấy trong nhà quá trốn vắng, không có không khí của gia đình, Hibiki vì chiều vợ nên cũng đành thuận theo chứ thực chất cô không muốn có ai chen giữa cô và em cả.

Duyên phận đến với cặp đôi trẻ rất nhanh, vào một ngày trời đông rét buốt, Laala vừa mở cửa nhà đã thấy một cô bé có mái tóc bạch kim - hệt như Hibiki - nằm bất tỉnh ở đó, em vội gọi chồng ra đưa cô bé vào rồi gọi bác sĩ riêng của gia đình tới khám cho cô bé. Kết quả nhận được là cô bé con đó chỉ bị ngất do quá lạnh và đói mà thôi. Vốn là một người tốt bụng, em đã quyết định giữ con bé lại để chăm sóc cho đến khi khỏi hẳn rồi mới đi tìm lại gia đình cho đứa trẻ đó, Hibiki sống theo tôn chỉ : "Lời vợ là nhất " nên cũng đồng ý với em.

Không lâu sau đó, cô bé con kia đã tỉnh lại và rất sợ hãi khi ở trong hoàn cảnh xa lạ, cô bé cất tiếng hỏi :
-Đ-đây là đâu thế ạ?
-Đây là nhà của chúng ta, bé con ạ. Sáng nay bọn ta đã thấy con ngất xỉu ngoài cửa. Laala dịu giọng trả lời cô bé, em nhìn thấy được sự hoảng sợ theo bản năng trong đôi mắt trong veo đó.
-Ra là vậy ạ, cảm ơn hai người đã giúp đỡ!!! C-con sẽ rời đi ngay đây ạ... Cô bé vui vẻ nói lời cảm ơn rồi lại trùng xuống hẳn.
-Sao thế? Con có thể ở lại đây đến khi khỏe hẳn mà?
-Mọi người đều nói con là thứ xui xẻo, là ma nữ bởi vì mái tóc trắng như người già của con... Con không có gia đình, cũng không có nhà, cho dù là ở ngoài đường người khác cũng sẽ xua đuổi con mà thôi, con không muốn mang lại rắc rối cho người tốt như hai người... Cô bé vừa nói vừa cúi gằm mặt xuống , giọng nói run run như sắp khóc tới nơi.

Bây giờ Laala nhìn kĩ lại mới thấy những vết bầm tím, xứt sẹo chẳng lành lặn trên cơ thể của đứa trẻ đó, những dấu vết xấu xí chẳng thể che chắn nổi với lớp áo mỏng manh, sờn cũ. Mái tóc bạch kim của cô bé rối bù, xơ xác giống như đã rất lâu chẳng được gội rửa, trên gò má gầy gò đó là một vết đỏ chói mắt như bị ai đánh vậy. Cơ thể của cô bé con ấy cũng bé nhỏ đến lạ, ngay cả đôi mắt - nơi được coi là " cửa sổ tâm hồn " - lúc này cũng trống rỗng, tuyệt vọng giống như cô bé là đứa trẻ bị cả thế giới ruồng bỏ vậy. Nhìn đứa trẻ ấy làm cặp đôi trẻ nhớ đến lần đầu gặp nhau của họ, Laala - hay khi đó là một đứa trẻ thậm chí còn chưa được đặt tên - đã gặp được người sẵn sàng che chở em cả đời trong một buổi sáng có tuyết trắng xóa.

Không mất nhiều thời gian để quyết định, Laala vừa xoa nhẹ đầu cô bé vừa mở lời :
-Nếu con đã không còn nơi để trở về, con có muốn trở thành con gái của chúng ta hay không? Em nhìn cô bé đó với ánh mắt trìu mến, như cách Hibiki đã thu nhận em vào năm ấy, em cũng muốn cho đứa trẻ này một mái nhà.
-Mọi người không ghét bỏ con sao? Cô bé ngơ ngác nhìn lên người đang xoa đầu mình, dường như vẫn còn mê mang về lời Laala vừa mới nói.
-Đương nhiên rồi bé con, tất cả mọi người trên thế giới này đều xứng đáng được yêu thương mà! Em đau lòng ôm lấy bé con, thân thể trong lòng em run rẩy dữ dội rồi òa khóc nức nở, dường như đứa trẻ đó đã kìm nén cảm xúc rất lâu, rất lâu rồi.

Laala vẫn ngồi kiên nhẫn chờ cô bé nín khóc, đồng thời vỗ nhẹ lưng để an ủi cô bé. Chờ cho cô bé nín hẳn, em mới lại dịu dàng hỏi chuyện :
-Tên của con là gì?
-C-con không có tên ạ, từ lúc con còn bé đã bị bố mẹ ném ra khỏi nhà rồi . Cô bé vừa nấc cục nấc nghẹn vừa nói, đôi mắt đỏ hồng đáng thương như chú thỏ con ngây thơ vậy.
-Vậy con có nhớ năm nay con bao nhiêu tuổi không? Em nghe vậy lại càng đau lòng hơn, nhẹ nhàng xoa lưng cho cô bé thuận khí.
-Chắc là 4 tuổi ạ, vì từ lúc con có kí ức con đã đếm được 4 lần người ta đón thứ gọi là "Tết" rồi. Con không nhớ lắm về ngày sinh của mình, chỉ nhớ đó cũng là một ngày tuyết phủ đầy như ngày hôm nay vậy. Cô bé rụt rè đáp, tay bám chặt lấy gấu áo của Laala.
-Tên của con sẽ là Hiyuri, con yêu ạ. Chào mừng con đến với gia đình Shikyoin! Laala khẽ thơm lên trán con bé như một lời cầu phúc. Cái tên đó được em ghép từ Hi - từ có trong tên của cả hai người vào kiếp trước, vừa là từ Hikari ( Ánh sáng) như việc con bé sẽ được đón nhận một cuộc đời tươi sáng hơn, và từ Yuri còn lại đơn thuần là tuyết, vì con bé đã gắn liền với tuyết từ lúc ra đời.
-Ta hứa con sẽ là đứa trẻ hạnh phúc nhất khi làm con gái của bọn ta. Hibiki cũng khẽ xoa đầu cô bé, ở đứa trẻ này cho cô một cảm giác ấm áp, muốn bảo bọc đến lạ kì, giống như với vợ cô năm đó vậy. Đồng thời sau khi nghe xong hoàn cảnh của bé con, cô lại càng không cầm lòng được mà yêu thương đứa trẻ trước mặt.
-Vâng ạ! Hiyuri lúc này đã nở một nụ cười tươi rói như ánh mặt trời ban mai , khác với đôi mắt vàng ươm của Hinode, cô bé có một đôi mắt màu cam ấm áp, giống như ngọn lửa sưởi ấm giữa ngày đông giá rét vậy.

Thủ tục nhận nuôi Hiyuri được hoàn thành rất nhanh chóng, Hibiki cũng đã thêm tên cô bé vào sổ hộ khẩu. Nhìn cái tên " Shikyoin Hiyuri " ở mục " con cái " mà cõi lòng bé ấm áp đến lạ, bởi vì hiện tại bé cũng có nhà rồi. Sau đó là sự điên cuồng sắm đồ cho bé con của hai vị phụ huynh, Hiyuri thì cứ xoắn xuýt hết cả lên, bé thật sự không cần nhiều đồ tới vậy mà..., nhưng nhìn vẻ phấn khích của hai người mẹ lại làm bé không nỡ cản họ.

Trong quãng thời gian đầu ở nhà mới, Hiyuri luôn hành động rất dè dặt vì sợ bị đuổi đi, đó là sự bất an theo bản năng do quãng thời gian dài bị bỏ rơi. Có lần chỉ vì lỡ làm vỡ chiếc bình hoa trong lúc đang chơi đùa ở phòng khách mà bé đã quỳ trên mặt đất lạnh rất rất lâu, lâu đến nỗi hai đầu gối đều ửng đỏ cả lên. Hai vợ chồng nhà Shikyoin thấy thì hoảng cả hồn, vội bế con bé lên rồi giải thích rằng ở đây con sẽ không bị mắng hay bị ghét vì những lỗi lầm nhỏ nhặt mà con vô tình gây ra. Họ cũng hiểu được tâm lý nhạy cảm của bé nên chưa bao giờ nặng lời, trách móc mà chỉ kiên nhẫn làm bạn cùng con, dùng tình yêu và sự dịu dàng để xóa đi quá khứ đau buồn trước đây.

Sau vài tháng chung sống, Hiyuri cũng dần mở lòng mà tiếp nhận sự cưng chiều của hai người mẹ, nhìn con gái ngọt ngào gọi " Mama " mà Laala nhũn hết cả lòng, chỉ hận không thể ôm hôn con bé cả ngày cho đã ghiền. Hiyuri cũng đã có da có thịt hơn, đôi má bánh bao núng nính thơm mùi sữa của trẻ con cùng với giọng nói mềm mại như bông đó thật sự quá sức đáng yêu, khó có ai sau khi tiếp xúc mà không thích cô bé. Trái ngược với hai người mẹ của mình, Hiyuri rất thích những bộ váy " công chúa " , Lolita bồng bềnh, nữ tính, bởi vì cô bé rất thích các nhân vật anime mặc quần áo theo kiểu đó, tất nhiên hai vị cuồng con gái kia sẽ chiều theo mọi mong muốn của cô công chúa nhỏ rồi.

Cảm thấy đã đến lúc cho con gái mình gặp gia đình hai bên, Laala hỏi con :
-Bé cưng ơi, con có muốn gặp ông bà ngoại, ông bà nội và dì của con không?
-Họ là ai vậy ạ?
-Đó là cha mẹ của mẹ lớn, mẹ nhỏ và em gái của mẹ nhỏ đó con yêu! Hibiki vừa nựng má bé ngoan nhà mình vừa nói.
-H-họ sẽ không ghét con chứ ạ?
-Đương nhiên rồi con yêu, họ đã mong chờ được gặp con rất lâu, rất lâu rồi. Laala trấn an bé con, sự thật là khi vừa nhận nuôi Hiyuri họ đã báo cho gia đình rồi, chỉ là lo sợ con bé sẽ sợ hãi nên vẫn luôn trì hoãn buổi gặp mặt này tới tận bây giờ.
-Vâng ạ, vậy bao giờ chúng ta đi gặp họ ạ? Vốn có một sự tin tưởng vô điều kiện vào mẹ mình, Hiyuri thả lỏng rồi lại có vẻ háo hức về cuộc gặp mặt này.
-Tối nay họ sẽ đến nhà chúng ta, con yêu ạ.
-Vậy hai mẹ con mình làm bánh để đãi họ đi mẹ nhỏ!
-Được rồi, hai mẹ con mình cùng vào bếp nhé, mẹ chắc chắn họ sẽ thích lắm đấy!
-Này này, hình như hai người bỏ quên một người rồi có phải không? Giọng nói có chút ai oán của Hibiki vang lên, cô bị hai mẹ con nhà này cho ăn bơ từ nãy đến giờ rồi đấy nhé.
-A không phải vậy đâu mà!!! Hai mẹ con đồng thanh nói lớn, Hibiki chỉ biết bật cười bất lực, về điểm này thì một lớn một nhỏ kia giống nhau y đúc.
-Chị nói đùa thôi, em với con vào bếp làm bánh đi, để chị đi đặt đồ ăn tối. Nhớ cẩn thận đừng để bị thương nhé! Một tay xoa đầu vợ, một tay xoa đầu con gái, miệng dặn dò là thế chứ lát nữa cô vẫn vào đó giám sát thôi. Cũng đành chịu, độ hậu đậu của mẹ con nhà này là không thể xem thường được.
-Vâng ạ, chị đi đi!
-Mẹ lớn đi nhanh về nhanh nhé!

Buổi tối, khi đại gia đình đến với căn biệt thự của họ đã nghe thấy tiếng cười giòn tan của một đứa trẻ truyền ra ngoài, từ tiếng cười nói đó đã cho thấy đây là một đứa trẻ được yêu thương. Non là người bấm chuông cửa, không lâu sau đã có người ra mở cửa :
-Ra là mọi người ạ, mọi người mau vào nhà đi! Laala chào đón bọn họ với nụ cười dịu dàng, cũng lâu lắm rồi cả nhà không có dịp tụ họp với nhau.
-Bé con đâu rồi onee-san?

Non vừa dứt lời thì có tiếng chạy từ trong nhà ra, kèm theo đó là giọng nói ngọt ngào của một đứa trẻ vang lên :
-Là mọi người đến ạ Mama? Vẻ háo hức trên mặt Hiyuri là không thể che giấu, đôi mắt bé con sáng rực như sao trời. Dù rất mong chờ nhưng cô bé vẫn còn chút lo lắng, ra đến cửa liền núp sau mẹ nhỏ của mình, chỉ thò nửa đầu ra chăm chăm nhìn mọi người.
-Là dì và các ông bà đây, đừng sợ bé con! Non đưa tay ra xoa nhẹ đầu bé con, cô cũng đã nghe kể về câu chuyện của con bé qua chị mình nên lại càng dịu dàng hơn, cô muốn bé con biết rằng ngoại trừ hai người mẹ của bé vẫn còn có nhiều người khác nguyện ý yêu thương bé.
-Đừng đứng ngoài nữa, mình vào nhà thôi! Laala biết rằng " dục tốc bất đạt ", bước đầu cục cưng không tỏ ra quá sợ hãi đã là kết quả tốt nhất rồi.

Bất ngờ thay buổi ăn tối ngày hôm đấy thành công ngoài mong đợi, Hiyuri đã hòa nhập với đại gia đình rất nhanh, vốn dĩ là một đứa trẻ làm người khác yêu thích, bé con đã rất nhanh chiếm được cảm tình của mọi người, không ai trong nhà là không cưng chiều bé cả. Non và hai cô người yêu vẫn chưa có con, bên này Hibiki lại là con một nên hiện tại dòng họ hai bên có mỗi cô bé là đứa cháu duy nhất, được cưng là điều dễ hiểu.

Bẵng đi một thời gian, hai vợ chồng nhà Shikyoin cũng đã cho bé cưng nhà mình gặp gỡ bạn bè hai bên, mọi người cũng rất thích cô bé con này, suốt ngày tặng bao nhiêu là quà cho cô bé. Dạo này bên phía nhà hai vị Todo cũng đã nhận nuôi một cô bé, cô bé đó được Mirei và Shion cứu khỏi tay bọn buôn người, do đã không còn gia đình nên họ đã nhận nuôi em.

Mới đó mà đã qua một năm, hôm nay chính là ngày hội phụ huynh quyết định cho hai đứa trẻ gặp nhau, cũng là ngày sinh nhật của Hiyuri - đánh dấu cô bé đã có được gia đình mới tròn 1 năm và cũng là năm thứ 5 cô bé có mặt trên đời này. Từ sáng sớm Hiyuri đã được gửi sang nhà Todo, vừa là để mọi người có thời gian chuẩn bị bữa tiệc, vừa là để hai bé con có thời gian làm quen với nhau.

Ấn tượng đầu tiên của Todo Yunee - cô con gái nuôi của Shion và Mirei - về Shikyoin Hiyuri là một cô bé rất xinh đẹp, như một búp bê mini vậy, đặc biệt là em nhỏ cũng sở hữu mái tóc bạch kim giống với cô bé, khi bé con cười rộ lên trông vô cùng đáng yêu. Yunee năm nay gần lên 7 tuổi, hơn Hiyuri 2 tuổi, có lẽ là nói chuyện hợp nhau hoặc do cùng hoàn cảnh bị bỏ rơi mà hai cô bé thân nhau rất nhanh, hai người lớn dưới nhà dễ dàng nghe thấy tiếng cười nói ríu rít phát ra từ phòng của con gái họ, Mirei cũng rất mừng vì hai đứa kết bạn khá nhanh chóng, cô đã rất đau đầu khi con gái mình không thể kết bạn với những đứa trẻ khác vì cô bé quâ rụt rè, nhưng giờ thì đã ổn rồi.

Một lát sau tự nhiên phía trên lầu im bặt, Mirei và Shion có chút lo lắng nên đã chạy lên xem, nhưng khi mở cửa phòng lại chỉ thấy một cảnh tượng ấm áp - hai cô bé xinh đẹp như thiên thần lặng lẽ ôm nhau ngủ, trên môi vẫn còn nở nụ cười, có lẽ hai bé con đang mơ một giấc mơ thật đẹp bên cạnh người bạn mới quen của mình. Họ mỉm cười rồi lặng lẽ đóng cửa, có lẽ hai cô bé chơi mệt quá nên giờ đã ôm nhau ngủ đến quên trời quên đất mất rồi.

Buối tối hôm đó, hai người đưa hai bé con về lại biệt thự nhà Shikyoin - lúc này đã được trang hoàng rất lộng lẫy - Hiyuri lao nhanh về phía vòng tay hai người mẹ của mình, bé con còn tưởng họ đã quên mất ngày hôm nay rồi chứ. Sau đó họ đã có một buổi tiệc rất vui vẻ cạnh nhau, rồi cũng đến tiết mục cắt bánh, bánh sinh nhật hôm nay được chọn là bánh dâu - loại bánh yêu thích của Hiyuri.

Trước khi thổi nến, Hiyuri đã ước rằng : " Mong rằng mình sẽ được ở bên mọi người mãi mãi , ước gì thời gian hạnh phúc này có thể kéo dài thật lâu, thật lâu nữa " . Thối nến xong họ cùng nhau chia bánh kem rồi vui vẻ ăn hết, vì đã khuya nên mọi người ngủ lại dinh thự nhà Shikyoin.

Sau lần gặp mặt đó, Yunee cứ vương vấn cô bé con đáng yêu kia mãi, thường xuyên rủ em qua nhà mình chơi hoặc nhờ hai mẹ đưa sang nhà em chơi. Thời gian cứ thế chậm rãi trôi qua, hai bé con nhà chúng ta làm thanh mai trúc mã mà lớn lên, ngày càng quấn quýt không thôi, phụ huynh hai nhà cũng đã nhìn thấu tình cảm của Yunee dành cho cục cưng của em, cơ mà Hiyuri vẫn cứ ngây thơ chẳng biết gì, lúc nào cũng quấn quýt gọi " chị~" ngọt đến sâu cả răng. Rốt cuộc tương lai của hai đứa nhỏ như thế nào là do chúng định đoạt, chỉ biết Hibiki và Laala cảm thấy nhân sinh bây giờ quả thật rất viên mãn.

-------------------Hoàn toàn văn---------------------

Chương này thật ra là để thỏa mãn sự Delulu của mình (。ノω\。) Hiyuri chính là bản thân mình, còn Yunee là người thương của mình, hehe ✧(。•̀ᴗ-)✧

Sắp tới có lẽ mình sẽ viết cp DoroLaala ( kết HE) để bù đắp cho lần trước nhé, hoặc nếu mình nổi hứng sẽ là đường trộn thủy tinh 😈😈😈


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top