Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện chỉ là trí tưởng tượng của tôi, không gắn ghép lên người thật

"Vậy...cậu cứ quăng đại cho người ta cái danh phận bạn bè vậy thôi à" Lý Thiên Trạch hỏi

Hạ Tuấn Lâm và Lý Thiên Trạch vẫn ở trên sân thượng trò chuyện. Nói chuyện nghiêm túc một chút là lại đùa giỡn

"Mới kết thúc mối cũ chưa lâu giờ nên chưa tiêu thụ được mối mới. Ít nhất cũng cho bọn họ danh phận rồi còn gì" Hạ Tuấn Lâm nửa đùa nửa thật nói, Lý Thiên Trạch nựng cằm Hạ Tuấn Lâm bất đầu nói đùa: "Ây da tiểu Hạ nhà ta trap quá nha"

Hạ Tuấn Lâm liền bắt lấy cánh tay Lý Thiên Trạch rồi mỉm cười: "Nhưng đối với cưng thì anh rất thật lòng nhá"

"Cưng muốn thử mùi vị của bạn thân là như thế nào không?" Hạ Tuấn Lâm vừa dứt câu, thời gian như quay chậm lại. Cả hai người nhìn chằm chằm lấy đối phương

"Oẹ" Lý Thiên Trạch che miệng giả vờ muốn nôn: "Nuồn nôn quá rồi nhé"

"Công nhận" Hạ Tuấn Lâm buông tay Lý Thiên Trạch ra rồi quay người đi

"Đi đâu vậy" Lý Thiên Trạch gọi với theo, Hạ Tuấn Lâm quay đầu nhìn cậu ta mỉm cười: "Đi nôn"

Hạ Tuấn Lâm dứt câu, Lý Thiên Trạch liền lườm cậu nhưng môi thì đang cong lên. Khi Hạ Tuấn Lâm đi vào nhà vệ sinh, nụ cười trên môi Lý Thiên Trạch liền biến mất.

Lý Thiên Trạch cảm thấy hơi lo lắng vì trạng thái bây giờ giữa Lục thiếu và Hạ Tuấn Lâm hiện tại y như mối tình trước mà cậu vừa kể. Cũng là Hạ Tuấn Lâm hửng hờ, đối phương có ý với cậu. Bắt đầu cũng từ mối quan hệ bạn bè.

Liệu...nếu tiến xa hơn, quá khứ có lặp lại!

Lý Thiên Trạch từ trên tầng đi xuống, ngồi xuống ghế chưa được ấm mông thì Lục thiếu đã nhìn chằm chằm cậu ta đến mức khiến Lý Thiên Trạch cảm thấy bức bối

"Tiểu Hạ đang đi vệ sinh, các cậu không cần nhìn tôi như vậy" Lý Thiên Trạch tươi cười nói, Lục thiếu bấy giờ mới nhận ra nãy mình quá lộ liễu rồi: "À ừm bọn tôi biết rồi"

Lục thiếu dứt câu đôi bên liền chìm trong im lặng. Không có Hạ Tuấn Lâm ở đây, cộng thêm Lục thiếu không có mấy thiện cảm với Lý Thiên Trạch nên bọn họ không cũng không muốn bắt chuyện với người ta

"Tôi và tiểu Hạ quen biết và thân nhau từ nhỏ, các cậu thì sao?" Lý Thiên Trạch là người mở lời trước, cậu ta nở nụ cười thân thiện với Lục thiếu.

Khoe mẽ gì chứ? Người sau này cũng là của bọn tôi

Câu này Lục thiếu nghĩ thầm trong lòng chứ không nói ra khỏi miệng

"Bọn tôi quen biết Hạ ca được vài tháng" Lưu Diệu Văn giấu đi sự khó chịu trong lòng, cười nói: "Cũng được tính là thân"

"Mấy cậu thích Tiểu Hạ từ khi nào?" Lý Thiên Trạch đột nhiên hỏi thẳng làm Lục thiếu vô cùng bất ngờ. Không ngờ vậy mà lại bị nhìn thấu

"Sao...anh biết?" Mã Gia Kỳ áp úng, Lý Thiên Trạch dáng vẻ trong rất bình thản, mỉm cười nói: "Nó không phải hiện hết lên mặt các cậu rồi sao? Tôi ôm tiểu Hạ một chút mặt các cậu lúc đó như thể chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống được tôi"

"Bọn tôi..." Lục thiếu trạng thái có hơi bối rối vì bị nói chúng tim đen, Lý Thiên Trạch thì ngược lại. Từ đến cuối trạng thái của cậu ta vô cùng bình tĩnh: "Tôi nói thẳng nhé"

"Nếu mấy cậu chỉ là hứng thú nhất thời hay tò gì đó về Hạ Tuấn Lâm thì mong mấy cậu đừng theo đuổi bạn tôi" Lý Thiên Trạch nhìn thẳng và mắt Lục thiếu: "Nó xứng đáng với những thứ tốt hơn, tôi mong các cậu hiểu!"

"Anh và Hạ Tuấn Lâm, thật sự chỉ là bạn thân thôi sao?" Đinh Trình Hâm lên tiếng hỏi, anh hoàn toàn hiểu rõ ẩn ý nãy giờ Lý Thiên Trạch đang nói.

"Bọn tôi như thế nào, cậu dùng mắt nhìn mà không thấy sao?" Lý Thiên Trạch dáng vẻ rất điềm đạm nói ra lời đầy ám muội.

"Mong các cậu ghi nhớ, Hạ Tuấn Lâm là 'hoa trong gương, trăng dưới nước, cá trên trời' của rất nhiều người, mong các cậu hãy biết thận trọng!" Lý Thiên Trạch mỉm cười giọng nói toàn mùi thuốc súng.

"Mặc dù hiện tại mặc dù bọn tôi chỉ là bạn" Nghiêm Hạo Tường cong môi cười như không cười: "Bọn tôi không phải là cảm nắng nhất thời với Hạ Tuấn Lâm, bọn tôi chắc chắn sẽ quý trọng cơ hội làm bạn này từng bước, từng bước chiếm được 'hoa trong gương, trăng dưới nước, cá trên trời' của 'người người' mong muốn thôi"

"Mong các cậu sẽ thành công" Lý Thiên Trạch cười đầy khiêu khích, Lục thiếu nghiến răng mặt đầy sát khí mà không hề hay biết đã bị cậu ta lừa.

Lý Thiên Trạch và Hạ Tuấn Lâm cũng được coi như là thanh mai trúc mã của nhau. So cả hai với những mối quan hệ khác thì trong Hạ Tuấn Lâm và Lý Thiên Trạch lại giống như đang mập mờ với nhau hơn ai hết. Còn thêm cái kiểu gặp mặt là ôm ôm ấp ấp, lâu lâu là cợt nhả thả thính nhau nên càng khiến cho người ngoài không khỏi nãy sinh một số suy nghĩ. Nhưng chỉ người trong cuộc mới biết, hai người mãi mãi không thể nào từ tình bạn thành biến tình yêu. Đơn giản là vì họ quá thân, hiểu rõ đối phương hơn cả mình.

Mối quan hệ giữa Hạ Tuấn Lâm và Lý Thiên Trạch còn cao cấp hơn cả tình yêu.

Hai người chính là gia đình, là chỗ dựa của nhau.

Lý Thiên Trạch biết Lục thiếu đang lo lắng đều gì, bất an đều gì. Nhưng vì bảo vệ Hạ Tuấn Lâm, Lý Thiên Trạch để các anh hiểu sai tình cảm của cậu ta đối với Hạ Tuấn Lâm là tình cảm khác một chút cũng không sao.

Hạ Tuấn Lâm từ nhà vệ sinh trên tầng bước xuống, không đeo kính, tóc mái ướt vì bị nước vẩy lên được vuốt ngược ra sau làm rộ rõ vẻ thanh tú của khuôn mặt cậu. Bình thường Hạ Tuấn Lâm đeo kính đã rất đẹp nay không đeo kính còn đẹp hơn, Lục thiếu nhìn đến ngẩn ngơ.

"Trạch ca" Hạ Tuấn Lâm tiến đến chỗ Lý Thiên Trạch vòng tay qua cổ cậu ta. Lý Thiên Trạch quay đầu nhìn cậu, bộ dạng trong rất cưng chiều: "Hửm?"

"Cậu chiếm chỗ người ta rồi" Hạ Tuấn Lâm dụi đầu vào cổ Lý Thiên Trạch nũng nịu, làm Lục thiếu vừa ganh tị vừa tức giận với Lý Thiên Trạch mà tối sầm mặt

Bạn thân thì sao chứ?

Quen biết từ nhỏ thì sao chứ?

Thanh mai trúc mã thì sao chứ?

Lý Thiên Trạch là cái thá gì?!...sao Hạ Tuấn Lâm vừa ôm lại còn làm nũng với anh ta?

Lý Thiên Trạch liếc thấy sự khó chịu của các anh liền mỉm cười: "Ngồi trên đùi anh này" Lý Thiên Trạch vỗ vỗ đùi mình, Hạ Tuấn Lâm liền phối hợp theo rất ăn ý: "A Trạch ca xấu quá đi, đây là đang muốn chiếm tiện nghi người ta đó hả?"

"Không được à?" Lý Thiên Trạch xoa xoa đầu Hạ Tuấn Lâm, cậu bình thản đáp lời: "được"

" Rắc "

Trái tim Lục thiếu vỡ vụn, bọn họ ôm tim cảm thấy vô cùng mất mát

Hạ Tuấn Lâm với bọn họ từ khi nào dễ dãi vậy chứ?

Thì ra chỉ là họ không xứng!

"Tiểu Trạch ơi" Một người đàn ông cao ráo đột nhiên từ đâu bước vào quán trên tay cầm một bó hoa baby tím vui vẻ gọi tên Lý Thiên Trạch, đánh bay luôn tâm trạng chó cắn của Lục thiếu

Hắn ta là Ngao Tử Dật, thiếu gia Ngao Gia, 23 tuổi đang đảm nhiệm chức giám đốc điều hành Ngao Thị thích Lý Thiên Trạch nhưng luôn bị người ta ghét bỏ ra mặt.

Hạ Tuấn Lâm và Lý Thiên Trạch đang ôm ôm ấp vui vẻ nói chuyện như đôi tình nhân trẻ thì nghe có tiếng người gọi Lý Thiên Trạch nên liền cùng lúc ngước mặt lên nhìn nhưng tư thế ôm vẫn giữ nguyên, Ngao Tử Dật cả ngoài hoá đá.

Hạ Tuấn Lâm cong môi cười cụp mắt nhìn Lý Thiên Trạch: "Trạch ca có người tìm cậu kìa?". Lý Thiên Trạch giơ tay ra phía sau nựng má Hạ Tuấn Lâm vui vẻ nói: "Không ghen hở?"

Hạ Tuấn Lâm hành động tiếp theo liền khiến ai trong quán cũng trố mắt kinh ngạc. Hạ Tuấn Lâm buông cổ Lý Thiên Trạch ra sau đó tiến lên phía trước ngồi lên đùi cậu ta, nắm cằm Lý Thiên Trạch

"Ghen chứ, ghen lắm luôn" Hạ Tuấn Lâm cắn môi hờ hững. Lý Thiên Trạch thấy bạn mình quậy đến mức không nể nang gì liền rất muốn cười nhưng phải kìm lại, sau đó cậu ta ôm Hạ Tuấn Lâm nói thầm: "Cậu đấy tiểu Hạ"

"Tôi làm sao?" Hạ Tuấn Lâm cúi người nói nhỏ vào tai Lý Thiên Trạch

"Thích không?" Hạ Tuấn Lâm mỉm cười, Lý Thiên Trạch lại phải nén cười: "Thích"

Bình thường toàn làm 0, nay có Hạ Tuấn Lâm hợp tác cho làm 1 thì làm sao không thích.

Trong lúc Hạ Tuấn Lâm và Lý Thiên Trạch thì thầm to nhỏ với nhau thì Lục thiếu và Ngao Tử Dật sắc mặt không thể nào khó coi hơn

"Lý Thiên Trạch, cậu ta là ai?" Ngao Tử Dật nhìn một màn nãy giờ thì khó chịu nhíu mày hỏi. Lý Thiên Trạch chưa kịp trả lời thì Hạ Tuấn Lâm đã quay người khoác tay lên vai cậu ta, cong môi cười nói: "Tôi là 'người yêu nhỏ' của cậu ấy"

Lý Thiên Trạch liền quay mặt nhìn Hạ Tuấn Lâm, lần này cậu ta không kìm mà há hốc mồm

Thật biết cách chơi!

Ngao Tử Dật và Lục thiếu trạng thái hiện tại giống như 'người vợ bị chồng bỏ rơi để chạy theo tình nhân'

"Tôi không tin, chắc chắn là hai người đang lừa tôi. Trừ khi...hai người hôn nhau tôi mới tin" Ngao Tử Dật cố vớt vát lại nhưng hành động tiếp theo của Hạ Tuấn Lâm làm tim hắn ta muốn nhảy ra ngoài.

Hạ Tuấn Lâm chẳng nói chẳng rằng quay đầu, Lục thiếu và Ngao Tử Dật mặt cắt không còn một giọt máu. Khi môi cả hai người sắp chạm vào nhau thì may Lý Thiên Trạch đã đưa tay ra chắn giữa môi của hai người.

"Tôi chơi không lại cậu, không chơi nữa" Lý Thiên Trạch mỉm cười, Hạ Tuấn Lâm ôm cổ cậu ta nghiêng đầu cũng cười: "Nghĩ ông đây sẽ hôn cậu thật chắc"

Hạ Tuấn Lâm nói rồi liền rời khỏi người Lý Thiên Trạch. Hạ Tuấn Lâm thích nói cợt nhả cùng Lý Thiên Trạch, nhưng cậu không phải loại người tùy tiện, cậu biết giới hạn ở đâu. Nhất là người đó lại là Lý Thiên Trạch.

Hạ Tuấn Lâm ngồi phịch xuống cái ghế lười dưới đất ôm lấy một con mèo cạnh mình vuốt ve. Bộ dạng bắt đầu trở nên lười biếng nhìn mọi người xung quanh

Ngao Tử Dật bị xoay như chong chóng, hắn nhìn Lý Thiên Trạch nhưng chỉ tay vào Hạ Tuấn Lâm: "Chuyện này là sao?"

"Bạn thân thanh mai trúc mã của tôi" Lý Thiên Trạch lạnh nhạt nói, Ngao Tử Dật liền mỉm cười: "Anh nghe được vế trước thôi vế sau không nghe thấy đâu"

Lý Thiên Trạch thở ra một tiếng: "Tùy anh"

Ngao Tử Dật đi đến chỗ Hạ Tuấn Lâm đang ngồi chìa tay ra: "Chào cậu tôi tên Ngao Tử Dật, sau này mong cậu giúp đỡ". Hạ Tuấn Lâm cười xã giao bắt lấy hắn: "Có nghe Bối Bối nhắc, tôi tên Hạ Tuấn Lâm, giúp anh thì thôi đi, tôi không muốn phản bội bạn bè"

Hạ Tuấn Lâm nói một câu khá dài nhưng thứ Ngao Tử Dật quan tâm chỉ là hai chữ 'Bối Bối' . Hắn quay đầu nhìn Lý Thiên Trạch, cậu ta không để tâm đến hắn mà nhìn Hạ Tuấn Lâm

"Thế hả Tiểu Linh Đang!" Lý Thiên Trong mỉm cười, Hạ Tuấn Lâm cũng cười: "Đương nhiên rồi Bối Bối!!!"

Cặp bạn thân đang nghiến răng trêu chọc nhau thì cùng lúc do Lục thiếu lại âm thầm ghi nhớ biệt danh của Hạ Tuấn Lâm.

Hết chap

Mặc dù đây là chuyện đăng lại nhưng sẽ có một số kha khá tình tiết được thay đổi cho phù hợp với sở thích tôi hiện tại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top