Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

47 - Đứa trẻ mồ côi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn từ trong nhà thấy cảnh Jimin bảo vệ Taehyung khỏi lũ người mà từ bấy lâu bản thân cũng không ưa gì kia. Jungkook dù nhỏ tuổi vẫn cảm thấy thật sự khâm phục sự thông minh và quả cảm của anh trai nuôi. Trong lòng liền kiên quyết muốn học tập thật giỏi và trở thành một con người thật mạnh mẽ để có thể bảo vệ được gia đình cũng như Jimin.


.


Jungkook rón rén chạy vào phòng Jimin liền bắt gặp ba mình đang hôn nghiến lấy đôi môi mọng nước của người đang say ngủ. Chẳng biết phải làm gì, nhóc chỉ còn biết lặng im quan sát.


.


Taehyung tới đón nhóc rất trễ, lại còn chẳng chịu về nhà mà chở đến một nơi rất xa. Jungkook nhìn theo hướng anh trai mình quan sát, liền thấy một chiếc xe đang mất lái mà lao thẳng xuống vực.




Taehyung bảo nhóc hãy giữ bí mật vì bảo vệ Jimin. Nghe vậy, Jungkook liền nghe lời không chút chần chừ. Về đến nhà chỉ mong muốn được chơi với anh trai xinh đẹp, nào ngờ chính mình phải chứng kiến cảnh Taehyung cưỡng hôn Jimin. Rồi sau đó, đều là những cảnh mà nhóc chưa bao giờ được chứng kiến. Mặc dù rất sốc, nhưng bản thân Jungkook lại có những phản ứng sinh lí lạ kì khi nhìn thấy Jimin khoả thân.


.


Bị papa đuổi ra sân sau chơi, Jungkook vẫn kiên quyết không chịu đi mà nấp sau cánh cửa nghe lén. Biết được kế hoạch giữa papa và anh trai nhằm lừa gạt Jimin. Jungkook vẫn là vì gia đình mà quyết tâm không nói ra sự thật. Giả vờ ngây thơ bên cạnh Jimin tội nghiệp bị lừa gạt bấy lâu.


.


Cảm thấy Jimin bị mất trí nhớ chỉ toàn quan tâm đến Taehyung mà quên mất mình. Jungkook tức giận liền giả vờ trượt ván ngã gãy chân đòi bằng được Jimin về bên cạnh chơi với mình. Tưởng rằng chỉ có hai người bên nhau vui vẻ. Nào ngờ, vẫn là Taehyung cưỡng hôn Jimin trong lúc Jungkook giả vờ ngủ, rồi tiếp đến lại là những trận hoan ái kịch liệt trong phòng riêng. Jungkook không nhịn nổi tình cảm của mình nữa, liền đạp mạnh cửa chạy vào ngăn cản.




Nhìn thấy Jimin khoả thân nằm trong vòng tay của Taehyung, nhóc suýt nữa nhịn không nổi mà nói ra sự thật. Chỉ còn biết kiềm chế bằng cách hả giận lên người anh trai lớn, chẳng ngờ được Taehyung còn quá đáng hơn, đẩy Jungkook một phát ngã chảy máu tay.




Cũng nhờ vậy, đêm đó Jimin mới chịu ngủ cùng Jungkook. Chẳng may cậu mà tỉnh giấc nhìn thấy em trai đang đối mặt mình mà thủ dâm, chắc có lẽ cả đời này Jungkook sẽ vô cùng hối hận.


.


Ngày Jungkook ngồi trên xe với Taehyung vui vẻ cười nói, mong chờ về đến nhà thật nhanh để đưa kẹo và chơi đùa cùng Jimin. Chẳng ai ngờ rằng ngày đó Jungkook phải tận mắt chứng kiến gia đình tự sát hại lẫn nhau. Nhóc sợ hãi núp trong gầm tủ ở hành lang nhìn chết trân về phía căn phòng ám đầy mùi chết chóc.




Jungkook vẫn còn nhớ như in gương mặt của Seokjin trước khi chết vẫn chăm chăm nhìn vào mình. Phát súng vang lên, ngay cả nhắm mắt, papa nhóc cũng không kịp.




Jungkook hận không thể nhìn rõ mặt kẻ đã giết Seokjin. Lúc nhìn thấy đế giày của kẻ sát nhân đi ngang qua cùng Jimin trên tay thì cũng là lúc Jungkook bất tỉnh vì khói lửa mù mịt. Một mảnh trắng xoá trước mắt, nhóc chỉ còn nhớ chính ở phút cuối cùng còn tỉnh táo, chính miệng bản thân đã cất lên được hai tiếng Ji-min.








" Jungkook. "


" Jungkook. "


" Jungkook. Mau tỉnh dậy. "



Jungkook choàng tỉnh khỏi giấc ngủ mộng mị khi nghe thấy tiếng gọi. Cậu bật dậy mạnh đến nỗi cả đầu ong ong, hai tay run rẩy, cả người toát đầy mồ hôi hột. Bạn cùng phòng thấy thế liền lo lắng đưa cho Jungkook một cốc nước giúp cậu bình tĩnh lại.



" Lại là giấc mơ đó ? "



" Ừ. "



" Đừng lo lắng, tớ tin kiểu gì cậu cũng sẽ tìm được thủ phạm thôi. Hôm nay là ngày đặc biệt, nên đến sớm một chút. "



" Biết rồi, cảm ơn cậu. "




Jungkook cười với Yong In rồi vặn mình vài cái trước khi bước khỏi giường. Xong xuôi mọi thứ, cả hai cùng nhau rời khỏi phòng rồi đi bộ hướng về phía đông - nơi các lớp học tập trung tại một khu.



Ba năm kể từ ngày Jungkook được cứu khỏi vụ cháy thảm khốc mà chính cậu cũng không rõ nguyên do. Quanh đi quẩn lại từ lúc tỉnh dậy đến khi bị làm phiền bởi những tay cảnh sát điều tra và các phóng viên phiền phức. Cuối cùng, Jungkook vẫn quyết định trở về nơi mà cậu được sinh ra.



Hay rõ hơn nữa, chính là Jungkook quyết định ở lại Hope - trại trẻ mồ côi ở phía nam của một thị trấn nhỏ xa xôi.



Jungkook đã có thể lựa chọn để họ hàng của mình nhận nuôi. Thế nhưng, chẳng ai hiểu tại sao cậu lại nằng nặc đòi được ở Hope. Không ai nói được, đành cứ thế làm theo quyết định của chính chủ.



Jungkook năm nay sắp lên mười bốn, đến tuổi dậy thì liền khôi ngô tuấn tú thấy rõ, chiều cao cũng phát triển vượt bậc. Vẻ ngây thơ từ lúc nào dần dần được thay bằng những đường nét mạnh mẽ và có phần chững chạc hơn tuổi. Ở trại trẻ hai năm, danh tiếng của Jungkook cũng vang xa không ít, từng đại diện cho tỉnh và thành phố tham gia nhiều cuộc thi về học tập, xuất sắc đạt nhiều giải thưởng danh giá, thể dục thể thao cũng phải gọi là hơn người. Bởi vậy mà có rất nhiều gia đình đã đến và xin nhận Jungkook về làm con nuôi. Thế nhưng, vẫn như cũ, cậu hoàn toàn ngó ngơ trước những gia đình có thế lực và tiền tài. Kiên quyết ở lại Hope.



" Hôm nay tại sao lại là ngày đặc biệt ? "



Đột nhiên nhớ đến câu nói sáng nay của Yong In. Jungkook tay cầm bánh mì ngước qua hỏi cậu bạn, Yong In nghe câu hỏi của Jungkook liền phụt cười, thật chẳng biết hắn là từ nơi nào rơi xuống nữa.



" Bữa giờ thông báo nhiều như vậy cậu cũng toàn để ngoài tai. "



" Vậy nên mới hỏi cậu. Mau trả lời đi. "



" Chủ nhân của Hope quay về đây sau sáu năm biệt tăm biệt tích. Nghe bảo là một người có vẻ ngoài vô cùng đặc biệt, hơn thế nữa còn là dắt phu nhân nhỏ theo. "



" Phu nhân nhỏ ? "



" Ừ, bởi vì vị phu nhân này mất tích suốt mấy năm mà không bao giờ quay lại Hope nữa. Thêm chữ nhỏ ở đằng sau là bởi vì đã lớn tuổi nhưng nhìn vẫn như một đứa trẻ tầm tuổi chúng ta. Tớ đã nhìn qua ảnh rồi, thật sự rất đẹp. "



Jungkook nghe tả như vậy, trong lòng bỗng chốc thắt lại, đột nhiên nhớ đến một người mà từ lâu cậu đã cố bỏ quên ở một góc trong tâm trí. Thế nhưng, vì những miêu tả mập mờ của cậu bạn, chẳng hiểu vì sao hình bóng của người kia lại hiện lên rõ nét đến vậy.




Hương vị của phần bánh mì trong tay bỗng nhiên vì thế mà dở đến khó tin.




Không khí trong nhà ăn trong tích tắc đột ngột lại náo nhiệt hẳn. Yong In cũng không khác gì những người xung quanh liền nghiêng người sang một bên tránh Jungkook để nhìn ra ngoài cửa, hai mắt cậu bạn sáng rỡ thấy rõ.




" A, vừa nhắc đã thấy. "












.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top