Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 14

Sáng hôm sau... 
Khoảng 5:20 cậu nheo mắt tỉnh dậy nhẹ nhàng gỡ cánh tay  Chenle đang ôm chặt ra khỏi người mình nhưng lại như mấy lần trước đó , mỗi lần ôm cậu là lần đó bam như keo không thể nào bỏ ra được . Renjun tự nhủ chửi thầm rằng không có lần sau cho ai ngủ cạnh mình thêm 1 lần nào nữa , Chenle nhăn mặt ôm chặt Renjun hơn ; tình thế lại một khó xử khi cậu không thể nào bỏ được mèo bám người này . Chenle lên tiếng khiến cậu khẽ giật mình 

Chenle : Tuấn ca à , sao anh dậy sớm thế . Đã trễ giờ đâu , vẫn còn sớm mà ~

 Renjun : Đây là giờ sinh học của tôi nên tôi dậy sớm là việc của tôi , đừng ôm tôi nữa buông ra đi nào 

 Chenle : *ôm chặt* Anh ngủ với em tiếp đi , dậy sớm lm j chán chết

Renjun : Cậu mà không tôi ra là lần sau tôi không cho cậu ngủ cùng nữa đâu đấy !

 Chenle : *buông ra * Không ....Không được , em buông ra ngay 

 Renjun : Ban đầu như thế có phải ngoan không 

Chenle : Mà giờ anh định làm gì vào giờ này 

 Renjun : Vệ sinh cá nhân rồi đi ăn sáng , tôi hôm qua quên không mua đồ về nấu  

Chenle : Anh cho em đi ăn cùng anh nhá , năn nỉ ó ~

Renjun : Thôi được rồi , về phòng soạn đồ đi học rồi đi cùng tôi 

Chenle : Dạaa ~~

Chenle bật dậy trở về phòng nhanh chóng , Renjun thì bắt đầu vệ sinh cá nhân . Đến 5 : 50 thì Renjun đã sửa soạn xong mọi thứ , Chenle chạy vô phòng cậu với nụ cười rạng rỡ , cả 2 bắt đầu rời khỏi ktx đi đến 1 tiệm ăn nhỏ cách trường không xa ; Chenle lại giống người anh em của mình lần đầu mới đến những chỗ như thế này còn ngơ ngơ không hiểu . Renjun và Chenle vào tiệm , Renjun đề xuất 2 tô mì với 2 bát canh kimchi , Chenle không ho he đòi hỏi . Sau khi món được bày ra , Chenle cảm nhận được mùi thơm từ súp kimchi mà không cưỡng lại được nên đã ăn chúng ; cậu cảm thán không ngờ đồ ăn thường dân lại ngon đến vậy , Renjun đối diện nhìn hắn mà cười rồi cậu cũng từ từ ăn .

 Chenle : Mọi ngày anh đều đi sớm thế sao ạ ?

 Renjun : Hmmm... chắc là vậy , cậu thắc mắc j sao ?

 Chenle : À..à không ạ . Mà anh đừng xưng hô tôi cậu với em được không , đồng hương mà em cảm giác chúng ta khoảng cách quá :<

 Renjun : H muốn xưng hô với cậu như thế nào , nói tôi nghe xem 

 Chenle : Em với ca ...được không ạ 

 Renjun : Theo ý cậu , được chứ 

 Chenle : Ỏ ~~ ca hứa rồi nhé , ca phải thực hiện đấy 

 Renjun : Um...Ca nhớ rồi 
H ăn đi rồi đi học 


Renjun nhẹ nhàng xoa lên mái tóc màu cam có chút phai nhạt của hắn , mang tai Chenle cùng 2 bên má bỗng đỏ ửng lên , Renjun mỉm cười nhìn chàng trai nhỏ đang ngại ngùng . Trên đường đi đến trường 2 người không một ai lên tiếng cho đến gần cổng trường thì Renjun nhìn thấy bóng dáng Eunjae đang đứng đó , cậu chạy nhanh bỏ lại Chenle một đoạn đường ở đó . Đến gần thì cậu nhảy lên lưng Eunjae khiến người kia giật mình 

 Eunjae : Trời ơi ông ơi , có nhất thiết phải nhảy cẫng lên người cụ thế không 

 Renjun : Thích vậy đó , ý kiến không 

 Eunjae : Dạ vâng , Huang meo meo đại ca 

 Renjun : Này , meo meo cái j ? Tôi cắn vai cậu h *ăng*

Eunjae : Thôi , thôi ...đừng áaa.. haha đau đau đừng cắn cụ nữa 

Chenle nhìn từ xa mặt tối sầm lại , cái cảm giác gì thế này nhìn thấy người kia vui vẻ với người khác thấy khó chịu đến lạ thường ... Chenle lặng lẽ đi đến cổng trường rồi đi qua 2 người họ , Eunjae đã nhìn thấu hết sự việc từ trước đó , cậu bất giác cười lên coi bộ sau này người mệt mỏi không chỉ Renjun mà có cả cậu nữa . Eunjae vác theo con người trên người mình đi vào trường đưa đi tận lớp người kia xuống khỏi vai cậu rồi chào tạm biệt cậu . Vào lớp cậu ngồi thẩn thơ nghĩ mà không hề để ý đến giáo viên đang giảng bài ( vì cậu học qua mấy cái này hết ruồi còn j nx =)) )
tiết học cứ thế trôi qua một cách nhàn chán cho đến giờ nghỉ trưa thì có 1 người đứng ngoài cửa đợi cậu , nhiều nữ sinh trong lớp mê mẩn người đứng ngoài cửa kia 

Hs1 : Renjun a , có ai ở ngoài cửa muốn gặp cậu kìa 

Renjun đứng dậy ra ngoài cửa , thì ra là Mark đang đứng đó . Cơ mặt Renjun thả lỏng ra vẻ mặt bánh bao miễn cưỡng gặp mặt 

 Renjun : Mark Lee ?

Mark : Học sinh Huang có thể đi ăn trưa cùng tôi được chứ ?

Renjun : Hội trưởng mời thì tôi...c-cũng chấp nhận *tên này bị sao vậy , sáng chưa uống thuốc hả ?=)))*

Mark không để đối phương do dự liền nắm chặt cổ tay người kia chạy đi trước sự ngỡ ngàng không chỉ cậu mà toàn thể những con người xung quanh đó . Đến căng tin , mọi người xung quanh ai cũng nhìn thấy hội trưởng đang nắm tay ai kia . Ai đã lọt vào mắt của hội trưởng vậy đến mức nắm cả tay vậy ? 

 Renjun : Anh từ từ thôi được chứ 

Mark dừng lại ở một chỗ bàn cách quầy bán đồ cũng không xa , Renjun ngồi xuống tay chống nọng gương mặt biểu lộ rõ sự chán nản còn Mark dưới góc nhìn của hắn thì cậu hiện tại nói sao nhỉ ... dễ thương hay xinh đẹp ? Aisss chết tiệt hắn đã cảm nắng cậu thật rồi . Renjun chẳng thèm lên tiếng cho sự yên lặng này và cả Mark cũng vậy cho đến khi đồ ăn được mang ra từ chị phục vụ thì sự im lặng mới được phá vỡ nhưng rồi lại quay lại trạng thái im lặng . Còn lí do tại sao Mark lại đưa cậu đi ăn thì đều có nguyên nhân cả , tất cả là vào thời gian trước đó... Sau khi Chenle và Renjun đã rời đi rồi lúc này Donghuyck ở phòng mình chạy sang phòng Renjun 

Donghyuck : Renjunie , cậu dậy chưa ~~~
Ểhh...cậu ấy đi học rồi sao...chán thật 

Mark : Em đứng đó làm gì vậy ? Sao không thay đồ rồi đi ăn để đi học 

 Donghyuck : Xí , kệ em . Em tìm Renjunie của em 

Mark : Từ bao giờ em cho rằng cậu ta thuộc về em ? 

 Donghyuck : Sớm muộn cũng là của em thôi , anh không phải bận tâm 

Jaemin : Cậu ảo tưởng sáng sớm à , Renjun chắc gì đã thuộc về cậu ?

Mark  : Thôi 2 đứa im đi , anh không muốn nghe mấy đứa cãi nhau về việc liên quan đến Renjun . Cậu ta có sức hút thế nào mà khiến cả ktx này loạn lên hết chỉ vì tên Renjun ?

Jeno & Jisung : Rồi anh sẽ biết cậu ấy / anh ấy thu hút đến mức nào 

Mark : Vậy sao...thôi đi vscn đi rồi ăn sáng còn đi học mấy đứa , anh không rảnh chờ mấy đứa đâu ...

Quay về hiện tại ....

Mark  : *Markk mày điên à , lm sao  có thể thik nhóc đó được chứ . Nhất định chỉ là rung động nhất thời...đúng vậy chỉ là nhất thời*

 Renjun : Này...hội trưởng anh sao vậy? Tôi ăn xong rồi , tôi ra thanh toán rồi đi trước .

Mark  : Không cần , tôi thanh toán rồi .  Học sinh Huang đi thong thả 

Renjun : Cảm ơn về bữa ăn 

Mark  : Ừ....

Renjun gật đầu rồi quay đi còn Mark vẫn nhìn bóng lưng cậu từ xa cho đến khi biến mất rồi hắn đứng dậy rời đi . Renjun đi thong thả trên hành lang thì gặp ngay ông cụ non của mình , ánh mắt biểu lộ sự hưng phấn trở lại . Cậu nhảy cẫng lên lưng Eunjae cười tươi nói 

 Renjun : Ăn chưa ?

Eunjae : Mày đi ăn với trai xong mày mới nhớ đến cụ ?

 Renjun : Hì hì xin lỗi 

 Eunjae : Ừ 

 Renjun : Ơ , dỗi ông à 

 Eunjae : Ừ đấy , thì sao ?

 Renjun : Vậy để ông hôn mày nhớ  , đến khi mày hết dỗi ông ?

Eunjae : Ối mẹ ơi , đi xuống khỏi người cụ :)))) 

Renjun : Đi nha ...~*chu mỏ lên ghé sát má *

 Eunjae : Thôi thôi thôi... cụ không dỗi mày nữa được chưa . Xin người =)))

Renjun : Ban đầu như thế có pk đỡ hơn không 

Donghyuck từ tầng 3 nhìn chéo xuống thấy cảnh ngọt mật của 2 người kia trong lòng không khỏi sôi sục lên , gân xanh nổi đầy tay . Gương mặt biểu rõ sự phẫn nộ 

Donghyuck : Tên chết tiệt... cứ chờ đấy Renjun sẽ phải của mình Lee Donghyuck này 








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top