Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ranrin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Note : Ran cách Rindou 5 tuổi




Chuyện là hôm ấy Haitani Ran có một cậu em trai.

Từ nhỏ cậu đã khẳng định rằng ta đây sẽ không chịu có em trai.Vì sao á? Vì có em là phải chăm sóc và sẽ bị bố mẹ bỏ bê hay nói cách khác là sẽ mất vị trí số 1 trong gia đình. Vậy mà vừa 5 tuổi đã phải chịu trách nhiệm làm anh cả nhà Haitani rồi.
Lúc nghe tin mẹ đang mang thai. Cậu dãy đành đạch như con cá mắc cạn,nói là mẹ sẽ bỏ cậu này nọ, những đời ai biết trước được điều gì?

Ngày 20/10 ngày một thiên thần nhỏ ra đời,làn da mịn màng,đôi mắt tím oải hương.Ran cũng phải công nhận là đẹp thật,nhưng cay thì vẫn cay,biết đâu ba mẹ cưng chiều nó quá rồi vứt mình luôn thì sao?

Ran 9 tuổi Rin 4 tuổi
Mặc kệ sự lạnh nhạt của anh hai, Rindou vẫn lẽo đẽo đi sau cậu, Rindou quý anh trai của mình lắm, lúc nào cũng rủ anh chơi với mình dù cho nó có hỏi 10 lần thì bị anh từ chối 9 lần:)

Ran 10 tuổi Rin 5 tuổi
Ngày hôm đấy là sinh nhật của Ran Haitani,sắp lên 10 rồi chuẩn bị ta đây sẽ thành người lớn.Cậu chạy khắp nhà hỏi xem có ai nhớ hôm nay là ngày gì không?

-"Ba ơi"

-"Gì?"

-"Ba biết hôm nay là ngày gì không?"

-"Ba không biết"

-"Là sinh nhật của con đấy"

-"ừ ba bận rồi,có gì đòi mẹ tặng quà cho ấy"
......

Ba không nhớ sao?

-"Mẹ ơi.Mẹ nhớ hôm nay là ngày gì không?"

-"ngày 26/5,sao con?"

-"...Là ngày sinh nhật của con đấy..."

-"À"

-"Mẹ không tặng gì cho con sao?"

-"Con 10 tuổi rồi,lớn rồi,cần gì tặng quà nữa?"

...

Lúc đấy cậu cảm thấy buồn bao nhiêu? Không phải vì quà cáp mà là không ai nhớ đến ngày sinh của cậu vậy nhỉ? Đúng là cả nhà bận thật nhưng ít nhất cậu vẫn được một câu "Chúc mừng sinh nhật" chứ?

-"Anh hai?"

-"..."

-"Mồ,anh ở trong phòng mà làm em kiếm khắp nơi"

-"Mày tới đây làm gì?"

-"Hôm nay là sinh nhật anh đúng chứ?"

-"Nè em tặng anh,không có gì nhiều nhưng mà em đã tốn công rồi đấy.Nên nếu anh không nhận thì em sẽ buồn lắm..."
Nó đưa cho anh một cái vòng được đan bằng những cành hoa,chắc nó ra vườn hái hoa xong đan lên đây mà.Khiếp thằng này có chút xíu mà khéo dữ.

-"Sao?Anh thích chứ?"

-"Cũng tạm được"

Lần đầu tiên nó không bị anh phũ,nó vui lắm chứ,nó nhìn anh cười tít mắt.
Anh thấy vậy cũng vui hẳn lên.May là vẫn còn thằng em nhớ,chứ không chắc anh rúc trong phòng khóc thét mất

...Mà cũng từ đó anh và nó thân nhau hẳn lên
Ngày nào anh và nó cũng đi học và về nhà với nhau,trên đường còn nắm tay nhau cười nói nữa chứ.Những cái lạnh nhạt của anh với nó không cánh mà bay thay vào đó là sự ấm áp của một người anh trai.Ran cũng không biết vì sao anh và nó từ lạnh nhạt đến xa nhau vài giây là dãy đành đạch lên nữa,nói chung là bây giờ anh quý nó lắm, phải có nó ở bên anh anh mới thấy vui,còn thiếu nó là cái sự vui vẻ ấy lại vụt mất.

Vài năm sau,dường như mối quan hệ này không còn là tình cảm anh em nữa mà là một thứ gì đó như tình yêu chăng...? Một tình yêu giữa anh em ruột thịt,một thứ tình yêu mà xã hội sẽ cười cợt vào,nhưng anh mặc kệ, miễn là luôn bên cạnh em là được rồi.
Rindou tất nhiên biết điều đó,biết rằng những cái ôm cái hôn hay những sự quan tâm của anh dành cho nó không phải là sự quan tâm của gia đình.Nhưng nó không nói gì cả,nó thích cảm giác được anh chiều chuộng,được anh ôm ấp.Một thứ cảm giác mà không người nào ngoài anh có thể mang lại cho nó.


Trớ trêu thay,tình cảm tụi nó đã dấu diếm mấy năm đã bị gia đình phát hiện.Họ không đồng tình việc đó xíu nào,nhất là ba nó.Ông ấy quyết định sẽ đưa anh đi công tác ở nước ngoài với ông,sẽ chia cắt mỗi quan hệ này càng lâu càng tốt.Về phía mẹ,mẹ sẽ nhớ Ran lắm,những vẫn phải chia cắt mỗi quan hệ này "Nhà Haitani sẽ không có sự nhục nhã như thế"

Tối hôm đấy anh và nó đều khóc,khóc cho một mối tình sai trái nhưng lại đầm thấm.Em ôm anh và khóc nấc lên,anh cũng không biết làm gì chỉ ôm em lại.Dù sao quyết định sẽ không bao giờ được thay đổi.Anh lau nước mắt và hôn lên mái tóc em
Sáng hôm sau,anh và em chia cắt nhau tại sân bay.Anh ôm em thật chặt và hứa sẽ về sớm thôi.
Máy bay cất cánh,em nhìn theo hướng đó mà quỳ sụp xuống mà gào thét.Tình yêu sao lại tan vỡ một cách phũ phàng như thế?
Khi về nhà,Rindou chạy lên phòng của Ran,nhảy lên giường ôm đống gối mền của anh mà khóc,nó nhớ anh lắm,nhớ cái mùi hương,nhớ cái ấm áp của anh.Mẹ nó đứng ở ngoài mà thương xót cho đứa con trai bé bỏng của mình lắm,bà hối hận vì đã đồng ý để Ran đi,bà nói khi anh về sẽ không ngăn cản tình cảm của hai đứa nữa,câu nói đấy phần nào xoa đi nỗi đau của nó.

1 năm
2 năm
3 năm
....
Liệu lời hứa của anh sẽ thành sự thật?









Ran 25 tuổi Rin 20 tuổi
Ông Haitani đã mất,nên phải quay về nhà để làm đám tang.

Hôm ấy anh và em gặp lại nhau,mái tóc vàng xen xanh dương của em được nhuộm thành màu tím xanh xõa ngang vai,còn mái tóc dài của anh được cắt và nhuộm màu đen xen kẽ tím.

Sau tang lễ,em dẫn anh đến một vườn hoa cỏ,nơi em đã làm vòng hoa tặng anh năm xưa. Gió dịu dàng lướt qua nơi anh và em đang hôn nhau sau mấy năm trời không gặp lại,cuối cùng anh và em sẽ ở bên nhau và không ai có thể chia cắt được cả.






______
Hết rồi nhìn gì nữa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top