Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TG2 - Quá trình lật xe của nam thần Esports (12).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 28: Livestream.

Cuộc sống cứ thế bình lặng trôi qua, với mối quan hệ đã được xác định, hai người cũng không còn vụng về trong việc bày tỏ tình cảm nữa.

Cuối năm, Umemiya quyết chi tiền cho niềm đam mê của mình, anh dùng số tiền làm thêm bản thân tiết kiệm trong thời gian qua, đặt mua một chiếc PC có giá thành tương đối vừa sức.

Không phải loại đắt đỏ xịn xò, trước hết cứ như thế đã!

Em người yêu tri kỉ cũng góp tiền, bảo rằng: "Người yêu phải san sẻ cho nhau."

Nhưng thực chất anh biết cậu đang lo lắng cho anh, Umemiya cảm thấy cực kỳ cảm động, tâm tư nhộn nhạo không ngừng, quyết tâm mai này kiếm thật nhiều tiền để nuôi bé cưng cũng hừng hực bùng nổ.

Nhà trọ có hai phòng đơn, một cái dùng làm phòng ngủ, cái còn lại hiện giờ để trống, rất thuận tiện cho công việc livestream tiếp theo đây.

Umemiya ấp ủ rất lâu giấc mơ này, niềm đam mê với game không tài nào giảm xuống, thậm chí còn tăng lên theo thời gian, bốn năm, đủ để cậu nhóc ngày nào trở thành một tay đánh game siêu giỏi.

Cũng nhờ thiên phú dị bẫm, giống như sinh ra để gắn liền với esports, Umemiya chăm chỉ vài năm đã có đầy đủ kinh nghiệm thực chiến. Chờ thêm một hai năm nữa, biết đâu có thể trở thành tuyển thủ nước nhà.

Vài năm trước, nền tảng livestream Khát Vọng Vực Sâu đã nổi tiếng, có độ phủ sóng với các game thủ trong lẫn ngoài nước. 

Umemiya theo dõi vài người có độ đánh game rất tốt, kỹ năng di chuyển phải nói là thượng thừa, mới năm ngoái từng người bọn họ còn tham gia đánh giải, mặc dù lọt vào bán kết, nhưng kết quả vẫn là tay trắng ra đi.

Tiếc nuối là thật, nhưng nhờ đó Umemiya học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm của tuyển thủ nước nhà lẫn nước bạn, con người ai chẳng có khát khao, anh cũng vậy, ngoại trừ một mái ấm, Umemiya còn muốn trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp.

Căn phòng trống dần có sức sống hơn, bộ PC đặt cách sửa sổ một đoạn ngắn, dưới sàn có thảm trải cộng thêm hai cái ghế lười, bên cạnh chiếc bàn đựng PC là kệ tủ quà lưu niệm. Umemiya còn mua thêm chiếc móc treo quần áo dạng đứng, đặt trong góc phòng.

Umemiya mặc áo phông, quần dài ống rộng màu xám, mái tóc có hơi rối được Sakura chải lại thật gọn gàng, chỉnh lại camera gắn trên PC, anh bắt đầu cài đặt app livestream Bơ Ngọt. 

Bơ Ngọt nghe có vẻ hơi đáng yêu, nhưng là một nền tảng livestream lâu đời, ngoại trừ game, còn đầy đủ đa dạng thể loại khác. Rất được ưa chuộng, đôi khi còn giúp người xem xả stress sau một ngày dài mỏi mệt.

Nhóc búp bê nằm bẹp trên ghế lười, đôi chân trắng muốt lộ ra khiến Umemiya có chút không thể dời mắt ngay, anh đập bem bép vào mặt cho tỉnh táo, quay đầu trước ánh mắt hoang mang từ em người yêu, ngồi xuống ghế, bắt đầu thiết lập hồ sơ streamer cho mình.

Cũng khá đơn giản, chưa đầy mười phút, tài khoản mới tinh có tên UeyaHH xuất hiện, quả tên có phần độc lạ không giống ai, người ngoài nhìn vào cũng chưa chắc đã nắm được ý nghĩa của nó, chỉ riêng người đặt mới hiểu hết hàm ý mà cái tên này mang lại.

Umemiya hơi lúng túng một tẹo, đây là lần đầu anh livestream. 

Vốn kiệm lời, ít nói, anh cũng không biết khởi điểm từ đâu!

Loay hoay một thời gian để mò mẫm, cuối cùng anh cũng thành công phát đoạn livestream đầu tiên trong đời.

Mới bắt đầu lúc nào cũng chưa hẳn là suôn sẻ, ít giây sau trên màn hình hiện lên một người xem. 

Umemiya hơi giật mình, anh thoáng nghiêng người nhìn về góc khuất camera, thấy bạn nhỏ lười nhác nằm ườn ra ghế, tay cầm điện thoại, chăm chú xem. 

Cảm nhận được ánh mắt nóng rực bắn tới, cậu đặt điện thoại xuống bụng, màn hình loáng thoáng hiện lên căn phòng quen thuộc, cậu tròn xoe đôi mắt hướng về anh, khóe miệng cong lên, thì thầm: "Anh cố lên nha."

Umemiya che giấu đáy lòng kích động, khẽ gật đầu.

Quay trở về, Umemiya đặt lại tên phòng, để ai nhìn vào cũng biết anh đang livestream đề tài gì. 

Nhấp vào game, đăng nhập một tài khoản phụ liên kết với game, đợi loading một đoạn ngắn mở màn, sảnh chính hiện lên nhân vật. 

Không đợi người người tràn vào xem, anh trực tiếp chọn map ngẫu nhiên, ải mười một chương hai.

Game đã cập nhập qua từng giai đoạn, hiện tại có tổng cộng hai mươi ải, map nhiều vô kể. Chưa nói, bắt đầu từ ải thứ năm, độ khó vượt trội khác xa những ải trước, quái vật tinh ranh rất nhiều, bất kể tiếng động nào phát ra ở phạm vi một kilomet đổ lại, nó sẽ phát hiện và lập tức dịch chuyển đến chỗ bạn, việc bạn cần phải làm là tiêu diệt hoặc né tránh đòn sát thương có khả năng làm giảm nửa phần trăm số máu hiện có. Ngoài ra, còn vô số bẫy rập lập trình sẵn ở đường đi, bởi vì mỗi map độ sáng khác nhau, cho nên bẫy sẽ được đặt ra tùy thuộc vào nó. 

Độ khó như giết người.

Lúc Umemiya không để ý, người xem nhích lên con số năm.

[Oe oe anh trai mới này đẹp thía Σ(・ω・ノ)ノ!]

[Vô tình lướt trúng, thấy streamer chơi con game này với độ khó cao như thế, chắc chắn hay, tym một cái ^.^.]

[Nhìn khớp ngón tay xuất sắc thiệt chứ, ủng hộ streamer (*・ω・)ノ.]

Umemiya thoáng nhìn qua, dùng tông giọng vốn trầm, đáp lại: "Chào mọi người."

Đối với đảng thanh khống, quả giọng ngon đến vậy chắc chắn phải đu. Trong phòng live dù rất ít người, nhưng đều trầm mê không lối thoát. Hơn nữa, chỉ cần nhan sắc của anh, dù live đi ngủ cũng thu hút được vô số người.

Bảng đề cử người mới chưa hiện tên anh, tuy vậy có nhiều người tò mò do vô tình lướt trúng live, lần lượt kéo vào. 

Hơn một nửa là con dân thích nhan sắc, còn lại chắc hẳn vì hứng thú với con game Khát Vọng Vực Sâu kia.

Sakura có chút buồn cười, cậu hiểu mà.

Mấy năm nay cho dù có thân thuộc đến cỡ nào, cậu cũng chưa thể tìm cách miễn nhiễm với vẻ đẹp của anh, Sakura đau lòng, có trời mới hiểu, Umemiya rất biết cách sử dụng nhan sắc để dụ dỗ cậu và lần nào, cậu cũng bó tay chịu thua.

Dính chiêu đến mềm nhũn cả người, tin được không?

 Umemiya bên kia điều khiển chuột, anh phát hiện có người. Tiếng chân rất rõ ràng, anh dựa vào âm thanh truyền đến tai nghe, quyết định bọc đầu đánh phủ đòn.

Địch nhởn nhơ không chú ý dùng băng gạc sơ cứu trong một căn phòng đổ nát, anh không nhân nhượng dùng súng liên thanh, nả chết người.

Tiếng súng nổ ra phát lên tiếng động khá ồn ào, điều này chắc chắn thu hút quái vật đến đây, nhanh chóng loot toàn bộ vật phẩm cần thiết, Umemiya khéo léo di chuyển tiến sâu vào bên trong map, không muốn xảy ra giao tranh với đám quái vật da thịt dày béo.

Đánh với bọn chúng cũng không làm khó anh, chỉ là tốn rất nhiều thời gian, vả lại nếu gặp quái vật cấp S, không dễ dàng gì chúng chịu buông tha. Rất ghê gớm!

[Nhìn streamer chơi dễ dàng vậy, đến lượt mình chưa kịp núp đã bị bắn chết, rõ khổ (✖︿✖).]

[Map Rừng Rậm khó quãi đạn, chơi mãi không qua nổi màn, tức chớt (۶ꈨຶꎁꈨຶ )۶.]

[Má nội ơi, streamer cày lên ải này cũng quá ghê gớm rồi đóa, tui dừng ở ải sáu mãi chưa thăng cấp nữa, cầu cao nhân nào đi ngang qua kéo em lên huhu (.°___°.).]

Anh chơi rất tập trung, lâu lâu mới liếc qua phần bình luận, nhưng cũng không nói chuyện gì mấy. 

Khán giả tự do rôm rả nói chuyện, mặc dù streamer có vẻ khá trầm tính, nhưng bọn họ nào quan tâm. Cứ thể nhảy nhót tung tăng trong phòng live, vừa tán gẫu vừa xem streamer điển trai chơi game, cuộc sống quá sung sướng!

Phòng live cứ thế tăng lên ba trăm người, vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

Người tăng tương đương quà tặng cũng tăng theo, dù không nhiều nhưng đều là tấm lòng cổ vũ streamer mới của bọn họ, Umemiya thực lòng nói cảm ơn.

Địch đứng sau bờ sông trong rừng, trời tối đen, Umemiya yên tĩnh quan sát, rút khẩu súng ngắm vắt hờ bên lưng, ghìm nút bắn.

Double Kill!

Giảm thanh làm tiếng súng vang lên không rõ ràng, Umemiya trực tiếp giết chết hai người, không vội nạp đạn, anh xách khẩu súng ngắm, chuyển địa điểm. 

Mỗi lần nả phát súng, đều phải thay đổi vị trí đứng, nếu không sớm hay muộn sẽ bị giết chết. Địch có thể nghe thấy tiếng súng và phán đoán hướng đứng của bản thân, thậm chí nếu vùng đó có nhiều quái vật, bọn chúng cũng tự động tìm đến.

[Đạ mú súng ngắm khó bắn vãi, giật thôi rồi, tiếng còn ồn nữa. Streamer bắn hai phát mà lấy được hai đầu người cũng hay vcl!!!]

[Oách xà lách, phải tui là tui hụt rồi =))).]

Sakura nằm bẹp dí, tai nghe ríu rít tiếng bước chân, nhìn bình luận nối đuôi nhau hiện lên, bỗng nhiên thấy cũng không quá tệ.

Cậu hướng ánh mắt về phía bóng lưng to lớn, rất tốt, anh ấy hiện tại có thể theo đuổi đam mê mà không vướng bận điều chi. Cậu mỉm cười, tương lai không biết ra sao, nhưng cứ mãi thế này cũng quá tuyệt rồi!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top