Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7: Bla

-!!!!!!
- Xin lỗi! Coi như tao chưa nói gì.
Cảm giác cứ như. . .sắp mất đi những người bạn của mình vậy, tuy mới quen nhưng sao lại đáng sợ đến thế?
- Takemichi, mày thật sự. . .là gay đấy à?
Cậu cuối gầm mặc xuống, hai tay nắm chặt chiếc áo khoác hình thoi rộng thùng thình của ai kia, mắt nhắm nghiền lại do sợ hãi. Hắn quay lại nhìn cậu bé với quả đầu xù xù đang đổi mũ bảo hiểm và vẻ mặt đầy tội lỗi kia mà phải bật cười thành tiếng.
- Pffff....hahaha~~~.
-" WTF, Cái gì đang diễn ra vậy trời?" Hơi hoang mang ngước lên nhìn Draken với khuôn mặt khó hiểu nghiêng nghiêng về một bên
- Mày đừng lo, tụi tao sẽ không bỏ mày chỉ vì lý do đó đâu, ai cũng có tố chất riêng mà nhỉ.
Hắn quay qua nở một nụ cười với cậu, một nụ cười ấm áp xoa dịu trái tim cô đơn của Takemichi. Từ trước đến giờ đây là người đầu tiên (trừ ba mẹ) không xa lánh cậu vì cậu gay. Cậu cũng đáp lại bằng nụ cười tươi như hoa hướng dương ngụ ý là:" Mình thật sự không hề cô đơn!"
- Cảm ơn mày, Draken!
.
.
Đỏ Đỏ ĐỎ~~~
.
.
Mặt Mặt MẶT~~~
.
.
Không cười nữa, hắn quay lại tiếp tục lái xe nhằm che đi gương mặt đang đỏ bừng bừng của mình.
Lúc nãy do quá lo lắng nên không để ý, giờ nhẹ nhõm rồi mới nhớ. . . . . . . " DraKen là tay lái lụa". Vừa chạy vừa lạn lách đánh võng các kiểu, ba má ơi cứu con. Vặn ga để chạy nhanh hơn nữa, người cậu bật ra phía sau suýt nữa thì té. Đành phải ôm chặt eo của cái tên đang cầm tay lái này. Nhưng đâu ngờ đây lại là kế hoạch của hắn. Draken vừa lái vừa khó hiểu
-" Cái mèo gì vậy trời?"

Chở cậu về nhà xong, Draken cũng quay lại về nhà mình.
- Sao? Cọng dây thun nó mất ở đâu?__Một bà chị làm việc tại đây lên tiếng hỏi.
- Đền Musashi.__Nói với giọng đếch cần đời.
- Mà đang xem phim gì đấy? Nhìn vào chiếc màn hình TV mà cô đang xem. Cô quay lại trả lời cho thằng nhóc cao kều này.
- À, phim Brokeback Mountain, nó nổi mấy ngày nay đấy, xem thử không?
- Phim về chủ đề gì vậy?
- À LGBT, tình yêu giữa nam và nam.
Nghe tới đây, Draken vốn không quan tâm đột nhiên mắt sáng lên vẻ ngạc nhiên.
- Người ta cho phép gay à?
- Ơ thằng này, ai cũng có tố chất riêng của mình mà.
Lúc nãy, hắn nói sẽ không quan tâm Takemichi là thẳng hay cong, nhưng trong tâm lại nghĩ rằng đây là một tình yêu sai trái, một giới tính chênh lệch. Vì Mikey, người bạn yêu quý của hắn xem trọng Takemichi như vậy nên hắn sẽ giữ giúp bí mật động trời này.
- Nhưng mà gay bây giờ là đỡ rồi đấy. Chứ ngày xưa, người ta sẽ thẳng tay giết chết một con người khi biết họ mang giới tính thứ ba. Bây giờ pháp luật khắc khe hơn, việc giết người bừa bãi này cũng không còn nữa. Nhưng những người đó cũng sẽ chẳng hạnh phúc mà sống đến cuối đời đâu. Miệng lưỡi con người còn sắt bén hơn cả gươm đao. Nên chị khuyên nhóc, ai cũng có tố chất riêng, đừng vì những chuyện nhỏ nhặt như vậy mà xa lánh. Họ sinh ra đã như vậy thì cả đời sẽ như vậy. Nếu em có người bạn nào như vậy, nhớ làm mọi chuyện để cho họ cảm thấy ấm áp nhất có thể, biết chưa.
- Rồi.
Draken nhìn như không quan tâm nhưng trong lòng lại thấy có một chút gì đó đau buồn. Nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy Takemichi thật ngốc, chuyện bí mật lớn như vậy mà cũng nói cho hắn, nếu hắn mà xấu mồm thì coi như xong rồi

Phía của Takemichi, nghe được những lời đó, tinh thần cậu vui hơn. Vui! Vui lắm!
Không trách, thật sự không trách người gay. Đúng rồi, ai cũng có tố chất riêng mà nhỉ, không ai giống ai. Nếu mà quá giống một ai đó, mình chỉ như một kẻ thay thế mà thôi.
Mệt rồi, cậu từ từ chìm vào giấc ngủ. Giấc mơ hôm nay thật đẹp.

* Tinh Toong*

Tiếng chuông cửa vang lên phá tan cả không gian yên tĩnh. Ngồi dậy rồi lấy hai tay dụi dụi mắt, cố gắng nói lớn nhất có thể.
- Ra liền Đây~~!
Mở cửa ra, một bóng dáng cao to quen thuộc, quả đầy thắt bím, hình xăm con rồng(đoán sai là xuống địa ngục).
- Hửm Draken. . . . . Ng-o-á-p~~, sáng sớm đến nhà tao làm gì?
- ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄
Định quyến rũ người ta hay gì?
Cậu mặc một chiếc áo thun đơn giản khá rộng và dài làm che đi chiếc quần đùi ngắn. Cổ áo rộng làm lộ hết cả xương quai xanh. Nhìn lâu và thiếu nghị lực thì muốn ngay lập tức đè ra mà dduj, may mà Draken nghị lực còn cao.
- Môi mày bị chuột rút hay gì mà như giật kinh phong vậy?
-. . . . . .
- À lố?
-. . . . . .
- Mày định ăn thịt tao luôn à?
Câu nói làm hắn bừng tỉnh khỏi cơn phê.
- À không, tao kêu mày đi ăn sáng chung cho vui.
- Rồi, đi đón thằng khứa Mikey trước đi, để tao sửa soạn cái.
- Sao mày biết Mikey sẽ đi theo?
Draken mở to mắt đầy vẻ ngạc nhiên nhìn cậu.
- Có gì đâu mà ngạc nhiên, mày cứ kè kè theo nó như bảo mẫu ấy thôi.
- ಠ◡ಠ

Draken cũng đi qua rước cục nợ kia trước, Takemichi bắt đầu công cuộc sửa soạn. Đánh răng rửa mặt xong xuôi, rồi chọn đồ mặc cho thoải mái, tiếp theo là tóc giả. Ứm Ừm, hoàn hảo.
Khoác trên mình một chiếc áo dây cùng với chiếc quần short đen, định đội thêm tóc giả nữa đấy nhưng đi ăn sáng éo phải đi thi hoa hậu hoàng vũ, Miss University.
- Takemicchi. Cóởđâykhông!
Thôi, nghe là biết thằng khứa Mai Kỳ rồi nhể.
- Tao xong rồi, giờ đi thôi.

* Phụt*

-" Có thật nó là đực rựa không Ken-chin?"
-" Lần trước kiểm tra rồi, hàng thật 100%!"
Hai người cứ nhìn chằm chằm vào nhau, thân nhau quá nên bây giờ cả hai không ai nói nhưng đối phương vẫn ngầm hiểu được.
- Tao đói rồi đó, nhanh nhanh mà vác tao đi.
Ôi con tôi, bật mode đanh đá rồi ấy à.
- Ờ. . .mày có thể mặc thêm một cái áo khoác được không vậy!
Lý do mà Draken nói vậy là vì Takemichi mặc áo hai dây, vô con mịa nó tình ngắm luôn cái xương quai xanh.
- Được, tại trời cũng hơi hơi lạnh ấy nhờ. Vậy đợi tao tí nghen.

_________________________

Cái kết lãng xẹt vãi.
Xin lỗi m.n vì không ra chap mới được do lịch học dày đặt quá. Thứ 6,7, CN mình mới ra được nhé. Yêu m.n (~ ̄³ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top