Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mà này, Micchi - chan, thầy vừa tìm được gia đình của cô bé Tachibana đó, em có muốn đi xem thử không?"

"...Đúng ha? Nhưng mà Hina là như thế nào nhỉ?"

Gojo Satoru lúc nói ra những lời này, thái độ hắn như cũ là vui vui vẻ vẻ, cười cười nói nói. Chiếc kính râm làm người khác không rõ hắn đang suy nghĩ cái gì, có mưu đồ gì đáng nghi hay không.

Thực thì cái mặt của Gojo Satoru lúc nào chả đáng nghi.

Nhưng hắn lại cười không nổi.

Đôi mắt của Hanagaki Takemichi chỉ có mờ mịt, giống như bị một lớp sương mù che kín. Gojo Satoru há miệng, muốn nói cái gì đó, cuối cùng chỉ biết thở một hơi dài.

Gojo Satoru biết, trao đổi đồng giá Thiên Dữ Chú Phược của Hanagaki Takemichi là gì rồi.

Hanagaki Takemichi nhéo nhéo cổ áo của mấy đứa trẻ đã bắt nạt Tachibana Hinata. Bọn chúng vùng vẫy, được buông tha đã co giò bỏ chạy.

Hanagaki Takemichi chớp mắt, từng động tác đều chậm chạp, như thể đang cố nghiền ngẫm bé gái trước mắt.

Chiều cao này, vẫn là thấp hơn cậu nữa cái đầu.

"Sau này cẩn thận một chút."

Tachibana Hinata từ trong cơn sợ hãi bừng tỉnh, hai mắt con bé còn ửng đỏ, ươn ướt mở lớn nhìn cậu bạn dũng cảm đã cứu mình.

Đối phương dùng một loại ánh mắt vô định nhìn cô bé, giống như một người mù.

Tachibana Hinata vội xua đuổi đi suy nghĩ kì quái của mình, ngưới khác vừa giúp đỡ bé, bé lại nghĩ rằng họ là người mù, như vậy thật thất lễ.

Tachibana Hinata vội cúi đầu, đối với cậu bạn nọ cảm kích hô to:

"Cảm ơn vì đã giúp đỡ!"

"...Hi vọng những thứ tốt nhất sẽ tới với cậu, Tachibana - san."

***

"Satoru - san, Thiên Dữ Chú Phược đúng là một thứ thần kì. Nó lấy mọi thứ thật sạch sẽ, không một tiếng động."

"Rõ ràng trước đây gặp nhau sẽ có cảm tình mãnh liệt. Hiện tại, ngay cả gương mặt của cô ấy đều bị sương mù che phủ, không thể nhìn thấy, không thể nghe thấy, không thể nhớ, cũng không tồn tại cảm tình."

"Giống như giữa hai người đều đã chết lặng. Ngoại trừ thương tiếc, chỉ có xa lạ và nhạt nhẽo."

Thiên Dữ Chú Phược: Trao đổi là... Cả đời không thể "ái".

***

***

Mặc dù vấn đề Thiên Dữ Chú Phược khiến Hanagaki Takemichi không khỏi ảm đạm, nhưng cậu rất nhanh đã xốc lại tinh thần, tiếp thu huấn luyện thuật thức.

Năng lực của cậu hoàn toàn không thể khống chế được, mỗi lần sử dụng sẽ bị buồn nôn, chóng mặt, say xe. Việc này làm Hanagaki Takemichi đau đầu không thôi, luôn phải nghĩ cách khắc phục.

"Chủ yếu là do em nhảy lớp, thông thường em phải học được 'Thích Nghi' mới có thể thoải mái sử dụng thuật thức này."

Gojo Satoru hiếm khi tận tâm giải thích. "Thích Nghi" là một loại kỹ năng mà những chú thuật sư có thuật thức không gian phải có. Cho phép chú thuật sư đó có năng lực thích ứng với môi trường mà chú thuật sư sẽ di chuyển. Đây là một loại kỹ năng tiện lợi, giúp bản thân không bị chóng mặt, say tàu, say xe, say máy bay, ngoài ra còn giúp người dùng có thể thích nghi dưới nước như cá, đi ra ngoài vũ trụ mà không cần quần áo phi hành gia.

(*Năng lực tham khảo từ "Đèn Pin Thích Ứng" trong Doraemon.)

"Micchi - chan có biết phải luyện tập thế nào để có thể sử dụng 'Thích Nghi' không? Anh có thể giúp!"

Gojo Satoru nhảy đến trước mặt Hanagaki Takemichi, đáng yêu uốn éo người. Quả nhiên Takemichi lập tức đánh lên tinh thần, màu xanh trong mắt ngập tràn quyết tâm và kiên định, lấp lánh như một viên đá quý:

"Satoru - san, xin hãy giúp em."

Gojo Satoru nhéo nhéo má Hanagaki Takemichi, cười ha hả đầy thích thú.

Hanagaki Takemichi nghiêm túc cũng siêu đáng yêu!

"Được! Hãy để Gojo Satoru tài sắc vẹn toàn, mạnh mẽ lại khôi ngô tuấn tú giúp em!"

Sau đó, Gojo Satoru nhấc cổ áo của Hanagaki Takemichi rồi ném cậu ta xuống sông.

Hanagaki Takemichi "viu" một tiếng, cắm mặt xuống mặt nước khiến nó dậy sóng: "..."

Nakahara Chuuya vốn chuẩn bị nhảy xuống vớt con cá thu: "..."

Nakahara Chuuya hoài nghi nhân sinh, nhìn Gojo Satoru trên mặt quấn băng bịt mắt, đang cười nắc nẻ vì mới đem học sinh tương lai ném xuống sông.

Nakahara Chuuya trầm mặc, hắn cảm thấy thế giới này đồ khốn nạn quá nhiều, hãy bị hủy diệt đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top