Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2: strange


Takemichi cảm thấy bản thân mình kỳ lạ lắm. Nhất là sau giấc mơ hồi trưa, cậu cứ thả hồn nhẹ theo mây trôi về bầu trời xa tít đằng kia mặc kệ não bộ đang có điều khiển đôi chân hay không.

     -"mà cô gái ấy là ai nhỉ?"

Rốt cuộc làm sao để giải đáp được đây. Cả lời nói lúc đó cậu nghe được là từ ai và nó mang hàm ý thế nào?

Takemichi thật không thể hiểu được

Đang đi lòng và lòng vòng như thế, cậu bỗng đứng khựng lại và hơi ngửa đầu lên trời

     -"Bán dụng cụ y tế chất lượng?"

Chả biết dòng chữ kia có bùa ngải gì mà nó xoáy sâu tận tâm mắt y, cậu nhìn chằm chằm nó hồi lâu. Đến khi trời nổi gió và các hạt thủy tinh trong suốt từ trên trời bắt đầu rơi tí tách

     -"... Mưa?"

Hiện tại là mùa mưa mà nhỉ, đâu có gì quá khó hiểu khi trời đổ mưa vào lúc này đâu. Takemichi hốt hoảng chạy về nhà khi thấy mưa có dấu hiện nặng hạt hơn

     -"Aizz... Sao mình lơ đãng thế không biết, đáng lẽ nên mang dù"

Giờ có đem ông trời xuống rủa cả tam đời cửu tông nhà ổng cũng chẳng khiến tâm trạng cậu khá khẩn tí nào. Đã vậy không biết trước khi ra khỏi nhà mama đại nhân đã đóng cửa sổ chưa nữa

Aaa phòng của cậu, mấy cuốn truyện cùng sàn nhà nữa! Đám đó dọn siêu mệt, mấy cuốn truyện bản giới hạn cậu phải nhịn ăn sáng cả tuần để mua được nữa. Nó mà có mệnh hệ gì chắc cậu tự sát lên thiên đình nắm đầu Ngọc Hoàng quay như dế mất

(Ủa em không lo sách vở học tập thế nào à'-')

Về tới nhà, y vội vã cởi đôi giày ướt sũng rồi quăng nó một xó. Lạch bạch chạy thật nhanh kiểm tra các cửa sổ trong nhà cũng như cửa sổ phòng cậu

    -"phew, may là đóng hết cả rồi"

Tiếng mưa càng lúc càng to hơn, những giọt nước tồn đọng trên mái ngói chảy theo từng hàng mà rớt xuống mặt đất. Tạo ra các tiếng rào rào vô cùng đinh tai nhức óc

Nghĩ xao dậy, đây là thực tế chứ có phải anime slice of life đâu mà tiếng mưa êm tai? Nó đau đầu vãi beep ra đấy chứ

     -"èo ôi, suốt ngày mưa. Bộ ngài thất tình à Kami-sama?"

Úi chết chết, trời đang mưa mà dám phạm thượng khi quân như vậy sợ rằng bề trên phái thiên lôi xuống đục mình mất. Vả vào cái miệng nghiệp mấy phát, cậu không loi nhoi nữa mà quyết định đi tắm. Người toàn nước mưa không cứ nhớp nháp khó chịu quá

Bước vào phòng tắm xả nước,  ngâm mình trong dòng nước ấm áp giữa bốn bề toàn khí lạnh cắt da cắt thịt là nhất. Cái cảm giác như được hồi sinh từ tâm hồn lẫn thể xác khiến Takemichi cứ lâng lâng mà ngồi đung đưa trong đấy

     - Mà cô gái lúc ấy là ai nhỉ?

Không thể nào chỉ là một giấc mơ lướt ngang qua thôi mà y có thể nhớ lâu như vậy được. Thường thì sau khi mơ thấy dù là dài hay ngắn đều sẽ bị não bộ thổi bay đi mà nhỉ?

Chắc chắn là có điềm!

     - Hừ không nghĩ ra được gì hết trơnnnn

Kéo dài thanh âm cuối, cậu ngụp cả phần mặt xuống làn nước hú hét. Tại sao hình bóng đó lại ám ảnh y như thế

    - có khi nào mình bị người ta theo thật không? aaaa sợ chết đi được!

Đã vậy cậu còn đang một mình nữa chứ. Mẹ đến tối mới tan ca, mama về với con đi. Con sợ ma!

(Viên nhi ngoan, sau này còn nhiều "vong" theo lắm nên con cũng sẽ quen thôi)

Khi thấy nước hết ấm rồi, Takemichi bước khỏi bồn. Xả nước và mặc quần áo thường ngày

Bộ đồng phục ướt được cậu cho vào máy giặt với đám đồ bẩn rồi. Cũng đã đổ bột xà bông và bấm nút, chỉ cần mai nắng đẹp là có thể đem phơi

Tâm trạng khi nghĩ đến một ngày tươi sáng với đống quần áo có chút mùi nắng nó khiến y vui lên đôi chút. Nhảy chân sáo đi xuống bếp xem có gì ăn vặt không đã

     - hưm hừm hưm... Để xem nào~

Mở tủ lạnh ra chui vào lục lọi gì đó, xong y dùng chân đá cửa tủ lạnh còn hai tay ôm hai ba bịch bánh khoai tây chiên và ly nước cam sáng làm bento còn dư. Hí ha hí hửng đi ra phòng khách bật tivi

Khi tạt ngang qua một cái gương trong nhà, giọng nói ngọt ngào kia lại văng vẳng bên tai cậu

     'ở đây...'

Giật mình làm rơi vài bịch bánh, ly nước cậu vẫn siết trong tay như cọng rơm cứu mạng

Lại giọng nói đó, nó lại tới rồi

Cả thân người run run hướng mặt phía cái gương treo trên tường, nhìn bản thân trong đó. Mái tóc vàng không vuốt keo như khi ở ngoài, nó được cậu xoã tự nhiên và trông bông xù. Nước da tái mét cùng đôi mắt xanh trợn to sợ hãi một thế lực vô hình không lời lý giải

Sao bây giờ.... Cậu thấy giọng nói ấy lại đáng sợ đến thế?

Đặt cái ly xuống chỗ mấy bịch snack, bước lên đứng trước cái gương kia. Đồng tử rung rung khi thấy bản thân qua gương, tâm lý cậu bắt đầu xoay mòng với những câu hỏi. Thế nào là đúng sai? Thế nào là lẽ phải? Y chính lúc này không thể trả lời

XOẢNG, RẦM!

Không lưu tình, không khoan nhượng. Cậu dùng cú đấm mạnh nhất từ thời cha sanh mẹ đẻ tới giờ hướng thẳng vào mặt gương mà đấm, không quan tâm cái gương vỡ nát không còn hình thù gì rơi xuống sàn. Mu bàn tay y rỉ máu cùng vết hằng do lực ma sát

Cả người cậu ngã bệch xuống sàn, hôm nay người cậu lạ lắm. Cậu ghét điều này

    -"mình ... Mình sao...v..ậy..?"

Giọng thì thầm rung rẩy, y thậm chí còn chẳng phát âm chuẩn câu từ gì đành vô lực tựa lưng vào tường thở dốc

Nhìn sang bên cái kính vỡ toang, mẹ sẽ đánh cậu mất thôi

Lết lại gần đám xà bần dưới sàn gỗ, nhặt lên một miếng gương sắc và đủ độ dài. Takemichi nắm chặt nó trong tay dầu cho nó đang làm y bị thương

Cầm lên một phần mái tóc, cậu dùng mảnh vỡ chém ngang qua. Sau đó là các phần tóc khác đều bị y làm thế

    -"không đủ"

Xoay hướng nhọn mảnh gương đến phần tay, cậu rạch từng đường nông trên cánh tay tội nghiệp. Cả hai bên đều bị cậu dùng mũi gương làm cho rỉ máu

Dù các vết thương nông nhưng nó quá nhiều, thế nên việc nó chảy máu nhỏ xuống sàn là điều không tránh khỏi

Tỏng...

Takemichi sau một lúc tự hành hạ bản thân cũng tỉnh lại, đôi mắt xanh lấy lại ánh sáng. Cậu nhìn xuống thứ sắc nhọn mình đang cầm rồi nhìn hiện trường xung quanh

..... Cậu chẳng nói gì, chỉ quay đi dọn dẹp hết tất thảy và lên phòng sơ cứu qua vết thương. Quá đủ cho một ngày đáng sợ rồi

-------
phiền các đọc giả chút này được khome?

chuyện là tôi mong các bạn nếu có đọc xin hãy cho tôi ý kiến về cách hành văn của tôi còn sai sót chỗ nào, chứ tôi cảm thấy nó hơi lòng vòng và đọc không thuận cho lắm-

Nếu có góp ý gì cứ vào thẳng cmt nka iu iu💖

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top