Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#11

Ngày hôm sau,Takemichi sau khi thức dậy thì thấy mình đang ở trong một căn phòng kì lạ với phong cách trang trí trắng đen,nhưng lại ấm áp lạ thường nó khiến Takemichi ngủ ngon hơn thường ngày.Nhìn đồng hồ thì đã 8:25p sáng rồi

Takemichi hớt hải mở cửa chạy ra ngoài thì đụng phải một người

"Em chạy đi đâu thế" Người con trai tóc đen mắt đen cao cao hỏi

"Shin-san đó hả?Em trễ làm rồi nên giờ phải chạy tới bệnh viện nè" Takemichi ngước nhìn anh nói

"Anh xin phép cho em nghĩ rồi,cứ yên tâm mà nghĩ ngơi đi" Shinichiro xoa xoa đầu em dịu dàng nói

"Vậy sao,mà em đang ở đâu thế Shin-san?" Takemichi nhìn cảnh vật xung quanh mà khá hoang mang

Một căn biệt phủ to lớn lại còn nhiều phòng nữa,trong nhà cũng có rất nhiều người hầu rốt cuộc ở đâu mà giàu thế này.
-Cậu hoang mang là vì Takemichu ở chung cư cao cấp thôi chứ không mua biệt phủ rộng nà một mình sống sao nổi

"À đây là nhà của tụi anh" Takemichi bế cậu lên ôm vào lòng nói

"Vậy sao,lớn thật đấy" Cậu nhìn anh khen ngợi

"Em đói chưa,đi ăn sáng nha?" Anh nhéo cái má phúng phính của cậu hỏi

Takemichi không nói gì chỉ gật đầu chấp nhận,tại vì từ hôm qua chưa ăn gì cả.Mới vừa kết thúc ca trực thì bị The Gin gọi tới xong xui thì ngủ luôn nên giờ rất là đói

Xuống tới phòng ăn,đập vào mắt cậu là cỡ hai mươi con người đang ngồi sẵn để đợi đồ ăn,thấy vậy Takemichi bèn kêu Shinichiro thả mình xuống

Khi đi tới gần bàn ăn thì Takemichi cúi đầu chào họ như cách chào buổi sáng,các anh bỗng dưng cảm thấy cậu không hề đáng ghét như những người khác,bèn gật đầu như chào cậu lại

Cậu cũng không nói gì quá nhiều chỉ ngồi gọn gàng trên ghế để chở bữa ăn sáng,Shinichiro thì kế bên cậu

Tuy là cậu im lằn bởi vì tính cách trầm nhưng con người ngồi bên cạnh cậu nói nhiều vãi beep,nói nhiều như két luôn.Takemichi chỉ có thể cười cho qua,lâu lâu thì cũng cảm nhận có ánh mắt đang nhìn mình nhưng khi nhìn thì chẳng thấy ai nên cũng không quan tâm mà tiếp tục ăn

'_Cậu ta cũng dễ thương đó chứ'
('_ này là suy nghĩ nha')

'_Nụ cười thật đẹp làm sao'

'_Người này sẽ liên hôn với mình sao'

'_Sao người này có thể đẹp như thế chứ'

'_Cậu ta có vẻ không phải người Nhật,phải cảnh giác hơn nhưng đáng yêu quá'

'_Vẫn giống lần đầu gặp,anh quả thực rất xinh đẹp'

Những con người cứ đợi cậu không để ý thì quay qua nhìn chầm chầm cậu,họ cũng không biết tại sao mình làm vậy nữa.Cảm giác ở lồng ngực cứ đập bình bập suốt,rốt cuộc là bị gì đây?Chắc phải đi khám tim sớm

"Nè Take-chan,các trưởng lão trong nhà anh muốn gặp em?Em có rảnh không?" Shinichiro đút cho cậu miếng rau nói

"Cũng được dù gì hôm nay em cũng nghĩ mà Shin-san" Cậu cười với anh

Cả đám thấy hai người thân mật như vậy ,trong lòng không hiểu sao có chút ghen tỵ trong lòng
Rốt cuộc là họ bị gì thế này?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top