Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 13: Sinh nhật đáng nhớ của Takemichi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Đăng chap sớm hơn dự kiến để mừng sinh nhật bé yêu nhà ta đây :33_

______________________
______________________

Em và Miyoko sau khi dọn dẹp lại quá một lúc cũng bước vào lại quán, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi. Trong khi có hai con người đang mệt lã thì có người đang ngủ ngon lành trên chiếc ghế gỗ em đặt cạnh bếp. Chẳng là Kuruto cậu ta đói quá nên vào bếp kiếm gì ăn, may tìm được mấy ly mỳ, thế là cậu lấy nấu ăn ngon lành, mà ông bà ta có câu "Căng da bụng, trùng da mặt" quả không sai, no nê rồi là cậu ấy ngồi ngủ ngon lành trên ghế. Đúng là thánh lười, ngủ bất chấp hoàn cảnh -.-".

Miyoko gọi Kuruto dậy, trong khi đó Takemichi đem đóng bát đĩa của ai đó bỏ chúng với "núi" chén kia.

Takemichi: - *Nãy giờ thằng này nó có làm cái gì đâu, ăn rồi ngủ, vậy là có cớ bắt nó đi rửa chén hộ mình, khỏi làm đỡ mệt. Mình đúng là thông minh! UwU ✨✨✨*_Em thầm nghĩ.

Triển luôn cho nóng, em liền gọi to tên người nào đó.

Takemichi: - Kuruto!

Kuruto: - Hả...?_Cậu ngơ ngác quay ánh mắt sáng chỗ em.

Takemichi: - Nãy giờ ta với Miyoko làm cũng mệt rồi, giờ đến ngươi rửa đóng chén đấy đi_Em chỉ tay vào ngọn "núi" chén cao chót vót ấy.

Kuruto: - Boss-

Takemichi: - Cấm cãi ☺️💢

Kuruto: - Vâng...

Thế là thanh niên nào đó dù không muốn nhưng vẫn phải rửa núi chén kia. Miyoko xin phép cho hai người bọn họ ở lại đêm nay, đợi Kuruto rửa chén xong, ba người họ cùng nhau theo em về nhà của em để nghỉ ngơi. Nhà em thì không quá to cũng không quá nhỏ, nói chung là vừa phải, may mà nhà cũng có hai ba cái phòng ngủ cho khách. Em sắp xếp chỗ ngủ cho cả hai rồi xuống bếp nấu tạm hai ly mỳ gói cho em và Miyoko, Kuruto khỏi lo tại nãy ổng ăn rồi, trong khi đó Kuruto đang tắm. Ăn xong em và cô dọn dẹp, đánh răng, tắm rửa này nọ rồi đi ngủ luôn. Em nhảy nhào lên chiếc giường mềm mại thân yêu, ôi thần linh ơi sao nguyên ngày trời mệt mỏi cuối cùng cũng được nằm rồi phê quá bà con ơi. Mắt chợt lướt ngang tấm lịch trên bàn ngủ, mai 25/6 rồi cơ à, nhanh thật, mai sinh nhật mình không biết có ai nhớ không nữa, tự nhiên thấy hồi hộp quá >.< Kệ vậy, ngủ trước đã mệt quá rồi. Em nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.💤

Trong khi đó ở chỗ Kuruto, cậu đang chật vật vì không vào được giấc ngủ, mọi người đang thắc mắc tại sao tôi ngủ ở trong bếp còn được mà giờ lại không đúng chứ!? Vì nay không được ôm Izuru nên giờ cậu cảm thấy rất khó ngủ, bình thường cứ ngủ với anh ta khiến cậu riết rồi quen luôn, giờ thiếu mùi lại không ngủ được. (mấy cp phụ này chưa cặp nào canon hết nha, vì Izuru và Kuruto là bạn từ hồi cấp 2 nên thân lắm). Kuruto mò xuống giường, lết cái thân qua phòng Miyoko mà khiều khiều quẹt quẹt cô, đang ngủ ngon tự nhiên bị làm phiền, cô khó chịu nhăn mặt quơ quơ tay vài cái như đuổi muỗi rồi quay qua chỗ khác ngủ tiếp :)). Kuruto bất lực, không dùng được hành động thì dùng lời nói vậy. Cậu khẽ bước đến trước mặt Miyoko, lắc nhẹ người cô gọi nhỏ.

Kuruto: - Nè, Miyoko, dậy chơi với tôi đi!

Miyoko: - Hả...gì vậy Kuruto?_Cô bị đánh thức khi đang ngon giấc, mặt không khỏi khó chịu, lấy tay dụi nhẹ mắt.

Kuruto: - Tôi không ngủ được, chị dậy nói chuyện chơi với tôi đi.

Miyoko: - Mấy giờ rồ-... 1:25 sáng!!! Cậu rảnh quá hay gì mà kêu tôi dậy chơi giờ này vậy? Mà cậu cũng có lúc không ngủ được á?!

Kuruto: - Suỵt...nhỏ thôi, boss dậy bây giờ, tại tôi chán quá thôi, với lại nay không có Izuru để ôm ngủ nên tôi không ngủ được. À mà hình như qua ngày 25/6 rồi đúng không, nay sinh nhật boss thì phải...!

Miyoko: - 25/6... Ò cậu nhắc tôi mới nhớ, đúng thật nay sinh nhật boss. Để tầm sáng sáng tôi gọi đám Rio bàn việc này, giờ đi ngủ đi_cô quay đi chỗ khác tiếp rồi lại ngủ, bỏ mặt cậu ngồi bơ vơ ngơ ngác ở đấy muốn làm gì làm.

Cậu tủi thưn lết về lại phòng mình, cố gắng lắm mới ngủ được nhưng lúc đấy sáng moẹ rồi còn đâu. Kệ, ngủ bù, mệt mỏi quá rồi, mặc sự đời tôi vẫn ngủ.

Sáng nay Takemichi dậy sớm hơn mọi khi, nay em bán buổi sáng thôi, chiều và tối em nghỉ nên bán nhiều hơn chút, 200 tô, nên giờ phải nấu cho kịp. Đến 6:48 sáng, mọi thứ xong xuôi hết, Miyoko lúc này đã dậy và đến quán giúp một tay, em nhờ cô phụ mình bày bàn ghế ra. Đến 7:00, mọi thứ đều sẵn sàng, em đặt bảng thành Open, số tô trên bảng* tăng lên 200 làm khách hàng vui như mở hội, tràn vào tấp nập. Miyoko và em người nấu người bưng, chạy tới chạy lui đến mệt lả, sau 1 giờ làm việc hăng say, tắt bảng hiệu lại là Close, em cùng cô ngồi xuống chiếc ghế Sofa ở phòng trong, lười biếng nằm ườn ra. Takemichi nhớ đến Kuruto liền hỏi.

Takemichi: - Miyoko, Kuruto đâu?

Miyoko: - Cậu ta mất ngủ nguyên đêm đến gần sáng mới ngủ được, boss cứ để cậu ấy ngủ đi.

Takemichi hiểu ra thì không hỏi nữa, lấy đồ đi tắm, người em đầy mồ hôi rồi, Miyoko sẽ tắm sau. Em vừa bước vào ngà tắm đóng cửa lại, Miyoko liền lén la lén lút lấy điện thoại nhắn tin với ai đó, xong lại bỏ điện thoại vào túi như chưa có chuyện gì xảy ra.(Tua nhẹ) Tắm rửa thơm tho xong, Takemichi rủ Miyoko đi mua sắm vài thứ, tất nhiên cô đồng ý.

Trên đường đi, Takemichi hỏi Miyoko

Takemichi: - Nè Miyoko, cô biết hôm nay là ngày gì không?_Mắt em ánh lên sự chờ mong.

Miyoko: - *Xin lỗi vì làm boss buồn...* Là ngày 25/6 ạ.

Takemichi: - 25/6 thì đúng rồi nhưng hôm nay ngươi có nhớ nay là ngày gì đặc biệt đối với ta không?_ Lại là ánh mắt mong đợi đấy.

Miyoko suýt không cưỡng lại được nó, nhưng rồi cô vẫn kiềm được, trong lòng gào thét xin lỗi em rất rất rất rất nhiều. Cắn răng nói với em.

Miyoko: - Ngày đặc biệt với ngài ạ? Thật xin lỗi, tôi thật sự không nhớ...

Takemichi nghe xong mặt liền xuống sắc, cô vậy mà lại không nhớ sinh nhật em. Dù sao em và cô cũng chỉ là thân phận chủ - tớ, cô không nhớ cũng phải. Em nhanh chóng lấy lại tinh thần, đi mua chút đồ đã, tí gọi đám Akkun đi chơi, chắc tụi nó nhớ.

Takemichi: - Ờm...thôi không sao, ta không trách cô. Giờ cô đi mua ít đồ với ta đi, sẵn cô muốn gì chứ mua, ta bao cô.

Miyoko: - Vâng...

_Phía Kuruto_

Thật ra cậu ở nhà để ngủ mới là một lí do thôi, lí do thứ hai là cậu phải liên lạc và lên lên hoạch cho sinh nhật của boss. Sau 2 giờ thì mọi người đã bàn xong, cậu đóng laptop lại, mệt mỏi nằm xuống ngủ tiếp 😃

_Phía Takemichi_

Mua đồ với Miyoko xong, cô ấy có điện thoại nên đi nghe, hình như có chuyện gì đó nên cô ấy xin phép đi trước, chỉ còn em lủi thủi một mình đi về. Về đến nhà, em định hỏi Kuruto xem cậu ta có nhớ hôm nay sinh nhật em không, vừa bước vào phòng đã thấy cậu ấy vẫn nằm dài ra ngủ như chết, em đành đóng cửa mặc cậu ta ngủ. Vào bếp nấu chút đồ ăn cho cậu ấy, viết thêm tờ giấy note để lên bàn, xong em gọi đám Akkun đi chơi.

Sửa soạn một lúc cũng xong, em liền chạy đến chỗ hẹn. Vừa đến đã thấy đám Akkun chờ sẵn ở đó.

Akkun: - Takemichi, ở đây!_Anh vẩy tay chào em.

Takemichi: - Chào bọn mày nha. Mà hỏi nè, biết hôm nay ngày gì không?

Makoto: - 25/6, mà có gì đặc biệt?

Yamagishi: - Đồ ngốc, hôm nay sinh nhật cậu ấy đó!_Yamagishi cốc một cái rõ đau vào đầu Makoto, khiến anh ôm đầu kêu la.

Makoto: - Ui da, sao mày cốc tao đau thế?

Yamagishi: - Hừ, cho mày chừa!

Takuya: - Thôi nào, giờ đi ăn được chưa?

Takemichi & Akkun: - Triển liền!

- TUA SAU KHI ĂN XONG -

Ăn với đám Akkun và được kèm theo những lời chúc mừng, em mang tâm trạng vui vẻ đi dạo một vòng quanh bờ biển. Em thích biển lắm, yên bình và tự do, nó mang cảm giác thật dễ chịu và an toàn. Nhẹ hít lâý mùi hương nhàn nhạt của biển, đầu óc em dần dễ chịu hẳn lên. Rồi lại đứng lên đi về, trên đường còn ghé ngang tiệm tạp hóa của bác Namikawa mua vài cây kem socola bạc hà tráng miệng.

Trời dần buông xuống, ánh hoàng hôn đẹp đẽ đang trước mắt em đây, hôm nay thế là đủ, chỉ cầm thế thôi, mặc dù vẫn khá buồn vì Miyoko không nhớ sinh nhật em, nhưng không sao, em đi ăn với bạn bè, đi dạo quanh bờ biển dễ chịu,ăn món kem yêu thích, ngắm hoàng hôn tuyệt đẹp thế này... Em rão bước về nhà, mở cánh cửa, trong nhà tối thui, không lẽ Miyoko chưa về? Mà thôi cô ấy có ở đây hay không là quyền của cô, mình đâu thể ép buộc, còn Kuruto có thể còn ngủ hoặc đi luôn rồi.

Em với tay mò lấy công tắc đèn, căn phòng vừa sáng lên thì "bùm". Tiếng pháo giấy nổ một phát làm em giật mình, quay lại nhìn, Kuroi Bara!!! Em ngạc nhiên, họ sao lại ở đây? Rio trên tay đang cầm chiếc bánh kem dâu xinh xắn, Akazuro thì cầm một khây đầy khoai tây chiên và Hamburger, Kurto và Izuru cầm pháo giấy, Miyoko và Kara mỗi người cầm một hộp quà. Bọn họ...tổ chức sinh nhật cho em ư? Bọn họ đều đồng thanh nói một câu.

All: - Chúc mừng sinh nhật boss!

Cảm xúc của em bây giờ đang rất hỗn loạn, nhưng đa số là bất ngờ và vui sướng, thì ra Miyoko nói thế là để giấu chuyện đám Rio sẽ làm sinh nhật bất ngờ cho em. Vậy mà em tưởng... Em bước đến bên Miyoko, nắm lấy tay cô nói.

Takemichi: - Xin lỗi đã hiểu lầm cô, Miyoko...

Miyoko: - Không sao ạ, tôi cũng lấy có lỗi lắm.

Takemichi: - Đâu, ngươi chỉ là muốn tạo bất ngờ cho ta, có gì đâu mà có lỗi.

Akazuro: - Thôi được rồi, boss mau thổi nến và ước đi, rồi chúng ta nhập tiệc.

Em khẽ gật đầu, Rio thắp nến giúp em, thầm nhắm mắt và cầu nguyện điều gì đó, sau đó em thổi nến cái vù, những cây nến tắt đi và một tràng vỗ tay hoan của mọi người lại tới. Miyoko và Kara cùng đến chỗ em rồi đưa hộp quà cho em.

Kara & Miyoko: - Chúc boss sinh nhật vui vẻ!

Em hạnh phúc nhận lấy món quà, đầu tiên là của Kara, bên trong có một cái mũ len mỏng màu vàng đất nhạt trong xinh xắn lắm cơ.

_Lấy cái mũ thôi nha_

Tiếp đến là của Miyoko, cô tặng em một chiếc áo phông trắng, giữa áo in hoạ tiết con gấu rất đáng yêu.

Sau đó em cùng mọi người ăn một bữa tối vui vẻ và tràn ngập hạnh phúc, sinh nhật như thế là quá đủ rồi, em không cần gì hơn nữa, mong mọi năm đều có thể vui vẻ thế này.

END CHAP 13

Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad, nếu ở trang wed khác đều là ăn cắp!!!

______________________________
______________________________

_Chap này tôi viết dài lắm đó nên hơi trễ nha. Chúc mừng sinh nhật nhé mặt trời nhỏ Takemichi 🥳🥳🥳🎉🎉🎉🎊🎊🎊_

Cảm ơn!

2136 từ
25/6/2022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top