Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ba Que x Việt Cộng - Khóc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Type: real life
Mô tả: SE, chiến tranh
----------------------------------------------------------------------------------------

Anh biết trong cuộc chiến này, rồi 1 trong 2 người, sẽ có 1 người ngã xuống, lúc đó mọi chuyện mới có thể chấm dứt. Anh đã nung nấu hận thù bao nhiêu năm qua, đã chiến đấu như thể đây là lần cuối cùng, đã hi vọng sẽ mang lại chiến thắng, hạ gục đối phương. Nhưng khi ngày đó xảy ra, mọi thứ trong anh như sụp đổ. Hôm đó , ngày lịch sử, 30/4/1975, ngày Ba Que gục xuống, mọi người đều cười, đều vui mừng, anh cũng vậy, anh cười nhưng không biết vì sao anh lại đau đớn thế này. Anh không hiểu, tại sao anh không thấy vui? Tại sao anh lại muốn khóc thật to lên thế này? Tại sao ngày anh hằng mong chờ lại khiến anh tuyệt vọng đến thế? Là vì những giọt máu còn đỏ của những người con, người đồng nghiệp đã đổ xuống hay là vì người em đã gục xuống đang chờ tan biến hôm nay? Chính quyền tan rã đồng nghĩa với người đại diện phải tan biến. Trong lịch sử có vài trường hợp, người đó có thể quay lại, nhưng anh biết, cậu sẽ mãi mãi không quay lại đây được. Anh lại nở 1 nụ cười, nhưng ai biết trong nụ cười đó chứa bao nhiêu nước mắt chực trào xuống.

.

.

.

Lần nữa, anh lại quay về chỗ này, chỗ nơi người đó đã gục xuống. Nơi này được dựng một tấm bia đá, tấm bia không khắc tên nhưng tên của người ấy  lại khắc sâu vào tim anh. Anh đặt bó hoa xuống , là hoa hướng dương, là hoa mà người đó yêu thích nhất. Những dòng ký ức lại lần nữa quay về tâm trí anh. 

"nè, cậu đang làm gì vậy?"

"À, em đang tưới cây. Anh coi nè, nó thật là đẹp đúng không?"

"hoa hướng dương à, quả thật là đẹp"

"Đây là loài hoa yêu thích của em đấy!"

"Tại sao?"

Cậu nở một nụ cười tươi sáng, đơn thuần, nụ cười mà không thể nào phai nhòa trong tâm trí anh

"Vì ý nghĩa của nó là hi vọng. Em hi vọng em sẽ đem lại hạnh phúc cho gia dình em, sẽ được thịnh vượng... Anh cầm lấy đi!"

Cậu đưa cho anh chậu hoa, anh cầm lấy trong sự ngạc nhiên lẫn bối rối

" không phải cậu thích nó lắm sao? Tại sao lại đưa cho anh?"

" không sao cả, anh cứ cầm đi, em còn nhiều mà"

Kết thúc dòng hồi tưởng, anh nắm chặt lấy nhánh cây. Chậu hoa nó đưa cho anh vẫn còn, nhưng người đó nay đã đi đâu rồi? 1 giọng nói nhẹ nhàng vang lên:

-Em đã đến đây 60 năm rồi đấy, nếu nhớ, nếu buồn thì cứ khóc đi.

-...Em khóc rồi...

Việt Nam ngạc nhiên hỏi:

- Em khóc rồi? khi nào?

-Khóc trong lòng...

---------------------------------------------------------------------------

Ngày hôm ấy là ngày mà mọi người đều cười. Nhưng ngày đó là ngày đau đớn nhất với anh, anh nhớ nó, anh thương nó, anh muốn khóc lên, nhưng những giọt nước mắt chẳng thể chảy ra. Đau đớn nhất là khi ta muốn khóc mà nước mắt không chảy ra mà lại chảy vào trong lòng, gây nên những cơn đau linh hồn inh ỏi, da diết. Tuy anh không chết nhưng tâm anh đã chết từ ngày hôm ấy. Anh biết nó sai, nhưng đến cuối những hận thù bỗng dưng biến đi hết chỉ để lại trong tim anh 1 nỗi đau đớn sâu sắc đến rỉ máu. Anh đã biết ý nghĩa thực sự của chậu hoa nó đưa cho anh. Dù hoa luôn hướng về mặt trời, nhưng chẳng thể nào được đáp lại. Rất giống như anh và nó. Mãi mãi, chẳng thể bên nhau...

----------------------------------------------------------------------------------------

Lam Anh: hôm nay cũng là ngày cuối của năm 2020, nên tui cho luôn 1 chap SE cũng như xõa hết những buồn phiền, mệt mỏi của năm vừa qua. Dù gì thì chúc mọi người ăn tết vui vẻ, vứt hết buồn phiền đi nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top