Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Châu Chấn Nam sững sờ không dưới một phút, trong đầu bật ra vô số câu hỏi.

Nội dung trong tấm bảng kia là thật? Đây thật sự là thế giới trong game sao? Nếu như vậy thì tại sao lại lựa chọn kéo cậu vào? Thứ tạo ra game tự xưng mình là máy chủ sở hữu trí thông minh tuyệt đỉnh, vậy ai là người tạo ra nó? Vì sao nó lại tạo ra game này? Nếu như mọi thứ đều là thật vậy thì tiếp tới một con người không bao giờ chủ động tìm chết như cậu phải làm thế nào để tiếp tục sống sót đây?...

Châu Chấn Nam hít sâu vào một hơi, tự nhủ rằng mình phải bình tĩnh, sau khi đã tiếp nhận được lượng thông tin khổng lồ kia, việc đầu tiên làm chính là đứng dậy ngó nghiêng xung quanh tìm bóng hình quen thuộc của anh trai mình.

Diêu Sâm Diêu Sâm Diêu Sâm, anh đâu rồi?

Cậu nhớ lại sự việc tối hôm qua, tựa game tối qua được gửi tới cũng chính là tên tựa game này, sau khi nhận được sáng hôm sau liền trở thành người chơi thực sự ở bên trong trò chơi, kiện hàng hôm qua đề tên người nhận là Diêu Sâm, suy nghĩ thế nào cũng cảm thấy việc nó được gửi tới còn đề tên Diêu Sâm chắc chắn không phải do tuỳ tiện ghi xuống, nếu có thể tìm được Diêu Sâm, ít nhiều gì chắc cũng có thể biết chút thông tin...

Châu Chấn Nam hoảng loạn chạy khắp nơi trong phòng, tìm kiếm từng ngóc ngách một, chỉ hận không thể lục tung cả căn nhà lên, gấp tới mức mắt đỏ hoe, bây giờ cậu thật sự rất cần sự ôn nhu của Diêu Sâm để chấp nhận được sự thật tàn khốc của hiện tại.

"Không thể nào, mình và anh ấy đi ngủ chung một chỗ với nhau, theo lý thì cũng phải xuất hiện cùng một chỗ với nhau chứ. Chẳng lẽ... đã bị tách ra rồi sao? Hay anh ấy căn bản không bị kéo vào trong trò chơi này?"

Một mình trong một thế giới xa lạ khác, xung quanh đầy nguy hiểm không thể dự đoán trước, không có vòng tay ấm áp của anh trai cũng chẳng hề có được một người đồng hành, Châu Chấn Nam chắc chắn không thể ngờ được chỉ sau một đêm mà mọi thứ có thể thay đổi đến mức này.

Châu Chấn Nam vừa bình tĩnh được một chút lại nhận lấy một cú sốc, trong phút chốc đại não đều trống rỗng, không thể lập tức chấp nhận được tin tức này.

Đang khi Châu Chấn Nam đứng trên bờ vực sụp đổ, bỗng lại có một màn hình nảy ra trước mặt cậu: [Đã mở khoá kĩ năng đặc biệt của bạn, vào "Tủ đồ"?]

Châu Chấn Nam mím môi, mũi vẫn còn cay cay, đưa tay lên chữ [YES] trên màn hình, không ngờ lại thực sự bấm vào được.

Một màn hình khác mở ra, trên màn hình viết to chữ [TỦ ĐỒ] và kí hiệu túi thường thấy trong game, được chia theo từng khung một, góc dưới có một dòng chữ nhỏ: [Nhắc nhở: Bạn đang lv.1, tủ đồ chỉ có thể chứa được 6 vật phẩm. Level càng cao, vật phẩm đựng được càng nhiều, người chơi hãy cố gắng nâng cao thực lực của mình. Nhấn giữ để đọc thông tin của vật phẩm.]

Bên trong túi chỉ có duy nhất một vật phẩm, icon mô tả tượng trưng là một quyển sách, không dày cũng không mỏng, bìa sách nhìn có phần cũ kĩ, hoạ tiết nổi màu vàng rồng bay phượng múa bên trên khiến Châu Chấn Nam bỗng nhiên liên tưởng tới mấy cuốn sách ma pháp trong phim.

Châu Chấn Nam nhíu mày một cái có như không, đây chẳng phải là quyển sách cậu đã chạm phải lúc vừa tỉnh dậy sao, bây giờ lại nằm bên trong tủ đồ của mình? Hơn nữa nhớ kĩ lại thì, sau khi cậu chạm phải nó, hệ thống trò chơi mới bắt đầu được kích hoạt?

Cậu không cần suy nghĩ nhiều, lập tức chắc chắn rằng đây là kĩ năng đặc biệt của mình, đưa tay bấm giữ biểu tượng sách, màn hình xanh lập tức hiện ra.

[THÔNG TIN
Tên: ??
Lv: 1
Cách sử dụng: ??
Công dụng: ??]

Khoé miệng Châu Chấn Nam giật giật, cái qq gì thế này?

Châu Chấn Nam nghĩ một hồi, vẫn quyết định triệu hồi quyển sách này ra, suy nghĩ vừa được hình thành trong đầu, trên tay lập tức xuất hiện, kích cỡ không khác nhiều so với ước tính. Châu Chấn Nam mở quyển sách ra, nếu không ngoài dự liệu, nội dung bên trong chắc hẳn phải có đồ ngon.

Mau mau cho trẫm biết trẫm có bàn tay vàng!!

Hiển nhiên, máy chủ không tốt bụng tới mức này, Châu Chấn Nam lật ra trang sách đầu tiên, chỉ có 1 dòng chữ latin duy nhất, chữ đen in trên trang giấy ố vàng, nhìn vô cùng nguy hiểm, thế nhưng không hiểu sao đọc lên lại vô cùng khó hiểu.

" 'Epithesi makria kai pyrovoliste ton antikpalo' Cái gì thế này??" Châu Chấn Nam dùng khuôn mặt nghi ngờ nhân sinh nhìn thứ ngôn ngữ khó hiểu trên trang giấy, khuôn mặt đen sì đọc hết lại từ đầu đến cuối ra khỏi miệng, đứng im chờ đợi phép màu bắn biu biu xảy ra.

3 phút trôi qua, mọi thứ vẫn vô cùng bình thường.

Châu Chấn Nam nuốt nước bọt, cố ngăn mình đập quyển sách xuống dưới nền nhà rồi chà đạp nó, lật sang trang thứ hai. Nội dung trang thứ hai cũng không hề có chút bình thường nào, cái gì mà "Adiaperasti perivallousa amyna", không chỉ khó hiểu mà còn vô cùng khó đọc.

Châu Chấn Nam dặn lòng không được tức giận, tiếp tục đọc thành tiếng lên. Đợi một hồi, ngoài việc cậu cảm thấy bản thân rất ngu học, xung quanh vẫn không hề có gì thay đổi như cũ.

Châu Chấn Nam lật sang trang thứ ba, sau đó... không còn sau đó nữa, bởi vì giới hạn cấp không cho phép cậu đọc thêm thứ gì ngoài hai trang đầu.

Châu Chấn Nam day day thái dương, tiện tay tung quyển sách lên trời, nó cũng rất phối hợp tự động biến vào trong tủ đồ, tiếp đó lại ngồi xuống chiếc giường không được coi là sạch ban nãy mình đã nằm lên, mang theo suy nghĩ biết mình biết ta trăm trận trăm thắng mà mò loạn, tìm ra được rất nhiều thông tin.

Hệ thống trò chơi của nơi này có rất nhiều điểm tương đồng với ngoài đời thật, đều có HP và MP, hệ thống build chỉ số nhân vật, nâng cấp trang bị bla bla, nhìn qua Châu Chấn Nam cũng có thể hiểu sơ sơ được cách chơi, chẳng qua hiện tại không còn là "chơi" đơn thuần nữa rồi, mà là chơi cả sinh mạng của mình.

Cười khổ một hồi, Châu Chấn Nam đứng dậy, đi loanh quanh trong nhà tìm kiếm, trải qua một hồi thích ứng, cậu dám cá bộ đồ trên người mình chính là bộ đồ tân thủ phèn vô cực trong truyền thuyết, bây giờ chỉ muốn thay ra ngay lập tức.

Nhưng hiển nhiên trò chơi này không tốt đến mức vậy, Châu Chấn Nam đi lòng vòng trong nhà hết nửa tiếng cũng không tìm được gì dù chỉ là một chiếc quần sịp :D, đồ ăn cũng không có nổi mảnh vụn, giận tới mức nghiến răng dậm chân.

Cẩn thận suy nghĩ một chút, đây còn chẳng phải đang bắt ép cậu phải bước ra bên ngoài sao?

Được, chơi thì chơi.

Châu Chấn Nam khi nãy đi tìm cũng không quên nhớ lại một lượt kí ức của chính mình vào đêm hôm qua, nếu đúng như cậu nghĩ, Diêu Sâm chắc chắn cũng đã cùng cậu xuyên vào thế giới này, hơn nữa khả năng cao hẳn là đã bị ném tới địa chỉ ghi trên tấm danh thiếp khả nghi kia.

Lại hít một hơi thật sâu, Châu Chấn Nam vỗ vỗ hai cái lên má mình, đi đến trước cánh cửa lụp xụp, chuẩn bị đối mặt với hiện thực tàn khốc trước mắt.

Trái tim Châu Chấn Nam đập mạnh, suy nghĩ trong đầu vô cùng kiên định rõ ràng, tư thế hào hùng... len lén mở cửa ra rồi ghé ra bên ngoài nửa cái đầu, dáng vẻ láo liên vô cùng giống trẻ con làm sai chuyện đang chuẩn bị đào tẩu.

Đương nhiên cậu cũng rất muốn hiên ngang bước ra nghênh đón thử thách, thế nhưng với một thế giới nguy hiểm đầy rẫy không biết trước được chuyện gì, cậu vẫn không nhịn được mà tự rén trong lòng, không khỏi cẩn thận hơn một chút.

Bầu trời bên ngoài rất chân thực, trời xanh mây trắng, không giống tận thế tẹo nào. Nếu không phải mới nãy bị hệ thống doạ cho tỉnh táo lại mấy lần, Châu Chấn Nam còn nghi ngờ mình bị bắt cóc. Có vẻ nơi cậu đang ở là ngoại ô thành phố, nhà thưa dân cũng ít, xung quanh hoà mình với thiên nhiên, khung cảnh rất đỗi yên bình.

Châu Chấn Nam hạ nhẹ bước chân đi lòng vòng xung quanh tìm cách xác định đây là ngoại ô của thành phố nào, có vẻ phần lớn người dân ở đây đã sớm tháo chạy ra nơi khác từ lâu, nhà nào nhà nấy trống tuếch trống toác, vì thế nên Châu Chấn Nam vẫn chưa được diện kiến tang thi đại nhân trong truyền thuyết. Tuy rằng cứ ngu ngơ mù mờ về giống loài tên tang thi kia cũng không phải ý hay, cậu vẫn tự biết rằng nơi này tuy thưa thớt hiếm có tang thi nhưng trong thành phố chắc chắn là vô cùng đông đảo, loại gà mờ level 1 như cậu không biết liệu có choảng được một con không chứ đừng nói đến chuyện cả bầy kéo tới, cậu vẫn là nên ở nơi này thêm một thời gian để tìm hiểu đi.

Hơn nữa nơi này mặc dù nhuốm màu làng quê nhưng có lẽ đang thực hiện kế hoạch đô thị hoá, đường dưới chân đều là bê tông, xung quanh chăng dây điện đàng hoàng, cứ đi thế này, nếu theo đúng như dự kiến có khi chăm chỉ đi thêm mấy con đường cậu có thể gặp được một vài cửa hàng cung cấp đồ đạc, ở lại cũng không phải ý tồi.

Châu Chấn Nam vừa đi vừa nghĩ, được một hai con đường đã trông thấy một bảng chỉ đường cách đó không xa, mắt cậu bị cận nhẹ thế nhưng hiện tại lại nhìn thấy vô cùng rõ ràng từng chữ trên đó, sự biến đổi này khiến cậu không thể không nghi ngờ trò chơi đã thay đổi số liệu cơ thể mình, chẳng qua đọc được nội dung bảng chỉ đường, cậu lập tức không còn tâm trí đặt lên vấn đề kia.

"THÀNH PHỐ 2
<- Đi thẳng 15000m"

Ánh mắt Châu Chấn Nam loé lên, tên thành phố cũng được đánh theo số? Điều này càng làm rõ ràng suy nghĩ "Diêu Sâm cũng xuyên vào đây hơn nữa còn bị đưa đến địa chỉ nhất định" của cậu.

Châu Chấn Nam đứng lại, cẩn thận nghiên cứu tấm bảng này, làm bằng thép, để lâu ngày đã rỉ sét nâu đỏ, nửa chìm trong đống cỏ dại, chỉ chừa lại một phần bảng lâu ngày bên trên, miễn cưỡng có thể nhìn được, xem xét tình hình có vẻ đã lâu ngày không ai chăm sóc, hơn nữa ít nhất cũng đã 6 tháng trở lên, nếu khoảng thời gian này tương đồng với khoảng thời gian nơi đây xuất hiện tang thi, vậy thì thế giới này còn bung bét hơn những gì cậu đã nghĩ.

"Rầm!!"

Tiếng đổ vỡ khiến Châu Chấn Nam giật mình, quay phắt lại nhìn, cách cậu 3 - 4 mét chính là một sinh vật vừa giống như con người, vừa không giống như con người, tuy rằng có đầu có người có tay có chân nhưng làn da lại biến màu xanh vàng, móng tay mọc dài nhọn hoắt, quần áo rách rưới còn có không ít vết máu trên người, gương mặt không hề có chút sinh khí, hàm răng dưới cặp môi thâm đen đều mọc dài còn rất sắc bén, khoé miệng không ngừng chảy ra nước bọt màu vàng bốc mùi tanh, thoạt nhìn vô cùng gớm ghiếc buồn nôn.

Châu Chấn Nam cố gắng ngăn cảm giác tởm lợm dâng lên trong lòng, không cần nghĩ cũng biết con quái vật này chính là tang thi. Mắt thấy con tang thi kia đang lao về phía mình, cậu lập tức được khơi dậy ý thức bảo vệ tính mạng, vội vã quay lưng bỏ chạy, không vũ khí không kiến thức đối đầu với quái vật có thể giết mình, không chạy chính là đồ ngu.

Châu Chấn Nam khi chạy còn thầm nghĩ, có lẽ do mình đứng lại lâu quá nên mùi thịt mới lan toả ra kéo con tang thi này tới.

Thế nhưng cậu đã đánh giá thấp tang thi, con tang thi kia trong chớp mắt đã chạy dí sát phía sau Châu Chấn Nam, giơ móng vuốt muốn cào vào lưng cậu.

Châu Chấn Nam thầm mắng chửi trong đầu, cái sức mạnh khỉ gió gì thế này?? Cậu là người đã từng tập võ cũng từng tập nhảy, tố chất cơ thể cũng theo vậy mà tốt hơn người thường một chút, vậy mà con tang thi này lại dễ dàng chạy đuổi theo, đây còn là chuyện bình thường sao?

Châu Chấn Nam nghiến răng, né tránh 5 cái vuốt xanh đen bốc mùi tanh kia, cười khinh bỉ: "Móng còn không đẹp bằng tao tự sơn, vậy mà cũng dám đem ra hù doạ."

Dứt lời, cậu vận sức toàn thân muốn chạy nhanh hơn, nghiêng người đạp tung cửa một căn nhà, dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào bên trong, còn nhanh tay khoá sập cửa lại, chắn thêm một chiếc tủ đằng trước cửa.

Bên ngoài cửa lập tức vọng tới tiếng rít gào, to tới nỗi khiến người ta không nhịn được mà nổi da gà, tiếp đó là tiếng đập phá không ngừng.

Châu Chấn Nam tự biết rằng cánh cửa này chẳng thể chống đỡ bao lâu, ngồi nấp đằng sau một chiếc bàn tự tạo dựng cho mình một cảm giác an toàn ảo, day day thái dương của mình.

Phải làm sao bây giờ phải làm sao bây giờ phải làm sao bây giờ!!!

Trong đầu Châu Chấn Nam loé lên một tia sáng, quyển sách trong túi đồ bỗng hiện ra trước mắt cậu.

Ngoài cửa, con tang thi đã thành công tàn phá cánh cửa gỗ cùng chiếc tủ chắn, từng bước đi vào bên trong, vì ngửi được mùi đồ ăn đến tận mồm nên không ngừng hưng phấn thở hồng hộc, nước bọt trên miệng rơi xuống mặt đất tạo ra tiếng "tạch tạch" hệt như dã thú, tiến đến gần nơi Châu Chấn Nam đang ẩn nấp.

Lẫn trong âm thanh đói khát của con tang thi, một giọng nói trầm thấp nho nhỏ vang lên.

"Epithesi makria kai pyrovoliste ton antipalo"

"Rầm!!"

Như có phép màu, con tang thi nặng ít nhất 70 cân mới nãy còn đang khò khè bước đi, hiện tại đã bị một luồng sức mạnh vô hình đánh bật bay ra, đập mạnh xuống mặt đường bê tông khô cứng, âm thanh va đập mạnh cùng âm thanh "răng rắc" của xương cốt gãy vụn khiến người ta tê cả da đầu, cuối cùng tạo thành một cái hố nứt hình người.

Châu Chấn Nam ló đầu ra, xác nhận con tang thi đã chết lần hai không thể động đậy gì được nữa mới bước ra ngoài, thu cuốn sách vật phẩm của mình lại.

Màn hình lại lần nữa hiện lên.

[THÔNG TIN
Tên: Sách ma pháp
Level: 1
Cách sử dụng: Đọc ra tiếng thần chú được ghi bên trong sách, mỗi trang là một câu thần chú khác nhau, cách đọc khác nhau, công dụng khác nhau
Công dụng: Tuỳ theo mỗi câu thần chú trong từng trang sách. Công dụng hiện tại: Công + Thủ. Level càng cao, mở khoá càng nhiều trang sách mới, người chơi hãy cố gắng nâng cao thực lực của mình.]

Hết chương 2.

Tác giả có lời muốn nói:

Máy chủ: Có làm thì mới có ăn, đánh tang thi mới mở được vũ khí hiểu chưa nhân loại lười biếng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top