Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Yêu Em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Xuân Trường đỡ lưng thở hồng hộc sau cú quật ngã tàn khốc kia , mặt anh đỏ lựng như trái cà chua . cái bụng mềm mại phập phồng loáng thoáng thấy được làn da sau tà áo . Dựa lưng vào tường để điều chỉnh hơi thở ,  lúc này anh mới để ý còn một người nữa đang đứng ngay bậc cầu thang . Cậu ta rất nổi bật , tóc vàng áo trắng quần đen , tất cả là đồ hiệu . Đôi giày cổ cao trắng tinh không một hạt bụi . Cậu ta là Văn Toàn . 

Đôi giày trắng tinh xảo chậm rãi tiến bước về phía anh , cho đến khi tầm mắt anh ngang với khuôn mặt ẩn sau chiếc nón hoodie của cậu trai . Tóc mái cậu lòa xòa che đi lông mày cùng nửa đôi mắt , khuôn mặt cậu nhợt nhạt như phiến giấy . Trong tay cậu cầm một chiếc hộp nhung màu xanh thẫm . 

- Anh đã bỏ đi . 

- Anh đã từ bỏ em . 

- Và em tưởng chừng như anh sẽ không bao giờ trở lại . Nên em đã đi tìm anh . và thật may mắn làm sao khi em đã tìm được anh . 

- Nhưng mà em khó chịu quá , trái tim em đau đớn . 

Xuân Trường cảm thấy lồng ngực mình vỡ vụn , cổ họng anh nghẹn đắng . Anh thấy khuôn mặt mình ấm áp , anh cảm nhận được nước mắt của mình đang được lau đi bằng một mái đầu mềm mại . Hơi ấm của Văn Toàn khiến tâm hồn anh rung động lên từng hồi . 

- Anh ơi em thương anh lắm , mà anh lại dối em ... 

Tiếng nấc nghẹn ngào của anh rốt cuộc cũng được bật ra , bật ra khỏi cố gắng kiềm nén đi cảm xúc mạnh mẽ đang tiến công vào tường thành vững chắc mà anh đã xây dựng lên bao bọc lấy bản thân . 

Sự hối hận ùa vào trái tim anh như cơn lũ cuốn sạch mọi cảm nhận cùng tri giác , để lại chỉ duy một cảm giác tê liệt và thương xót ngập tràn . 

Sự căm ghét cho chính bản thân mình nhiều tới mức khiến Xuân Trường muốn ngã quỵ . Anh căm ghét bản thân vì đã không thể dứt khoát với tình cảm của mình gây ra đau khổ cho người khác , anh căm ghét bản thân vì đã đi mà không một lời từ biệt , anh căm ghét việc anh đã lựa chọn trốn chạy , lựa chọn không tin tưởng những người yêu anh . 

Anh đã không cho họ lựa chọn để cho anh thấy sự tin tưởng của họ dành cho anh . 

Anh cũng là một kẻ tội lỗi . 




Như nghe được tiếng lòng của Xuân Trường , Văn Toàn mở miệng sụt sùi .

- Em không trách anh đâu , anh đừng trách bản thân mình nữa . Nếu em là anh , em cũng sẽ không biết làm gì cả . Có lẽ em đã chạy trốn vĩnh viễn và sống một cuộc đời khác , có lẽ em có thể sẽ chối bỏ bản thân và thế giới . Nhưng anh đã lựa chọn cho bọn em manh mối , anh cần thời gian nhưng anh cũng cần bọn em như cách bọn em cần anh ... Nên xin anh đừng khóc , em đã tha thứ cho anh rồi . 

- Chỉ xin anh đừng đi nữa , nhỡ đâu lần sau anh không muốn hoặc em quá ngốc để đi tìm anh thì làm sao bây giờ ? Em có lẽ sẽ chết mất ... Nên xin anh hãy ở lại với em đi , hãy ở lại để em được cảm nhận rằng anh ở bên em và em đang được sống một cách trọn vẹn . 

Văn Toàn vừa nói vừa mếu máo , nước mắt cậu chảy dài ướt đẫm cổ chiếc áo ngoài . Mái tóc vàng của cậu hòa lẫn vào màu gỗ mun của anh . Hai người ôm nhau cảm nhận sự tồn tại của đối phương , cảm nhận mục đích mà họ quyết định đi tiếp trên con đường chông gai này . 


" Cảm ơn em vì đã tha thứ cho anh , cảm ơn em vì là người duy nhất để ý những thứ tưởng chừng như vô nghĩa mà anh để lại , vì đã hiểu cho trái tim ngu ngốc và lộn xộn của anh . Cảm ơn em vì đã tha thứ cho anh . Tha thứ cho một tên ngốc . " 

Tiếng thì thầm lan vào trong gió rồi lại truyền vào trong tai , chữa lành đi vết thương vẫn luôn hở miệng nơi trái tim của họ , như những câu truyện cổ tích ru ngủ trẻ thơ , làm dịu đi những cơn vui đùa hăng say lúc ban chiều của chúng . 





Văn Toàn , Công Phượng mỗi người một bên ngồi dí sát kẹp Xuân Trường ở giữa , họ đang cùng xem những tấm phim siêu âm chụp từ mấy tuần đầu tiên của em bé nhà họ . Xuân Trường chỉ vào một tấm hình có cái hạt đậu nhỏ tí tẹo rồi cười khúc khích . 

- Đây là tấm đầu tiên , lúc chụp con Lan còn bảo là em bé gì nhỏ tí tẹo như hạt cốm , mua quần áo búp bê mặc còn không vừa . 

- Ủa bà Lan học y mà không biết mấy cái này á ? 

- Lan nó ghét nhất là trẻ con , chẳng qua con của anh là ngoại lệ . Bà cô tổ này chịu đi ôn lại mấy kiến thức khoa sản cũng để chăm sóc anh thôi . 

- Mà em nghe nói thằng Hậu được về nước chơi đó anh . 

- Ùi sướng thế , tí nữa gọi điện nói chuyện với nó đi anh nhớ mọi người trong tuyển vl . 

- Nhưng mà tớ nghe nói thằng Hậu tự dưng về nước ít lâu bỗng dưng có vẻ lạ lùng lắm Híp ạ . 

- Là sao vậy ? Kể em nghe với !!! 

- Nghe nói thằng cu này có con ngoài luồng với ai hay sao ấy , nghe Đức Huy với Hồng Duy bảo tự dưng nó mua một đống đồ trẻ em rồi mang về nhà , bố mẹ nó còn gọi điện lên hỏi thăm Hải bố đó . 

- Oaaaaaaa ...  Ủa nhưng mà con em mà anh Chườnnn ???? 

- Ai con mày mậy ? Cỡ mày thì mấy tháng chưa chắc được đâu ở đó mà mới một buổi . 

- Im hết đi , bỏ mấy thứ này dùm tao cái , con nít ở trong bụng cái gì nó cũng nghe được hết đó nghe chưa ! ! ! 



Xuân Trường mãi mới dẹp được hai cái thằng máu nóng lên não này sang một bên thì ngay lập tức một vấn đề mới xuất hiện . 

Và vấn đề này nó chướng khí vãi cả l*n ...

Công Phường mồm nhai tóp tép miếng kẹo chocolate , tiếng ồn tới độ khiến cụ Toàn khó chịu vươn tay dật lấy thanh kẹo rồi thản nhiên cho vào mồm mình . 

Và giờ Xuân Trường phải ngồi nghe  hai cái mồm nhai tóp tép . Nghe đều hai bên đỡ đau lỗ tai . 

- Đây là hình lúc tớ đi mua đồ cho em bé , thấy dễ thương quá nên chụp lạ*Chép * * Chép* 

- Đây là cặp vớ Lan tự đan cho bé , anh thấy hơi xấu nhưng mà thôi cũng tạ*Chép* 

- Hai chúng mày có ngưng không tao lại đấm cho bây giờ ...

- Xin lỗi cậu / anh . 



- Còn đây là * CHÉP * *CHÉP* 


Xuân Trường im lặng dùng tay đo thử cạnh của quyển album đang cầm trên tay , không biết đầu hai thằng này có làm nó gãy được không nhỉ ? Quyển này anh phải tranh giành với một bạn nhỏ trong siêu thị mới giành được đó . Phiên bản giới hạn màu quả đào có hình dán con thỏ và gấu mèo chột mắt , thôi uổng lắm bỏ phương án này qua một bên vậy . 


Đang suy nghĩ rối rắm cách bịt hai cái loa phường di động chuyên phát mấy thứ tiếng quái dị này lại thì ánh mắt Xuân Trường chạm phải cái nhìn " Ủa cái quần què gì vậy ? " của Son Heang-min đang đứng ngoài bục cửa . 

Anh bình thản đi tới rồi nhét quyển album vào tay của gã , môi anh cong lên ngọt ngào như một chú mèo . 

Rồi trước sự ngỡ ngàng của cả ba tên này Xuân Trường lủi thẳng ra ngoài , biến mất dạng trong ánh chiều tà . 

Tốc độ nhanh tới mức Văn Toàn cũng phải thấy xấu hổ . Sau đó điện thoại câu rung lên , mở ra là một dòng tin nhắn đầy xúc động từ anh . 

 - Xin lỗi em Toàn ạ , anh đã hứa sẽ không bỏ em và mọi người đi nữa nhưng hôm nay cho anh xin được ngoại lệ . Khi nào em và Phượng bỏ được tính nhai tóp tép lại thì anh sẽ về nhé . Em và Phượng cứ nói chuyện thoải mái với heung-min nhé , ảnh hiền lắm ! 

Nhớ nhắn anh khi nào em hết nhai tóp tép và Phượng hết ở dơ nhé ! Xa mọi người lâu anh sẽ buồn lắm . 

Tạm biệt , yêu em lắm nhưng huyết áp anh cao . 

❤️





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top