Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu Vũ im lặng uống cháo. Có quỷ mới biết tại sao bàn ăn ba người lại biến thành hội nghị bốn người, tại sao tam kim ảnh đế ngồi lù lù ăn cơm trước mắt quần chúng mà không có ai tới xin chụp chung.

Không cần thắc mắc, đây chính là thiết lập thiếu logic của truyện não tàn.

"Uno Santa, anh thực sự cho phép loại người này ngồi cùng bàn ăn với mình sao? Đúng là không ngờ tới đó." Châu Kha Vũ nhìn chằm chằm Lưu Vũ, khuôn mặt sắc sảo hiện ra vẻ ác liệt.

Lưu Vũ ngơ ngác ngẩng đầu, tên đại ngốc này sao lại bắt đầu gây sự rồi?

Châu Kha Vũ nhìn khuôn mặt nhỏ sạch sẽ của Lưu Vũ, trên khóe miệng còn dính một hạt cơm, hắn đột nhiên cảm thấy...

Đậu má, có chút dễ thương!

"Đến cậu tôi còn có thể cho ngồi cùng, nói gì tới cậu ta?"

Tình địch gặp nhau hết sức đỏ mắt, nếu không phải vì không muốn Lãnh Tử Yên thấy được mặt tính cách xấu của mình, Uno Santa đã thẳng tay ném Châu Kha Vũ ra ngoài rồi.

"Anh thế mà lại so sánh tôi với đồ fan cuồng lẳng lơ này sao?" Châu Kha Vũ sửng sốt, cả đời hắn chưa bao giờ phải chịu uất ức như vậy.

Lưu Vũ cũng muốn nói cả đời anh chưa từng bị sỉ nhục như vậy bao giờ.

[Nhiệm vụ 2: Bày tỏ tình yêu với Châu Kha Vũ. Thời hạn ba mươi phút.]

Khi Lưu Vũ đang định làm quân tử vừa động khẩu vừa động thủ, hệ thống kịp thời phát nhiệm vụ ngăn cản.

Trong một khoảnh khắc nào đó, Lưu Vũ đã muốn buông xuôi tất cả, cứ để điện giật anh đi, giật chết rồi thì sẽ không cần bày tỏ tình yêu với hàng giả nữa.

[Vậy là với hàng thật thì có thể bày tỏ đúng không?]

'... Khả năng đọc hiểu của mi là học từ ai vậy hả? Đến cả giáo viên thể dục cũng không thể dạy ra nổi thể loại như mi đâu!' Lưu Vũ móc mỉa xong hệ thống, ánh mắt lại vô thức bay tới trên người Châu Kha Vũ.

Trời má, căn bản là không mở miệng được!

"Ồ, cậu còn không xứng để so sánh với cậu ta." Uno Santa nói xong còn nhìn Lưu Vũ, ẩn ý trong mắt biểu hiện rất rõ ràng.

'Cho tôi mượn biệt danh mèo hoang nhỏ thêm năm lần nữa.'

Lưu Vũ: 'Ba lần.'

Uno Santa: 'Bốn lần!'

'Hai lần.'

'Ba lần!'

'Một lần.'

'Hai lần hai lần.'

'Không cho mượn, hừ hừ!'

Trận chiến mặc cả này kết thúc với sự thất bại của Uno Santa. Châu Kha Vũ nhìn hai người đàn ông giao tiếp bằng mắt, chỉ cảm thấy bọn họ đang âm thầm thực hiện giao dịch mờ ám dơ bẩn nào đó.

[Nhắc nhở thân thiện: Cậu vẫn còn hai mươi tám phút ba mươi sáu giây để bày tỏ tình yêu.]

'250, cầu xin mi đừng nhắc ta nữa, chuyện này rất khó thực hiện đó biết không?' Lưu Vũ nhìn Châu Kha Vũ, đối với loại chuyện dọc ngang cũng chết này, anh cho rằng nên tốc chiến tốc thắng.

"Châu Kha Vũ, anh yêu em." Lưu Vũ mặt không cảm xúc nhìn Châu Kha Vũ, bày tỏ tình yêu bằng giọng điệu lạnh lùng nhất.

Châu Kha Vũ cảm thấy nếu thay ba chữ 'anh yêu em' thành ba chữ 'tao giết mày' thì sẽ hợp hơn.

'Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành chưa?'

[Đà mê đà mê, cậu phải bày tỏ một cách đầy cảm xúc cơ.]

"Giọng điệu và vẻ mặt vừa rồi của anh càng giống muốn mưu sát tôi hơn." Châu Kha Vũ kịp thời bổ sung.

"Nói đùa, sống ở xã hội pháp trị này sao có thể giết người được, tôi lại không phải ảnh đế hay tổng tài nào đó, một lời không hợp liền bắt cả bệnh viện chôn cùng."

Thật tuyệt! Trước đây trên mạng phổ biến ba câu nói khiến một người đàn ông tình nguyện tiêu cho bạn mười tám vạn tệ, bây giờ Lưu Vũ dùng một câu mắng bóng mắng gió hai tên hàng giả, trận này anh không thiệt!

"Lưu Vũ, nếu anh thực sự thích Châu Kha Vũ, tôi có thể giúp anh." Lãnh Tử Yên im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng, trên khuôn mặt nhỏ trắng như tuyết viết rõ bốn chữ 'hứng thú bừng bừng'.

Lưu Vũ lấy làm lạ. Nữ chính có sở thích ghép đôi người khác từ bao giờ, đây là truyện rởm đúng không?

"Tử Yên, em đang nói gì vậy, người anh thích rõ ràng là em!"

Nghe Lãnh Tử Yên nói, Châu Kha Vũ đột nhiên hoảng sợ nắm lấy đôi tay xinh đẹp mảnh mai kia, ngay sau đó bị Uno Santa đi tới vô tình đẩy ra.

Phép lịch sự của Châu Kha Vũ như muốn mọc cánh bay lên đọt ổi.

Đậu má anh!

"Nhưng Lưu Vũ cũng thích cậu mà, tôi không thể ngăn anh ấy thích cậu chỉ vì cậu thích tôi được! Kha Vũ, không nên ích kỷ trong tình yêu, cậu phải cho phép người khác thích và theo đuổi mình chứ!"

"Không, Tử Yên, anh sẽ không bao giờ cho phép anh ta thích anh, tình yêu của anh chỉ có thể thuộc về em, và người duy nhất trên đời này xứng với anh chính là em!"

"Kha Vũ, thế này là không đúng, cậu tốt như vậy, xứng đáng được nhiều người yêu thích, còn tôi chỉ là một cô gái tầm thường, làm sao dám trèo cao!"

"Tử Yên, anh không cho phép em nói về bản thân mình như vậy, trong mắt anh em chính là cô gái hoàn hảo nhất thế gian, em thông minh xinh đẹp, em bình dị thiện lương, em là cô gái dễ thương và thuần khiết nhất anh từng gặp, em xứng đáng để được anh yêu."

"Kha Vũ!"

"Tử Yên!"

Hai người nắm tay nhìn nhau, một bên mắt đầy tình yêu, một lệ tuôn giàn giụa.

"Cạp cạp cạp"

"Cậu lấy dưa hấu ở đâu vậy?" Uno Santa thấy Lưu Vũ đang gặm dưa hấu liền lên tiếng hỏi.

"Từ lúc bọn họ bắt đầu xà nẹo nhau."

"Người cậu thích đang nói thích người khác kìa, cậu không buồn sao?" Uno Santa hỏi.

Lưu Vũ nghe vậy thì kinh ngạc quay sang nhìn hắn.

"Tôi rất buồn, anh không phát hiện ra sao?"

"Không thấy chút nào."

"Haizzz! Santa, có thể anh không nhìn ra nhưng thực sự là tôi đang lòng đau như cắt, cả người tựa như đang giãy giụa trong vũng bùn lầy. Châu Kha Vũ là người tôi yêu sâu sắc, nhưng yêu hắn lẽ nào là phải có được hắn sao? Không, tôi nguyện nhìn hắn hạnh phúc bên tình yêu thực sự, tôi nguyện đổi tình yêu nhỏ lấy tình yêu lớn để thành toàn hắn, mặc cho trái tim này đang rỉ máu, tôi chỉ mong hắn được vui vẻ thôi."

Cái này gọi là nhập gia tùy tục, anh cũng diễn cho bọn họ xem.

Trong lòng Uno Santa vô cùng kinh ngạc, hắn không ngờ người này lại thích Châu Kha Vũ đến vậy, tình yêu sâu đậm thuần khiết đó chỉ có thể hình dung bằng một câu thơ

Thập niên sinh tử lưỡng...

Không đúng, phải là Thiên trường địa cửu hữu thời tẫn...

Đáng ghét, cũng không đúng luôn!

Đậu má, hắn không nghĩ ra!

Đây có thể tính là trình độ văn hóa bốc hơi như nước trên sa mạc của bá tổng.

Châu Kha Vũ đương nhiên cũng nghe thấy lời bày tỏ thâm tình của Lưu Vũ, biểu cảm của hắn chuyển từ thờ ơ sang bàng hoàng khó tin rồi lại mang theo vài tia cảm động.

Lưu Vũ liếc mắt nhìn sang, thầm khen không hổ là tam kim ảnh đế, mặt biến sắc thật nhanh!

"Lưu Vũ, thì ra anh yêu Châu Kha Vũ nhiều như vậy, tôi rất cảm động, cũng rất ngạc nhiên. Tôi cảm động trước tình yêu sâu đậm của anh, lại kinh ngạc trước sự hy sinh cao cả của anh. Anh là chàng trai có tình có nghĩa nhất mà tôi từng gặp, liệu anh có thể cho tôi vinh hạnh được làm bạn cùng anh không?"

Lãnh Tử Yên nhìn Lưu Vũ bằng ánh mắt lấp lánh tràn đầy mong đợi, như thể bị sự thâm tình của Lưu Vũ làm cho cảm động đến sắp khóc.

"Tôi có thể sao? Tôi có thể làm bạn với cô sao? Tôi chưa bao giờ nghĩ tới một người như tôi lại may mắn được làm bạn với tình yêu thực sự của Kha Vũ. Đây là vinh hạnh của tôi mới đúng."

Lưu Vũ không thể tin được bản thân thế mà lại thiết lập tình hữu nghị với nữ chính. Đây gọi là đánh không được thì liên minh à?

"Nhưng mà Lưu Vũ, nếu cậu đã thích Châu Kha Vũ như vậy, tại sao hôm qua lại bò giường tôi?"

Sau khi Uno Santa hỏi, ba cặp mắt liền đổ dồn lên người Lưu Vũ.

Lưu Vũ nắm chặt tay, anh tin tưởng bản thân có thể bịa ra một lý do.

"Bởi vì... tôi muốn dùng thân thể của mình đổi lấy tài nguyên cho Châu Kha Vũ."

Châu Kha Vũ sửng sốt, Uno Santa bàng hoàng, Lãnh Tử Yên vô cùng cảm động. Cô không ngờ rằng Lưu Vũ có thể vì Châu Kha Vũ mà trả giá nhiều như vậy, lập tức quyết tâm phải tác thành cho anh và Châu Kha Vũ. Đôi mắt tím xanh kia chuyển thành màu tím vàng, biểu thị lúc này chủ nhân của nó đang ngập tràn ý chí chiến đấu.

"Tôi muốn đi vệ sinh." Lưu Vũ nói.

"Anh cảm thấy không khỏe sao?" Lãnh Tử Yên lo lắng hỏi.

Lưu Vũ nghĩ thầm, không phải anh không khỏe, chỉ là cảm thấy rùng mình vì tất cả những lời nói sến rện do chính mình phun ra.

Sắp nôn tới nơi rồi trời đất ơi!

[Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ, oh yeah!]

Lưu Vũ cũng tự chúc mừng bản thân đã hoàn thành nhiệm vụ, thành công thu hoạch tổn thất cả về thể xác lẫn tinh thần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top