Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tỳ Mộc gặp nguy hiểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay trên đường phố chính của thành Bình An vô cùng nhộn nhịp, nghe nói Dịch tiên sinh lại mở sạp cược trận trở lại nên các âm dương sư đua nhau đến xem mong được đổi (ra) đời (đê). Dịch ca ca phong thái thư sinh xòe quạt che miệng mỉm cười hút hồn với mọi vị khách tới chơi, khiến họ bỏ ra những số tiền vô cùng lớn để đặt cược rồi cuối cùng tay trắng ra về. Chiêu trò của y hết đó, tại vì Tình Minh mới sửa liêu nên vốn liếng tích góp mấy năm qua đều hết sạch rồi, y mà còn không kiếm chút tiền bỏ túi thì sẽ chết đói mất. Bỗng nhiên, từ xa có một người thanh niên trẻ rẽ đám đông bước tới, hiên ngang đứng chắn trước mặt Dịch ca ca

"Aiyo, đây chẳng phải là Nô Lương Lục Sinh đại nhân - thiếu chủ của Bách Quỷ Dạ Hành hay sao? Nhân vật lớn như ngài hôm nay hạ cố tới quầy hàng nhỏ bé của Dịch mỗ có việc gì vậy?", Dịch gấp chiết phiến đập nhẹ lên tay mình, gương mặt tươi cười dường như có chút biến sắc. Ây ya, y làm sao quên lần trước y đã lừa hắn bao nhiêu tiền chứ? Ha ha ha ha

"Ta tới đương nhiên là để đặt cược", Nô Lương Lục Sinh nhếch môi tạo thành một nụ cười kiêu ngạo, hai tay khoanh trước ngực vô cùng tự tin

"Thế đại nhân muốn cược thế nào?"

"Ta? Ta muốn phần thưởng là Dịch tiên sinh, còn cược cái gì thì tùy tiên sinh ra điều kiện"

Nô Lương vươn tay bắt lấy lọn tóc xõa ra trước của Dịch kéo đến trên môi đặt xuống một nụ hôn, ánh mắt thập phần ôn nhu lại dọa cho người xem điêu đứng. Ai ở cái thành Bình An này mà chẳng biết Dịch tiên sinh đây nổi tiếng bóc lột tiền tài không thương tiếc, dù có là thiếu chủ gì gì đó thì cũng không nên liều lĩnh như vậy chứ

"Phần thưởng này lớn quá! Nô Lương đại nhân có muốn đổi luật một chút không? Ngài cược mười trận, nếu có thể thắng từ năm trận trở nên thì sẽ được nhận thưởng? Chỉ cần tiền cược của ngài, người đặt cược có phải ngài hay không cũng không quan trọng lắm."

"Tùy Dịch tiên sinh quyết định. Ta đặt cược mỗi trận một bộ ngự cao cấp, một skin cực phẩm, hai daruma đen cùng ba nghìn khuyết ngọc. Tiên sinh thấy có được không?"

"Vâng?", Dịch nhìn hắn, ánh mắt tràn ngập sự nghi ngờ.

Dịch ca ca bắt đầu xoay não một ngàn lần suy tính thiệt hơn trước sau. Lần trước y và vị thiếu chủ đây cũng cược với nhau rồi và hắn thua thảm hại, lần này hắn quay lại chắc chắn là để báo thù. Nhưng mà hắn đặt cược lớn như vậy phải chăng lại gì đã có vũ khí bí mật? Y phải cẩn thận, thính đẹp thế này chắc chắn là thính độc, không thể tùy tiện dính

"Ta nói thật đó, có mang tới luôn này", Nô Lương thiếu chủ đưa tay lên trời búng nhẹ, phía sau hắn lập tức hiện ra xe hàng sáu ngựa kéo lấp lánh toàn đồ quý. 

Quả thật quá chói mắt! Cho dù là người cẩn thận như Dịch tiên sinh đây thì cũng kháng cự không nổi. Ai bảo y là dame chính, Tình Minh cho y chỉ số kháng quá yếu

"Còn nữa, ta cũng mang tới đây một vị cao nhân, là bằng hữu của ta tới từ Trung Hoa đại lục. Người ấy nói sẽ giúp ta thắng cược lần này", Nô Lương thiếu chủ mỉm cười tươi như hoa làm Dịch ca ca tự nhiên cảm thấy lông tơ toàn thân đều dựng ngược. Y có cảm giác cuộc đời mình sắp sửa bế tắc tới nơi rồi

Dịch theo hướng người thanh niên trước mặt chỉ tay nhìn thấy một chiếc kiệu lộng lẫy phía bên kia đường. Người ngồi trong kiệu vén màn che trên cửa sổ nhìn sang phía y mỉm cười. Đằng sau chiết phiến hồng phấn y có thể tưởng tượng ra được một gương mặt xinh đẹp sánh ngang với nữ quỷ đứng bên cổng La Sinh Môn trong truyền thuyết hay thậm chí là của Ngọc Tảo Tiền nữ thể. Người đó bước ra khỏi kiệu, khách đến đặt cược đều tránh sang hai bên, nhường đường cho mĩ nhân đi tới. Suối tóc đen tuyền buông rủ xuống trường bào đỏ tươi, được tinh tế cài lên những trang sức nhỏ lấp lánh ánh bạc. Đôi mắt hai màu trong veo như ngọc thạch, nhìn như muốn xoáy sâu vào tâm can người đối diện. Y tiến tới trước bàn cược, gấp lại chiết phiến trên tay, nở một nụ cười nhẹ nhàng

"Tại hạ họ Khúc, tên gọi Vân Hi. Nghe danh Dịch tiên sinh từ lâu, hôm nay được gặp mặt thật là vinh hạnh"

"Tiên sinh quá lời rồi"

"Vậy chúng ta bắt đầu đặt cược nhé. Tại hạ không muốn làm phí thời gian của tiên sinh"

---------------------Sau mười ván cược--------------------------

"Không.....Không thể nào......."

"Aiya, thật ngại quá đi! Làm phiền Dịch tiên sinh chiếu cố tại hạ rồi"

"Mười ván thắng cả mười! Quả không hổ là bằng hữu tốt của ta!", Nô Lương thiếu chủ lại cười, lần này còn muốn sáng chói hơn trước, "Dịch tiên sinh, ta có thể nhận thưởng được chưa?"

"Ngươi.....Ngươi.....Ngươi đừng qua đây!!!!!!!!!!!!!!!"

Vị bằng hữu bí ẩn xinh đẹp kia của thiếu chủ đã giúp ngài cược mười ván thắng cả mười ván, không những không mất tiền cược còn được nghiễm nhiên rước người về dinh. Ân huệ này cả đời trả cũng không hết được.

Đúng theo những gì đã định, Nô Lương thiếu chủ bắt Dịch lên kiệu (hoa) chuẩn bị đưa về nhà. Vị bằng hữu bí ẩn kia trước lúc rèm kiệu đóng lại bỗng nhiên lên tiếng nói với y rằng: "Dịch tiên sinh, có thể làm phiền ngài về liêu báo với nữ tiên tri Bát Bách Bỉ Khâu Ni là hãy bói cho Tỳ Mộc Đồng Tử một quẻ được hay không?". Người kia vẫn ngồi trên chiếc ghế của khách tới xem cược, tay vân vê quân cờ nhỏ, đến mắt cũng không nhìn về phía y nhưng không hiểu tại sao y cảm thấy rằng trong nụ cười kia có gì đó....vô cùng nguy hiểm. Người kia rốt cuộc đang suy tính điều gì, y thật sự không nhìn thấy được nước cờ nào sẽ diễn ra tiếp theo. Có vẻ như ngay từ đầu ván cờ này đã định là y nhất định phải thua rồi, từ nãy tới giờ người kia chỉ đang trêu đùa y, dẫn y đi theo con đường mình đã vạch sẵn ra mà thôi. Còn y, y lại không hề hay biết gì mà ngu ngốc bước theo.

(Có aba, ama nào từng bị dịch cho ra đê chưa?)

Trên đường về, Dịch không ngừng nghĩ đến việc người kia đã nói. Y thực sự rất yêu quý Tỳ Mộc, từ ngày Ngọc Tảo Tiền đại nhân - SSR 6 sao đầu tiên ham chơi bỏ bê việc trông trẻ trong liêu, tất cả thức thần đều do Tỳ Mộc và Cô Cô chăm sóc mà lớn lên, đến bản thân y cũng do một tay Quỷ tướng tóc trắng ấy nuôi nấng. Trông người kia có vẻ như không giống nói dối, vậy Tỳ Mộc hẳn đang gặp nguy hiểm, y muốn mọi người trong liêu biết việc đó. Nghĩ đến việc Tỳ Mộc sẽ xảy ra chuyện, Dịch không khỏi lo lắng, vừa về tới cửa liêu đã nhảy khỏi kiệu, bay về phía phòng khách, nơi Bát Bách Bỉ Khâu Ni đang cùng Thần Lạc uống trà chiều

"Bát Bách Bỉ Khâu Ni đại nhân, có chuyện rồi!"

"Có chuyện gì mà Dịch tiên sinh hốt hoảng vậy? Thật không giống ngài chút nào"

"Mau lên. Mau bói cho Tỳ Mộc Đồng Tử một quẻ"

"Vâng?"

Dù rằng không hiểu gì cả nhưng thấy Dịch nghiêm túc như vậy, Bát Bách Bỉ Khâu Ni vẫn không dám coi thường, lập tức bói cho Tỳ Mộc một quẻ

Đại Hung!

Lần đầu tiên nàng bói ra một quẻ xấu như vậy kể từ khi về liêu

Tỳ Mộc Đồng Tử đang gặp nguy hiểm!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top