Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chuỗi suy nghĩ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi học , nó không vội về nhà mà lại đi đến phố đi bộ, bộ não nó chưa thể nào tiêu hóa được câu hỏi của Huy, câu hỏi đơn giản mà lại khiến người khác phải bận tâm suy nghĩ đến như vậy. Đôi chân nó bước đi không tự chủ,cứ bước, bước mãi...

Nó muốn có người tâm sự mà lại sợ nói ra điều nó không muốn nhưng đã xảy ra rồi, bây giờ nó thật mâu thuẫn, nó thấy nếu nhận lời Huy thì có hơi ích kỉ, vốn dĩ nó chả có tình cảm gì với Huy, đã là bạn bè thì đâu ai muốn tổn thương bạn mình cơ chứ, nó e rằng : có khi đi bên Huy nó sẽ nghĩ về hắn mãi thôi!!!

Sao ông trời có cần cho nó vào tình huống khó xử vậy không? * mếu mặt* , một con ngu tình cảm như nó thì...

Bây giờ làm sao? Nó rối lắm rồi.Còn hắn nữa, nó thích hắn, mà hắn có cảm nhận được không? Hài thật!!! Nó cũng rất sợ nữa, vì con người ta dễ dàng ngộ nhận thứ tình cảm này với tình cảm kia mà.Nhưng cuối cùng có nhận được hay không thôi mà?

Và lúc này nó lại thêm suy nghĩ một cách đơn thuần sau:

*A!!! Hay là mình mượn mấy cuốn tiểu thuyết của nhỏ xem có cái gì giúp mình được không ta ? Aigoo......khôngggg.... được, nhỡ nhỏ biết thì sao.Trời ơi ! ( Tg: Gọi nữa có mà ổng đánh cho. Nó: * Câm nín *)

 Nói đến chuyện học thì còn dễ , chứ mấy cái chuyện tình cảm thì khó suy nghĩ lắm, như phải tìm cách đi ra khỏi một cái mê cung vậy đó. Hay là nó đã suy nghĩ quá lên rồi ... chắc nó sẽ bị rối loạn tiền đình lên vì suy nghĩ quá .

Tiếp tục cất bước trên con phố, nó ngẩn người nhìn hết cặp này cặp kia, họ quen biết nhau, rồi xa nhau, yêu thương rồi lại xa rời nhau, hành hạ , tổn thương lẫn nhau. Để một khắc nào đó họ quay đầu lại, thì đã có một thời để nhớ.

 Nó dừng lại một phút để suy xét thứ tình cảm mình đã dành cho hắn, có chăng tình cảm này quá mong manh, hay mình nên buông bỏ, đến khi trưởng thành hơn sẽ thấy lúc này mình thật có những suy nghĩ con nít trong thời gia đã bỏ ra, mình sẽ buông lơi được chứ?

Nó thật sự chẳng mạnh mẽ như mọi người, lại càng không thể yếu đuối ,nhưng sự cô quạnh bây giờ khiến nó không thể an tâm tìm nơi chút bầu tâm sự, không phải nó không muốn nói ra, tại nó chưa bao giờ tìm được thôi? .

Không phải nó có nhỏ là bạn thân nối khố từ nhỏ đó sao, nhưng nó có một góc khuất trong cuộc đời này mà không ai biết được đó là cuộc sống nội tâm, nơi sâu thẩm của tâm hồn, thế là nó câm lặng, mà gặm nhấm mãi thôi, nó là thế đấy, chả sao hiểu nổi.

Ừm , trước đây nó quen một mình rồi, từ khi thích hắn thì nó muốn thoát khỏi nỗi buồn cô đơn đó, nhưng khó lắm, vì có nhiều điều khiến nó trùng bước và không thể với tới hắn, nên nó cảm thấy , nó đã tự xây lên bức tường khoảng cách giữa nó và hắn, nó lại càng tự đẩy mình vào lúc muốn bày tỏ ra hết, lúc bị thử thách một chút rồi muốn chối bỏ đi, không quan tâm nữa.

Nó có điên không chứ?

Theo không gian hiện giờ....

Nó lại tiếp tục lững thững bước đi. 1 bước.... 2 bước.... 3 bước.... Và.......

_ Bum !?!?! "" ( tg: * Hò hét* bớ người ta có sinh vật lạ ôm hun cây cột điên. Nó: Tg ác lắm, cho tui ra nông nỗi này. Tg: Vâng, lỗi tại em )

Ái chà chà , vì không nhìn đường nên nó tông phải cây đèn đường đấy, sau khi bị tông .... nó lập tức thoát khỏi dòng suy nghĩ ấy, tỉnh táo hẳn ra, cái cú vừa rồi thật hiệu quả, các bạn nhỏ không nên bắt chước.

Nó ngồi bật dậy và quyết không bận tâm suy nghĩ nữa, thôi thì để một lúc khác trả lời Huy vậy,, trì hoãn một chút chắc không sao đâu ha? Còn bây giờ , bụng nó đói đến nổi mở đại nhạc hội khua chiêng múa trống rồi.

- Heyyya, mình đúng là không biết suy nghĩ gì cho cái bụng cả, thật là tội lỗi, tội lỗi. _ Nó

Trên đầu của nó chợt xuất hiện một cái bóng đèn thật sáng( là sáng kiến của nó, để xem là gì nha)

- Tiến tới xe kem nào_ Nó ^///^ ( Tg:: Mặt của tg * Thộn ra *)

Nó thật là có tâm hồn ăn uống . Chớ trêu sao trời mưa ( Vì tg thích mưa nên cho mưa luôn, thông cảm cho mình nhé )...

Thế là nó đành bỏ sáng kiến ăn kem của mình.... một mạch dằm mưa gió thoảng qua trên cơ thể nó... sau hôm nay ... nó sẽ cố gắng trưởng thành hơn, không dám suy nghĩ nông cạn

≠≠≠=≠≠≠

Còn Huy, hôm nay vui lắm, hoảng sợ lắm, tâm trạng cồn cào.(tg: ở đây có một chút... Không hề nhẹ [ cười] .)

-Thế là đã nói cho nó biết rồi!! _ Nói rồi Huy thở dài

Suy nghĩ trong Huy hiện giờ quá đỗi ......Rỗng toét

*Không phải suy nghĩ thế nào đây, giữ mãi một tình cảm chưa hề nói ra lại bồn chồn, khó chịu, nói ra lại nơm nớp lo sợ bị chối bỏ , tình cảm trai gái không phải quá làm người ta đứng ngồi không yên đó ư ?*

Mưa, mưa đã vương khắp một khoảng đất , mưa cuốn đi suy nghĩ, mưa gội rửa làm cho người cảm giác chưa hề nắm giữ được thứ gì, ta sẽ thoải mái hơn, thật đấy! Mưa giúp ta hay tàn nhẫn với ta vì khi tâm trạng hóa thì mưa xuất hiện vậy?. Mưa đẹp hay quá lạnh lùng khi tâm trạng thật u tối?

Hãy yên tâm, mưa sẽ tan biến , cầu vồng rực rỡ sẽ xuất hiện, và lúc ấy mọi tâm trạng, suy nghĩ sẽ được giải bày.

Lặng nơi phố đông kẻ qua, mọi thứ về tâm trạng xin đi theo mưa, con người xin sống tốt với chính mình.

Hai nơi hai con người đã cất bước về ngôi nhà , nơi ủ ấm, an ủi ta

[Tp.HCM. Tất bật với mọi thứ]

Chúc mọi người một ngày an lành

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top