Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Gỡ rối tơ lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Loại tình cảm thứ ba, loại tình cảm thiếu vắng đam mê và chỉ có sự cam kết cũng như sự thấu hiểu, gần như là tri kỉ, hay là platonic ấy"

Tôi nói đến đây thì Anna bật khóc, nó đúng, và nó là sự thật. Anna khóc vì nó là sự thật ngay trước mắt chị. Tôi cũng biết do chị kỳ vọng quá nhiều vào mối quan hệ này. Thực lòng mà nói còn có cả một chút thiếu đi sự thấu hiểu, từ một bên, như Anna thì hiểu Nosaka đấy nhưng Nosaka thì không, anh thật sự không hiểu cả bản thân mình chứ đừng nói là người khác...

"Vậy bây giờ chị phải làm sao đây? Ý chị là làm sao để chị giải thoát khỏi tình trạng này ấy?"
"Thực ra em nói nữa thì sự thật còn đắng hơn nữa, em cũng chỉ là một đứa overthinking để mà ngẫm ra chứ thật sự em cũng chả phải chuyên gia tư vấn tình yêu tình cảm hay quân sư gì sất. Em cũng chỉ lấy mọi thứ từ chính em thôi à. Cái đáng nói nhất là Nosaka, bây giờ trong lòng ảnh đang gào lên thế nào mới là yêu ấy. Nguyên nhân cũng có phần do hoàn cảnh, cũng có phần do sự trải nghiệm ảnh thiếu khá nhiều thôi"

"Một phần nữa do chị, nữ quàng như chị cảm nắng ảnh do sự phơi nhiễm phải không? Ý em là khi gặp mặt và tiếp xúc với ảnh nhiều ấy, chị tự dưng lo lắng cho ảnh và... Tự dưng chị thích thế thôi". Đến đây Anna có giật mình, tôi biết, cảm giác thúc ép bản thân yêu người này đi nó là như nào, thú thực mối tình cũ của tôi và một bạn nam hồi cấp 3 khiến tôi như đang thấy chính tôi đang khóc lóc vì đống tơ lòng đang bủa vây vậy. Nếu bà hoàng Anna này mà so với Natsumi được thì không tôi dám so Nosaka với tính cách của Endou-san. Nếu nói về tính chủ động thì Endou 1-0 Nosaka. Nó tạo nên cái gọi là chemistry giữa cả hai nên hai bọn họ thành đôi là chuyện bình thường, nếu phơi nhiễm đủ lâu. Và tất nhiên nó cũng phức tạp hơn rồi...

"Còn tại sao em lại nói thế thì em đoán chị nếu bình thường chị đâm đầu vào yêu đương làm gì, em cũng nói thêm là phần nào em cũng từng như thế, mình có cái để mình kiêu hơn đối với người ta thì tội gì không làm" tôi cười tươi rói để xoa dịu không khí căng thẳng và có phần trầm mặc của căn phòng. Và tôi cũng biết cái gương để vuông góc ở cửa ra vào trung thành với tôi hơn mái tóc hồng đang ở bên ngoài nghe trộm... Anna khẽ gật đầu, đúng chứ sao không, tôi cũng có một thời chảnh chó, cũng vênh váo với quả deadly sin Pride không thể nào show ra hơn được nữa, cảm giác tôi như một Nosaka bản nữ luôn, và cũng có một thoáng của Anna khiến những câu từ tôi nói ra nó vô tình đúng với cả hai. Cùng với đấy là chút trải nghiệm yêu đương nữa.

"Còn nữa là có phần nào đấy khuất sau vẻ ngoài của chị em biết chị cũng muốn có một tình yêu lãng mạn, đâu đó mà có một chút chemistry và một chút có qua có lại nữa, tình cảm là từ hai phía mà" tất nhiên tôi thừa biết bà hoàng giả lý trí này có subconscious cuồng nhiệt hơn bên ngoài nhiều. Nhưng cũng phải thừa nhận, nhu cầu khao khát được yêu thương thì ai chả có. Nó không phải đến từ thời đại nào hết, vì tâm lý con người mà, đã ở tầng thứ 3 của tháp Maslow thì có nghĩa là nó cần thiết. Anna bây giờ đã ngừng khóc, nhưng mặt chị đỏ ửng vì tôi như nắm thóp được tim đen, nhưng cũng vội xua đi vì...

"Có phần nào đó hơi trụy lạc hả em?"-Anna hỏi
"Không hề, em nói về tình yêu chứ có phải tình dục đâu, chẳng ai sống mà không cần tình yêu cả. Mình cho đi mình cũng muốn nhận lại chứ. Anna Karenina, bà ấy trùng tên với chị nhỉ, bà ấy cũng mắc kẹt giữa không khí ngột ngạt của thời đại, và cũng khao khát một tình yêu nồng cháy, đấy cũng là nỗi bất hạnh cho đến khi bả phải gieo mình xuống đường ray. Bây giờ đã khác rồi, và việc của chúng ta là..."
"Là gì?"
"Lựa chọn"

Yep, chị có thể lựa chọn theo người con trai chị simp tận đáy lòng và theo sau cái bòng của anh ngót từng đấy năm chỉ mong anh một lần đáp lại, bằng chính tình yêu, chứ không phải tình nghĩa, gần như mũi tên giữa anh và chị là "biết ơn" nhiều hơn. Cũng dễ hiểu thôi, ảnh chưa biết yêu mà...

"Hoặc nếu có thêm thời gian em sẽ đi mua sắm với chị. Ta có thể tâm sự thoải mái hơn cái phòng này" tôi nói và giữ nụ cười với chị. Và tôi biết có thể thôi, nếu chị cũng overthinking có khi phần nào đó cảm xúc đau khổ mãnh liệt này khiến chị hiểu hơn về bản thân mình. Như tôi đã từng...

Tình yêu cũng khiến ta khám phá những điều về bản thân mà chính mình tự thân không thể tìm hiểu tới mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#aillen#ie