Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2. Ngất!?

Từ khi Cậu Ba nhốt em trong đấy, Khoa buổi nào cũng đem cơm lại cho em.Nhưng em không ăn lấy một hột, đã 3 ngày trôi qua rồi, nước em cũng không uống, cơm em cũng không ăn .

Thế Anh :
Thằng Khoa đâu

Thái Minh :
mày dừng có hành tụi nhỏ nữa Thế Anh ơi.

Thanh Tuấn :
Khoa, lên cậu ba biểu kìa con.

Khoa :
dạ cậu kêu con

Thế Anh :
Thằng Bảo có chịu ăn không?

Khoa :
dạ không ạ! Đã 3 ngảy Bảo không chịu ăn gì con đưa hết

Thế Anh :
Mày mở cửa kêu nó ra đây

Trang Anh :
dìu bé nó lên từ từ, nó mệt lắm đấy.

Khoa :
Vâng, cậu mợ đợi con tí

Khoa xuống phòng kho gọi em lên

Khoa :
Bảo... Lên cậu Ba kêu em kìa.

Bảo :
Em không muốn gặp cậu

Khoa :
Nào! Lên cậu biểu đi. Không cậu lại nhốt m trong đây mãi, ra đi

Bảo :
Em nói không là không!

Khoa :
Anh đến chịu mày rồi Bảo ạ

•••••••••••••••••••••••••••••••••••••••

Khoa :
dạ thưa cậu Bảo không lên ạ.

Thế Anh :
Con Diệu thằng Đan đâu? Lôi đầu thằng Bảo ra đây!

Khoa :
// Quỳ xuống nắm tay Cậu Ba // Em nó còn nhỏ.. có gì cậu từ từ nói đừng lôi em ấy, để Bảo tự đi, nó yếu lắm rồi cậu ơi..

Thế Anh :
// hất tay Khoa ra // mày câm!!

Bảo :
Anh đứng lên đi Khoa, cậu tìm tôi có việc gì? // giọng nói yếu ớt//

Thế Anh :
xưng tôi luôn cơ à?

Em không nói gì mà ngã quỵ xuống, có lẽ do em đã kiệt sức quá rồi. Cả ba ngày không ăn không uống mà sao chịu nổi với cậu bé chỉ mới 17 thôi cơ chứ

Trang Anh :
Đan, con gọi thầy lan lại nhanh đi.

Thế Anh :
// Bế em vào phòng của mình//

" * " suy nghĩ

Khoa :
Cậu Ba...

Thế Anh :
Cậu xin lỗi, mọi người ra ngoài đi.

Thế Anh :
* ngốc ạ! Cậu thương con mới nhốt con vào đấy để con không phải làm việc , cậu biết canh với thịt là do con Nhi nấu. Con không cần hành hạ mình vậy đâu. Cậu xin lỗi con nhiều nha.. *

Thanh Tuấn :
dạ cậu ba ơi, thầy lan tới ạ

Thế Anh :
mời vào

thầy lan :
Do cậu đây bị kiệt sức thôi, khi cậu tỉnh nên cho cậu ăn uống nhiều vào nhé.

Khoa :
dạ con cảm ơn thầy

Trang Anh :
ra đưa tiền rồi tiễn thầy về đi Diệu

Thế Anh :
Rồi mọi người ra ngoài, để tôi ở đây với Bảo. Yên tâm tôi không làm gì, Khoa ra ngoài rồi đống cửa lại giúp tôi.

Chán rồi, không viết nữa. Bái bai
@rpt.yunmt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top