Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ai thì chưa biết nhưng mà bây giòe cậu đã tĩnh và chỉ cảm thấy xung quanh tối đen như mực
Đùng có nói mới bị đánh có chút là bị mù nha
Mà...cũng xứng đáng lắm cậu tự trách mình sao lại yếu thế bị đánh có tí tẹo cũng ra bộ dạng này cậu tự trách mình thật nhiều
Cậu hơi hỏn lọn han man chutd vì ko biết mình đang ở đâu
Một lúc sau có một người nào đó bước vào cậu chả biết là nam hay nữ nhưng người đó nới lại tình trạng của cậu mà sau khi nghe giọng thì cậu biết đó là một anh bác sĩ thực tập á nên rảnh ran và được giao nhiệm vụ chăm cậu
Giờ ảnh chả có việc gì nên kể chuyện làm bác sĩ có gì vui cho cậu nghe mà cũng dở khóc dở cười lắm
Ảnh nói cậu nên bỏ kính ra tại dòe hok thấy nên ko đeo cũng được cậu thấy thế mò mò lấy kính bỏ xuống bàn
Ảnh lại nói là giờ ảnh phải đi rồi nên cậu ở một mình nha có lẽ chút nữa sẽ có người nhà đến thăm
Cậu gật gù tỏ vẻ đã hiểu
Anh đi được một lúc cậu nghe tiếng dày cao gót và tiếng của dày bata có lẽ là gia đình nào đó đi thăm bệnh
Cậu ngồi suy nghĩ vẩn vơ nghĩ linh tinh nghĩ xà lơ nghĩ tùm lum tà la từa lưa về tương lai quá khứ hiện tại và tại sao cậu lại bị ghét và...sao lại sinh ra cậu rồi để cậu bị ghét như thế còn nữa có phải cậu phải chết trong mù lòa ko...
Dấu ba chấm đó tượng trưng cho cảm xúc nghẹn ngào chẳng thể diễn tả
Cậu roi vào khoảng không trầm tư vô hạn
Mày là người đánh bảo với mày có học mẹ gì đâu ở lại chăm bảo*như
Tại sao tại phải chăm nó,nó là cái mẹ gì người thì yếu đuối bị bê đê đéo xứng đáng để bổn thiếu gia chăm sóc mà tao đánh thì sao tại nó yếu mà còn ra gió ai mượn nó đỡ chi rồi bị đánh đáng lắm còn mày đừng có hồng tao chăm nhé thằng bê đê*thế anh
Những câu chửi nhục mạ xúc phạm cậu được buôn ra từ miệng của kẻ máu lạnh ko có lương tính như hắn
Anh nhìn kìa*đàn em
Nó khều khều chỉ vào cậu
Hắn chỉ thấy mắt cậu đỏ rực tơ maud mà rưng rưng ngước lên chớp chớp mắt rồi cuối xuống cố che đi những giọt nước mắt yếu đuối đó
Hắn câm nín
Cô thì nghe hắn nói vậy biết ko thể khuyên hắn nên...bỏ đi
Khô...không cần đâu haha...xin lỗi*bảo
Cậu nói rồi dừng một chút lại buôn lời xin lỗi
Tôi ko nên làm phiền cậu*bảo
Anh nên ở lại đi giờ anh giữ mặt cho mình vậy mũi của ba mẹ anh sẽ sao anh muốn bị đồn là ko biết dạy con sao*đàn em
Sau một hồi hắn quyét định ở lại ko phải vì thương hại cậu mà vì sợ bị bàn tán rồi bị ba mẹ cắt thẻ thoi
Hắn ngồi trên giường mặt ko vui mà nhìn cậu
Do cậu ko thể nhìn thấy nên cứ nhìn vào hư ko trông vô tri và vô hồn vãi
À thì cái fic kia chắc lâu lắm tui mới ra chap nha cò cái này thì tui sẽ cố gắng ra nha mong mọi người ủng hộ và hãy bình luận đi flop vãi ò🥺🥺🥺

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top