Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Truyện 9 : Thanh Bảo hay B Rizzle ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làn nước mát buổi tối giúp cậu tỉnh táo hơn rất nhiều sau buổi diễn mệt mỏi , ngước mặt lên vào gương cậu giật mình lùi lại vì trong đấy là một gương mặt y hệt cậu nhưng biểu cảm hoàn toàn khác , người trong gương với ánh mắt sát khí lạnh lùng, cười nhếch mép .

" Chào Thanh Bảo, chúng ta đã được gặp nhau "

" Cậu, cậu là....ai ? "

" Tôi là B Rizzle , tôi mạnh mẽ , dứt khoát nhưng không yếu đuối như cậu "

" Tại sao cậu lại xuất hiện lúc này ? "

" Một tên yếu đuối như cậu chỉ để người khác bắt nạt à ? Tôi xuất hiện chính là để trừng phạt họ "

" Không ! Tôi không cần ! Cậu làm ơn đi dùm tôi đừng xuất hiện "

" Hahahahahahahaa......."

Giọng cười lớn vang lên trong đầu cậu, cậu ôm lấy đầu ngồi khụy xuống bục rửa mặt ... Ánh mắt sợ sệt, hơi thở gấp gáp...

" Bảo, không sao chứ ? Ổn không? "

Hoàng Khoa bước vào.

" Em không sao, sao anh ở đây , em tưởng anh về rồi ? "

" Anh định đi về nhưng thấy xe em vẫn còn dưới bãi nên anh chạy lên tìm xem sao , thì thấy em ở đây "

" Về thôi anh "

_______________________

Hôm nay cậu và Andree Right Hand có chung show diễn tại Water Run 2023, vốn dĩ ngày xưa cậu từng diss hắn nên bản thân cậu nghĩ hắn cũng chả ưa gì cậu. Thật sự cái thời trẻ trâu ai cũng có sai lầm mà, thích thể hiện bản thân nên thời đó cậu gây hiềm khích với rất nhiều người.

Còn bây giờ đã chạm mốc 30 tuổi thì suy nghĩ và hành động của cậu cũng trưởng thành hơn rất nhiều rồi, cũng muốn anh em đồng nghiệp hoà thuận với nhau hơn nên cậu cũng có ý muốn làm lành.

Bản thân cậu chả phải hổ báo như vẻ bề ngoài hay chục năm về trước đâu. Chỉ là vì cậu xuất thân trong một gia đình chẳng mấy hạnh phúc, bố mẹ tan vỡ khi cậu lên mười, chứng kiến từ nhỏ mọi đau khổ mà người bố của cậu mang lại cho gia đình, cậu càng quyết tâm phải gai góc hơn để tự bảo vệ bản thân mình khi ra đời sống một mình.

Đây là show đầu tiên họ đứng cùng sân khấu chục năm cậu diss hắn nên cậu cũng khá là run, không biết cảm xúc của hắn thế nào..... Cậu đến sớm lúc chiều để kiểm tra âm thanh tối diễn và hắn cũng đi cùng giờ với cậu...

" Hello Andree... " - cậu lắp bắp khi thấy hắn vừa đến gần sân khấu.

Hắn chỉ gật đầu nhẹ rồi mắt hướng chỗ khác và quay lưng đi thẳng lên sân khấu.

" Chết rồi, anh ta ghét mình hay sao ấy "  - cậu thầm nghĩ

Hắn kiểm tra âm thanh trước cậu nên tầm 20 phút là xong. Cậu ở phía dưới đứng chờ tới lượt mình, tự trấn an bản thân và thở phào một cái.

Hắn bước xuống mà không thèm nhìn cậu, hắn tiến gần đến phía nhân viên chỉnh âm thanh nói gì đó rồi ra về.

____________________________

Tối đến , hắn có việc đến muộn hơn nên tiết mục của cậu được sắp lên trên. Cậu thoải mái ra diễn phía dưới hàng nghìn khán giả đang hò hét, cầm súng nước mắt tứ tung thật là một buổi diễn tuyệt vời. Có lẽ lúc mà cậu cảm thấy vui nhất chính là lúc được cháy hết mình trên sân khấu, lan toả năng lượng tích cực và những sản phẩm của mình đến với mọi người...

" Cảm ơn tất cả mọi người, hẹn gặp lại mọi người nhá " - cậu vẫy tay chào tạm biệt.

" Cảm ơn rapper Bray về phần trình diễn cực cháy hôm nay, và tiếp theo chắc chắn cũng là một tiết mục mà mọi người cực mong đợi đúng không ạ ? " - MC chương trình

ANDREE, ANDREE, ANDREE ( phía khán giả hô to tên hắn )

" Chào đón rapper Andree Right Hand, vỗ tay và hét thật to nào các bạn ... " - MC giới thiệu xong cũng bước vào trong

Hắn vội chạy lên sân khấu và bắt đầu khuấy động .

Diễn xong cậu ở lại chụp hình cùng fan hâm mộ . Phải nói mọi người rất nhiệt tình và hiểu chuyện, biết cậu vừa diễn xong rất mệt nên cũng xếp hàng trật tự xin chữ kí và chụp ảnh.

Khi diễn xong hắn không ở lại như cậu mà lướt nhanh cùng trợ lí ra xe, trông có vẻ mệt mỏi.

Cậu cũng thắc mắc một chút nhưng rồi thôi vẫn tập trung tương tác với các fan của mình. Bỗng tiếng nhân viên bên phục trang vang lên.

" Bray, ở phía sau mọi người đang chơi đấu súng nước, cậu có vào chơi cùng không? Toàn những anh em nghệ sĩ và các bạn trong ekip thôi "

" Dạ cũng được anh, nhưng nãy em thấy anh Andree về trước có vẻ vội, không ở lại chơi cùng mọi người à ? "

" Ổng hả ? Ổng bị sốt cả buổi chiều, trước diễn tập còn phải truyền nước đó , không có sức mà quẫy cùng tụi mình đâu "

" Sốt sao , hay vì mệt nên anh ấy mới không tương tác với mình, chắc là vậy .... " - cậu thầm nghĩ và cũng hơi vui tí vì biết đâu hắn không ghét cậu như cậu nghĩ

" Đứng đó làm gì , vào trong thôi "

" Anh ra trước đi, em kí xong cho các bạn em vào ngay nhé "

__________________

Bray về nhà với một tâm trạng khá thoải mái, vì vui chơi mệt quá nên về đến nhà tắm xong tóc chưa kịp khô là mắt cậu đã mở hết lên, vùi mình vào chăn mà ngủ một giấc đến sáng ....

Reng... Rengggg. Báo thức vang lên lúc 10:00 am.

Vì bình thường nếu không có việc gì làm hay đêm trước diễn muộn thì cậu vẫn cho phép bản thân ngủ đến trưa, để nạp đầy năng lượng. Dạo gần đây lịch chạy show khá nhiều nên cậu cũng rất chú ý sức khỏe bản thân, ở một mình mà có vấn đề gì là không ai chăm đâu .

Cậu biết nấu ăn, nên thường những ngày nghĩ cậu tranh thủ ra siêu thị mua về ít đồ tự nấu nướng, tự thưởng thức, điều này khiến cậu cảm thấy an tâm hơn khi ăn vì có lần cậu đi diễn , phải ăn đồ ăn nhanh ở ngoài mà bụng khó chịu, phải nôn thóc nôn tháo đến xanh mặt, cậu sợ đến già.

Bản thân thích hướng nội, tâm hồn cũng khá trẻ con, chỉ là cuộc sống không cho phép nên cậu phải mạnh mẽ theo cách riêng của mình... Nếu có ai đó cho cậu cảm giác an toàn thì con người thật trong cậu lạc yếu đuối sẽ bọc phát ra ngay.

Buổi chiều nhàn nhạt của cậu diễn ra khá suôn sẻ, hoàng hôn buông xuống, dòng người chạy xe tấp nập, người thì vừa tan làm, người thì chuẩn bị đi làm, người thì xúng xính áo quần đẹp để xuống phố, tiếng còi xe vang lên từng hồi, hơi ồn một xíu nhưng khung cảnh bình yên đến lạ thường.

_________________________

Rengggg... Reng... Tiếng điện thoại của cậu vang lên... Mơ hồ cậu chụp lấy điện thoại với giọng ngái ngủ...

" Alo ai vậy "

[ Giờ này còn ngủ nữa ông tướng ? ]

" Anh hai hả ? Còn sớm mà gọi người ta gì vậy ? "

[ 7:00 sáng rồi chú em ạ , sớm gì nữa ]

" Vậy không sớm thì anh gọi em có gì không đấy ? "

[ Cãi với mày tao quên luôn, Rap Việt mời em tham gia làm HLV em đã đồng ý chưa? ]

" Hôm trước em thấy có mail, quản lí của em cũng ok nên em đồng ý rồi "

[ Chẳng có gì quan trọng nếu như người tham gia cùng không phải là Andree ]

" Cái gì , anh nói Andree cũng tham gia à ? "

Cậu bật ngồi dậy, tỉnh ngủ hẳn hơn lúc nãy.

[ Ừ mày không biết gì à ? ]

" Không, em thấy có lịch họp vào ngày mai để mai xem thế nào "

........... Tắt máy cậu xoa xoa đầu mình..

" Ôi trời sao mà có duyên đến lạ thế nhở ? Xưa thì không gặp ! Bây giờ gặp suốt, đợt này quay khá dài tận 3 tháng chả biết gặp nhau sẽ ra sao "

__________________________

Buổi họp RV mùa 3.....

" Em xin chào mọi người "

Cậu lễ phép chào xong kéo ghế ngồi cạnh anh hai Karik.

" Em út tới rồi , chắc em cũng biết mọi người ở đây rồi đúng không? " - một chị trong ekip lên tiếng .

" BGK sẽ là Karik , Suboi, Justatee , còn HLV sẽ là Big Daddy, Andree, anh Thái VG và em " - chị nói tiếp

" Coi bộ chuyến này thú vị à nha " - Tee lên tiếng cười gian

" Andree bạn thân Bray mà " - Big cũng kịp quăng miếng xong thì cả đám phá cười

" Nè bậy gì đó mấy ông " - Andree ngồi im nãy giờ mới mở lời

" Có đâu Su thấy hợp mà , mọi người chắc chắn cũng sẽ hợp tác vui vẻ để tạo nên một mùa RV hoàn hảo và yêu thương đúng không nè " - Suboi

" Đúng rồi " - anh Thái giơ tay kí hiệu like

" Em còn nhiều cái chưa rõ nên mong các anh chị giúp đỡ thêm ạ " - Bray cười gượng

" Được rồi mọi người cứ thoải mái, chúng ta bắt đầu họp thôi " - Karik.

____________________

Họp xong Bray bước vào phòng rửa mặt thì gặp Andree ngay ở trong đó , cậu đứng cạnh thấy hắn đang xả nước rửa tay xong có vẻ thấy hắn định giơ tay lên lấy khăn giấy bên trên thì hộp khăn nó lại nằm ngay chỗ Bray đứng thế là như phản xạ hắn rụt tay của mình lại. Cậu để ý thấy nên nhanh tay rút vài miếng khăn giấy chìa ra trước mặt hắn.

" Cảm ơn cậu " - Andree nhận rồi nói giọng trầm nhẹ nhàng

" Anh.... Anh không ghét em chứ ? "

" Không ghét, cũng không thích . Có gì sao ? " - hắn vẫn để vẻ lạnh lùng vốn có gương mặt không hề giãn ra .

" Không ạ " .

Hắn nghe cậu trả lời xong cũng nhanh chóng bước ra ngoài . Cậu cúi xuống rửa mặt rồi nhìn vào gương cẩn thận lai nước trên gương mặt mình.

" Thật ngu ngốc " - một người y đúc cậu lại xuất hiện trong gương, đúng vậy đó là B Rizzle

" Sao lại xuất hiện nửa rồi "

" Tôi xuất hiện mỗi lần cậu ngu ngốc và tự suy nghĩ lung tung đó " - B Rizzle

" Tôi ngu ngốc bao giờ? "

" Cái tên Andree ghét cậu, cực kì ghét cậu vậy mà cậu không nhận ra à ? " - B Rizzle

" Cậu đừng có cố ý làm tôi kích động "

" Con người cậu sao dễ tin người quá vậy, tôi muốn cậu trở nên mạnh mẽ hơn như ngày xưa kìa, chứ không phải một thằng ngu ngốc chỉ biết suy nghĩ lung tung ! Từ bao giờ cậu trở nên như vậy hả ? " - B Rizzle

" Tôi muốn là con người của tôi , tôi tự biết mình phải làm gì cậu không cần phải dạy "

" Được, tôi sẽ chứng minh cho cậu thấy con người của cậu ngu ngốc đến mức nào , cậu không làm được thì để tôi thay thế " - B Rizzle

" Đi đi , đi đi " - Bray tạt nước mạnh lên chiếc gương đối diện, người trong gương với ánh mắt đỏ rực , nụ cười man rợ từ từ biến mất.

________ Sao cứ phải xuất hiện thế này , B Rizzle ? ______

__________________________

Rap Việt đã đi được một nửa hành trình khá suôn sẻ, mọi việc diễn ra rất bình thường, cách họ tương tác cũng thoải mái như tiêu chí ban đầu là vì xây dựng một cộng đồng vui vẻ, tích cực.

" Mọi người biết hôm nay là ngày gì không? " - Tee kéo mọi người lại thì thầm

" Ngày gì hot à Tee " - Karik

" Su nhớ rồi hôm nay là sinh nhật anh Andree " - Suboi

" Anh không biết " - anh Thái

" Su nói đúng đó mọi người " - Big

" Nghe nói bạn gái ổng vừa đến định tạo sinh nhất bất ngờ đó, chị nhân viên vừa bảo thế " - Tee

" Bạn gái ổng là Minh Tú đó hả ? Từng nghe nói vài lần , cô ấy cũng rất xinh đẹp " - Suboi

" Đúng đó, hai người họ quen nhau từ thời ổng còn học bên Canada kìa , sau này về Việt Nam mới công khai yêu nhau. " - Big

.......... Bray nãy giờ đứng một góc gần đó nghe hết cuộc nói chuyện... Cậu chỉ biết im lặng không biết phải hưởng ứng theo thế nào ....

___________________________

" Nghĩ giải lao thôi, mọi người tranh thủ ăn uống, 30 phút sau trở lại tiếp tục quay tập tiếp theo nha " - MC lên tiếng

Phụttttt..... Đèn bỗng vụt tắt....

Trong lúc mọi người vẫn còn ngơ ngác tìm điện thoại để bật flash soi đèn thì....

" HAPPY BIRTHDAY TO YOU...
   HAPPY BIRTHDAY TO YOU....
   HAPPY BIRTHDAY, HAPPY       BIRTHDAY,
HAPPY BIRTHDAY TO YOU  ..... "

" Chúc mừng sinh nhật anh "

Minh Tú bước gần đến Andree với chiếc bánh kem trên tay.

" Chúc mừng sinh nhật anh Andree " - mọi người đồng thanh vỗ tay.

Hắn đón nhận chiếc bánh trên tay cô.

" Anh ước đi Andree " - Tee

" Đúng rồi ước xong thổi nến đi " - Suboi

.............

Hắn nhắm mắt ước và thổi nến sau đó.

" Cảm ơn em đã đến chúc mừng anh, Andree cũng cảm ơn tất cả mọi người nhiều nhé ! "

Bray nãy giờ cũng có hát cũng có vỗ tay nhưng khi thấy họ thân mật như vậy trong lòng cũng có chút khó chịu.

_____________________________

Xong việc Bray bước lên tầng 2 hóng làn gió mát cho tỉnh táo, để chuẩn bị tinh thần cho tập quay tiếp theo thì gặp Minh Tú đang đứng trên đấy nghe điện thoại có vẻ lén lút.

" Em đang ở chỗ quay xíu em về gọi lại anh nha "

.........

" Em biết rồi, em chỉ yêu mình anh thôi mà , tên này em sẽ sớm đá hắn thôi "

........

" Tắt máy đi để người khác nghe thấy thì không hay "

Cô vội tắt máy, khẽ quay đầu lại gặp Bray đang đứng nhìn phía sau thì giật mình làm rơi cả điện thoại....

" Cậu.... Cậu đứng đây bao giờ . "

" Tôi lên đây nãy giờ, sao đấy ? "

" Vậy cậu có nghe...nghe tôi nói chuyện điện thoại không ? "

" Vô tình tôi đã nghe hết khi vừa mới lên, cô phản bội anh Andree sao ? "

" Phản bội...cái...cái gì... Cậu nói linh tinh " - ánh mắt cô bắt đầu né tránh, giọng nói trở nên lắp bắp hơn bình thường.

" Cô đừng giả vờ nữa, tôi sẽ đưa đoạn ghi âm này cho mọi người để biết rõ hơn về cô "

" Cậu không được "

Khi Bray chuẩn bị quay đi, Minh Tú vội chạy lại giằng co với cậu để giành lấy chiếc điện thoại có đoạn ghi âm kia... Sức cô cũng rất mạnh nên trong lúc giằng co hai người cùng ngã xuống cạnh lan can cầu thang chiếc điện thoại bị một lực hất văng mạnh xuống phía dưới...

" Chắc là hư rồi, cậu buông tôi ra "

Minh Tú cười đểu . Lúc này ánh mắt Bray đỏ rực lên đằng đằng sát khí nhìn thẳng vào cô , khoé miệng cong lên, bàn tay thô bạo đẩy mạnh cô ra phía trước. Mất đà Minh Tú ngã xuống bật thang lăn vài vòng rồi bất tỉnh , phía dưới đầu chảy ra một dòng nước màu đỏ thẩm đến đặc sệt...

" Cái giá phải trả khi dám động đến B RIZZLE " - Bray nhìn cô không cảm xúc

Nghe tiếng động mạnh mọi người vội chạy có cả Andree vì khi nãy hắn đi tìm cô thì nhân viên trong ekip bảo là vừa thấy cô lên đây. Đập vào mắt hắn là hình ảnh cô nằm bất động dưới vũng máu chảy không ngừng vì vết thương trên đầu. Còn phía trên là Bray đang đứng nhìn xuống với gương mặt không chút biểu cảm nào cả.

" CẬU LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ ? " - hắn quát lớn tiếng

" Thôi đưa Minh Tú đi viện đi Andree " - Suboi lên tiếng

" Để tôi ra lấy xe " - Big vội chạy xuống

Hắn bế cô trên tay, ánh mắt liếc mạnh về phía cậu khiến những người ở đó lạnh cả sống lưng.

" CÔ ẤY CÓ CHUYỆN GÌ TÔI SẼ KHÔNG THA CHO CẬU, NGHE RÕ CHƯA? "

Andree nói từng lời trong sự tức giận của mình. Karik và Suboi ở lại thấy biểu hiện Bray có gì đó không đúng liền chạy lên phía cậu đang đứng.

" Bray em sao vậy, sao nãy giờ không lên tiếng gì cả ? " - Suboi

" Em giải thích cho anh chị nghe xem chuyện gì vừa xảy ra ? " - Karik nóng lòng

" Không có chuyện gì để giải thích "

Bray không thèm nhìn bọn họ, cứ thế mà đi thẳng xuống phía dưới, Suboi và Karik thấy điều gì đó rất lạ, bình thường cậu đâu có vô tâm như thế với mọi người, lúc mọi người gọi cậu đều vâng vâng, dạ dạ , hành xử hôm nay rất khác thường. Hai người vội đi theo sau cậu, vừa xuống phía dưới thì mọi người đang bàn tán về sự việc khi nãy ồn ào , thấy cậu đến thì mọi người cũng ngưng lại.

Bỗng Bray giật mình một cái, ánh mắt đã dịu hơn bình thường, đầu óc trống rỗng, mơ hồ , ánh nhìn trở nên mờ nhạt, xung quanh bắt đầu chìm trong bóng tối , cậu không chịu được mà ngã xuống ngất lịm.

" Bray, sao vậy ? " - Karik vội chạy đến

" Mọi người gọi dùm xe đưa em ấy đến bệnh viện đi " - Suboi hoảng hốt

Cả hội trường nháo nhào vì hai sự việc diễn ra vừa rồi, nhanh chóng gọi xe và đưa cậu đến bệnh viện.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top