Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cuộc sống thường ngày của ANEMO và nàng quản lý (Phần 2-R18)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mèo NeOn
#ANEMOxLumine
#Aelumi #Kazulumi #Xiaolumi #Venlumi #Heilumi
Tag: Lumine no harem, Idol AU, incest, R18, 6P, . . . cân nhắc trước khi đọc!!!

----------

Nhóm nhạc nam thần tượng ANEMO đã ra mắt được 5 năm, ở thời điểm hiện tại, họ trở thành nhóm nhạc nổi tiếng và được săn đón nhất ở Teyvat.

Nhóm của họ gồm bốn chàng trai đầy tài năng và nhiệt huyết, nhưng ít ai biết rằng, vốn dĩ nhóm có năm người, nhưng năm đó do sự cố gia đình, rốt cuộc chỉ debut bốn người, thành viên thứ năm kia đã phải ra nước ngoài, cho tới một ngày nọ của năm năm sau, anh đột nhiên thông báo với mọi người mình sẽ trở lại.

Và bằng một cách thần kỳ nào đó (nếu không muốn nói là do đã dùng thủ đoạn riêng), anh ta sẽ ra mắt với tư cách thành viên thứ năm của ANEMO, trở về vị trí vốn có của mình. Anh ta tên là Heizou.

Trên danh nghĩa, không ai trong ANEMO phản đối cả, vì đó là vị trí mà Heizou đáng lẽ nên ở từ năm năm trước. Nếu không phải vì gia đình ngăn cản, Heizou hiện tại cũng đã hoạt động với họ từ năm năm trước.

Nhưng chỉ có họ mới biết, khoảnh khắc anh ta trở về, họ cảm thấy bản thân bị đe dọa như thế nào.

ANEMO có một bí mật, một bí mật mà chỉ cần lộ ra, mọi công sức xây dựng sự nghiệp từ trước của họ đến nay đều sẽ tan thành cát bụi.

- Cái gì? Heizou sẽ trở về?

Aether đập tay xuống bàn sau khi nghe Kazuha thông báo cho cả bọn tin vừa rồi. Không khí trên bàn ăn lập tức rơi vào căng thẳng.

- Phải. – Kazuha gật đầu, ngồi xuống bàn ăn với vẻ mặt trầm tư – Vừa nãy đi ngang vô tình nghe được cuộc điện thoại của Lumine với bên công ty, nội dung đại khái là về việc Heizou trở lại với tư cách là thành viên thứ năm của chúng ta.

- Vậy . . . – Venti hơi cắn môi, nhìn Kazuha đầy lo lắng – Biểu hiện của Lumine lúc đó trông như thế nào?

- Có ngạc nhiên, nhưng phần nhiều là vui mừng.

Kazuha thở dài đáp. Cả đám lại rơi vào im lặng.

Vì sao họ lại căng thẳng ư?

Thực chất họ không quan tâm lắm việc Heizou trở về để giành lại vị trí trong nhóm, vì từ khi họ còn là thực tập sinh, vốn dĩ đã được định sẵn sẽ debut với tư cách nhóm nhạc rồi. Hơn nữa, Heizou cũng được xem như bạn từ nhỏ của họ, do sau này gia đình chuyển đi xa nên không thể gặp nhau nữa, tiếp đến thì đột nhiên xuất hiện với tư cách thực tập sinh chung khóa với họ, tiếp đến nữa lại vì gia đình mà bỏ dở việc debut, bay ra nước ngoài.

Họ cũng chẳng để tâm việc danh tiếng và thành quả năm năm nay họ cất công xây dựng xong lại có kẻ nhảy vào hưởng ké hay không.

Tuy nhiên, nếu xét về mặt tình cảm cá nhân thì lại khác.

Tình địch của bọn họ trở về rồi!

ANEMO có một bí mật, chính là mối quan hệ giữa cả bốn thành viên và quản lý của mình – Lumine.

Hiện tại bọn họ là người yêu của nhau, quan hệ này được xác lập sau khi debut, nên Heizou dĩ nhiên không hề hay biết. Nếu Heizou trở về và hoạt động chung với họ, với trực giác nhạy bén của anh ta, khả năng bị phát hiện thật sự rất cao.

Hơn nữa, Heizou lại chính là tình đầu của Lumine – chỉ mỗi lý do này thôi cũng đủ để cả bốn người họ cảm thấy bị đe dọa rồi.

Ngày đón Heizou ở sân bay, cả bốn tên đều phải giữ bộ dạng tươi roi rói. Các fan ở hiện trường để xem idol đón thành viên kia, ai cũng bảo các thành viên ANEMO thật tuyệt vời, không hề tỏ thái độ với người mới, nhưng chỉ có họ mới biết nội tâm mỗi đứa đang gào thét như thế nào.

- Lumine!

Heizou buông chiếc vali cho người trợ lý phía sau cầm, bản thân lao tới ôm chầm lấy Lumine với nụ cười tươi phơi phới.

- Lâu quá không gặp, em vẫn khỏe chứ!

Lumine cũng ôm lấy Heizou, vui vẻ đáp lời.

- Em vẫn khỏe, anh dạo này sao rồi? Đã thu xếp mọi thứ ổn thỏa chưa?

- Ổn cả rồi, may mà nhờ có em luôn động viên anh đó.

Vừa nói, tay Heizou vừa nâng lên, siết trọn lấy vòng eo bé nhỏ của cô, mắt lại đánh về phía trước đầy khiêu khích, nơi bốn người bạn trong ANEMO đang nhìn chằm chằm mình như thể sắp ăn tươi nuốt sống mình đến nơi.

- Tên khốn đó! - Aether nghiến răng.

- Aether, Xiao, bình tĩnh. – Kazuha trấn an hai tên có vẻ như sắp lao lên đánh người kia, Venti vỗ vai Aether.

- Chẳng phải lúc này chúc ta nên đến và trao cho cậu ta một cái ôm đầy tình thương mến thương của những người đồng đội lâu ngày gặp lại hay sao?

- Ồ, cậu nói phải. – Aether mỉm cười dù cả gương mặt đã tối sầm – Phải tình thương mến thương chứ nhỉ?

Nói đoạn, cả đám bẻ tay răng rắc đi tới.

- Chào Heizou, lâu quá không gặp.

Aether lên tiếng, đưa tay tới trước mặt Heizou. Heizou biết, anh ta cố ý làm vậy để anh buông Lumine ra và bắt tay với anh ta, nếu không chắc chắn sẽ bị fan đàm tiếu anh thiếu tôn trọng người khác. Heizou mỉm cười, tay trái ôm lấy eo Lumine kéo sang bên cạnh mình, vẫn không hề có ý buông cô ra trong khi tay còn lại bắt tay với Aether.

- Lâu không gặp, vẻ mặt anh vẫn thú vị như mọi khi đó anh trai.

- Đừng gọi tôi là anh trai! – Đầu Aether nổi đầy gân xanh, gằn giọng nói, nhưng sau đó lại chuyển sang âm thanh rất vui tươi mà bảo – Chúng ta là đồng đội của nhau mà.

Rõ ràng câu sau là cố ý nói lớn cho mọi người nghe. Trong lúc đó, Kazuha đã đi đến bên trái Heizou, nơi cậu ta đang giữ khư khư Lumine, tách cả hai ra. Xiao cùng Venti cũng đã có mặt, bao thành một vòng tròn khoác vai nhau, giống như cách cả bọn hay dùng cổ vũ tinh thần nhau trước khi lên diễn.

- Đúng thế, chúng ta mãi mãi là đồng đội. – Venti cười mỉm chi.

- Mừng cậu trở về. – Xiao nói, giọng chẳng chút cảm xúc.

- Chúng tôi rất vui vì cậu đã trở lại, từ giờ chúng ta có thể tiếp tục ước mơ cùng nhau rồi. – Kazuha luồn tay qua cánh tay Heizou đang nắm tay Lumine để khoác vai anh ta, đồng thời ép anh ta phải buông tay Lumine ra.

Ngoài mặt, bọn họ quả thật đang làm những nghĩa cử cao đẹp của những người đồng đội lâu ngày gặp lại, thực chất chính là cố tình tách Heizou ra khỏi Lumine, không để cậu ta tiếp cận công chúa của họ.

- Năm năm rồi, vậy mà các cậu chẳng hề thay đổi chút nào nhỉ?

Heizou đành phải phối hợp với họ, nhưng trên trán cũng đã nổi gân.

- Cậu cũng vậy. – Venti cười đáp.

Ý nghĩa của cuộc trò chuyện này, chỉ có năm người bọn họ hiểu.

- Vậy, đến giờ vẫn chưa ai thắng sao?

Tới rồi, câu hỏi nan giải nhất!

Năm đó lúc Heizou rời đi, cả đám vẫn tranh nhau sứt đầu mẻ trán vị trí bên cạnh Lumine. Thật ra là tranh với Heizou, vì chẳng hiểu sao lúc Heizou trở về làm thực tập sinh cùng bọn họ, Lumine đột nhiên quan tâm cậu ta rất nhiều. Mãi đến khi Heizou đột ngột từ bỏ debut để ra nước ngoài, Lumine cũng buồn bã rất lâu, nên cả đám ngầm cho rằng Lumine đã phải lòng cậu ta.

Sau khi debut, cả đám cùng Lumine xác định quan hệ, mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng Lumine không kể về chuyện của Heizou, nên bọn họ cũng không dám hỏi Lumine rốt cuộc đối với Heizou có ý gì.

Giờ anh ta đột nhiên trở lại, họ bị buộc phải đối mặt với chuyện bí mật quan hệ của cả đám với Lumine nên giấu nhẹm đi hay là kể trước cho Heizou nghe.

Thành thật mà nói, bọn họ không muốn kể, bởi nếu kể, tên Heizou ranh ma này chắc chắn hoặc sẽ lấy việc phơi bày bí mật này để uy hiếp họ, hoặc sẽ đòi chia sẻ Lumine với cả hắn.

Mà dù là đáp án nào, bọn họ cũng không thích.

- Hmn~ Ậm ừ như vậy, xem ra đáp án có vẻ đơn giản hơn tôi nghĩ.

Heizou bí hiểm mỉm cười, tách khỏi họ, lùi lại để cầm hành lý của mình, cố ý bước đến cạnh Lumine.

- Lâu rồi không về nước, không biết đường xá có thay đổi gì không, nên Lumine có thể dẫn đường cho anh được chứ?

- Dĩ nhiên rồi!

Lumine hiểu được cuộc đấu tranh ngầm giữa năm người bọn họ, nhưng lại không biết làm cách nào để ngăn chặn, dù sao họ cũng đang ở trước mặt rất nhiều người, nên đành phớt lờ vấn đề ấy đi, vui vẻ dẫn đường cho Heizou về nhà của năm người bọn họ.

Vốn dĩ căn hộ họ đang ở là nơi họ dùng tiền kiếm được để mua, hiện tại vì đề nghị của công ty về việc quảng bá hình ảnh, đành phải để Heizou vào ở chung.

Heizou cũng muốn trả tiền nhà để đỡ áy náy với họ, nhưng Lumine nhất quyết không muốn nhận tiền, cả đám cũng không có ý kiến, dù gì việc cậu ta ở free hay không không quan trọng, quan trọng là họ sẽ phải nhìn thấy cậu ta thả thính Lumine ở khắp mọi nơi cơ!

Chuyện này không thể chấp nhận được!

Chưa kể, nếu Heizou ở đây, bọn họ sẽ khó để "hành sự" hơn . . .

Trong lúc cả đám vẫn đang băn khoăn về đối sách với Heizou, buổi diễn đầu tiên ra mắt thành viên mới đã diễn ra viên mãn.

Không thể phủ nhận trên phương diện công việc, Heizou vẫn luôn rất hoàn hảo, bọn họ dĩ nhiên không có gì để chê cả. Nhưng trong cả tháng tập cùng Heizou để chuẩn bị cho buổi diễn, cả đám không thân mật được với Lumine mấy lần, chính điều này khiến ai nấy đều bức bối muốn chết.

Hơn nữa, vừa không được thân mật, còn vừa phải xem tên khốn Heizou đó giở trò tán tỉnh Lumine nữa chứ!

Cả đám tự nhủ với nhau thật sự không ổn rồi, bọn họ phải bàn đối sách ngay lập tức.

Đầu tiên là giao ra luật không được tự tiện động chạm vào Lumine.

Aether là trưởng nhóm, giao ra luật, dĩ nhiên không ai phản bác, Heizou cũng rất vui vẻ tuân theo. Cả bọn từ đó cũng bớt được một mối lo.

Nhưng cái luật đó nhanh chóng mất tác dụng.

Hôm nọ khi cả bọn đang trong giờ giải lao sau khi tập bài xong, Lumine mang nước tới, Aether vừa cảm ơn cô, vừa hôn lên trán cô một cái. Ngay buổi tập kế tiếp, Lumine vẫn mang nước lên như thường lệ, Heizou nhanh nhảu đi đến lấy nước từ cô, sau đấy cũng hôn lên trán cô một cái, lông cả đám con trai ở đó đều lập tức dựng lên, nhưng không ai dám ho he trước mặt Lumine cả.

- Chẳng phải trước đây đã đặt ra luật không được tự tiện động chạm vào Lumine hay sao? – Aether nghiến răng ken két, túm lấy vai Heizou ngay khi cậu ta đi lại gần mình.

- Chẳng phải anh là đứa phá luật đầu tiên sao, a.n.h t.r.a.i? Hôm qua ai đã tự tiện hôn Lumine ngay trước mặt cả đám vậy nhỉ?

Heizou cũng chẳng dễ ăn hiếp, vừa cười vừa đáp trả Aether, Aether hơi cứng họng, nhưng vẫn cố phản bác.

- Tôi là anh trai con bé, tôi có quyền!

- Hừ, giảo biện!

Kazuha, Venti và Xiao chỉ biết ôm đầu thở dài.

Đối sách giao luật bất thành do đứa giao luật vi phạm đầu tiên.

Trong lúc cả đám vẫn đang phân vân về việc nên làm thế nào cho phải thì một sự kiện bất ngờ xảy tới, khiến cục diện xoay chuyển theo hướng mà cả bọn, đặc biệt là Lumine, chưa bao giờ nghĩ đến.

Lumine luôn cảm thấy may mắn khi có những người bạn thuở nhỏ ở bên cạnh mình. Nhưng từ sau năm 18 tuổi, hầu hết thời gian, cô cảm thấy "tệ" theo nhiều kiểu.

Họ phân lịch ở cạnh cô theo các ngày trong tuần.

Thành thật mà nói thì chuyện này nghe vừa đáng yêu, vừa có chút độc chiếm, nhưng cô vẫn cảm thấy nó ám muội nếu nhìn theo cách khác.

Cô không muốn nhớ tới lần đầu tiên của mình mất theo cách nào, nhưng lại không thể quên được. Khi mà bốn người bọn họ, phải, cả bốn tên, sau sinh nhật của cô, như thể chực chờ cô đủ 18 tuổi, và bọn họ lên kế hoạch để làm tất cả những gì họ muốn với cô.

Lúc đó, cô đã nghĩ bọn con trai thật đáng sợ.

Nhưng cô vẫn bị dụ vào tròng.

Nghĩ đến đây, Lumine chỉ biết thở dài. Phải, cô là cái đồ thiếu nghị lực, cô biết mà.

Một tuần của cô được chia ra như thế này: Thứ hai ở cạnh Aether, thứ ba là Venti, thứ tư Kazuha, thứ năm với Xiao, thứ sáu và thứ bảy sẽ ở cùng cả bốn người họ, và chủ nhật là ngày mà cô được nghỉ ngơi.

À, cô biết tỏng đám kia gọi chủ nhật là ngày ăn chay đấy.

Cũng không phải là ngày nào họ cũng làm "chuyện đó", lịch trình bận rộn và nhiều thứ khác sẽ khiến họ phân tâm hoặc không có thời gian, hoặc đôi khi họ chỉ đơn giản cảm thấy ở cạnh nhau là đủ.

Thứ hai, cô thuộc về Aether.

Thành thật mà nói thì nếu không kể đến sở thích tình dục, Aether là người mà cô luôn dựa dẫm vào. Gắn kết với anh khiến cô có cảm giác rất tuyệt, như thể họ đã luôn thuộc về nhau theo cách này.

Ngoại trừ việc anh có sở thích nếm cô. Từng tấc da thịt, không bỏ sót một mili nào, anh nếm cô như thể cô là món ăn ngon nhất trên đời.

Lumine thề là cô luôn kiệt sức trước cả khi anh trai vào trong cô, bởi vì anh toàn treo cô lơ lửng trên không trung, đây là một sự tra tấn, cho đến khi cô không chịu nổi nữa và cầu xin anh, mặc dù hầu hết những lời cầu xin của cô đều bị phớt lờ.

Anh cũng khá mạnh bạo mỗi khi cô gọi anh là anh trai, vì nó nghe tội lỗi và kích thích theo một cách nào đó chăng?

Thứ ba cô ở cùng với Venti.

Anh chàng nghiện rượu này có biệt danh là nhà thơ say xỉn. Mặc dù khi làm chuyện đó, mùi rượu kích thích họ theo một cách khiến Lumine luôn cảm thấy mới lạ.

Venti là một tên M, anh ta thích cô thống trị anh, theo nhiều cách khác nhau, mặc dù thường ngày anh luôn là người trêu chọc cô.

Lumine là người kiểm soát số rượu anh được uống trong tuần. Để uống được một chai rượu, Venti luôn bày rất nhiều trò, nhưng hầu hết không thành và anh cuối cùng được Lumine phạt. Rốt cuộc cô chẳng biết là anh vì muốn uống rượu hay là vì muốn được phạt nữa.

Cô khá thích nhìn Venti khổ sở - dưới chân cô, dưới thân cô, dưới bộ dạng lúc anh van nài cô. Vẻ mặt của anh khi đó khiến cô thỏa mãn lạ kỳ.

Tuy nhiên vào một số thời điểm, anh luôn là người dụ dỗ khiến cô muốn bắt nạt anh. Rốt cuộc thì mối quan hệ về tình dục của họ có thể xem là rắc rối nhất trong cả bọn.

Kazuha sẽ ở với cô vào thứ tư.

Đôi lúc, Lumine có hơi sợ hãi khi đến thứ tư. Bởi vì trái ngược với Venti, Kazuha là S.

Anh thích trói cô vào đầu giường, dùng xích buộc cô lại, hoặc ép buộc cô phơi bày trước anh, khiến cô phải khóc thét hoặc van cầu anh.

Có thể bình thường Kazuha trông khá hòa nhã và dịu dàng, nhưng khi trên giường lại như biến thành một người khác, không, nói đúng hơn là bộc lộ bản chất của anh.

Mạnh mẽ, thú tính, đầy cưỡng chế.

Nếu Aether chỉ toàn treo cô lơ lửng thì Kazuha là người khiến cô biết thế nào là hơn cả đủ. Thậm chí khi cô kiệt sức thì anh vẫn không buông tha cho cô. Vào những ngày anh bị áp lực, hoặc đơn giản là ghen tuông, Lumine sẽ biết thế nào là cột sống không bao giờ ổn.

Quan trọng nhất là, chết tiệt, cô cũng thích bị anh cưỡng chế! Vẻ mặt của Kazuha khi thỏa mãn luôn làm cô rùng mình, và bất giác muốn chiều chuộng theo sở thích của anh chỉ đơn giản là để nhìn thấy khuôn mặt đó.

Cô hay cảm thán rằng mình có phải là quá đa năng hay không, lật trên lật dưới đều được.

Kazuha và Venti khá thường trêu ghẹo cô ở nơi công cộng. Thậm chí Venti đã từng dụ dỗ cô ngoài sofa để chọc tức những người khác vì hôm đó không phải ngày của họ và buộc Aether phải giao ra luật không được làm ở bên ngoài, trước mặt bất kỳ ai trong bọn họ vào ngày riêng của mình, nếu không Aether sẽ dùng bím tóc thắt họ đến chết!

Lumine là của Xiao vào thứ năm.

Trên thực tế, Xiao là mẫu bạn trai tuyệt vời trong chuyện ân ái.

Anh lúc nào cũng quan tâm đến cảm nhận của cô, làm chuyện đó với anh khiến cô cảm giác mình được cưng chiều hết mực, và cô cũng muốn cưng chiều anh nữa.

Xiao rất hay ngại, nhưng một khi anh làm cùng cô, đôi lúc sẽ táo bạo một cách bất ngờ, chỉ là không bao giờ đi quá giới hạn nếu cô bảo rằng cô không thoải mái.

Khá trái ngược với sự độc mồm hay vẻ ngoài bén nhọn, Xiao ôn hòa hơn khi ở bên cô, còn hay tìm cách để khiến cô vui vẻ. Chung quy thì ở cùng Xiao vào thứ năm là nguồn an ủi của cô, cô rất vui vì cách sắp xếp này ở giữa thứ tư và thứ sáu, bảy.

Bởi vì sau thứ tư bị Kazuha hành hạ, thứ sáu, bảy cũng là hai ngày khá kinh hoàng.

Bốn người họ vờn cô ở khắp nơi, nếu ngay trong kỳ nghỉ hoặc lúc cả bốn người rảnh rỗi thì Lumine thậm chí đừng mong sẽ được yên ổn.

Chủ nhật bình an của cô đôi lúc cũng sẽ bị làm phiền. Tên nào tên nấy đều rất yên phận, chỉ dừng lại ở mức hôn, tuy nhiên, họ rất biết cách để dụ cô vào tròng, và cô biết rằng dù là chủ nhật thì cũng đừng nên buông lỏng cảnh giác.

Bởi bốn con sói này biết chắc rằng cô chẳng thể từ chối bọn họ.

Từ khi Heizou trở về, vì giữ kín mối quan hệ của cả bọn, cô ít thân mật với họ hơn. Dù bình thường cô hay rủa họ mỗi khi cả đám khiến cô quá sức, nhưng thành thật mà nói, cả tháng này không chạm vào nhau khiến cô có hơi . . . ừm . . . cô đơn . . .

Nhưng rồi một ngày chủ nhật đẹp trời nọ, cả bọn có một buổi chụp ảnh ở bãi biển tư nhân của nhà Kazuha, hôm đó đã diễn ra một sự kiện thay đổi mọi thứ.

Vì tính chất công việc, Lumine không hề có ý định mặc áo tắm, nhưng sau khi thợ ảnh nài nỉ cô vì anh ta cần mẫu nữ, Lumine rốt cuộc cũng phải thỏa hiệp.

Không phải lần đầu tiên cả đám thấy Lumine mặc áo tắm, nhưng cô là ai chứ? Nữ thần của họ nếu chỉ nhìn một lần thì chưa bao giờ là đủ đâu.

Trong khoảnh khắc Lumine bước ra với bộ đồ tắm màu trắng viền xanh, chỉ được giữ lại bằng những sợi dây lỏng lẻo tưởng chừng bất cứ lúc nào cũng có thể tuột kia, trong đầu đám ANEMO đã nảy số ngay lập tức.

"Quỷ tha ma bắt tên nào ở lục địa Teyvat này đã nghĩ rằng đồ bơi của phụ nữ nên được làm từ những miếng vải tam giác bé xíu và những sợi dây đi!"

Dù vô tình hay cố ý thì ánh mắt của mấy tên staff và những nhân viên khác đang nhìn chằm chằm vào cô cũng thu hết vào rada của bọn họ.

- Steven này, em nghĩ . . .

Aether vừa định lên tiếng với thợ nhiếp ảnh, anh ta đã phóng cho anh một cái lườm, hoàn toàn biết rõ Aether đang định nói gì.

- Aether, công việc, là công việc thôi! Hơn nữa quản lý hoàn toàn phù hợp với hình tượng mà tôi cần, trừ phi cậu tìm được người nào tương tự ở gần đây trong thời gian ngắn nhất thì tôi sẽ chấp nhận yêu cầu của cậu.

Sau một tràng của nhiếp ảnh gia Steven, người vì làm việc quá lâu nên biết rõ cái nết siscon của tên này, Aether nín bặt.

Hỏi thừa, làm gì có ai xinh hơn Lumine ở đây?

Tuy nhiên suy nghĩ đó đã bán đứng Aether trong phút chốc, và bốn tên kia lại bắt đầu nhìn anh bằng ánh mắt thương hại.

Thật ra không phải họ không thích khi thấy Lumine mặc đồ bơi, nhưng việc cô mặc chúng và phơi bày nét đẹp của mình cho tất cả mọi người ở đây khiến họ có chút, không, rất nhiều sự không thoải mái.

Mọi khi cũng vậy, chỉ là nếu đi biển mà không để cô ấy mặc áo tắm thì cũng không nên, cô ấy thích mặc gì họ cũng đâu có quyền quản được. Nhiệm vụ của họ vẫn là nên ở bên và canh chừng những tên đàn ông có ý định xấu, chứ không phải cấm cô ấy mặc những gì cô ấy thích.

Ít nhất, họ cảm thấy may mắn vì ở đây là bãi biển tư nhân, chỉ có những nhân viên trong đoàn của họ, nếu không họ sẽ còn phải đối mặt với ánh mắt của mấy gã lạ mặt trên bãi biển công cộng nữa, và không ai chắc chắn được rằng sẽ có án mạng xảy ra hay không nếu họ nghe được bất kỳ lời xì xầm nào về Lumine của họ.

Vì Lumine đã bắt đầu lườm họ và nhắc nhở về việc thái độ trên gương mặt họ khó coi ra sao, cả năm tên mới cố gắng nặn ra nụ cười thương mại để tiếp tục buổi chụp ảnh.

Đối tượng chụp đầu tiên là Venti.

Trên thực tế thì hình tượng của Venti được xây dựng như một anh chàng nhạc sĩ thơ mộng, cho nên khung cảnh hợp với hình tượng của anh mà nhiếp ảnh gia muốn chụp là khi cả hai cùng ngồi trên thân một cây dừa biển đã ngã đổ, anh cầm trên tay cây Ukulele, vừa gảy phím vừa nhìn người con gái bên cạnh mà cất lên bản tình ca.

Venti không hề diễn, anh đã thật sự vừa đàn vừa hát một bản tình ca cho Lumine nghe. Nhiếp ảnh gia cũng không cản trở anh, dù gì thì khung cảnh rất đúng ý của anh ta, chẳng có gì để phàn nàn cả.

Đó là một khung cảnh đẹp, và Venti rất hài lòng với những bức ảnh này.

- Em nghĩ thế nào về bài tình ca vừa rồi?

Sau khi chụp xong, Venti xoay sang cô, nhỏ nhẹ hỏi, khiến Lumine nhớ lại khoảnh khắc vừa nãy khi anh cất lên tiếng ca, nhìn cô như thể cô là cả thế giới của anh, cô bất giác đỏ mặt.

- Có vẻ như anh đã có được đáp án rồi nhỉ.

Anh tinh nghịch cười, vỗ đầu Lumine một cái.

Đối tượng thứ hai là Aether.

Anh đan tay với cô và đi trên bãi biển, chà, đây cũng là hình tượng của hai anh em trong suy nghĩ của Steven, Aether không lấy làm lạ.

- Lâu rồi mới được nắm tay đi dạo thế này với em nhỉ?

Aether thở dài, bất đắc dĩ nhìn Lumine, Lumine cũng thở dài, chung một bộ dạng với anh.

- Đúng vậy, từ lúc Heizou trở về có nhiều chuyện xảy ra thật.

- Anh còn chẳng có thời gian để gặp riêng em nữa.

- Vâng . . .

- Anh muốn hôn em quá . . .

- Vâng- Hả?

Lumine giật mình xoay sang nhìn anh, mặt đỏ như gấc. Lúc này anh mới bật cười với cô, đưa tay còn lại lên xoa đầu cô em gái bé nhỏ.

- Đùa thôi. Được nắm tay em thế này cũng rất tốt rồi.

Cô ngẩn người một hồi, sau đó cũng bật cười chung với anh, khung cảnh ấm áp vui vẻ khiến Steven rất hài lòng dù không nghe rõ được hai anh em họ đang nói gì với nhau.

Đối tượng thứ ba là Xiao.

Kịch bản là hai người họ chơi bóng chuyền bãi biển với nhau, sau đó Lumine bị trẹo chân và được Xiao cõng về.

Mọi khâu đều ổn cho tới phân cảnh Xiao cõng Lumine, khi mà tay anh chạm vào đùi trần của cô, ngực cô áp vào lưng anh, mà anh lại đang ở trần, thứ duy nhất ngăn cách giữa họ chỉ có lớp vải mỏng manh của chiếc áo tắm trên người Lumine. Chỉ nghĩ thế thôi mà Xiao đã đỏ lừ cả người.

Lâu ngày không được chạm vào cô, khó tránh được có một số suy nghĩ . . . không đứng đắn cho lắm, đã vậy người trên lưng còn không ngừng trêu chọc anh bằng cách vừa thì thầm, vừa cố tình phả hơi vào gáy anh.

- Anh đang nghĩ gì đó, Xiao~

Sau đó . . . không có sau đó nữa, Xiao bị quá tải mà cứng đơ tại chỗ như khúc gỗ. Cũng may là Steven đã kịp chụp xong những cảnh cần thiết, mà cho dù không chụp xong thì cảnh này vẫn lên ảnh được đấy nhé, trông đáng yêu thế cơ mà.

Tiếp theo là Kazuha.

Bọn họ chơi chạy rượt dưới bờ biển ngập nước, tạt nước vào nhau. Dĩ nhiên Kazuha không để ý tưởng này làm khó mình, anh chỉ đợi camera chụp xong một số cảnh chạy rượt, sau đó đã tăng tốc, trực tiếp ôm lấy Lumine từ phía sau khiến cô hoảng hốt.

- Bắt được em rồi!

Kazuha cười rộ lên, tay siết chặt lấy vòng eo nhỏ bé, không cần hỏi cũng biết là anh đang cố tình, dù vậy mặt anh vẫn tỉnh như không.

- Ka-Kazuha??

- Anh đã nhớ em lắm đấy.

Anh vùi đầu vào gáy cô, khẽ thì thầm. Cô hơi ngượng ngùng, nắm lấy cánh tay anh.

- Hôm nay các anh bị sao vậy?

- Vì bị cách trở chia xa người yêu quá lâu đó.

- ??

Kazuha thở dài, buông Lumine, tiếp tục công việc của mình. Lumine dù vẫn đang bối rối nhưng cũng rất chuyên nghiệp mà phối hợp với anh.

Cuối cùng là Heizou.

Lúc này, cô muốn nguyền rủa Steven thật sự.

Sao lại cho Heizou phân cảnh tập bơi cho cô vậy hả?!

Còn Heizou thì lại đang mỉm cười rất tươi, nắm tay cô và vờ dạy cô cách đạp nước để tạo dáng chụp.

- Dáng em sai rồi kìa Lumine.

Heizou nói, chuyển người, hai tay luồn xuống dưới nước để đỡ lấy eo cô – bề ngoài là thế - nhưng chỉ có Lumine biết Heizou đang làm gì với cô ở dưới nước.

- H-Heizou!

Lumine đỏ mặt cảnh báo anh khi anh luồn ngón trỏ vào trong áo tắm, ấn lên đồi thịt mềm mại, bề ngoài vẫn như chính nhân quân tử trong tư thế dạy cô tập bơi để phục vụ mục đích chụp ảnh.

À, ngoài Lumine ra, bốn đồng chí kia ở trên bờ khi nhìn vẻ mặt của Lumine liền lập tức đoán ra tên Heizou lưu manh đó chắc chắn đang giở trò ở dưới nước. Nhưng lại tức tối vì chẳng thể làm được gì, Lumine cũng thế, cũng không thể tránh khỏi đó được, chỉ có thể ở đó mặc cho Heizou sờ mó, thắp lửa khắp nơi trên cơ thể cô.

- Thôi nào, tôi biết em thích điều này mà, Lumine~

Heizou thì thầm chỉ đủ để cô nghe, lướt tay trên đùi cô, cả quá trình đều tránh động chạm vào những nơi tư mật, nhưng cũng đủ để Lumine bức bối.

- Cả năm người chúng tôi đều là của em, tại sao chúng ta không thể bên nhau nhỉ?

Lumine khẽ rùng mình khi bị Heizou chạm vào, nhưng khi nghe câu nói của anh, mắt lập tức mở to, ngước lên nhìn anh, vừa lúc đó Steven đã gọi họ, bảo rằng buổi chụp hình kết thúc viên mãn.

Heizou như thể chưa từng có gì xảy ra, bỏ đi trước sự ngơ ngác của Lumine, còn cô thì vẫn suy nghĩ mãi về câu nói của anh.

Chẳng lẽ, Heizou đã biết hết rồi ư?

Lumine được sắp xếp để giấu mặt trong cả bộ ảnh của họ, cũng đã đội tóc giả, mọi thứ diễn ra suôn sẻ cho đến chiều, và bọn họ được tận hưởng thời gian còn lại của ngày sau khi xong công việc.

Lumine biết dạo gần đây bọn họ đều đã rất cố gắng, nên sắp xếp lịch trống sau buổi chụp ảnh này để cho họ có được ngày nghỉ để vui chơi trên biển, từ đây đến mai lịch của họ đều được xếp trống. Cũng khá sẵn tiện vì đây là bãi biển tư nhân nhà Kazuha.

Trong lúc các nhân viên vẫn đang vui chơi tận hưởng các hoạt động bên bãi biển, không ai để ý đến sau rặng đá lớn phía xa, Aether và Kazuha đã ép Lumine vào thành đá, trán nổi đầy gân mà tra hỏi cô.

- Tên Heizou đã làm gì em vào lúc chụp hình ban nãy vậy Lumine?

Aether nắm chặt tay cô, giấu sự tức giận của mình sau nụ cười hằng ngày, còn Kazuha đứng bên cạnh trông cũng khá bình thản, chỉ có Lumine mới biết, họ thật sự tức giận rồi. Vậy nếu cô nói thật cho họ biết, sợ là bọn họ sẽ trực tiếp đi tìm Heizou tính sổ mất.

- K-Không có, chỉ là thực hiện tạo dáng chụp ảnh như bình thường thôi mà.

Kazuha thở dài, tay cuốn lấy eo cô.

- Em biết không? Em rất dở trong việc nói dối đấy Lumine.

- E-Em . . .

Chưa nói hết câu, Aether đã đưa tay lên ngực cô, luồn vào trong áo tắm, ấn vào nụ hồng ngay giữa, Lumine đã lập tức cong người lên.

- Lúc nãy, có lẽ tên đó đã chạm vào đây nhỉ?

- A-Aether, đang ở bên ngoài . . .

Lumine thở dốc, nhưng Aether không quan tâm lời phàn nàn của cô lắm, trực tiếp nhướn người tới khóa lấy môi cô. Kazuha quỳ xuống, tay đặt trên eo lướt dần xuống dưới, kéo quanh đùi non khiến Lumine rùng mình.

- Cả ở đây nữa.

Kazuha nói, dường như đang tiếp lời cho câu hỏi ban nãy của Aether, sau đó nhướn người đặt một nụ hôn lên đùi trong của cô. Aether ở phía trên vừa hôn cô, tay chạm vào quả đào căng mọng bên dưới lớp áo tắm, mặc sức nhào nặn. Chẳng mấy chốc, Lumine bị bọn họ kích thích, chỉ có thể thở dốc không ngừng.

- Chỉ mới hôn xung quanh thôi mà em đã ướt rồi này.

Kazuha ấn vào giữa đáy quần tắm của Lumine, cô lập tức rên rỉ trong miệng Aether, Kazuha cứ thế cách một lớp vải mà xoa nắn, Lumine muốn phản bác, nhưng lời đều bị Aether nuốt hết. Đến khi cô không chịu nổi nữa mà vỗ mạnh vào vai Aether, anh mới buông cô ra.

- Hôm nay . . . là chủ nhật . . .

Nghe được lời này, cả Aether và Kazuha đều mỉm cười với cô, nụ cười của những kẻ săn mồi chắc chắn không buông tha cho con mồi của mình cho đến khi chúng đạt được mục đích.

- Chà, em biết đấy, cả tháng nay chúng ta đều nhịn rất nhiều, anh biết em cũng muốn mà . . .

Aether thì thầm, nghiêng đầu hôn lên cổ cô khi anh lật người cô lại, tựa lưng mình vào vách đá, còn cô bị buộc phải dựa vào ngực anh, Kazuha áp sát từ phía sau, nâng một chân của cô lên.

- Hai người . . . đây là bên ngoài đó, lỡ bị phát hiện thì sao hả . . .

Lời trách móc đầy yếu đuối của Lumine không những không có chút tác dụng, mà chỉ càng khiến hai người họ muốn bắt nạt cô hơn. Aether kéo đáy quần tắm của ô sang một bên, ngón tay thon dài chà xát lên những nếp gấp đã ẩm ướt, cười khẩy.

- Em ướt như thế này rồi, vẫn dám nói mình không muốn?

- Chỗ này cũng đã sẵn sàng cả rồi, nói thật đi, em cũng rất muốn chúng tôi mà, đúng không?

Kazuha ấn ngón tay đã được bôi trơn vào trong mông cô, hôn lên vai cô từ phía sau. Lumine thậm chí nghi ngờ có phải họ đã lên kế hoạch từ trước hay không, vì cái gì cũng đã chuẩn bị sẵn như vậy . . .

- E-Em không có . . . hai người mau buông em ra . . .

Lumine thút thít, bấu chặt vào vai Aether khi hai người họ ép lấy cô, đẩy vào trong mà chẳng có chút trở ngại. Aether lại hôn cô, kéo áo tắm cô lên, tay ôm trọn lấy gò bồng đảo trong khi Kazuha ngậm lấy bờ vai nõn nà, tay giữ một chân cô, tay còn lại của Aether và Kazuha vịn vào eo cô để cô không ngã trong khi cả hai bắt đầu thúc vào, nghiền mớ lý trí phản kháng của cô thành từng mảnh vụn.

- Đừng . . . đừng để lại dấu hôn . . .

Lumine đứt giọng giữa những nhịp điệu dồn dập của họ, hoàn toàn từ bỏ việc phản kháng, nhưng tâm trí vẫn quay cuồng vì họ có thể bị phát hiện bất kỳ lúc nào. Mùi biển và gió lạnh, cả tiếng nước ở dưới chân càng cảnh báo cô rằng họ thật sự đang làm tình ngoài trời với nhau.

Kazuha nghe lời cảnh báo, bị cô nhìn thấu ý định, đành tiếc nuối liếm vào mảng thịt mình định đánh dấu.

- Lumine! Aether! Kazuha! Lạ thật, ba đứa này chạy đi đâu rồi nhỉ?

Steven gọi vọng từ đằng xa, định rủ họ chơi bóng chuyền bãi biển, anh đi dọc bờ biển để gọi. Nghe giọng vị nhiếp ảnh gia thân quen kia ngày một gần, Lumine giật mình, theo bản năng muốn che giấu, nhưng cả người bị Aether và Kazuha giữ chặt, không thể nhúc nhích được, bên dưới thậm chí còn thúc mạnh hơn, khiến cô suýt rên lớn, may mà Kazuha đã kịp hôn cô, chặn hết âm thanh của cô lại.

- Suỵt, nhỏ tiếng nào. Em không muốn Steven nghe thấy mà đúng không? - Aether trêu chọc, hôn lên má cô trong khi Kazuha thì thầm trên môi cô.

- Siết chặt như vậy, có vẻ như em đang rất phấn khích nhỉ?

Móng tay Lumine cứa vào vai Aether, trong đầu vẫn không ngừng lo sợ việc bị Steven phát hiện vì giọng anh đã gần bờ đá chỗ họ đang ở lắm rồi, nhưng mỗi lần Aether và Kazuha từ hai phía thay nhau nghiền vào trong cô, Lumine lại muốn tan vỡ, nỗi phấn khích cũng vì vậy mà tăng lên. Đúng lúc cô phó mặc số phận rằng có lẽ sẽ bị phát hiện thật thì giọng Heizou bất chợt vang lên.

- Steven, hình như ba người họ đang ở trong biệt thự, để tôi vào gọi họ.

- Vậy à? Được rồi, nhờ cậu nhé.

Lúc này, cả ba mới thở phào nhẹ nhõm, Aether và Kazuha cũng sợ chứ, nhưng chuyện này thật sự phấn khích đến lạ thường. Giờ thì Aether đã hiểu vì sao Venti và Kazuha thường trêu chọc Lumine ở bên ngoài rồi.

Nghĩ vậy, Aether lại đẩy mạnh vào trong Lumine, Kazuha cũng sắp mất kiểm soát, cả ba đồng loạt rên rỉ khi Aether và Kazuha tràn vào bên trong Lumine, làm bẩn bộ đồ tắm mà Steven cất công chuẩn bị cho buổi chụp ảnh. Mà, dù gì cũng chụp xong rồi nên bị bẩn chắc cũng chẳng sao đâu nhỉ?

Khi hai người họ rút ra, để chất lỏng của mình tràn xuống, nhỏ giọt trên mặt nước biển trong xanh. Lumine nhìn theo, gò má từ nãy đến giờ vẫn chưa thôi nóng bừng vì xấu hổ, chân cô run rẩy như một đứa trẻ mới sinh, phải nhờ Kazuha đỡ lấy mới không ngã khuỵu. Aether quỳ xuống, lấy ra hai "phích cắm" nhỏ ấn vào hoa huyệt và mông cô, khiến tinh dịch của anh và Kazuha bị giữ chặt ở bên trong. Phích cắm rất nông, không vào quá sâu, nhưng cũng đủ khiến cô khốn đốn. Lumine nghĩ hôm nay Aether thật sự bị Kazuha dạy hư rồi, còn biết dùng mấy thứ này nữa.

- Xem như hình phạt vì em đã để Heizou chạm vào, giữ nó cho đến khi anh rút nó ra!

Aether thì thầm vào tai cô khi anh kéo quần tắm của cô về vị trí cũ, Kazuha cũng chỉnh sửa lại áo tắm và tóc cho cô, Lumine trở về bộ dạng tươm tất như chưa từng có gì xảy ra, nhưng chỉ có cô mới biết hiện tại cô đã có "thay đổi lớn" như thế nào.

- Em . . . Em cần thay đồ tắm!

Lumine cúi gằm mặt, tức tốc chạy vào trong biệt thự, bước đi có hơi chệnh choạng vì hoạt động quá sức. Aether và Kazuha nhìn theo, khẽ mỉm cười bí hiểm.

Bản thân Lumine biết rõ cô không thể nào xuất hiện với chiếc quần tắm đã dính một số thứ đáng ngờ được, hơn nữa, vì "thứ" đang nằm trong người, bắt cô chơi bóng chuyền bãi biển có khác nào giết cô đâu. Cho nên Lumine định trở về tắm rửa, sẵn tiện thay ra bộ đồ đã ướt đẫm mồ hôi vì "vận động" này. Nhưng chẳng ngờ vừa đến phòng tắm đã bị một bàn tay kéo thẳng luôn vào trong.

Lúc Lumine hoàn hồn, Xiao đã ép cô vào tường nhà tắm. Cô ngạc nhiên khi thấy bộ dạng buồn bực của Xiao lúc này, vì bình thường anh không hay thể hiện mọi thứ ra mặt như vậy.

- Có chuyện gì vậy Xiao?

Lumine chớp mắt, vươn tay lên định chạm vào mặt anh, nhưng Xiao đã nắm tay cô lại, tiếp theo nghiêng đầu mà hôn cô, thậm chí mãnh liệt hơn cả mọi khi.

Bình thường Xiao luôn hôn cô rất nhẹ nhàng, ngay cả khi anh bị kích thích thì cũng chưa từng hôn cô mạnh bạo như hiện tại bao giờ. Anh cạy môi cô ra, cuốn lấy lưỡi cô mà mút mạnh, được anh hôn thế này, Lumine bỗng thấy cả người rạo rực cả lên dù mới trải qua cao trào cách đó không lâu, mấy thứ "đồ chơi" trong người cũng đang khiến cô chộn rộn không yên.

Lúc Xiao buông ra, mặt Lumine đã đỏ bừng vì thiếu khí, hổn hển mà hỏi anh.

- Xiao . . . đừng nói là anh . . . cũng đang ghen đấy nhé?

Tâm tình của bọn họ, Lumine còn chẳng phải quá rõ sao?

Xiao chớp mắt, sau đó mặt cũng ửng đỏ, chầm chậm gật đầu.

- Ừm.

Đáng . . . đáng yêu quá!

Nội tâm Lumine gào thét.

- Cũng? – Xiao bất chợt phát hiện có gì đó không đúng, nghiêng đầu – Em gặp những người khác rồi?

Nói đoạn, anh ấn tay xuống phía dưới cô, phát hiện ra có thứ gì đó cứng ở bên dưới. Lúc anh vì tò mò mà ấn vào, khiến phích cắm bị đẩy sâu vào trong, Lumine liền rên rỉ. Xiao nheo mắt, buồn bực nhíu mày, cánh tay rắn chắc vòng qua ôm lấy eo cô, tay còn lại giữ đầu cô, tiếp tục một nụ hôn mãnh liệt khác.

Đang lúc Lumine quay cuồng do thiếu dưỡng khí, cửa phòng tắm bỗng mở toang, kèm theo đó là âm thanh chọc ghẹo thấy rõ.

- Ai da, hưởng thụ một mình là không tốt chút nào đâu nhé Xiao-chan.

- Đừng gọi tôi như vậy.

Xiao rời khỏi môi Lumine, lườm nguýt Venti. Venti thì dường như chẳng coi cái lườm kia ra gì, chậm rãi bước vào trong phòng tắm và đóng cửa lại. Lúc tiếng khóa cửa vang lên, Lumine liền biết mình không xong rồi.

- Chờ đã . . . hôm nay . . .

- Là chủ nhật, nhỉ?

Venti cắt lời cô, bước đến và ấn vào đáy quần tắm của cô, không hề ngạc nhiên khi có một chiếc phích cắm ở đó, rồi anh lại lần tới, kiểm tra cả chỗ mông cô, ấn vào chiếc phích trong mông một cái nữa – Lumine không kiềm được tiếng rên, bấu chặt vào vai Xiao khi những chiếc nút bị Venti đẩy vào trong, ma sát khiến chân cô suýt ngã khuỵu.

- Nhưng xem thứ gì đang ở trong em này? Cho bọn họ mà lại không cho anh, thật chẳng công bằng chút nào.

Venti vuốt dọc theo mép quần tắm, ấn nhẹ vào âm vật đã sưng cứng của cô, cười khẩy khi nhìn cô ưỡn người đáp ứng anh.

- Nhưng mà dĩ nhiên, anh làm sao có thể ép em được, đúng không Xiao-chan?

Xiao nhíu mày vì cái biệt danh quái quỷ mà Venti dùng để gọi mình, nhưng mặt khác, anh hiểu Venti đang muốn làm gì, và anh cũng muốn điều đó, vì vậy Xiao chỉ đơn giản là phối hợp.

- Sẽ không ép em.

Anh nói, cúi đầu hôn lên xương quai xanh của cô khi tay anh bắt đầu tháo nút thắt của chiếc áo tắm. Venti mỉm cười vì sự phối hợp của Xiao, quỳ xuống hôn lên bụng cô.

- Đúng vậy, chúng tôi sẽ chỉ giúp em tắm rửa thôi, chẳng phải em muốn tắm sao?

Venti trượt nụ hôn sang phải, cắn lấy nút buộc dây quần tắm mà kéo, chẳng tốn chút sức, bộ đồ tắm đầy trêu ngươi kia rốt cuộc cũng đã trượt khỏi người Lumine, để lộ cảnh xuân xinh đẹp động lòng người.

Xiao và Venti vứt hai mảnh vải thừa thãi ấy sang một bên, đặt cô ngồi trên chiếc ghế mũ để sẵn trong đó, với tay lấy một ít xà phòng tắm và bắt đầu "giúp" Lumine tắm rửa.

Xiao ở phía sau vuốt dọc theo cánh tay cô, chà xát bờ lưng trắng ngần, mỗi nơi đi qua đều xoa bóp rất kỹ, khả năng mát xa của anh vẫn luôn khiến Lumine thư giãn như thế, nhưng cô chỉ thư giãn được đến khi tay anh bắt đầu chạm đến phía trước. Sau khi vuốt ve bụng cô liền dâng lên trên, bàn tay to lớn chẳng chút ngần ngại ôm trọn đôi gò tròn trịa, sử dụng khả năng mát xa của mình mà nhào nặn chúng, lần này nó lại quá mức ám muội.

Bên dưới, Venti men theo đôi chân của cô, tay vẫn thực hiện động tác xoa xà phòng đều đặn, nhưng miệng lại đặt ngay âm vật đã nhô cao, môi lưỡi triền miên kích thích nó, món đồ chơi ở bên trong càng khiến Lumine rạo rực, bên trên Xiao lại dùng ngón trỏ và ngón cái se lấy nhũ hoa của cô. Kích thích từ khắp nơi khiến thần trí Lumine quay cuồng, luồng nhiệt đọng lại trong bụng, thắp nên một đốm lửa ngày càng lớn.

Cô muốn nhiều hơn nữa, nhưng quá ngại để mở lời, chỉ là cô hiểu rõ, hai người này rõ ràng đang âm mưu ép cô phải nói ra.

- Đừng . . . đừng trêu chọc em nữa mà . . .

Những kích thích khiến cả người cô tê dại, nhưng không đủ để đạt cao trào, họ rõ ràng biết cô muốn thứ gì. Đồ chơi kia quá ngắn, quá nhỏ, không chạm tới nơi cô cần, ngược lại chỉ có tác dụng khiến cô bức bối không yên. Lumine cựa quậy chân mình, cuốn lấy Venti kéo vào, khiến mặt anh bị kéo sát vào lõi cô hơn, răng anh vô tình cọ vào âm vật, và Lumine bật ra một tiếng rên khó kiềm chế. Venti cười tinh nghịch, cọ răng vào âm vật cô, lại bắt đầu trêu chọc.

- Anh cá là Aether hoặc Kazuha đã nhét nó vào và bắt em không được chạm cho đến khi họ rút nó ra, đúng chứ?

Lumine cắn môi dưới, mơ màng gật đầu, Venti chạm vào đầu phích, kéo nhẹ ra rồi lại đẩy vào, tinh dịch của Aether và cử động của thứ kia, cộng thêm kích thích từ nãy đến giờ khiến Lumine mất khống chế, ưỡn hông về phía Venti. Anh lại cười, lần này dứt khoát kéo nút chặn kia ra, để hạt giống của Aether bên trong tràn ra ngoài trong khi giọng anh đầy vô tội.

- Ai da, tiếc ghê, anh lỡ kéo ra ngoài mất rồi.

Nói đoạn, anh ấn hai ngón tay của mình vào trong, móc hết số tinh dịch còn lại ra, và động chạm của anh khiến Lumine cong người, ngón chân co lại khi anh chạm vào nơi cô muốn – dù vẫn không đủ, không đủ chút nào.

- Hai tên kia mà biết thì em sẽ bị trừng phạt mất, nên để chuộc lỗi . . . – Venti nhướn người lên, ngón tay vẫn ở bên trong cô, không ngừng khuấy động khi anh kề sát mặt mình gần mặt cô, thì thầm đầy ma mị - Tôi sẽ lấp đầy nó lại giúp em nhé?

Dường như lần này, ngay cả Venti cũng quyết định không nằm dưới nữa.

Lumine thoáng nghĩ, cảm thán Heizou thật sự đã gây tác động rất lớn đến bọn họ. Nhưng hiện tại điều đó không quan trọng, cô cần thứ gì đó giúp cô thỏa mãn, và đề nghị của Venti . . . thật sự không tồi.

Cho nên Lumine khẽ mỉm cười, chạm nhẹ môi lên môi Venti thay cho lời đồng ý. Và thật hổ thẹn thay, Venti đỏ bừng mặt chỉ vì cái chạm môi của cô. Cô ấy đã cho phép anh, đạt được mục đích dĩ nhiên sẽ cảm thấy vui sướng, nhưng cô ấy thật sự quá biết cách để khiến anh chao đảo.

Venti thở dốc, không kiềm chế được nữa, ngay khi đẩy mình vào trong cô, tiếng thở dài thỏa mãn của Lumine lập tức bị anh nuốt trọn. Venti ngấu nghiến môi cô, còn cô cuốn tay quanh cổ anh, chân vòng qua eo anh, đòi hỏi anh bằng tất cả những gì cô có.

Xiao gần như bị hai người kia lãng quên, có hơi dỗi một chút. Anh vươn tay bật vòi sen lên, sau đó đánh vào vai Venti, ra hiệu cho anh ta đứng dậy. Venti biết anh chàng bực mình rồi, anh xốc Lumine lên trong khi nơi đó của cả hai vẫn đang gắn chặt vào nhau, động chạm mạnh làm Lumine co rúm chân lại trong vô thức, bật ra một tiếng nức nở vì bị đụng vào chỗ nhạy cảm.

Xiao dùng nước vòi sen để tẩy đi xà phòng trên lưng và mông của Lumine, sau đó cũng tiến tới, rút phích cắm trong mông cô ra, trực tiếp đẩy của mình vào, tinh dịch của Kazuha chưa kịp trào ra đã bị ấn ngược vào trong.

Lumine không kiềm được tiếng rên rỉ của mình nữa, được chạm vào nơi cần chạm khiến cô sắp ngất vì sung sướng, và cả hai người họ bắt đầu đẩy, nhịp điệu như thể muốn phá vỡ cô từ trong ra ngoài.

Thật sự, cô đã nhớ họ rất nhiều, nhiều như cách họ nhớ cô vậy. Cô chưa từng nghĩ hóa ra mình lại thích sự yêu chiều hay bắt nạt này đến thế, chưa từng nghĩ khi "cách xa" họ cả tháng trời, cô lại trở nên nhạy cảm và thèm khát đến lạ thường như thế. Hiện tại, cô hoàn toàn buông thả và để họ đưa cô đi, cô cũng muốn Aether và Kazuha ở đây, chứng kiến cô được nhồi đầy bởi Venti và Xiao, nhìn cô với ánh mắt thèm khát rằng lần tiếp theo sẽ tới lượt họ . . .

Một lần nữa, Lumine chưa từng nghĩ mình sẽ trở nên dâm đãng như thế . . .

Tất cả là tại bốn người bọn họ!

Lumine mơ hồ nghĩ, tận hưởng cao trào lần thứ hai trong ngày khi Venti và Xiao tràn vào trong cô – ngay sau đó, họ rút ra và ấn phích cắm về như cũ. Giờ bên trong cô chứa đủ tinh dịch của cả bốn người họ, mặc dù của Aether gần như đã bị Venti móc ra hết trước đó.

Bụng cô nóng và đầy, nút cắm khiến cô bức bối, một cảm giác kỳ lạ - cô biết nó, cô lại bị treo lơ lửng.

Chưa gì mà cô đã muốn họ ở trong mình lần nữa rồi.

- Vẫn chưa thỏa mãn à? Đúng là một cô gái tham lam.

Venti hôn lên trán cô khi Xiao kỳ rửa phần xà phòng còn sót lại trên người cô, gương mặt vô cùng nghiêm túc.

- Nhưng tắm lâu sẽ dễ cảm lạnh, hơn nữa chúng ta nên rời khỏi đây trước khi có người đến tìm.

Venti gật đầu đồng ý, sau đó, Xiao và Venti giúp Lumine lau người, mặc đồ cho cô. Xiao bế Lumine ra khỏi phòng tắm và để Venti dọn dẹp tàn cuộc trong phòng.

Biệt thự Kazuha chia làm hai tầng, tầng dưới dành cho khách, còn tầng trên là của họ. Kazuha cố tình xếp phòng Heizou ở cuối hành lang để anh ta không phải chạm mặt Lumine quá nhiều, nhưng lại không biết rằng cho dù anh xếp phòng ở đâu, Heizou cũng chẳng cần dùng đến.

Vốn dĩ, tối nay cả đoàn sẽ ở lại biệt thự Kazuha và vui chơi đến sáng hôm sau mới về, nhưng vì một thế lực nào đó, hầu hết mọi người đều có công việc buộc phải về sớm, và những người còn lại cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc theo đoàn trở về, chỉ để lại nhóm ANEMO cùng Lumine ở lại biệt thự.

Lumine thở dài, đưa một ít cơm vào trong miệng, hai chiếc nút cắm vẫn ở trong cô khiến cô có hơi mất tập trung, nhưng lý trí cô vững hơn thế nhiều.

- Heizou, anh lại bày trò gì nữa vậy?

Cả đám hiện đang ngồi ăn cơm trong phòng ăn của biệt thự. Nghe cô nói, tất cả ánh nhìn trên bàn liền hướng về phía Heizou. Heizou không ngạc nhiên khi biết cô đang hỏi về việc anh sắp xếp cho đoàn trở về sớm hơn dự định, chỉ mỉm cười.

- Quả nhiên là Lumine, em vẫn hiểu rõ anh như mọi khi.

- Rốt cuộc chuyện này là sao? - Aether cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa, cất tiếng hỏi – Lumine, lần trước em vẫn chưa giải thích với anh việc em biết trước cậu ta sẽ trở về. Hơn nữa, hai người cứ luôn nói chuyện úp úp mở mở, rốt cuộc mối quan hệ giữa hai người là như thế nào vậy?

Trái ngược với ánh mắt ngạc nhiên của Xiao, Venti và Kazuha, Lumine khá bình thản khi nghe anh hỏi. Dường như cô đã đoán trước được cuối cùng cũng sẽ có ngày này, cho nên cô rất từ tốn gắp một miếng thịt bỏ vào miệng, sau đó nói với họ.

- Không gấp, ăn cơm xong rồi sẽ nói các anh biết.

Hơn ai hết, Lumine đoán nếu hiện tại làm rõ, có khả năng cô sẽ không được ăn cơm luôn không chừng, cho nên trước mắt cô phải ăn cho no đã.

Và ngoại trừ Heizou, những người còn lại trong phòng thề rằng đây là bữa cơm đầu tiên trong cuộc đời mà họ cảm thấy nó lâu đến đáng sợ như vậy.

Sau khi ăn cơm và dọn dẹp, bầu không khí vẫn chìm trong căng thẳng, chỉ có Heizou và Lumine bình thản kỳ lạ. Sau đó, cô đề nghị cả đám lên phòng tầng trên để tránh bị bắt gặp do tầng dưới đa phần là cửa kính, mặc dù đây là bãi biển riêng và cũng không có khả năng bị quay lén, nhưng Lumine cảm thấy nên đề phòng vẫn hơn, việc trưa nay cô lỡ dung túng cho Aether và Kazuha là quá đủ rồi. Nhưng Heizou lúc này đưa ra đề nghị càng kỳ lạ hơn.

- Vào phòng ngủ đi, chỗ đó chắc chắn sẽ không có ai quay lén chúng ta được.

Dù ban đầu, cả đám cũng đồng ý với Heizou rằng phòng ngủ nhà Kazuha rất kín đáo, giường lại rất to, phòng rộng và đủ tiện nghi, nhưng cả bọn cứ cảm thấy có gì đó sai sai ở đây.

Cuối cùng cũng yên vị, nhưng là với Lumine ngồi trên sofa của phòng ngủ, Xiao ngồi trên tay ghế, Aether ngồi trên chiếc ghế bên cạnh, Kazuha và Venti tựa vào lưng sofa, cả đám đều vây quanh Lumine, còn Heizou thì lại ngồi trên giường hệt như bị cách ly. Trông anh và bọn họ lúc này chả khác nào phạm nhân đang bị thẩm vấn cả, nhưng Heizou chỉ cảm thấy buồn cười chứ không tức giận.

- Vậy, em có thể trả lời anh được rồi chứ?

Ngay khi cả đám vừa yên vị, Aether lập tức hỏi Lumine. Heizou lúc này cười khẩy một tiếng, sau đó vừa nhìn Aether vừa khúc khích.

- Này Aether, anh đang hỏi với tư cách là anh trai, hay với tư cách là người yêu vậy?

Nghe câu này, cả đám đều tròn mắt nhìn Heizou. Lumine nhíu mày nhìn anh.

- Quả nhiên là anh đã biết hết rồi nhỉ?

- Anh biết rất nhiều đó, chuyện ở bãi đá, và cả chuyện ở trong phòng tắm nữa~

Mặt Lumine bất chợt đỏ bừng khi nghe anh nhắc đến địa điểm kia. Aether và Kazuha chợt nhớ lúc đó Heizou đã dụ Steven đi nơi khác giúp họ, thì ra khi ấy anh ta đã biết cả rồi.

- Giải đáp luôn thắc mắc của các cậu thì để tôi nói vậy.

Heizou bắt chéo chân, bắt đầu kể lại chuyện xưa của mình, tâm thái từ đầu đến cuối vô cùng từ tốn.

- Lúc nhỏ vì chuyện của gia đình mà tôi phải chuyển ra nước ngoài, sau đó vì muốn thực hiện lời hứa thuở nhỏ của chúng ta mà tôi bất chấp tất cả trở về nước để làm thực tập sinh cùng các cậu.

- Sau đó đến khi gần debut thì người nhà tôi ép tôi trở về học đại học để thừa kế tập đoàn, còn đe dọa sự nghiệp của Lumine và các cậu, nên tôi đành phải rời đi. Tôi dành năm năm để sắp xếp chuyện người thừa kế và chuyện trong tập đoàn, chẳng ngờ vừa về tới thì các cậu đã đi trước tôi mấy bước rồi.

- Trong suốt những năm kể từ khi ra nước ngoài cùng gia đình thì Lumine vẫn giữ liên lạc và động viên tôi. Chà, cô ấy là nguồn động lực để tôi có thể cố gắng đến giờ đấy, tuy nhiên cách đây vài năm khi tôi ngỏ ý thì cô ấy bảo đã có người yêu rồi, nên tôi đã gấp rút sắp xếp mọi chuyện để về đây xem người yêu cô ấy là ai . . .

Nói tới đây, Heizou khẽ nheo mắt, lướt ánh nhìn sang tất cả những người trong phòng, sau đó dừng lại trên người Lumine.

- Thật không nghĩ mọi chuyện đúng như tôi đoán. Nếu năm đó tôi không bị ép trở về, liệu có phải sẽ được là một trong các cậu hay không?

- Nằm mơ à? – Aether hừ lạnh, chắn tay ngang để che Lumine ở sau lưng.

- Không phải sao? Rõ ràng từ nhỏ Lumine đã bảo năm chúng ta là hoàng tử của em ấy, lớn lên sẽ lấy cả năm mà. Vậy sao giờ chỉ có mình tôi là bị ra rìa thế?

Heizou không hề nao núng trước thái độ của Aether, từ đầu đến cuối trên môi vẫn giữa nguyên nụ cười, hai nốt ruồi dưới mắt cử động theo nụ cười của anh, càng khiến anh trở nên yêu nghiệt.

- Hơn nữa, tôi cũng cần một phần thưởng cho việc giữ kín bí mật này chứ. Chuyện này lộ ra ngoài, khéo trở thành tin tức hot nhất showbiz Teyvat đấy.

- Cậu đe dọa chúng tôi?

- Không hề. – Heizou nhún vai, nhướn người về phía trước để nhìn Lumine qua kẽ vai của Aether – Tôi chỉ muốn được công chúa khen thưởng và không muốn mình chịu bất công mà thôi.

Lúc này, Lumine mới thở dài, vỗ vai Aether ra hiệu anh tránh sang một bên. Lumine tiến đến trước mặt Heizou, người đang ngồi bên mép giường nên có tầm nhìn thấp hơn cô, và khi cô ở ngay trước mặt, khẽ nhìn xuống anh, anh thề rằng trái tim anh lỗi nhịp, một cơn rùng mình không rõ lý do khiến anh phấn khích.

Cô nâng cằm anh lên, khẽ mỉm cười.

- Anh sẽ phải tuân theo lịch trình Aether đặt ra, và một số hạn chế, thấy sao?

- Lumine!

Xiao giật mình, muốn lên tiếng phản bác khi thấy cô chấp thuận, nhưng khi cô liếc sang, anh liền nín bặt.

- Đương nhiên, mọi thứ ổn với tôi, miễn là được ở cạnh em. – Heizou nắm nhẹ cổ tay Lumine khi ngón tay cô vẫn nắm chặt cằm mình, vuốt ve nó một cách đầy ám muội.

- Anh thật sự chấp nhận được việc chia sẻ em sao?

- Từ nhỏ, chẳng phải cả đám đã hứa sẽ cùng ở bên em đến khi cái chết chia lìa sao? Anh mới là người nên thắc mắc vì sao hiện tại mình lại bị cho ra rìa đấy.

- Vậy thì . . . – Lumine thở dài, đúng vậy, từ nhỏ đã thế, năm người này chưa bao giờ khiến cô hết đau đầu mà – Thứ sáu sẽ là của anh.

Cô hôn lên má anh trong khi bốn người khác đều bất lực ôm trán.

"Thứ sáu" nghĩa là gì?

Bọn họ chia lịch ở cạnh Lumine trong tuần, thứ hai, ba, tư, năm cô ấy thuộc về một người trong bọn họ, thứ sáu và bảy là ngày cả bốn đứa ở cùng Lumine, giờ lại phải trích ra thêm một ngày cho tên này, đồng nghĩa họ phải chia sẻ cả Lumine cho Heizou nữa.

Phải, ngày xưa lúc thề non hẹn biển, họ quả thật đã cùng nhau hứa, nhưng vì Lumine luôn quan tâm Heizou có phần nhỉnh hơn, nên lúc Heizou chuyển đi, họ auto cho anh ta biến mất khỏi cuộc sống của cả năm đứa. Giờ nghĩ lại, có lẽ do gia cảnh Heizou đặc thù nên Lumine mới quan tâm anh ta nhiều như vậy . . .

Hơn nữa, ngoại trừ việc tranh giành Lumine ra, bình thường họ là thanh mai trúc mã, còn là đồng đội làm việc vô cùng ăn ý. Và quả thật xuất phát điểm của cả đám như nhau, cho anh ta ra rìa là bọn họ không đúng.

- Thế, thảo luận cũng đã xong rồi, giờ chúng ta vào việc chính chứ nhỉ?

Nói đoạn, Heizou vươn tay cuốn lấy eo Lumine kéo về phía mình, nhướn người tới, trực tiếp hôn cô, khiến cả bốn tên còn lại lập tức đứng bật dậy phản ứng, nhưng rồi sực nhớ ra là hiện tại Heizou cũng nằm trong số bọn họ, đành thở ra để điều tiết tâm trạng.

Họ vẫn chưa quen được . . .

Nhưng nhìn Lumine đáp lại Heizou, họ cũng cảm thấy ổn hơn phần nào. Hóa ra, trông cũng không tệ như bọn họ nghĩ.

- Xem nào, em hẳn đã bức bối lắm nhỉ? Cả bốn người họ đều nhét đầy vào đây mà . . .

Heizou thì thầm, nhưng vẫn đủ để họ nghe thấy trong khi tay anh ấn vào phích cắm qua lớp quần lót. Chân Lumine trong phút chốc nhũn đi khi bị anh ấn vào, khẽ rên một tiếng, mặt liền đỏ bừng, còn những tên kia thì lại lườm nhau.

- Ai dám gỡ ra?

Aether trầm giọng hỏi, nhưng dường như anh đã xác định được đối tượng khi lườm sang Venti rồi. Venti thì lại nhún vai cười xuề xòa.

- Ăn một mình là xấu lắm đấy nhé.

- Tất cả chúng ta đều phạm luật rồi, anh không thể trách ai được đâu. – Kazuha vỗ vai Aether, còn Xiao thì bước đến ngay sau lưng Lumine, khẽ hôn lên gáy cô trong khi tay ôm lấy eo cô, hơi kéo cô về sau như thể đang tranh giành với Heizou.

- Ah Xiao . . . đừng . . . em đang rất nhạy cảm . . .

Lumine rên rỉ, Heizou từ nãy đến giờ vẫn ấn phích cắm ra vào, mớ tinh dịch bên trong nhớp nháp khiến cô ngứa ngáy không yên. Cái phích này chẳng có tác dụng gì ngoài việc trêu chọc cô cả. Giọng cô khi gọi Xiao vừa rồi khiến cả đám rùng mình, chỉ âm thanh rên rỉ kia thôi cũng khiến họ cảm thấy quần mình chật cứng. Và chẳng cần nói với nhau thêm câu nào, Kazuha, Aether và Venti cũng tiến về phía Lumine trong khi Xiao cắn vào sợi dây cố định chiếc váy trên cổ, kéo nó ra, chiếc váy chẳng còn gì níu giữ, rơi xuống đất, đọng lại dưới chân cô, để lộ cảnh xuân nõn nà như ngọc.

Bộ đồ lót ren chẳng có tác dụng gì ngoài việc khiến bọn họ thêm hưng phấn cả, Venti mỉm cười khi chạm vào nút cởi của chiếc áo lót, ghé miệng đến bên tai Lumine mà trêu chọc.

- Em cố ý mặc nó, đúng không? Vì em biết chắc rằng tối nay chúng tôi sẽ không bỏ qua cho em, hay là . . . – Ngón tay khẽ vuốt dọc theo sống lưng cô, kéo xuống dưới, chạm vào phích cắm ở trong mông, vết chai do đánh đàn trên tay anh cọ vào da làm Lumine khẽ rùng mình – Do chúng tôi khiến em cảm thấy không thỏa mãn, nên mặc nó để quyến rũ chúng tôi?

Cả hai chiếc phích cắm đều bị Heizou và Venti chơi đùa khiến Lumine có chút không chịu nổi, cô vịn vào vai Heizou để không ngã khuỵu, xoay đầu, tay còn lại chạm vào má Venti mà thở dốc.

- Em tưởng . . . anh đã biết đáp án rồi chứ nhỉ?

Khoảnh khắc đôi môi cánh đào kia kéo lên một đường cong yêu mị, năm chàng trai biết rằng bản thân đã chết chìm trong mật ngọt mang tên cô, vĩnh viễn chẳng cách nào thoát ra được.

Mà, có lẽ cả đời này không thoát được cũng chẳng sao.

- Em cứ thế này, chúng tôi sẽ chẳng thể kiềm chế được mất.

Kazuha hôn lên vai cô và Venti thì chẳng ngại ngần ngậm lấy đôi môi mềm mại, Heizou thấy cô bị phân tâm bởi những người khác, trực tiếp kéo quần lót của cô xuống, cầm lấy phích cắm mà lắc nhẹ, Lumine lập tức rên lên.

- Có vẻ chiếc phích cắm này không đủ với em nhỉ? Anh đoán mình nên giúp em một chút.

Nói đoạn, anh kéo chiếc phích cắm ra, tinh dịch của Venti và Aether lập tức chảy xuống, Lumine chỉ kịp hét lên một tiếng đã bị Heizou nâng lên giường, để cô nằm ngửa giữa chiếc giường rộng lớn, chân bị kéo dang ra, phơi bày hết thảy cho năm tên con trai kia nhìn ngắm.

Nơi đó vẫn còn trào ra tinh dịch, co bóp đầy đòi hỏi, hồng hào và mời gọi, chiếc phích cắm còn lại vẫn nằm gọn trong mông. Yết hầu cả bọn lăn lộn, không khí trong phòng lập tức nóng lên, ai nấy đều bắt đầu cởi áo vứt sang một bên.

Heizou thuận thế trườn vào giữa hai chân của Lumine, hai ngón tay ấn vào trong cô trong khi miệng vẫn buông lời chọc ghẹo.

- Xem nào, nó hút lấy ngón tay tôi tham lam như vậy, em hẳn bức bối lắm nhỉ?

- Ở đây cũng cứng lên cả rồi.

Aether cười khi dùng ngón tay kéo một bên áo ngực cô lên, gò ngực bật ra với đầu nhũ sưng cứng, khiến cả đám nuốt khan thêm lần nữa.

- Đừng chọc ghẹo em nữa mà . . .

Lumine hít sâu khi ngón tay của Heizou khẽ ngoáy một cái, tay cô che lấy gương mặt đỏ bừng của mình, quả thật dù làm bao nhiêu lần vẫn không quen nổi với mấy tên biến thái thích chọc ghẹo người khác này mà!

- Thôi nào, đừng che lại chứ. – Venti bước đến bên kia giường, kéo tay cô ra trong lúc Xiao kéo bên còn lại.

- Để chúng tôi nhìn em đi.

Xiao dịu dàng nói, giọng anh khiến cô thấy nhẹ nhõm hơn, nhưng khi vừa kéo tay cô sang bên, Xiao lập tức hôn cô, nụ hôn đầy chiếm hữu và mạnh bạo hệt như cách chiều nay anh đã hôn cô vậy. Venti bĩu môi vì bị Xiao giành trước lượt, đành chuyển sự chú ý xuống phía dưới, chỉ với vài động tác đã lột phăng chiếc áo ngực vướng víu kia, đôi mắt xanh biếc khẽ nheo lại vì thích thú, đưa miệng ngậm trọn núm ngực hồng hào vào trong.

Aether cũng đã không nhịn nổi nữa, ngậm lấy bên ngực còn lại. Kazuha quỳ vào chỗ trống bên cạnh Venti, cúi người từ trên bụng, nhướn xuống ngậm lấy âm vật đang nhô cao của Lumine trong khi Heizou vẫn không ngừng khuấy ngón tay ở bên trong, chăm chỉ tìm điểm G của cô, môi lần mò để lại trên đùi cô những dấu hôn chi chít.

Lumine bị kích thích ở tất cả những điểm nhạy cảm, đầu óc lơ lửng trên tận chín tầng mây. Năm người bọn họ thật sự biết cách khiến người khác đê mê, môi lưỡi hết mút rồi lại đảo quanh, tiếng động ướt át, tiếng rên nữ tính bị che lấp và tiếng hôn mút vang lên khắp căn phòng, hai bên đầu ngực và âm vật đều bị mút mạnh cùng lúc, huyệt đạo bị ấn sâu vào, Xiao phía trên quấn lấy lưỡi cô, Lumine lập tức cong người vì sự mạnh mẽ dồn dập, đạt cao trào chỉ với môi lưỡi của họ.

Heizou cảm nhận một dòng nước ấm phủ lên đầu ngón tay, biết rằng cô đã ra. Anh khẽ cười, rút tay ra khỏi động huyệt ướt át, sự trống rỗng đột ngột khiến Lumine rên rỉ trên môi Xiao. Tất cả đều rời ra, ngắm Lumine từ cao trào đi xuống, thầm nghĩ cô thật sự quá quyến rũ.

Lumine dĩ nhiên vẫn cảm thấy không đủ, cô mơ màng nhìn đũng quần đã nhô lên của họ, vươn tay xuống dưới, dùng ngón tay mở rộng những nếp gấp của mình ra mà cầu xin đầy khẩn thiết.

- Mau . . . làm ơn . . . lấp đầy em đi . . .

Heizou cắn môi trước cảnh xuân động lòng người kia. Ôi thần linh ơi, anh cảm thấy mình sắp chết mất.

- Tuân lệnh.

Anh nói, đặt mình trước động huyệt ẩm ướt, thở gấp khi ấn mình vào trong cô, dễ dàng trượt sâu vào, và Lumine đáp lại anh bằng một tiếng thở dài thỏa mãn. Nhưng dĩ nhiên cô sẽ không bỏ quên những người khác. Hai tay kéo lấy cự vật cương cứng của Xiao và Kazuha từ trong quần ra, khiến hai người họ đồng loạt rên rỉ khi cô kéo tay lên xuống trên chúng. Venti và Aether dĩ nhiên biết mình phải chờ, tự vuốt ve mình trong khi mỗi người ngậm lấy một bên ngực của cô, mút mạnh.

Heizou bắt đầu đẩy, từng nhịp rất chậm, nhưng nghiền tận sâu vào bên trong, chiếc phích cắm trong mông bị đè lên, và mỗi lần như thế Lumine lại hít sâu – cô đã chờ nó quá lâu, từ lúc Venti đặt lại món đồ chơi đó vào trong và cô buộc phải di chuyển khắp nơi với chúng.

- Em siết chặt quá, Lumine. – Heizou thở có chút gấp, hôn lên cổ chân cô khi anh nâng chúng cao lên, cho phép bản thân ấn vào sâu hơn – Hẳn là em đã chờ nó rất lâu rồi nhỉ?

- Đừng trêu chọc em. – Cô đỏ mặt, nhưng hai tay đang bận rộn với Xiao và Venti, không thể che mặt mình lại được, chỉ đành vờ giận dữ với anh – Anh . . . lo tốt việc của mình đi . . .

Heizou cười rộ lên, đê mê trước gương mặt này của cô ấy.

Vì sao cô ngay cả khi tức giận cũng đáng yêu như vậy?

Anh tự hỏi, hông bên dưới lại đẩy, bức ra từ cô những tiếng rên yêu kiều.

Heizou đã chờ đợi khoảnh khắc này quá lâu, được hòa làm một với cô, được chạm vào cô theo những gì anh mong muốn. Anh thật sự không ngại khi chia sẻ cô cùng những người này, miễn là anh vẫn được ở cạnh cô. Đó là nguyên nhân vì sao anh không cảm thấy quá khó chịu khi bọn họ cùng anh chạm vào cô.

Nhìn vẻ mặt của cô ấy thôi cũng đã đủ khiến anh hưng phấn tột cùng rồi.

Venti và Aether vẫn hoạt động rất chăm chỉ trên ngực Lumine, mỗi người đều có một cách giày vò riêng, ngực cô chẳng mấy chốc đã đầy dấu vết của họ, bên phía Venti thậm chí còn có một dấu răng rất to bao trọn cả núm ngực, sau đó anh ta đã bị Aether nhắc nhở phải nhẹ nhàng lại.

Kazuha và Xiao chìm trong mơ màng khi cô vuốt ve họ, nhưng cô quá phân tâm bởi Heizou, khiến họ có chút bức bối và không thỏa mãn.

Ngay khi Heizou đẩy mạnh vào trong cô lần cuối và tràn vào, Lumine cũng ra cùng lúc với anh, nhưng lập tức Xiao và Kazuha đã đẩy anh ra. Heizou ngơ ngác nhìn Xiao kéo Lumine từ trên đệm ngồi dậy, để cô hơi quỳ phía trên mình, Kazuha đã lập tức có mặt ở sau lưng cô. Chẳng đợi Lumine nghỉ ngơi, Xiao đã đẩy vào trong cô từ phía dưới, tinh dịch của Heizou chưa kịp trào ra đã bị đẩy ngược vào. Kazuha thì trêu chọc phích cắm trong mông cô, sau khi ấn vào một chút thì dứt khoát rút nó ra – Lumine kêu lên một tiếng, tinh dịch của Xiao và Kazuha lúc này bắt đầu rò rỉ khiến anh cười hắt ra.

- Xem ra Venti và Xiao cũng không nhịn được ghen tuông nhỉ?

Kazuha nói, ấn hai ngón tay vào trong mông Lumine, Lumine liền nhũn cả người, cố ôm lấy cổ Xiao để giữ thăng bằng. Chẳng để cô đợi quá lâu, tay của Kazuha sau khi moi hết tinh dịch còn sót lại bên trong ra đã bao trọn lấy đôi mông căng mọng, mạnh bạo đẩy vào trong.

- Trơn quá Lumine. – Kazuha ghé vào tay cô, quyến rũ nói khi tay anh nắn bóp mông cô - Anh thậm chí còn không cần dầu bôi trơn vẫn có thể vào trong một cách hoàn hảo, có lẽ trưa nay anh và Venti đã nới lỏng em không ít nhỉ?

Lumine bị kẹp giữa Kazuha và Xiao, đầu óc có chút trống rỗng bởi kích thích liên hồi.

- Chẳng phải . . . đều là tại các anh sao?

Cô thều thào, vừa ra xong khiến cô rất nhạy cảm, cố gắng làm quen với cảm giác khi hai người kia ở trong mình, vặn vẹo giữa hai người họ. Cô vươn tay ra sau, cào vào cổ Kazuha trong lúc nhướn người tới trước, mút mạnh vào xương quai xanh của Xiao, để lại những dấu hôn chi chít ở đó. Hành động của cô càng khiến hai người kia hưng phấn hơn nữa, nhịp điệu cũng càng mất khống chế.

Heizou ngồi nhìn ba người họ, nghỉ ngơi sau lượt của mình trong khi Aether và Venti trông có vẻ mất kiên nhẫn hơn, ánh mắt ngập tràn thèm khát.

Thật thú vị làm sao.

Anh nhướn người đến, ghé mặt vào hôn lên má cô khi Kazuha và Xiao tàn nhẫn đâm vào trong, nếu hai người họ không giữ chặt eo và mông, cô có cảm giác mình sẽ bị tung lên tận chín tầng mây vậy.

Lumine cảm nhận mềm mại bên má mình, cô xoay đầu và hôn nhẹ lên môi anh, tim Heizou đập rộn ràng trong lồng ngực chỉ với hành động nhẹ nhàng kia. Nên nói là cô thật biết cách kiểm soát cảm xúc của họ, hay là nói vì cô chính là như thế, nên mới khiến họ say mê chẳng thể dứt rời.

Ngay khi Xiao và Kazuha tràn vào trong cô, họ vẫn giữ cô ở đó, chậm rãi rút ra khi Xiao hôn cô, xoa dịu cô từ cao trào đi xuống, còn Kazuha thì hôn lên lưng cô, tiếp tục đánh những dấu vết đỏ chói như cách anh vẫn làm từ nãy đến giờ, mớ tinh dịch hỗn độn chảy xuống đệm giường trắng muốt.

Aether nắm lấy tay Lumine, đan mười ngón tay của cả hai vào nhau khi anh hôn lên mu bàn tay cô đầy tôn thờ. Lumine nhìn anh từ giữa Xiao và Kazuha, hai đôi đồng tử giống hệt nhau nhìn nhau đến đắm đuối, rồi cô khẽ vươn người tới, Aether chẳng cần cô nói thêm lời nào liền đã hiểu ý. Anh đưa tay còn lại đỡ lấy eo cô, nhẹ nhàng đưa cô em gái song sinh đến bên cạnh mình, ôm cô vào lòng và nằm xuống đệm, để cô nằm lên trên người anh, đầu cô tựa vào bờ ngực vững chắc của anh.

Cô khẽ ngẩng đầu, nhích lên, và anh mỉm cười, hơi cúi xuống, hai người họ bắt gặp nhau ở giữa chừng, khoang miệng đều tràn ngập hơi thở của đối phương. Lumine lướt tay xuống dưới anh, anh đã đau nhói và sưng cứng, nhưng bên ngoài, anh vẫn rất từ tốn mà hôn cô, không hề vội vã như cách mà đôi mắt anh nhìn cô ban nãy.

Lumine khẽ mỉm cười hạnh phúc, Aether của cô vẫn luôn dịu dàng với cô như thế.

Chân cô có hơi nhũn, nhưng vẫn cố sức để nâng người lên, hướng anh đến lối vào vẫn còn đang rò rỉ tinh dịch của Xiao, và Aether hiểu ý cô, hỗ trợ để bản thân mình trượt vào trong, cả hai khẽ rên lên cùng nhau. Aether vuốt ve bờ lưng đã đầy dấu hôn của cô mà an ủi.

- Em gái ngoan, phần còn lại cứ để anh lo. – Anh hôn khẽ lên má cô, giọng đầy cưng chiều khi anh chậm rãi đẩy hông từ bên dưới – Em chỉ cần tận hưởng thôi.

- Ah . . . anh trai . . .

Lumine rên rỉ bởi động chạm đột ngột của anh, một tiếng "anh trai" mềm mại khiến Aether khó lòng kiềm chế thêm nữa, nhưng vì sợ gấp gáp sẽ làm đau cô, anh liền chuyển sự chú ý của mình xuống bờ ngực căng mọng, ngậm lấy một bên vào miệng mà chơi đùa.

Venti chậm rãi trườn người tới, hôn lên vai cô khi hướng sự cương cứng của mình vào mông Lumine, dần dần đẩy vào trong.

- Này, đừng quên anh chứ~

Bên trong cô siết chặt lấy cả hai người họ, dù đã nhận được từ vài người trước đó, cô vẫn rất chặt chẽ, khiến họ không thể không cảm thấy đê mê. Venti kéo gương mặt đang mơ màng vì khoái cảm của cô, nhìn thấy hình ảnh của anh ánh vào trong mắt cô, và khi anh lùi lại, gần như rút ra ngoài, sau đó lại đâm mạnh vào trong – cô giật nảy mình, bên trong càng bóp chặt lấy Venti và Aether hơn, một tiếng rên rỉ lại thoát ra, đáng yêu đến mức Venti cười tít cả mắt, vui vẻ vì anh đã khiến cô trở nên như vậy.

Heizou lúc này di chuyển đến sau lưng Venti, giọng nói có chút thiếu kiên nhẫn của anh khiến cả bọn giật mình.

- Thật xin lỗi, anh không thể chịu thêm nữa.

Anh quỳ sau lưng Venti, hướng đầu khấc vào trong âm đạo của Lumine, ngay bên trên trục của Aether, bắt đầu chen vào trong. Tất cả những người còn lại đều kinh ngạc nhìn anh, Lumine hoảng hốt đến mức gần như hét lên.

- K-Khoan! Em không thể chứa cả ba được, như vậy là quá nhiều- ah . . . Heizou!

Giọng cô khàn đi vì rên rỉ hàng giờ đồng hồ, và giờ thì cô phải đối mặt với việc bản thân bị nới rộng ra để chứa thêm Heizou vào. Anh vẫn chưa hoàn toàn đi vào, dừng lại ở cửa, nhưng cô đã bị nới rộng đến phân nửa để dần chứa được anh, một luồng khoái cảm bắn vào trong lõi cô khi cô nghĩ đến từ "cả ba" mà cô vừa thốt ra.

- Là chưa thử, chứ không phải không thể, yêu dấu của tôi. – Heizou ranh mãnh mỉm cười, vẫn chậm rãi vừa ấn nhẹ, vừa từ từ trượt vào, đôi lúc rút lui một phân nhỏ để cô thở. – Tôi biết em có thể làm tốt hơn thế.

Aether – người đáng lẽ sẽ lên tiếng phản bác đầu tiên – lại không làm gì cả, có chút mê man trước khoái cảm khi có một thứ khác "tham gia" vào giữa cô vào anh, và trong phút chốc anh đã nghĩ, cảm giác này thật không tệ. Vì vậy, anh cho phép Heizou tiếp tục.

Venti cảm thấy mình bị chèn ép dù cách đó một bức màn thịt, khẽ nheo mắt vì khoái cảm mà hành động của Heizou tác động lên Lumine mang đến, dĩ nhiên cả anh và Kazuha đều cảm thấy động thái này thú vị hơn là đáng để phản bác. Xiao dù muốn ngăn cản khi thấy cô bảo đau, nhưng họ đã ở bên nhau quá lâu để biết rõ – Lumine không hẳn là ghét điều này, cho nên Xiao cũng không làm gì cả, chỉ căng thẳng nhìn cách mà Heizou nhét mình vào trong cô.

Dĩ nhiên, nếu cô ấy có nửa điểm không thoải mái, họ sẽ lập tức dừng lại. Không ai muốn cô gái yêu quý của họ khó chịu cả, nhưng hiện tại, họ biết chắc rằng cô ấy sẽ thích nó.

- Rách . . . Em sẽ rách ra mất . . .

Cô hổn hển khi Heizou đã vào được phân nửa, mở rộng cô ra hơn bao giờ hết, tay cô cứa vào ngực Aether.

- Đừng căng thẳng, thả lỏng nào Lumine.

Aether thì thầm, bắt lấy môi cô khi tay anh nhào nặn ngực cô, lưỡi anh cuốn lấy lưỡi cô, cố gắng làm cô phân tâm. Venti lướt một tay xuống dưới, vuốt ve âm vật nhô cao, Xiao đến bên cạnh, hôn lên vai cô, còn Kazuha thì vuốt ve bờ lưng đã đẫm mồ hôi của cô. Lumine nhận được kích thích và cả sự dịu dàng kia cùng lúc, cô thấy cả người mình dần không còn sức, hoàn toàn dựa toàn bộ trọng lực của mình lên người Aether. Đồng thời, một tia khoái cảm đang dần lan tràn, huyễn hoặc cô rằng điều này thật tốt, rằng sớm thôi cô sẽ cảm nhận được sự sung sướng mà bản thân chưa từng nếm trải.

Cuối cùng, Heizou cũng đã chạm đến nơi sâu nhất có thể, nằm gọn ở bên trong cùng Aether đã ở đó từ trước, Venti yên vị ở trên cũng bị tác động, Lumine nằm đó, hút chặt ba người họ, và cả bốn đồng loạt rên rỉ.

- Tôi biết em có thể, em thật tuyệt vời, Lumine. – Heizou nói, Aether tiếp lời.

- Thật giỏi.

Lumine cảm thấy lâng lâng bởi lời khen mà những người bạn đời dành cho cô. Bụng cô căng phồng lên khi cả ba ở trong, và bọn họ cũng bắt đầu đẩy. Aether cắn răng, càu nhàu một chút khi cảm nhận sự chen chúc của một người khác. Lumine lần đầu tiên được lấp đầy nhiều đến vậy, và khi ba người họ di chuyển, một ở trong mông và hai ở trong âm đạo, tốc độ duy trì phối hợp, Aether và Venti kéo ra khỏi cô đến khi chỉ còn phần đầu trong khi Heizou vẫn nằm tận bên trong, sau đó hai người kia đồng loạt dập vào, lại đến lượt Heizou rút ra. Sự phối hợp này của ba người họ bức ra từ cô những tiếng vỡ vụn, cô thấy mình sắp phát điên lên, khoái cảm tựa như những cơn sóng thần ập tới, cô đã ra ngay khi họ vẫn còn đang di chuyển.

Dĩ nhiên, bọn họ không buông tha cô dễ dàng đến thế, nhịp điệu vẫn tiếp tục được duy trì ngay cả khi cô cố gắng bảo họ dừng lại, thậm chí bắt đầu nhanh dần bởi bên trong cô đã được nới rộng hoàn toàn, vừa khít để ôm lấy họ.

Kazuha và Xiao nuốt khan, mỗi người tiến tới nắm lấy một bên tay của cô, để những ngón tay Lumine cuốn quanh trục của họ.

- Xin lỗi, Lumine, anh không chịu được nữa rồi. – Kazuha nói, đồng tử hồng ngọc có hơi khổ sở nhìn cô. Cô mơ màng hết xoay sang anh rồi lại nhìn sang Xiao khi anh ấy cũng lên tiếng.

- Anh . . . cũng vậy.

Một giọt mồ hôi nhỏ xuống từ trên cằm của Xiao, gò má đỏ bừng của anh khiến tim Lumine đập nhanh hơn. Cô ngoan ngoãn nắm lấy, tay trượt trên trục của họ, và họ rên rỉ bởi khoái cảm cô mang tới, ưỡn hông vào tay cô.

- Em không thể tập trung hết . . . tay mỏi . . . giúp em . . . ah . . .

Giọng cô đứt đoạn, phân tâm bởi ba người kia vẫn đều đặn lăn hông vào cô. Kazuha và Xiao hiểu ý, nắm lấy tay cô, tự giúp mình khi cô thả lỏng cơ tay, không còn sức để cử động, chỉ cố gắng nắm chặt lấy họ, để họ tự làm việc.

Không ai muốn đặt mình vào miệng cô cả, dù đôi lúc họ suýt bị đốt cháy bởi ý nghĩ được cô nuốt trọn, bởi họ đã thỏa thuận khi cùng nhau làm sẽ không dùng miệng cô. Họ cần một nụ hôn ngọt ngào sau cơn say tình mà không nếm phải tinh dịch của bất kỳ tên nào trong số họ.

Cả năm người hết ấn vào lại đẩy ra, di chuyển không ngừng khi Lumine nằm đó, đê mê và vụn vỡ vì khoái cảm khi cô bị giày vò bởi cả năm. Aether tiếp tục cuốn lấy môi cô, tay đỡ hông cô khi Venti không ngừng giày vò âm vật của cô trong lúc đẩy mạnh vào mông, Kazuha và Xiao lăn hông vào tay cô, Heizou chen chúc với Aether, đôi lúc mất đi sự đồng điệu khi anh quá phấn khích để tìm kiếm sự thỏa mãn.

- Em . . . ra mất . . .

- Cùng ra nào. – Venti hôn lên lưng cô, và tất cả đều coi như đó là tín hiệu.

Bọn họ ra sức đẩy vào cô mạnh hơn, âm thanh ướt át của bọn họ khi vùi mình trong cô và chuyển động đầy nhớp nháp bị lấp đi bởi tiếng rên rỉ ngày một lớn của cô, khiến thần trí ai nấy đều gần như mất đi kiểm soát.

Tất cả bọn họ gần như đạt cao trào cùng lúc. Lumine đảo mắt ra sau, suýt mất ý thức vì cơn khoái cảm chưa từng có, cơ bắp cả người đều căng cứng. Venti tràn vào mông, Aether và Heizou vùi trong âm đạo, sâu như thể họ đang bắn thẳng vào tử cung cô, bụng cô nóng đến mức cô thấy mình sắp tan chảy. Kazuha và Xiao ra trên tay cô, một ít bắn lên lưng và cánh tay của cô.

Cả người Lumine đều bị điểm xuyến bởi tinh dịch từ cả năm. Khi họ rút ra, chất dịch từ trong cô tràn xuống đệm, tải trọng nhiều đến nỗi nếu cô thấy cách nó tràn ra, họ chắc chắn cô sẽ phải xanh cả mặt.

Lumine mềm nhũn trong lòng Aether, những người còn lại điều hòa nhịp thở khi từ cao trào đi xuống, ngắm nhìn cô nằm trong lòng Aether, gương mặt đỏ bừng và đầy thỏa mãn, cơ thể run rẩy vô lực vì dư chấn trong vài phút.

Một lúc sau, họ sẽ phải dọn giường và tắm rửa cho cô ấy, dĩ nhiên là họ vẫn còn chưa thỏa mãn, nhưng họ không muốn ép cô quá sức, hiện tại họ sẽ dành ít phút yên bình chỉ để ngắm cô ấy, lần lượt hôn cô để nhận lấy chút ngọt ngào sau một hồi kịch liệt.

Vẫn còn thời gian, thậm chí, họ còn nghĩ đến việc sẽ lấp đầy cô theo cách nào khi đến ngày mà cô chỉ dành cho riêng mình.

Ôi chết tiệt! Mai là thứ hai, Aether sẽ được thỏa mãn trước họ!

Nghĩ đến đây, bốn tên kia có chút không hài lòng cho lắm.

Khi Lumine tỉnh dậy giữa năm chàng trai trên chiếc giường rộng lớn, trên người của cả sáu đều không một mảnh vải. Aether ôm gọn lấy cô trong khi cô áp lưng vào ngực anh, Heizou vùi đầu vào ngực cô, cô thậm chí không thấy gì ngoài mái đầu sậm của anh và tay anh ta đang ôm trọn lấy một bên ngực mình. Tay cô choàng qua đầu Heizou, bị Xiao nằm sau lưng Heizou giữ lấy, Venti nằm ngay dưới chân, để chân cô đặt lên ngực mình, như thể anh ta sẵn sàng để cô đạp vào bất kỳ lúc nào cô muốn, kể cả khi là mơ ngủ. Lumine bị vây chặt giữa họ và chẳng có cách nào thoát ra. Ai cũng đang thở đều, họ vẫn ngủ say.

Những ký ức về ngày hôm qua hiện về rõ mồn một, Lumine thở dài. Phải, đây là cách mà đôi khi "ngày ăn chay" kết thúc, và cô thì vẫn chẳng được nghỉ ngơi.

Heizou . . .

Lumine khẽ nhìn xuống ngực mình.

Cuối cùng, anh đã thuộc về cô.

Cô đã nghĩ tới điều này khi anh trở về nước, rằng khả năng anh gia nhập sẽ rất cao. Quả nhiên, mọi chuyện hệt như cô đoán.

Hậu quả duy nhất cô phải chịu từ chuyện này chính là lưng cô trước đây đau x4, thì giờ nó sẽ x5 lần . . .

Khoan đã, Kazuha đâu?

Lumine có hơi giật mình, đảo mắt ra những nơi cô có thể nhìn tới, và phát hiện Kazuha đứng dưới chân giường, trên môi anh là nụ cười thường trực, nhưng không hiểu sao nó lại khiến sống lưng cô lạnh toát.

- Em tỉnh rồi à?

Ánh mắt cô từ từ rơi xuống bộ điều khiển trên tay anh. Cô biết nó . . .

- Khoan đã Kazuha . . . anh định . . .

- Chà, biết sao được, hôm nay em là của anh trai em mà.

Kazuha vẫn giữ nguyên nụ cười tươi đầy vô hại kia, ngón cái ấn vào chiếc nút trên đó, toàn thân Lumine lập tức chấn động, một vật nhỏ bắt đầu rung kịch liệt ngay bên trong âm đạo cô, khiến cô giật nảy người.

- A-anh rốt cuộc đã đặt nó vào trong từ lúc nào vậy??!

Anh lật tấm chăn đang che người cô ra, vui vẻ nhìn cô bắt đầu đỏ bừng vì xấu hổ cùng sung sướng, nhìn cách cô đánh thức những người xung quanh, để họ thấy cảnh tượng cô bị trêu đùa vào sáng sớm không phải là chủ ý tồi chút nào, và anh thích nó.

- Có vẻ như, hôm nay em không thể chỉ thuộc về Aether rồi.

Kazuha cười khẩy khi thấy ánh mắt của những người kia dán chặt vào cơ thể trần trụi quyến rũ của cô – cô cong người vì bị kích thích, gò má đỏ bừng, hơi thở gấp gáp thoát ra từ đôi môi căng mọng, trên làn da trắng nõn là dấu vết của họ sau cuộc mây mưa đêm qua, núm ngực cô bắt đầu cứng lên, vật nhỏ bên dưới nhô cao cùng âm đạo hồng hào đầy mời gọi, mở rộng và rỉ nước do món "đồ chơi" mà Kazuha nhét vào vẫn đang rung không ngừng, họ thậm chí thấy rõ cách nó rung do phần tay cầm của đồ chơi vẫn ở bên ngoài.

Khi yết hầu của họ lăn lộn, và ánh mắt nhìn cô dần chuyển thành cách mà họ nhìn một miếng thịt ngon lành chực chờ bị cắn xé. Lumine biết rằng ngay cả là chủ nhật, hay bất kỳ ngày nào, cô vẫn sẽ có khả năng bị ăn đến không còn một mảnh xương.

-----End-----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top