Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 34


Hằng năm giới điện ảnh, truyền hình đều cho ra đời vô số kể tác phẩm mới, mỗi phim đều có ít nhất một vai diễn phản diện, trong số họ, có nhiều diễn viên là chuyên đóng vai ác.

Chẳng ai thảm như Túc Nghệ, ngay từ bộ phim nổi tiếng đầu tay, ngày ngày đã bị chửi mắng, thỉnh thoảng lại nhảy ra vài bài báo, kiện không kiện được, xóa không xóa được. May mà Ngô Tuyết thông minh, không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, chị bèn thỏa thuận với công ty tập trung xây dựng định hướng hình tượng cho Túc Nghệ: ác nữ.

Thế là cứ như thế đến tận bây giờ.

Hiện giờ dưới mỗi bài trên weibo của cô vẫn có những bình luận ác ý nhưng fan và người qua đường cũng đông lên, có khi có bình luận công kích nhân thân nào lên top thì kiểu gì cũng sẽ có bình luận trả lời rất đông, có cái cả trăm thậm chí trên một ngàn trả lời, còn náo nhiệt hơn cả bài của những ngôi sao nổi tiếng.

Rất nhiều người qua đường không hiểu được, tại sao lại lôi từ vai diễn ảnh hưởng ra tận ngoài đời.

Nhưng người trong giới với nhau thì thừa hiểu.

Có người đang chỉnh Túc Nghệ, bắt đầu từ tận hồi cô mới ra mắt.

Trong thâm tâm Túc Nghệ và Ngô Tuyết lại càng hiểu rõ hơn, họ không chỉ một lần nắm được chứng cứ xác thực, chỉ rõ người đâm dao sau lưng cô chính là Lâm Hà.

Khi Túc Nghệ ở trong tay Lâm Hà, cô mới chỉ là một người mới, hai mươi tuổi, Túc Nghệ ra mắt lần đầu trên màn ảnh, nhưng thực tế, từ hồi mới vừa mười tám tuổi, cô đã gia nhập giới này, lúc ấy vẫn còn non nớt chưa biết gì.

Cô cực kỳ ghét tác phong quản lý của Lâm Hà, từng muốn tố giác chị ta và quả thực cũng đã từng làm thật. Hồi ấy, weibo còn chưa phổ biến, cô liên hệ với tạp chí thời trang nổi tiếng nhất thời bấy giờ, đã sẵn sàng đón nhận hậu quả xấu nhất, cái giới này phức tạp như vậy, cùng lắm thì không làm nữa, quay về tiếp tục mở quán.

Không ngờ cuối cùng không những không thể nói ra mà còn bị Lâm Hà châm chọc, khiêu khích một phen.

Tiếp sau đó, cô gặp Ngô Tuyết, hai người bắt cặp với nhau rất ăn rơ.

Những ngày về sau, ngoài những lời lẽ hà khắc của ngôn luận ra thì mọi chuyện coi như thuận buồm xuôi gió, sau bộ phim đầu tiên, sự nghiệp cứ thế phát triển không ngừng.

Tuy vậy, cộng hết cả thù cũ hận mới lại, cái gì nên trả vẫn phải trả.

Hôm nay là lần cuối cùng cô chụp ảnh sản phẩm cho Pasion, chụp xong lần này, chuyện hợp tác coi như kết thúc, cùng lắm chỉ còn phải hỗ trợ share bài khi đối phương tiến hành tuyên truyền, quảng bá các kiểu nữa thôi.

Sau khi thợ trang điểm ra về, Túc Nghệ ngồi cạnh Ngô Tuyết, khoác vai chị: "Tiểu Tuyết Tuyết à, có chuyện cần chị giúp."

Ngô Tuyết ngáp một cái: "Cô nói đi."

"Công ty chuyên mua bán bình luận lợi hại nhất là của nhà nào thế?"

Ngô Tuyết thắc mắc: "Làm gì?"

Túc Nghệ nói: "Em muốn xử Lâm Hà."

Ngô Tuyết tức cười: "Em là cảnh sát à? Xử cái gì chứ."

"Đại khái là thế." Cô đáp, "Chị không giúp thì cứ đưa số đây em tự liên lạc."

"Ai bảo chị không giúp, nhưng mà em biết nhà lợi hại nhất giờ là nhà nào không?"

"Nhà nào?"

Ngô Tuyết móc tấm danh thiếp trong túi ra đưa cho cô.

【 Công ty kinh tế giải trí Nhiễm Tinh, phòng PR, quản lý Trương, điện thoại 13XXXXXXXXX】

Nhiễm Tinh là tên mới sau khi được Chử thị thu mua của công ty ban đầu của Túc Nghệ.

Túc Nghệ: "... Thế chị cho em số của công ty PR lợi hại thứ hai đi."

"Được, chị sẽ xem giúp cô nhưng cô cũng phải nghĩ cho kỹ, nếu lần này không xử được chị ta thì phải chuẩn bị sẵn sàng tinh thần sau này bị trả thù đấy."

Túc Nghệ vâng dạ qua quýt. Một nhân viên mở cửa vào, ngại ngùng bảo: "Chị Nghệ, rằng thì là mà, chuyện chụp ảnh của chị chắc phải kéo dài một chút."

Ngô Tuyết đứng dậy: "Sao thế?"

Nhân viên cười gượng một tiếng: "Tổng giám đốc Allen nói công ty đột ngột muốn thay người đại diện phát ngôn mới, vẫn còn đang thương thảo."

Túc Nghệ nhướn lông mày: "Ý là bảo tôi phải đợi ở đây đến khi bọn họ họp xong, quyết định xong xuôi rồi xem xem là có cần chụp tiếp nữa không hả?"

"... Vâng ạ."

"Thế bọn họ cứ từ từ thương thảo đi." Túc Nghệ tháo giày, "chừng nào thương thảo xong thì báo cho tôi biết."

Lên xe, Ngô Tuyết hỏi: "Tức hả?"

Bỗng dưng nhảy ra vụ này, những gì Túc Nghệ làm thời gian qua coi như công cốc.

"Không, ai mà chẳng muốn trả thù, em muốn, Allen cũng muốn." Túc Nghệ khều khều tay gọi chị, "Vừa khéo rảnh rỗi, dẫn chị đi hóng gió nhé."

Ngô Tuyết chẳng biết não bị đứt dây chỗ nào mà im lặng một hồi rồi cũng đứng dậy nhường chỗ ghế lái cho cô.

Bảo là đi hóng gió thì đúng là hóng gió thật. Cô mở hết cửa sổ hai bên xe, nhấn chân ga tăng tốc lên ba mươi dặm, miệng huýt sáo.

Ngô Tuyết cười: "Cứ như dân ăn chơi thật ấy."

Hai người chưa chạy được bao lâu thì Ngô Tuyết nhận được điện thoại của Pasion.

Không ngoài dự đoán, thay đổi người đại diện, hợp đồng chấm dứt, các cảnh đã chụp báo hỏng toàn bộ, loạt hàng mùa đông này họ đã tìm được người đại diện phát ngôn mới, có điều, đối phương yêu cầu, sau khi bộ sưu tập mùa đông ra mắt, Túc Nghệ vẫn phải phối hợp tuyên truyền với phía họ.

Rõ ràng không phải sản phẩm mình đại diện nhưng vẫn phải tuyên truyền giúp bọn họ, thật thú vị.

Túc Nghệ nghe xong, gật đầu dửng dưng: "Được thôi, chỉ là bấm like, share, động động mấy ngón tay thôi mà."

Ngô Tuyết nhìn cô đầy thắc mắc: "Không tức thật hả?"

"Không tức thật." Túc Nghệ bật cười, "Người ta còn đang muốn chửi em là đồ ăn cháo đá bát đây này, hồi đó Allen giúp em có được hợp đồng đại diện, giờ em lại bất hòa với anh ta đòi chấm dứt."

Ngô Tuyết cũng cười: "Nghe cũng có lý."

"Nhưng mà biết làm sao được, nếu như bảo em phải ngủ với anh ta một đêm mới là tri ân báo đáp thì em thà rằng bội ước đền tiền, không thì so với hồi em còn hợp tác với Lâm Hà có gì khác nhau chứ."

Vừa nói xong thì điện thoại đổ chuông, vì đang lái xe nên Túc Nghệ nhờ Ngô Tuyết nghe hộ.

Nghe giọng điệu lịch sự, khách sáo của Ngô Tuyết là Túc Nghệ đoán ngay ra được người gọi là ai.

Quả nhiên, Ngô Tuyết cúp điện thoại rồi bảo: "Chử tổng bảo đang chờ em ở nhà."

"Biết rồi."

Ngô Tuyết nhịn mãi, cuối cùng vẫn hỏi: "Hai người sống chung à?"

"Cũng gần gần vậy." Giờ một tuần, Chử Ưng tới nhà cô bốn, năm lần, lần nào cũng ở qua đêm.

"Chị không phản đối hai người qua lại," Ngô Tuyết nghĩ ngợi, "nhưng em phải nghĩ cho kỹ, trước mắt em vẫn còn cần phải lấy fan làm gốc, đừng có mà đem cái lý luận diễn viên không phải ngôi sao ra lấp liếm, nếu chuyện yêu đương bị công khai, khó tránh khỏi sẽ mất một lượng fan nhất định."

"Em nghĩ rất kỹ rồi." Túc Nghệ nói, "Chọn anh ấy."

"Chị biết em nghĩ rất kỹ rồi, vấn đề là Chử Ưng đã nghĩ kỹ chưa. Không phải chị có ý kiến gì với anh ta, chị biết anh ta rất tốt nhưng là người ai rồi cũng sẽ thay đổi," Ngô Tuyết nói được một nửa cũng không biết mình đang nói gì nữa, chị phẩy tay, "chị chỉ mong em có thể giữ cho mình một đường lui, về sau nếu hai người có gì mâu thuẫn, ít nhất em vẫn còn một lối đi."

Túc Nghệ nở nụ cười: "Sao em lại không có đường lui? Chẳng phải em vẫn luôn có một người chị em thân thiết đầu đội trời chân đạp đất đấy sao."

"..." Ngô Tuyết bật cười lắc đầu, "Thôi, chẳng nói lại nổi em."

**

Túc Nghệ không sao ngờ được, người đại diện phát ngôn mới của Pasion lại là Dương Nhược Lâm.

Weibo của Dương Nhược Lâm chỉ trong ngắn ngủi hai tuần lễ đã tăng vọt lên hai triệu người theo dõi. Phải biết rằng, một người không có tác phẩm, không hề ra mắt, thậm chí lượng follow weibo vốn chỉ ở mốc ba con số thì tốc độ tăng thế này là vô cùng kinh người.

Chử Ưng lật trang tài liệu, hỏi cô: "Xem gì thế?"

"Đang xem weibo của cô em hàng xóm nhà anh đấy."

Chử Ưng nở nụ cười: "Cô em hàng xóm nào?"

Túc Nghệ đưa tay bóp cổ anh: "Giỏi lắm, rốt cuộc anh có bao nhiêu cô em hàng xóm hả?"

Chử Ưng quay mặt qua, hôn má cô: "Xem cô ta làm gì?"

"Chẳng làm gì, tiện tay thấy thì xem."

Cô không định nói với anh chuyện hợp đồng đại diện phát ngôn, chỉ là một bộ sưu tập mùa đông thôi mà, có phải ấm ức gì lớn đâu.

Weibo Dương Nhược Lâm chỉ theo dõi một vài người, trong số đó có Chử Ưng, ngoài ra còn có một weibo khác khiến cô chú ý: C Tiểu Khê.

Nhấp vào xem, weibo người này cực kỳ hay ho.

Đầu tiên là một tấm hình chụp mấy con bò.

【 Hy vọng cuối cùng trong nhà, đẻ nhiều nhé /cầu nguyện 】

Bình luận bên dưới là:

"Thương con bé quá, có phải vẫn còn đang đi học không?"

"Giản dị ~ thích ghê ~ "

"Bạn có tiện để lại cách thức liên hệ không, tôi sẵn sàng cung cấp cho bạn sự hỗ trợ về việc làm."

C Tiểu Khê trả lời người này.

"Có phải bạn hiểu nhầm gì rồi không, mấy con bò này nhà tôi, con bét nhất cũng bán được mười tám ngàn đồng, không cần phải hỗ trợ, cám ơn."

"Vậy à? Quả thực không có nhiều hiểu biết về mặt này, lĩnh giáo."

Túc Nghệ không dừng được cười, con bé Chử Khê này đúng là giỏi diễn.

Cô cũng nhảy vào bình luận một câu: "Cho tôi đi."

Không ngờ đối phương trả lời ngay: "Con lớn nhất trong nhà đã cho bạn rồi, tự sinh đi."

Túc Nghệ giờ mới để ý mình đang dùng nick chính nhưng cũng chẳng sao, weibo của Chử Khê chưa chứng thực, đây chỉ coi như là bạn bè nói đùa mà thôi.

Túc Nghệ đang định thoát ra thì nhìn kỹ lại mới thấy Dương Nhược Lâm cũng bình luận.

Dương Nhược Lâm V: "/cười trộm, Khê muội muội thật đáng yêu."

Chử Khê không trả lời cô ta.

Túc Nghệ tiện tay bấm theo dõi Chử Khê, không ngờ đối phương không biết đã follow cô từ đời nào rồi, trạng thái trở thành "Theo dõi lẫn nhau".

Cô hỏi người ngồi bên: "Sao weibo anh không theo dõi em gái?"

"Theo dõi rồi lại bỏ." Chử Ưng khinh khỉnh đáp, "Nó bảo là anh cản trở nó bán trâu bán bò."

"..."

Túc Nghệ không ngờ rằng, sau khi cô bấm like bài weibo của Pasion thì chuyện trên mạng ngày càng đi xa hơn.

Một loạt tin bài đem cô và Dương Nhược Lâm ra so sánh đập vào mặt.

Lúc nhận được điện thoại của Ngô Tuyết, Túc Nghệ vừa mới tắm xong, đang hôn Chử Ưng cuồng nhiệt.

Cô cau mày nghe máy: "Tiểu Tuyết Tuyết à, gọi điện tới vào lúc này rất là vô nhân đạo đấy."

"Em xem weibo chưa?"

"Xem rồi." Túc Nghệ nói, "Còn sủi tăm nữa."

"Sau đó vẫn chưa vào xem lại chứ gì? Thôi, thế thì tối nay đừng xem weibo nữa, yên tam, chuyện này mai sẽ giải quyết xong."

Cúp điện thoại, Túc Nghệ nghĩ, chị gọi cuộc điện thoại này chẳng lẽ không phải là đang ép em phải xem weibo sao?

Thịt đến miệng còn để mất, vẻ mặt Chử Ưng cũng chẳng mấy tốt lành, anh ôm cô giục: "Mau xem đi."

Túc Nghệ xem thử, thực ra cũng chẳng có chuyện gì lớn, chẳng qua chỉ là mấy blogger nhỏ có vài chục nghìn người theo dõi đăng bài.

【 Túc Nghệ trở mặt với Pasion, Pasion đột ngột thay đổi người: Dương Nhược Lâm 】

【 Túc Nghệ và Dương Nhược Lâm đem so với nhau, bạn thích ai hơn? 】

【 Túc Nghệ bất ngờ bị hất cẳng! 】

【 Người đại diện cũ của Túc Nghệ nói cô ấy không chuyên nghiệp, thường làm khó dễ nhân viên! 】

Dưới bài đăng cuối cùng còn có hình chụp một lần An Tuyền tới phim trường tìm cô.

An Tuyền trông có vẻ điềm đạm, đáng yêu còn cô thì hai chân bắt chéo, giống như đang dạy dỗ người khác.

Đám người này cứ như là hẹn trước sẵn để cùng nhau đăng tin vậy.

Cô xem rất hăng say nhưng người đằng sau thì mặt càng lúc càng sầm sì.

Chử Ưng với điện thoại định gọi cho phòng PR thì bị người ngồi trước cản lại.

"Ưng đội, việc này tự em có thể xử lý được."

"Đây không phải là chuyện có xử lý được hay không." Chử Ưng bình tĩnh đáp, "Bọn họ phải trả giá đắt thì mới biết điều ngoan ngoãn được."

"Em biết." Túc Nghệ ôm tay anh, "Em muốn tự làm."

Tuy cô nói như đang thương lượng với anh nhưng giọng điệu là không cho phép anh xía vào.

Chử Ưng nhíu chặt mày, mất một lúc lâu mới nhả ra được một câu: "Đừng mềm lòng."

Túc Nghệ gật đầu, rúc vào lòng anh.

"Yên tâm, tiểu tiên nữ của chúng ta không hề lương thiện."

Đêm đó, phòng PR Nhiễm Tinh tăng ca vừa nghĩ ra biện pháp khẩn cấp, đang chuẩn bị tiến hành thì Túc Nghệ đăng bài mới trên weibo.

【 Túc Nghệ V: Cô gái trong ảnh là một trợ lý cũ của tôi, đúng là đã bị tôi đuổi việc. Trong khoảng thời gian tôi quay phim "Sóng ngầm", cô ấy vô cớ bỏ bê công việc quá ba lần, thường xuyên đi suốt đêm không về không có lý do, điện thoại không nghe, tin nhắn không trả lời, dẫn tới không ít phiền phức cho tôi, vậy nên tôi đã áp dụng biện pháp cho thôi việc. Nếu đây mà gọi là làm khó dễ thì tôi không còn gì để nói nữa. // Tân Ngu Phóng Tống V: Người đại diện cũ của Túc Nghệ nói cô ấy không chuyên nghiệp, thường làm khó dễ nhân viên! 】

Quản lý phòng PR giơ tay lên: "Mọi người khoan đã, đừng đăng vội!"

Ngô Tuyết ngỡ ngàng: "Sao vậy?"

"Túc Nghệ đăng weibo, cô xem đi."

"..."

Không đợi Ngô Tuyết gọi tới hỏi, Túc Nghệ đã chủ động gọi điện tới.

Cô ngân nga hỏi: "Chị tới công ty à?"

Ngô Tuyết: "Vừa tới, em làm gì trên weibo vậy? Không phải chị đã bảo em đừng xem rồi sao?"

"Khoan nói chuyện này, chị bảo bọn họ điều hướng dư luận dưới bài của em đi."

Ngô Tuyết thắc mắc: "Điều hướng đi đâu?"

"Ngốc rồi à," Túc Nghệ cười khẽ, "chuyện của Ngô Kha vẫn còn chưa nguội mà."

Ngô Tuyết được gợi ý một cái là hiểu ngay: "Làm vậy với An Tuyền có phải không được hay lắm không? Chị cũng không có chứng cớ nào cho thấy ảnh là do phía em ấy tung ra."

"Cô ta vừa gửi tin nhắn cho em, nói là nếu em chịu giúp cô ta làm sáng tỏ chuyện Ngô Kha ngoại tình dạo trước thì cô ta cũng sẽ giúp em làm sáng tỏ vụ này." Túc Nghệ cảm thấy nực cười, "Trước đây chị nói đúng lắm, chó cùng rứt giậu."

Ngô Tuyết: "... Đúng là em ấy à. Hồi còn làm việc, chị cũng đâu có bạc đãi nó đâu."

"Cô ta nhè lúc này để bỏ đá xuống giếng, thế thì kéo bọn họ ra làm lá chắn luôn. Chuyện Lâm Hà để ngày mai cả tung ra, trước chị sửa soạn lại mấy thứ kia cho xong rồi chọn giờ cao điểm đăng lên nhé." Túc Nghệ nói, "Giờ không phải đang hot cái chương trình "Thứ Hai gặp" gì đó sao, chúng ta cũng chơi đi."

*Thứ Hai gặp 周一见 là một chương trình thực tế, t chưa xem đâu, 1 tập đã được vietsub này



Ngô Tuyết quay người đi về phía cửa phòng PR, ra khỏi phòng rồi mới nói chuyện tiếp.

"Sau này chị cũng chẳng dám tùy tiện trêu chọc cô nữa, trước đây hai chị em mình cùng làm việc với nhau, nếu chị có gì không đúng, cô tha thứ cho chị nhé." Ngô Tuyết chậc lưỡi, "Bên phía Dương Nhược Lâm thì em tính sao?"

Túc Nghệ im lặng một lúc, người đàn ông ngồi đằng sau khom lưng dùng môi cọ tai cô.

"Đã ngủ được chưa?"

Ngô Tuyết ở đầu bên kia: "..."

"Cô ta thích so sánh thì trước hết cứ để cô ta so sánh đi." Túc Nghệ nói, "Có nhiều chuyện quá, sợ quần chúng hóng không kịp."

Ngô Tuyết nói tự tận đáy lòng: "Chị đây thay mặt bọn họ cảm ơn cô nhé."

**

Ngày hôm sau.

Chử Ưng dậy sớm, lúc anh tỉnh giấc, màn hình điện thoại của Túc Nghệ vẫn còn sáng, hiển thị cuộc gọi từ một dãy số lạ.

Từ tối hôm qua, sau khi dặn dò Ngô Tuyết xong, Túc Nghệ chuyển điện thoại sang chế độ im lặng.

Vài giây sau, cuộc gọi kết thúc, màn hình hiển thị cuộc gọi nhỡ, có tới hơn ba mươi cuộc.

Anh thôi nhìn, tính đi rửa mặt thì phát hiện ra điện thoại của mình cũng có mấy tin nhắn từ số lạ, có điều đối phương biết đường báo danh tính trước.

"Chử ca ca, em là Nhược Lâm, ông nội bảo em mời anh cuối tuần tới nhà cùng ăn thịt xiên nướng, Chử ca ca có nể mặt không ^-^?"

"Chờ anh trả lời ~ "

Chử Ưng nhíu mày, kéo số này vào danh sách đen.

Lúc Túc Nghệ dậy, Chử Ưng vẫn còn đang trong phòng tắm.

Cô ngáp một cái, nhổm người ngồi dậy, không buồn liếc nhìn điện thoại, với dây buộc tóc cột hết tóc lên rồi lê người vào phòng tắm.

Người đàn ông thấy cô tới thì dịch một bước nhường chỗ cho cô.

Cô tựa vào người anh, nhắm mắt đánh răng.

"Sao lại có người buồn cười vậy nhỉ," Túc Nghệ vừa đọc tin nhắn vừa nói, "tự mình gây sự với em trước, giờ em phản đòn thì lại quay ra bảo em quá đáng."

An Tuyền gửi cho cô rất nhiều tin nhắn, nói rất dài dòng, cô chẳng buồn đọc, xóa hết.

Chử Ưng nói: "Không cần quan tâm."

Dưới bài đăng weibo của cô nghiễm nhiên đã trở thành chiến trường, qua một đêm đã có tận hơn mười vạn bình luận.

"Tổng kết lại ý của Túc Nghệ: Khi quay phim "Sóng ngầm", trợ lý của tôi đi đêm không về, với tôi đây được coi là bỏ bê công việc, vậy nên hôm phóng viên chụp được ảnh Ngô Kha và cô trợ lý này..."

"Ha ha ha ha tôi vẫn còn nhớ mấy bình luận dưới weibo của Túc Nghệ hồi đó, giờ nghĩ lại đúng là, ngồi không trong nhà cũng dính đạn."

Không biết là công lao của người qua đường hay của các bình luận được mua, các bình luận hot nhất trong bài của cô đều đang thảo luận chuyện Ngô Kha ngoại tình. Bên phía Ngô Kha lại càng náo nhiệt hơn, phía dưới bài đăng quảng cáo từ một tuần trước chật kín người qua đường tới hóng hớt.

Cô xem tin nhắn Ngô Tuyết gửi trên weixin, tìm được weibo đăng bài về Lâm Hà, là một blogger có một triệu người theo dõi.

【 Nghiêm túc đu idol là bị báo ứng V: Năm giờ chiều nay, lúc mọi người tan học, tan làm, tiết lộ một tin sốc, một người đại diện, là phụ nữ, nổi tiếng có năng lực trong giới, ngủ với tiểu thịt tươi đồng thời để nghệ sĩ của mình đi hầu ngủ. Hẹn gặp lúc năm giờ. 】

Cô đang xem rất đã thì người ngồi bên hỏi: "Ở nhà có buồn không?"

Túc Nghệ không nhìn anh, vẫn còn đang bận kéo bình luận, lủi lủi chân chen vào giữa hai chân anh: "Dạ?"

"Đi hẹn hò không?"

Túc Nghệ vào nick phụ bấm like, đáp không tập trung: "Vâng."

"Gì?" Túc Nghệ giật mình, lập tức bỏ điện thoại xuống, chớp chớp mắt, "Có, đi ạ."

**

Mùa đông đến là lúc thích hợp nhất để những người nổi tiếng lén lút trà trộn ra đường vì người trên đường ai cũng ăn mặc kín mít, gió lạnh thổi vù vù, chẳng ai có lòng dạ nào để ý quan sát những người khác.

Túc Nghệ cố tình đi một đôi bốt màu đen, đội mũ lưỡi trai màu hồng nhạt, mặc áo len màu hồng nhạt và quần soóc màu đen, đùi để trần ra ngoài.

...Bất kể thời tiết có lạnh cỡ nào thì đã ra đường là phải đẹp.

Cuối cùng bị Chử Ưng tóm về lại phòng ngủ, bắt thay một bộ đồ ấm áp.

Cô kéo kéo chiếc áo khoác đông dày cồm cộp trên người, tủi thân bảo: "...Cái này xấu quá, lâu lắm rồi em chẳng mặc tới nó."

Chử Ưng xoa xoa đầu cô: "Đẹp lắm."

Nhận được khích lệ, Túc Nghệ chỉnh lại cổ áo rồi cố gắng chấp nhận: "Thế thì đi thôi."

Hôm nay anh mặc một bộ đồ thể thao, khoác áo khoác đen ngoài cùng, trông gọn gàng, sạch sẽ, không có cảm giác bất khả xâm phạm như khi mặc tây trang, lại thêm mấy phần khí chất du côn.

Hai người đều mặc đồ đen toàn thân, Túc Nghệ có cảm giác như đang mặc đồ đôi với nhau, hài lòng leo lên xe, dựa sát vào lưng ghế.

"Muốn đi đâu?"

Túc Nghệ đáp không chút đắn đo: "Đi xem phim."

Xe chạy tới rạp chiếu phim lớn nhất thành phố.

Để hút khách, rạp chiếu phim này mở ngay kế bên một trung tâm thương mại lớn, hôm nay lại là ngày nghỉ nên rất đông người.

Túc Nghệ đang định xuống xe thì bị anh giữ tay lại.

Anh mở chiếc hộc nhỏ trước chỗ ngồi, lấy khẩu trang đeo cho Túc Nghệ rồi cũng đeo cho mình một cái.

Túc Nghệ nhìn cái khẩu trang màu hồng trên mặt mình, bên trên còn in một chữ O rõ to.

Khẩu trang của Chử Ưng màu đen, bên trên in một chữ I in đậm.

Túc Nghệ đỏ mặt.

May mà có khẩu trang che, không nhìn thấy được. Thấy cô xuống xe đi lừng khừng, Chử Ưng hỏi: "Sao?"

Túc Nghệ khoác tay anh, mắt sáng lấp lánh: "Đồ háo sắc!"

Chử Ưng: "..."

Cô gái này đang nghĩ cái gì vậy.

Hai người mua vé xem một phim khoa học viễn tưởng nổi tiếng của Mỹ. Vì mua trực tiếp nên chỉ có thể chọn những chỗ trống còn dư lại, hàng thứ ba ngoài cùng bên phải.

Mua vé xong, Chử Ưng hỏi: "Ăn bỏng uống coca không?"

Hai thiên thần trong đầu Túc Nghệ giao chiến ba giây.

"Có!"

Đây là lần thứ hai hai người cùng nhau xem phim.

Lần trước Túc Nghệ muốn chui vào ngực anh nhưng bất thành, lần này thì có thể ngang nhiên công khai nắm tay anh.

Họ ngồi cạnh một nhóm học sinh cấp ba, có cả trai lẫn gái, hình như là đi theo lớp.

Phim vẫn chưa chiếu nên trong rạp khá ồn.

Một bạn gái đi tới chỗ đám con trai, giơ điện thoại lên, trên màn hình có hai tấm ảnh.

"Này, hỏi các cậu, hai cô gái này, ai đẹp hơn?"

"Bên trái không phải là Túc Nghệ sao?"

Nghe nhắc tới tên mình, Túc Nghệ liền khom lưng xuống nhìn nhìn về phía đó.

"Đúng vậy, nếu cho các cậu chọn một người, các cậu chọn ai."

"Tất nhiên là Túc Nghệ rồi, người bên phải tôi không biết, ngũ quan trông cũng kỳ cục."

Cô gái vừa lòng, quay lại chỗ bạn mình: "Cậu thấy chưa, tôi đã bảo là Túc Nghệ đẹp hơn Dương Nhược Lâm rồi mà!"

Túc Nghệ nở nụ cười, ghé vào tai anh: "Nghe thấy chưa? Mau ghi lại đi."

Chử Ưng nhướn lông mày: "Không cần ghi, không có ai hơn em hết, anh biết."

Rõ ràng là phim khoa học viễn tưởng hoành tráng, Túc Nghệ càng xem lại càng thấy ngọt ngào.

Xem xong phim, hai người sang trung tâm thương mại bên cạnh, giờ Túc Nghệ mới để ý, cái trung tâm này họ Chử, tên đầy đủ là quảng trường Chử Hân.

Cô thuận miệng hỏi: "Chử Hân là tên của ai đó trong nhà anh à?"

Chử Ưng: "Ừ, tên bà anh."

Dạo qua một cửa hàng trông như tiệm tạp hóa, bên trong bán đủ mọi thứ đồ, Túc Nghệ liếc thấy một chiếc máy bay đồ chơi điều khiển từ xa.

Cô bỗng nhớ cháu ngoại mình thích máy bay.

Túc Nghệ ngay lập tức kéo anh vào trong, ngồi xổm ở khu đồ chơi hỏi: "Anh xem thử xem con trai học lớp một thì thích chơi gì?"

Chử Ưng không hỏi gì cả, lựa giúp cô mấy món đồ chơi.

Thanh toán xong quay ra xe, vừa vưa năm giờ đúng.

Túc Nghệ bỏ hết đồ chơi ra sau cốp xe, chui vào ngồi ghế phó lái, lên weibo hóng tin tức.

Bài đăng giật tít là "Câu chuyện không thể không nói của người phụ nữ làm người đại diện và một tiểu thịt tươi".

*tiểu thịt tươi: sao nam còn trẻ

Lâm Hà đã kết hôn nhiều năm, mở đầu bài đăng là ảnh chụp Đặng Minh Dương và Lâm Hà hôn nhau, thật là kích thích.

Về phần chuyện hầu ngủ, để tránh động chạm tới nghệ sĩ Lâm Hà đang quản lý, Túc Nghệ bèn cung cấp ảnh chụp màn hình nhật ký tin nhắn giữa cô và Lâm Hà, trong số hình đó, Lâm Hà liên tục khuyên bảo cô, còn nhắc tới tên của vài ông chủ lớn, chẳng qua là đã được blogger làm mờ.

Lúc đó Weixin chưa phổ biến, nhật kí tin nhắn là hình chụp lại từ mấy năm trước cô dùng để định tố cáo, giao diện trang web rất cũ nhưng độ tin cậy cũng rất cao, blogger còn phát biểu: "Nếu đương sự nghĩ đây là do tôi photoshop thì có thể đối chất với tôi, tôi vẫn còn rất nhiều bằng chứng khác chưa công khai."

Túc Nghệ đọc xong bài viết, bỗng dưng lại có cảm giác thở phào nhẹ nhõm.

Mùi vị báo thù, thật sảng khoái.

Đang nghĩ ngợi thì màn hình bỗng bật ra khung chat với Ngô Tuyết, là một đường link weibo.

Cô cho là gửi báo cáo về việc mua bình luận nên lập tức mở ra xem.

【 Túc Nghệ và người đàn ông thần bí cùng đi trung tâm thương mại mua đồ chơi trẻ em, thân hình mập mạp có vẻ như đã có thai, phải chăng là sắp bước được vào cửa nhà giàu?? 】

............

Túc Nghệ tròn mắt.

Cô mở ảnh lên xem, cả cô và Chử Ưng đều mặc áo khoác đen, rõ ràng là ảnh mới chụp hôm nay.

Chử Ưng thấy cô cau có bèn hỏi: "Sao thế?"

Túc Nghệ: "Trên mạng bảo em có thai!"

Chử Ưng dừng hình, nhìn nhìn bụng cô, vì vướng quần áo nên không nhìn ra được gì.

Mặt anh có vẻ do dự: "Thật à?"

"......"

Các biện pháp phòng tránh làm đầy đủ như vậy, thật hay giả tự trong lòng anh không biết sao!

Cô nhìn nhìn đùi mình, bỗng cảm thấy tuyệt vọng, ỉu xìu như quả bóng hết hơi, cất điện thoại vào trong túi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top