Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1:Lần đầu gặp mặt.

Âm thanh của chiếc đồng hồ báo thức reo lên đánh tan cái im lặng của một buổi sáng ban mai. Năm gìơ rưỡi sáng, Thiên lồm cồm ngồi dậy chống chọi với cái buồn ngủ và sự thu hút đáng sợ của cái giường. Sắp tròn mười tám tuổi vậy mà cậu ta đã cao gần một mét bảy mươi lăm, một chiều cao đã là ứơc mơ của bao nhiêu người, thân hình đúng chuẩn, lại có một gương mặt điển tra thu hút. Bởi lẽ, cậu ta di truyền được gen tốt của bố mẹ, cộng với từ bé đã phải phụ bố mẹ làm việc. Dần thành thói quen. Thiên tiến lại gần cánh cửa, mới toan nó ra căn phòng lúc này được ánh sáng lọt vào, Thiên ưỡn người một cái rồi đi vệ sinh. Lúc đánh răng rửa mặt, cậu ta lại không ngừng nghĩ về giấc mơ đêm qua, thật sự là một giấc mơ kì lạ. Vệ sinh xong, Thiên ra ăn sáng cùng với ba mẹ, nhưng trong đầu lại thẩn thờ suy nghĩ về giấc mơ đêm qua, khuôn mặt bộc lộ rỏ điều đó, mẹ Thiên là người rất tâm lý rất mau đã nhận ra điều đó, liền hỏi:
- Thiên à , con có tâm sự à, hay là đêm qua ngủ không được?
Thiên phải vài giây sau mới nhận ra câu hỏi của mẹ mình, sau đó trả lời một câu không liền mạch:
- Dạ, con không sao, mẹ cứ yên tâm. Thôi con ăn no rồi, con phải đi đến nhà sách một lát, thưa ba mẹ con đi.
- Đi cẩn thận nghe con. Mẹ thiên nói.
- Dạ.
Đi hơn nữa đường Thiên mới dần quên chuyện tối đêm qua. Còn vài ngày nữa là bắt đầu năm học mới , nên Thiên đi đến nhà sách để mua sắm đầy đủ dụng cụ học tập. Chỉ còn vài bước nữa đã vào nhà sách, nhưng một chiếc xe ôtô hạng sang mà chỉ có giới thượng lưu mới có được dừng lại ngay trước nhà sách đã thu hút bao ánh nhìn mà đa phần là ngưỡng mộ và Thiên cũng vậy. Vừa dừng lại người lái xe đã vội vã bước ra để mở cửa cho một người đi ra, đó là một cậu con trai thân hình chuẩn, lại khá cao , ăn mặc rất sành điệu đeo một cái kính đen làm cho người khác khó mà nhìn rỏ mặt. Người tài xế hạ giọng mời cậu trai đó đi, cậu ta lại không nói gì hết mặt ngửa trời mà đi vào nhà sách. Thiên nhìn với ánh mắt không một tí ngưỡng mộ nào như bao người khác mà thay vào đó lại là sự khinh bỉ. Không quan tâm nữa, Thiên bước vào nhà sách đi lòng vòng một hồi mới lựa được những món đồ vừa ý. Thiên chuẩn bị ra về, nhưng lại phát hiện ra một quyền sách đang hot hiện nay do tác giả rất nổi tiếng viết, khi Thiên đọc sách của ông ta thấy rất hợp khẩu vị, thêm vào đó sách này lại in với số lượng giới hạng. Thiên cảm thấy mình thật mai mắn, nhanh chóng tiến lại chổ quyển sách định vồ lấy nó, thì bất chợt có một cánh tay cũng thò vào, chắc cũng định giành lấy quyển sách. Thiên ngước mặt lên thì thấy một người đeo mắt kính đen nhìn rất quen. Thiên nhanh chóng nhận ra đó chính là người vừa nảy đã gặp trước cửa nhà sách, Thiên với khuôn mặt khinh bỉ nói:
- Thì ra là đại thiếu gia lúc nãy đây sau, anh cũng có cái sở thích này à?
Trước gìơ ngoài những lời nịnh hót thì cậu ấm ấy chưa bao gìơ nghe những lời tương tự. Cậu ta đưa tay lên tháo kính ra, lộ ra một gương mặt thanh tú hơn người.
- Mầy dám cả gan nói chuyện với thiếu gia tao như vậy à, có tin mầy sẽ...
Tên vệ sĩ nói chưa hết câu đã bị cậu chủ mình chặn họng, định nói nhưng chưa kịp thì Thiên đã nói xen vào.
- Tôi thấy thiếu gia nhà ông thiếu hiểu biết chắc rất là đần, nên hôm nay, bổn đại gia sẽ nhường cho cậu ta quyển sách đấy.
Nói vừa dứt câu, Thiên ném quyển sách sang người vệ sĩ rồi nhanh chóng rời đi, trong lòng rất vui như dại kẻ xấu một bài học. Tên vệ sĩ định đuổi theo, nhưng bị cậu chủ chặn lại. Cậu ta đeo kính lại rồi cũng rời đi, bỏ lại tên vệ sĩ với đống đồ lôi thôi, lết thết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: