Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 18: Chuyện 3 năm trước

Tối hôm đó, Viên Soái vừa quay xong một bộ phim truyền hình, đoàn làm phim tổ chức party đóng máy ở một khách sạn năm sao. Tất cả diễn viên trong phim đều có mặt.

Rượu quá ba tuần, anh cảm thấy bữa tiệc chẳng còn gì không thú vị, bèn chào hỏi đạo diễn rồi rời đi.

Hôm nay anh đã uống chút rượu, không muốn lái xe về, nên đặt một phòng trên tầng cao nhất của khách sạn, lúc đi thang máy lên thì gặp một đôi nam nữ.

Người đàn ông là một trong những nhà đầu tư vào phim truyền hình. Còn người phụ nữ đang tựa vào ngực người đó bị mái tóc dài rối tung che hết mặt, nên Viên Soái không thể thấy rõ.

Anh gật đầu chào hỏi ông chủ kia, rồi lặng lẽ đứng trong góc trong thang máy, không nói gì.

Người phụ nữ kia nép mình trong vòng tay người đàn ông, thỉnh thoảng vặn vẹo cơ thể, khẽ “ưm” vài tiếng. Giọng nói của cô ấy rất quyến rũ, giống như tiếng khóc của chú mèo con đến kỳ động dục. Viên Soái nghe mà cũng ngứa ngáy tim gan.

Anh không thể không nghiêng đầu nhìn người phụ nữ kia. Mái tóc dài trượt sang một bên vì động tác của cô, và Viên Soái nhìn thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn, thanh lệ.

Trông khá quen mắt, hình như cô gái này diễn vai nha hoàn của nữ số ba, nhưng chỉ diễn ba tập rồi lĩnh cơm hộp.

Anh chưa bao giờ nói chuyện với cô, hai người cũng không xuất hiện trong cùng một khung hình, nhưng anh có gặp cô vài lần.

Mỗi lần gặp, cô đều đi ngang qua anh với vẻ mặt bất an, anh cũng chẳng giữ cô lại bao giờ. Rất nhiều diễn viên mới xuất đạo nhìn thấy đại minh tinh đều sẽ có phản ứng như vậy.

“Đinh” một tiếng, cửa thang máy mở ra, đã tới tầng cao nhất. Viên Soái đi ra khỏi thang máy, người đàn ông phía sau cũng đỡ cô gái kia ra ngoài.

Anh liếc mắt nhìn hai người phía sau một cái, không nói gì, đi qua góc hành lang rồi mở cửa vào phòng mình.

Quy tắc ngầm không còn là chuyện mới mẻ trong giới giải trí. Đối với anh, chuyện này đã quá bình thường.

Vừa tham gia party nên trên người Viên Soái dính chút mùi thuốc lá, mùi rượu và nước hoa phụ nữ. Sau khi vào phòng, anh cau mày, cởi sạch quần áo, đi tắm rửa.

Mười mấy phút sau, anh quấn khăn tắm, mặc kệ tóc vẫn còn nhỏ nước, thoải mái bước ra khỏi phòng tắm.

“Cốc cốc cốc”, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa dồn dập, anh chần chờ một lát, rồi vẫn đi mở cửa. Cửa vừa mở ra, một cô gái ăn mặc hở hang nhào vào lòng anh.

Chinh là cô gái trong thang máy. Dáng vẻ cô chật vật, cúc áo bị rơi mất mấy cái, bầu ngực đầy đặn lộ ra phân nửa.

Đôi mắt cô ửng hồng, đong đầy nước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ cũng đỏ rực.

Cô bắt lấy cánh tay anh, năn nỉ: “Cứu tôi… Xin anh… cứu tôi.”

Viên Soái im lặng nhìn cô, không làm gì cả.

Trong căn phòng mở rộng cửa ở góc hành lang, mơ hồ truyền đến tiếng mắng chửi của đàn ông: “Đồ kỹ nữ không biết tốt xấu, dám đập vào đầu lão tử. Ai u… Chảy máu rồi, đau quá. Chờ tao bắt được xem có làm chết mày không, kỹ nữ mà còn giả vờ thanh cao.”

Nghe thấy tiếng mắng chửi của người đàn ông kia, cô gái càng run rấy sợ hãi. Cô tiếp tục cầu xin anh: “Xin anh cứu tôi, tôi không muốn bị ông ta bắt lại. Ở đây chỉ có anh mới cứu đươc tôi thôi, anh cho tôi trốn một lát được không.”

Viên Soái nhìn quanh một bốn phía, phát hiện các phòng bên cạnh đều tối om, chỉ có phòng anh và phòng của người đàn ông kia là sáng đèn.

Cũng đúng, những người ở tầng cao nhất này không phú cũng quý, nhưng không phải ngày nào cũng đủ khách.

Viên Soái không muốn xen vào việc người khác. Nhưng lúc cúi đầu nhìn thấy đôi mắt to tròn ướt át, và nghe tiếng năn nỉ như mèo con của cô, anh hơi mềm lòng, ma xui quỷ khiến thế nào lại cho cô vào phòng.

Anh đẩy bàn tay đang nắm lấy cánh tay mình ra, muốn tránh xa một chút. Chẳng ngờ, khi không còn tay anh làm điểm tựa, cô gái kia đứng không vững, cơ thể lung lay, ngã xuống.

Khi trượt xuống, đôi tay cô quờ quạng lung tung muốn giữ anh lại, nhưng vô tình làm tuột khăn tắm của anh. Thế là hạ thân của anh không chút phòng bị lồ lộ trong không khí.

Thật trùng hợp, đôi môi đỏ gợi cảm của cô vừa vặn chạm vào dương vật mềm oặt của anh.

“A…” Nhìn thứ đó lẩn khuất dưới lớp lông mu đen dày, cô kinh ngạc thét chói tai. Khi cô mở miệng, nơi đó của anh cứ như vậy thuận thế chọc vào cái miệng nhỏ của cô.

“Ưm… ưm… a…” Cô nức nở, mấp máy môi muốn đẩy nhục côn trong miệng ra.

Viên Soái kinh ngạc nhìn một màn trước mắt. Điều làm anh kinh ngạc hơn là, dương vật vốn mềm oặt của anh bắt đầu bành trướng khi cô vô tình liếm láp.

“Tê… Đừng nhúc nhích.” Viên Soái ngăn cô lại, hơi thở đột nhiên nặng thêm vài phần.

Cô mở to đôi mắt ướt át, khó hiểu nhìn Viên Soái Vì sao không cho cô nhúc nhích?

Được khoang miệng ấm áp ẩm ướt bao bọc lấy, Viên Soái tâm viên ý mãn, thân thể có chút bồn chồn.

Anh cúi đầu nhìn cô, cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cô đang ngậm cậu nhỏ của anh, đôi mắt đen nhánh đơn thuần vô tri.

Rõ ràng đang làm động tác sắc tình, nhưng ánh mắt của cô lại vô cùng thuần khiết. Viên Soái bị hình ảnh tương phản cực mạnh trước mắt kích thích, khiến thân thể khô nóng, dương vật đột nhiên trướng lớn, lấp đầy khoang miệng cô.

“Ưm ưm… a…” Cậu nhỏ của anh quá to lớn, làm miệng của cô phải căng ra. Cô khó chịu ngậm lấy cự vật kia, đến lúc không chịu được nữa bèn dùng đầu lưỡi đẩy nó ra.

Đầu lưỡi mềm mại chạm vào lỗ quy đầu, cố gắng đẩy cự vật dữ tợn ra ngoài. Trong quá trình xô đẩy, răng cô bất cẩn cắn vào quy đầu.

“Hừ…” Quy đầu hơi đau, Giang Quân kêu lên một tiếng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lộn xộn cái gì, cô muốn cắn đứt tôi sao?”

Cô run lên vì sợ, không dám động đậy nữa. Cô cứ ngậm côn thịt sưng to, ngốc nghếch nhìn anh.

Viên Soái không chịu nổi khi cô nhìn anh bằng ánh mắt đơn thuần đó. Anh thở dốc vài hơi, cắn chặt răng, đưa tay bóp cằm cô, rút côn thịt sưng đau ra ngoài.

Từ lỗ quy đầu tràn ra một dòng dịch trong suốt dính lên cánh môi cô. Cô bất giác thè lưỡi ra liếm thử chất lỏng trên môi. Ừm, mằn mặn.

Ánh mắt Viên Soái u ám nhìn chằm chằm động tác liếm môi của cô, hầu kết lăn lộn, chỉ cảm thấy trong người như bị lửa đốt, thân thể càng thêm khô nóng.

Bản lĩnh của cô gái này không nhỏ, có thể dễ dàng khơi mào dục vọng trong anh. Xưa nay anh ít ham muốn, lại có bệnh sạch sẽ, cũng không thích chuyện đó, những người phụ nữ bình thường không thể khơi dậy nổi hứng thú của anh.

Tuy cô gợi lên dục vọng của anh, nhưng anh cũng không muốn phát sinh quan hệ với một người không rõ lai lịch. Viên Soái kìm nén dục hỏa, xoay người đi vào phòng tắm.

Anh tắm nước lạnh hơn mười phút để loại bỏ cơn nóng trong cơ thể rồi mới đi ra.

Vừa bước ra, anh liền nhìn thấy cô gái kia khỏa thân nằm trên giường lớn. Thân thể trắng nõn của cô như được phủ một lớp phấn hồng, miệng phát ra những tiếng rên rỉ trầm thấp, giữa hai chân kẹp một cái gối, không ngừng cọ xát.

Chăn đệm trắng tinh đã bị cô đạp ngã trái ngã phải, cả chiếc giường lớn rối tung lên.

Viên Soái chau mày, bệnh sạch sẽ không cho phép anh ngủ trên chiếc giường lộn xộn như vậy.

Anh trầm mặt đi qua, kéo tay cô, muốn ném cô xuống đất.

Khi vừa chạm vào tay anh, cô liền quấn lên người anh như một con rắn.

“Người anh lạnh quá, thật thoải mái, tôi muốn ôm một cái.” Cô bắt lấy tay anh đặt lên bầu ngực đầy đặn của mình. Cả người cô quấn lấy anh như bạch tuộc, áp sát vào thân thể mát lạnh của anh, không ngừng vặn vẹo, cọ tới cọ lui.

Bàn tay Viên Soái đang đặt trên ngực cô cứng đờ, con ngươi đen nhánh càng thêm sâu thẳm, dương vật vừa mềm xuống lại chậm rãi chào cờ.

Cơ thể mượt mà của cô làm anh thất thần trong giây lát. Đến khi anh tỉnh táo, muốn đẩy cô ra, thì hô hấp đột nhiên cứng lại.

Cô gái kia dám dùng tiểu huyệt ướt át ngậm lấy dương vật của anh, trên quy đầu đã dính đầy dâm thủy của cô.

Viên Soái cảm thấy ngọn lửa trong thân thể lại bốc lên, càng cháy càng vượng, khiến lý trí của anh dần dần tan rã.

Đôi mắt đen nhánh sâu thẳm nhiễm màu tình dục, đỏ rực. Anh thở gấp, đè cô gái dưới thân lên giường, phủ thân thể cao lớn lên người cô.

“Cô tên là gì?” Viên Soái hỏi.

“Giang Quân.”

“Giang Quân?” Viên Soái nghi hoặc.

Cô ngửa đầu liếm hầu kết nhô lên của anh, thở dài: “Anh thật thoải mái.”

“Ân…” Bị cô liếm như vậy, dương vật dưới thân Viên Soái lại cứng thêm vài phần. Anh không thể áp chế được dục hỏa hừng hực trong người nữa rồi.

Anh kéo đôi chân thon dài của cô ra, quỳ giữa hai chân cô, vươn tay ra khuấy đảo tiểu huyệt tràn đầy xuân thủy của cô. Anh đỡ côn thịt thô cứng, từ từ đẩy vào trong thân thể cô.

Nhưng cô quá chặt, còn anh lại quá lớn. Anh cố gắng thử vài phút, cũng chỉ đưa được quy đầu vào trong rồi bị thịt mềm cuốn chặt lấy. Anh nhẫn nhịn đến mức trán nổi gân xanh, lấm tấm mồ hôi.

Anh hôn lên khóe miệng cô, nhẹ giọng trấn an: “Thả lỏng, cô chặt quá, tôi không vào được.”

Giang Quân vặn vẹo cơ thể, mở to đôi mắt mù sương, mờ mịt nhìn anh: “Ngô… Tôi không biết thả lỏng như thế nào.”

Viên Soái không còn cách nào, đành phải tiếp tục mở rộng. Anh từ từ đẩy côn thịt thô to vào trong, đẩy vào một chút, lại rút ra, rồi lại đẩy mạnh vào lần nữa thì vào càng sâu hơn. Sau khi lặp lại vài lần, quả nhiên đường vào thông thuận hơn nhiều.

Anh hít vào một hơi, mông và eo cùng dùng sức đẩy về phía trước, đột phá một tầng trở ngại, toàn bộ dương vật đi vào trong cơ thể cô.

“A… Đau, ô… Đau quá.”

Nơi bí mật chưa từng được ghé thăm đột nhiên bị một cây gậy dữ tợn cắm vào, cửa huyệt mở rộng cực hạn, run rẩy hút lấy thứ đó.

Cơ thể Giang Quân căng cứng. Cô cau mày, hít hà một hơi, rên rỉ đau đớn.

Trong lòng Viên Soái cả kinh, thần sắc phức tạp nhìn cô, không nghĩ tới cô vẫn còn là xử nữ.

Kinh ngạc qua đi, trong lòng Viên Soái dâng lên một niềm vui không tên, ánh mắt nhìn cô đầy thương tiếc. Đôi tay anh vuốt ve thân thể cô, khiêu khích những điểm mẫn cảm.

Anh vùi đầu vào cổ cô, nhẹ nhàng gặm cắn, liếm láp làn da mỏng manh nơi đó, dưới thân nhẹ nhàng đưa đẩy, rút côn thịt thô dài ra, lại chậm rãi đẩy vào sâu bên trong.

“A… Đau… Quá lớn, ô…”

Mặc dù động tác của anh không nhanh, nhưng côn thịt thô to căng rộng đường vào nhỏ bé, gân xanh phía trên cũng cọ vào thịt mềm, khiến Giang Quân cảm thấy đau đớn.

“Ngoan, cố nhịn một chút, mở rộng thêm chút cô mới thấy thoải mái, sẽ không đau nữa.”

Viên Soái đưa đẩy thân dưới, tiếp tục cắm vào sâu bên trong, thong thả va chạm với hoa tâm kiều nộn.

Theo từng lần luật động nhẹ nhàng của anh, cơn đau dưới thân Giang Quân từ từ biến mất, và một cảm giác kỳ lạ xuất hiện, sâu trong hoa tâm có chút tê dại.

Cảm giác ngứa ngáy khó chịu vì trúng thuốc kích thích cũng giảm bớt rất nhiều khi được anh lấp đầy, hoa huyệt dần chảy ra nhiều nước hơn.

Giang Quân không còn kêu đau nữa. Cô khẽ rên rỉ theo động tác thọc vào rút ra của anh.

Nhận ra sự thay đổi của cô, Viên Soái không chậm chạp nữa. Tốc độ của anh bắt đầu tăng nhanh, thẳng tiến vào trong hoa huyệt, sức mạnh ngày càng dữ dội, đâm thẳng vào cổ tử cung nhỏ hẹp của cô. hoa huyệt nóng bỏng chặt chẽ của cô quấn quanh côn thịt. Mỗi lần tiến vào, anh đều được tận hưởng khoái cảm khi thịt mềm siết chặt. Tư vị mất hồn thực cốt ấy làm anh không dừng lại được, cũng không chậm lại được.

Tay Viên Soái ôm lấy vòng eo thon thả của Giang Quân, ấn hạ thân của cô xuống dưới, đồng thời eo anh cũng dùng sức đẩy lên, côn thịt mạnh mẽ nhanh chóng ra vào trong tiểu huyệt ướt át. Hai túi cầu theo động tác của anh đập lên bắp đùi trắng nõn của Giang Quân, vang lên những tiếng bạch bạch bạch.

“A a a… Ân, quá nhanh, tôi không chịu nổi.” Tiếng rên rỉ chói tai của Giang Quân trở nên dồn dập. Khoái cảm dưới thân quá mãnh liệt, cô không còn biết đâu là đau đớn, đâu là sung sướng, chỉ cảm thấy thân thể không thể khống chế được nữa, giống như có thứ gì muốn thoát ra.

Mông Viên Soái đưa đẩy càng lúc càng nhanh, mỗi cú thúc đều vừa sâu vừa mạnh.

“A…” Giang Quân hét lên một tiếng, cổ tử cung run lên, một dòng dịch trong suốt trào ra. Thân thể cô co giật, đạt tới cao trào.

Khi cô cao trào, hoa huyệt cũng co rút liên tục, kẹp chặt lấy côn thịt của Viên Soái. Anh bất ngờ rên lên một tiếng, côn thịt đang áp vào cổ tử cung của Giang Quân nảy lên, phun ra một dòng tinh dịch đặc sệt nóng bỏng.

Cơ thể Giang Quân run run, ánh mắt rời rạc nhìn chằm chằm trần nhà, cái miệng nhỏ thở hổn hển.

Viên Soái đang nằm trên người cô cũng thở gấp, hưởng thụ khoái cảm khi được hoa huyệt nóng bỏng bao quanh. Trong khoảnh khắc bắn tinh vừa rồi, toàn thân anh như có dòng điện chạy qua, vô cùng sảng khoái. Hóa ra cảm giác tới cao trào trong cơ thể phụ nữ là thế này.

Chuyện khiến anh hơi xấu hổ là anh chỉ kiên trì được vài phút, mới bị cô kẹp một cái mà đã buông vũ khí đầu hàng. May mà Giang Quân còn đang mơ mơ màng màng, không để ý anh bắn quá nhanh.

Thở dốc một lát, Viên Soái lật người dậy, rút côn thịt mềm nhũn ra khỏi cơ thể Giang Quân Không còn bị côn thịt che lấp, hoa huyệt dưới thân chảy ra một dòng dịch đỏ trắng đan xen, theo khe mông nhỏ xuống khăn trải giường màu trắng, nhìn rõ mồn một.

Đây là người phụ nữ đầu tiên của anh, anh cũng là người đàn ông đầu tiên của cô. Cảm giác kỳ diệu này làm trong lòng Viên Soái dâng lên một tình cảm mơ hồ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top