Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Đóng phim cùng ảnh ₫ế

Sau khi về nhà, Giang Quân bắt đầu xem kịch bản. Nữ chính là đại tiểu thư xã hội đen, tính cách phóng đãng, còn nam chính là cảnh sát nằm vùng, che giấu thân phận để quyến rũ nữ chính. Sau khi thành bạn trai của nữ chính, anh ta trà trộn vào nhà cô đánh cắp chứng cứ phạm tội của ông trùm, liên hệ với cảnh sát trong ứng ngoại hợp bắt giữ ông ta.

《Kế hoạch nằm vùng》là bộ phim cấp ba đầu tiên Giang Quân nhận, cô sợ mình diễn không tốt nên sau khi xem xong kịch bản liền lên mạng tìm mấy bộ AV, nghiêm túc quan sát biểu tình dục tiên dục tử của nữ diễn viên.

Giang Quân nhìn vào gương, bắt chước biểu cảm hãm sâu trong dục vọng, gương mặt động tình mị hoặc, gợi cảm quyến rũ nhưng không thô tục, ngay cả biến hóa lúc cao trào cũng được cô bắt chước y hệt.

Nghe nói nam chính của 《Kế hoạch nằm vùng》là người mới xuất đạo không lâu, Giang Quân nghĩ nếu tất cả mọi người đều không quen biết, vậy có thể bớt xấu hổ một chút.

Hơn nữa cô đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, nói thế nào cũng tự tin hơn một người mới, cô cảm thấy chắc mình diễn cũng không tệ đâu.

Tới ngày bắt đầu quay phim, Giang Quân mặc bikini gợi cảm, đứng cạnh bể bơi, khiếp sợ nhìn Viên Soái chỉ mặc độc một cái quần bơi màu đen, ngâm mình trong nước.

Cô nhìn quanh bốn phía, không phát hiện còn người đàn ông nào khác cũng mặc quần bơi nữa, không thể nghi ngờ Viên Soái chính là nam chính.

Tâm tình Giang Quân tức khắc trở nên phức tạp, cô vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ khi ảnh đế đầy lưu lượng như Viên Soái cũng quay phim cấp ba, nhưng cô biết tuyệt đối không phải vì anh thiếu tiền.

Giang Quân cũng rất xấu hổ khi anh biết chuyện cô quay phim cấp ba, có cảm giác như mình không còn chỗ dung thân. Không biết vì sao cô sợ sẽ nhìn thấy sự khinh thường trong ánh mắt anh.

Cô cứ đứng bên bể bơi, ngốc nghếch nhìn Viên Soái môi mím chặt không nói lời nào.

Viên Soái cũng đang nhìn cô, ánh mắt anh vẫn bình tĩnh không gợn sóng, không một chút xấu hổ, cũng không có vẻ khinh thường như Giang Quân lo lắng, cũng giống như quay những bộ phim khác.

Thấy Giang Quân chậm chạp không hành động, đạo diễn bắt đầu thúc giục: “Giang Quân, chuẩn bị quay, xuống nước đi.”

“À, vâng.”

Nghe thấy đạo diễn thúc giục, lúc này Giang Quân mới nắm tay vịn bước xuống nước, từ từ đi về phía Viên Soái.

Khi còn cách anh khoảng hai bước, cô dừng lại, nhìn thẳng phía trước, thấy hầu kết và xương quai xanh gợi cảm của anh, ánh mắt đi xuống chút nữa, chạm vào vòm ngực dày rộng với hai khối cơ rắn chắc, tràn ngập sức mạnh.

Ngực anh phập phồng theo từng hơi thở, hai điểm nhỏ màu nâu cũng rung động theo. Nhìn cảnh đó, hai tai Giang Quân bất giác cũng nóng lên.

Viên Soái nhìn đỉnh đầu Giang Quân, trầm giọng hỏi: “Vì sao cứ cúi đầu mãi thế, không dám nhìn tôi sao?”

“Em… Em không biết tiền bối diễn vai nam chính, lúc trước nghe nói nam chính do một diễn viên mới đảm nhận, nên trong lòng không chuẩn bị trước.” Giang Quân ngập ngừng nói.

Viên Soái xoa đầu cô, trấn an: “Đừng khẩn trương, cứ diễn theo kịch bản là được.”

Động tác thân mật và giọng nói ôn hòa của anh làm cảm giác khẩn trương trong lòng Giang Quân biến mất hơn phân nửa. Cô ngẩng đầu nhìn anh, nhẹ nhàng “Vâng” một tiếng.

“Action” Đạo diễn đứng cạnh bể bơi, cầm một cái loa nhỏ hô lên với hai người.

Sau khi nghe thấy mệnh lệnh của đạo diễn, Viên Soái vươn tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Giang Quân kéo cô về phía mình.

Bầu ngực đầy đặn của Giang Quân đầy tức khắc áp vào vòm ngực rắn chắc của anh, đột nhiên cận kề thân mật thế này làm người cô thoáng cứng đơ.

Viên Soái đưa tay nâng cái cằm nhỏ xinh để cô ngẩng đầu lên, kề mặt gần sát đôi môi đỏ gợi cảm của cô, chóp mũi hai người chạm vào nhau.

Đối diện với Giang Quân, nhìn thấy sự hoảng loạn bối rối trong mắt cô, anh mấp máy môi, dùng âm lượng chỉ hai người có thể nghe được nói: “Thả lỏng chút nào, quay mấy cảnh thế này phải thả lỏng mới diễn tốt được.”

Giang Quân nghĩ mình diễn vai một đại tiểu thư xã hội đen gợi cảm phóng đãng, ngượng ngùng như vậy quả thật không đúng.

Cô hít sâu một hơi, nhón chân lên, vòng tay ôm cổ anh, nhắm mắt lại hôn lên môi anh.

Giang Quân vừa chạm vào môi Viên Soái, anh cũng bắt đầu hôn đáp lại. Anh ngậm lấy cánh môi gợi cảm tinh tế của cô, thỉnh thoảng còn dùng răng cắn nhẹ vài cái.

Một lát sau anh đã không thỏa mãn với kiểu hôn nhẹ nhàng này nữa, bèn dùng đầu lưỡi cạy mở hàm răng của cô ra, thẳng tiến vào trong cái miệng nhỏ, quấn lấy cái lưỡi mềm mại hôn triền miên.

Giang Quân chưa bao giờ thử kiểu hôn lưỡi nhiệt tình thế này, trước kia lúc đóng phim cùng diễn viên nam đều chỉ hôn kiểu chuồn chuồn lướt nước.

Cô không chống đỡ nổi nụ hôn sâu của Viên Soái, bị hôn đến choáng váng, mới được một lúc đã thở hồng hộc.

Nhận thấy hô hấp của Giang Quân trở nên dồn dập, Viên Soái liền buông tha cho lưỡi cô, chuyển qua hôn lên cần cổ thon dài trắng nõn.

Anh vừa hôn cổ cô, vừa dùng một bàn tay vuốt ve bầu ngực sữa đầy đặn cách lớp áo tắm.

Khi nhận ra cảm giác vuốt ve trên ngực, Giang Quân cũng chỉ hơi sửng sốt, sau đó bèn để mặc anh.

Dù sao Viên Soái cũng chỉ làm theo kịch bản, Giang Quân đành phải không chế cảm giác muốn kháng cự, phối hợp ưỡn cao ngực, giống như đang khao khát anh vuốt ve mạnh bạo hơn vậy.

Sau khi xoa ngực Giang Quân một hồi, đầu ngón tay Viên Soái rời xuống, lướt qua cái bụng phẳng lỳ, vòng qua eo cởi nút thắt quần bơi của cô, kéo nó xuống rồi ném sang bên cạnh.

Chiếc quần bikini màu vàng nhạt múa hai vòng trong không trung rồi từ từ hạ cánh, phiêu du trên mặt nước.

Giang Quân phối hợp với động tác của anh, không giãy giụa vì đã thảo luận trước việc này. Lúc diễn có thể mặc hai cái quần bơi, khi quay phim sẽ phải cởi quần ngoài, giữ lại một cái quần màu da bên trong.

Viên Soái cũng cởi chiếc quần bơi màu đen bên ngoài của mình, ném sang một bên, trên người anh vẫn còn mặc một chiếc quần khác màu da.

Cởi xong quần bơi, đầu ngón tay Viên Soái đảo hai vòng quanh cái rốn nhỏ gợi cảm của Giang Quân sau đó rời xuống hai tấc, khi sắp chạm tới gò mu của cô thì đột ngột chuyển hướng.

Sau khi đầu ngón tay của anh rời đi, Giang Quân lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi, vừa rồi còn tưởng tay anh sẽ tiếp tục đi xuống cơ. May mà nhân phẩm của Viên đại ảnh đế không tồi, quả nhiên luôn diễn theo kịch bản, không làm chuyện thừa thãi.

Nhưng giây tiếp theo hơi thở của Lâm Chi đột nhiên như dừng lại, người cô sượng cứng, không dám lộn xộn.

Viên Soái đặt một chân cô lên eo mình, để háng cô kề sát với háng anh. Cách lớp quần bơi, anh ưỡn eo va chạm vào háng cô.

Nhận ra thân thể Giang Quân cứng đờ, Viên Soái khàn giọng, nói nhỏ bên tai cô: “Đừng khẩn trương, chúng ta đang bắt chước cảnh làm tình trong kịch bản, em phối hợp kêu lên vài tiếng đi.”

Giang Quân xấu hổ cắn môi dưới, gương mặt ửng đỏ, do dự một lát, cuối cùng cũng phát ra những tiếng rên rỉ kiều mị phối hợp với động tác của Viên Soái.

Theo từng động tác va chạm của anh, bọt nước xung quanh hai người văng lên, tiếng nước ào ào hòa cùng tiếng rên rỉ của Giang Quân.

Bởi vì mực nước trong bể phù hợp với chiều cao của Viên Soái, chỉ đến rốn anh, hạ thân đang dán sát vào nhau của hai người được nước bao phủ trở nên mơ mơ hồ hồ.

Chỉ có thể thấy cái chân thon dài trắng nõn của Giang Quân vắt trên eo Viên Soái, không ngừng đong đưa theo động tác va chạm của anh.

Phối hợp với đó là biểu cảm dụ hoặc của hai người và tiếng rên rỉ động tình của Giang Quân, trông y như đang làm tình thật vậy.

Sau khi Viên Soái va chạm mấy chục cái, Giang Quân cảm giác có một cây gậy nóng rực chọc vào đùi mình.

Cô vô cùng ngượng ngùng, tiền bối… có phản ứng sinh lý.

Giang Quân biết rất nhiều nam diễn viên lúc quay cảnh nóng, vì tiếp xúc quá thân mật nên có phản ứng là chuyện bình thường.

Huống hồ hiện tại cô và Viên Soái gần như khỏa thân, dán sát vào nhau làm động tác thân mật, anh có phản ứng cũng không có gì đáng trách.

Trong lòng Giang Quân rất xấu hổ, nhưng không thể vì nam diễn viên có phản ứng mà dừng quay được. Cô đành phải căng thẳng tiếp tục rên rỉ phối hợp với động tác va chạm của anh, trong lòng thầm cầu nguyện cảnh này qua nhanh lên.

Nhưng sau đó, mọi chuyện lại diễn ra ngoài dự kiến của cô.

Cây gậy nóng rực thô cứng của Viên Soái đỉnh mạnh vào chân tâm của cô. Thân thể Giang Quân run lên, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, kinh ngạc nhìn anh.

Chạm phải ánh mắt kinh ngạc của Giang Quân trong mắt Viên Soái mang theo ý xin lỗi. Anh cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ của cô, khàn giọng nói: “Xin lỗi em, vì lực cản của nước nên hơi lệch hướng.”

Nghe giọng điệu xin lỗi thành khẩn của anh, hơn nữa lại chỉ là vô tình, Giang Quân cũng không đành lòng trách cứ.

Nhưng sau đó, không biết là cố ý hay vô tình, số lần anh chạm vào chân tâm của cô càng ngày càng nhiều. Mỗi lần như thế, hạ thân Giang Quân đều sinh ra một cảm giác xa lạ.

Cô không biết đó là thoải mái hay khó chịu, chỉ biết mỗi khi anh chạm vào, cô đều nhịn không được cắn môi dưới nhỏ giọng “ưm” một tiếng, nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng cao, hơi thở cũng trở nên dồn dập.

Giang Quân muốn nhắc anh đừng đâm trật nữa, nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng, cô lại đột nhiên kêu lên.

“A…”

Cậu nhỏ của Viên Soái đỉnh vào âm đế của cô, hơn nữa còn dùng lực không nhỏ. Thân thể cô run lên, cái chân đang chống dưới đất bắt đầu phát run, cảm giác tê dại từ hạ thân xông thẳng lên não, một dòng chất lỏng dấp dính trào ra.

Giang Quân mờ mịt nhìn Viên Soái, một lát sau đột nhiên vùi mặt vào ngực anh, che giấu dáng vẻ xấu hổ của mình.

Cô bị anh đâm đến chảy nước, xấu hổ quá. May mà xung quanh toàn nước, quần bơi cũng đã ướt đẫm, chắc tiền bối sẽ không phát hiện ra đâu.

Viên Soái nhìn thấy rõ phản ứng của Giang Quân khóe miệng anh cong lên nụ cười xấu xa, thấp giọng nói bên tai cô: “Xin lỗi, tôi lại đâm trật rồi. Tư thế vừa rồi hơi quá sức với em, chúng ta đổi tư thế khác. Lần này tôi hứa sẽ không đâm trật, em quấn chân lên eo tôi đi.”

Dứt lời, anh liền dùng hai tay nâng mông Giang Quân lên, để đôi chân thon dài trắng nõn của cô vòng quanh eo mình.

Giang Quân cũng cảm thấy tư thế vừa rồi làm chân cô mỏi quá, bèn nghe lời phối hợp với  động tác của anh, dùng hai chân quấn lấy eo anh.

Viên Soái cúi đầu hôn lên cần cổ thon dài của Giang Quân, dịu dàng gặm cắn. Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào cổ cô, mang đến cảm giác tê dại ngứa ngáy.

Anh hôn rất có kỹ xảo, hôn đến mức Giang Quân thoải mái nhắm mắt lại, miệng tràn ra những tiếng rên rỉ kiều mị động lòng người.

Hôm nay Viên Soái mặc quần bơi được thiết kế riêng, ở vị trí quan trọng có một cái khóa tối màu, chỉ cần kéo xuống sẽ lộ ra một khoảng nhỏ để thả cậu nhỏ ra ngoài.

Thừa dịp Giang Quân ý loạn tình mê khi, anh kéo khóa quần thả cây gậy thô cứng ra, tiếp đó lại đẩy quần bikini của cô ra, đỡ nơi đó của mình nhắm ngay khe hở giữa hai chân cô, thẳng lưng dùng sức đỉnh về phía trước.

Cảm giác đau đớn nơi hạ thân làm Giang Quân bỗng dưng mở to mắt. Cô nhận ra hoa huyệt của mình bị một cây gậy nóng rực thô to cắm vào.

Giang Quân không thể tin nổi nhìn Viên Soái, sao anh dám đi vào hoa huyệt của cô?

Đạo diễn và các nhân viên ở trường quay đều đang xem họ đóng phim, hơn nữa vừa rồi rõ ràng cô vẫn cảm nhận được anh còn mặc quần bơi, sao anh có thể đi vào được?

Giang Quân nhíu mày, đôi môi đỏ mấp máy, chịu đựng cảm giác đau đớn dưới thân, định nói ‘Dừng” với đạo diễn.

Nhưng còn chưa kịp nói gì, Viên Soái đã cúi đầu ngậm lấy môi cô, ngăn lại.

Anh nâng mông cô lên, siết chặt lấy vòng eo nhỏ. Trong ánh mắt hoảng sợ của cô, anh mang theo khí thế nhất định phải được, thong thả kiên định đưa nốt nửa cây gậy còn lại vào trong tiểu huyệt.

Quy đầu tạo ra một lối nhỏ, nghiền ép nhục bích để đi sâu vào trong, cho đến khi nguyên cây gậy thô dài vào hết mới dừng lại.

Thân thể Giang Quân căng lên, móng tay bấm sâu vào lưng Viên Soái. Nơi đó của anh quá lớn, hoa huyệt của cô được lấp đầy, cảm giác trướng đau đớn từ hạ thân truyền đến, làm cô cực kỳ khó chịu.

Miệng Viên Soái tràn ra một tiếng “hừ” trầm thấp gợi cảm, nhục bích của cô đang quấn chặt lấy nơi đó của anh, sảng khoái đến mức da đầu anh tê dại.

Tiểu huyệt của cô thật chặt, giống hệt cái đêm ba năm trước đây, kẹp anh đến thoải mái.

Anh tạm dừng chốc lát, lúc hoa huyệt của cô bắt đầu co rút thì chậm rãi rút ra cắm vào. Động tác tuy thong thả nhưng lại thâm nhập nhiều lần, không ngừng nghiền ép va chạm đến tận tử cung của cô.

hoa huyệt mềm mại của Giang Quân bị cây gậy thô to của Viên Soái khai phá, môi cũng bị anh lấp kín. Anh cạy răng cô, câu lấy lưỡi nhỏ hôn triền miên.

Hai cái miệng nhỏ trên dưới đều bị anh chặn lại, hơi thở Giang Quân trở nên dồn dập, thể lực cạn dần.

Giang Quân cố gắng kìm chế cảm giác kích thích từ hạ thân truyền đến, duy trì chút tỉnh táo chẳng còn là bao, giơ tay đấm liên tục vào lưng Viên Soái, muốn anh dừng lại.

Viên Soái không dao động, tiếp tục phá vỡ nhục tầng tầng nếp gấp bên trong, tiến quân thần tốc, đi thẳng đến chỗ sâu nhất.

Đạo diễn Vương đứng cạnh bề bơi nhìn thấy Giang Quân không diễn theo kịch bản, tức giận hô một tiếng “Cut”, rồi cầm lấy cái loa nhỏ răn dạy cô: "Giang Quân, cô có muốn diễn không, không muốn thì để tôi đổi người. Có rất nhiều người có thể thay cô, đừng ở đây lãng phí thời gian của mọi người.”

Tiếng “Cut” của đạo diễn vừa vang lên, Viên Soái liền ngừng động tác, để cậu nhỏ nằm bất động trong cơ thể Giang Quân, cũng buông môi cô ra.

Giang Quân thở hổn hển, nói đứt quãng: “Đạo diễn, tôi… không phải, là vì anh ta… anh ta…”

Giang Quân còn muốn nói tiếp, nhưng Viên Soái lại cậy được nước che chắn, dưới thân dùng sức đỉnh mạnh vào hoa tâm mềm mại của cô.

Giang Quân cắn chặt môi dưới, miệng bật ra một tiếng nức nở, nói không nên lời.

Thấy Giang mãi không nói được nguyên nhân, đạo diễn chỉ đơn giản cho là viên Soái có phản ứng sinh lý, sau đó cô mới không phối hợp. Nhưng Viên Soái vẫn mặc quần bơi, có thể làm gì được chứ.

Quay mấy cảnh thân thể phải tiếp xúc thân mật thế này, có phản ứng cũng là bình thường, có phải làm thật đâu, nếu đã nhận kịch bản thì nên diễn cho tốt, đây là chức nghiệp của một diễn viên.

Đạo diễn Vương tiếp tục nói: “Anh anh tôi tôi cái gì, đã nhận kịch bản thì diễn tốt cho tôi, không làm được thì biến đi, đừng lãng phí thời gian của mọi người.”

Viên Soái quay đầu cười nói với đạo diễn: “Đạo diễn, xin lỗi, vừa rồi cô Giang muốn nói là cô ấy mắc lỗi, cho cô ấy diễn lại một lần, lần này sẽ tốt hơn. Đạo diễn cho cô ấy một cơ hội đi.”

Viên Soái là đại ảnh đế nổi tiếng, anh đã lên tiếng, đạo diễn cũng phải cho chút mặt mũi.

Vì thế, giọng điệu của đạo diễn chuyển sang hòa hoãn: “Vậy quay thêm lần nữa, lần này NG, quay từ cảnh hai người đổi tư thế. Lần này tôi còn chưa kêu cut, thì không ai được dừng lại. Quay phim chuẩn bị. Action!”

Viên Soái quay đầu lại nhìn Giang Quân, khóe miệng cong lên ý cười xấu xa, giống như đang khoe khoang thắng lợi.

Giang Quân cắn môi dưới, tức giận lườm anh. ĐM, là ai nói nhân phẩm của Viên Soái rất tốt, không sàm sỡ diễn viên nữ. Rõ ràng anh là tên khốn nạn ra vẻ đạo mạo.

Viên Soái làm lơ ánh mắt phẫn nộ của Giang Quân. Anh ghé sát vào tai cô, nhẹ nhàng cắn thùy tai mượt mà, thấp giọng nói: “Đạo diễn Vương rất nóng tính, đây là cơ hội cuối cùng, diễn cho tốt, nếu không em sẽ bị hủy hợp đồng, không có cát sê đâu.”

Nghe thấy cát sê, thân thể Giang Quân lập tức cứng đờ, lửa giận trong mắt tắt hơn phân nửa. Cô muốn cát sê, cô rất cần tiền.

Viên Soái nói xong liền bắt đầu dịu dàng gặm cắn cần cổ trắng nõn thon dài của Giang Quân. Hơi thở ấm áp của anh lướt trên da cô, tạo cảm giác hơi ngứa, rồi lại mang đến từng cơn tê dại.

Giang Quân giằng co một lát, cuối cùng đành chấp nhận phối hợp với anh, cất tiếng rên rỉ.

Viên Soái rút nam căn đang chôn trong cơ thể Giang Quân ra đến cửa huyệt, chỉ để lại mỗi quy đầu ở bên trong. Rồi đột nhiên anh thúc mạnh, thứ ấy vọt vào chỗ sâu nhất, chạm đến tận cửa tử cung của cô.

“A…” Giang Quân đau đớn hét lên một tiếng, sống lưng dựng thẳng.

Cô quét mắt nhìn bốn phía, phát hiện mọi người đều đang nhìn họ chằm chằm, camera cũng đang quay.

Xấu hổ, khẩn trương, sợ hãi đan xen, Giang Quân không cách nào chấp nhận nổi việc làm chuyện này trước mắt bao người.

Giang Quân nhỏ giọng khẩn cầu bên tai Viên Soái: “Đừng cử động, xin anh, ra ngoài đi, sẽ bị phát hiện mất.”

Giọng nói của cô mềm mại đến mức làm ngực Viên Soái ngứa ngáy như bị mèo cào, chỉ muốn dùng sức mạnh hơn, muốn nghe tiếng rên rỉ yêu kiều của cô.

Anh bóp eo Giang Quân, dùng sức luật động, rút ra gần hết rồi lại nhanh chóng xâm nhập, từng cú va chạm mạnh tới cửa tử cung của cô.

“A… Ân… A…” Giang Quân rên rỉ thành tiếng.

Quá sâu, cửa tử cung bị cây gậy thô dài của anh thúc mạnh, nửa thân dưới của cô bắt đầu run rẩy.

Bên trong vừa đau vừa tê dại, cô bị anh làm đến mức ngón chân cuộn tròn lại, móng tay để lại từng vệt cào đỏ trên lưng anh.

Giang Quân run rẩy nói bên tai Viên Soái: “Ưm… Tôi không muốn… Khốn nạn, anh đi ra ngoài, ra ngoài ngay cho tôi.”

“Không muốn sao? Nhưng phía dưới của em kẹp chặt lắm, không cho tôi ra.”

Viên Soái vừa nói vừa dùng sức đi sâu vào thêm, nhục bích lập tức bao vây cự vật của anh, xoắn chặt lấy, không cho anh rút ra.

Viên Soái vô cùng sảng khoái, dùng sức nhanh chóng thọc vào rút ra, nam căn khai phá tầng tầng nhục bích, thẳng tiến đến chỗ sâu trong hoa huyệt.

Thân thể Giang Quân đong đưa theo tần suất của anh, miệng tràn ra từng tiếng rên rỉ mất hồn, sắc mặt ửng hồng, trán lấm tấm mồ hôi, không ngừng thở dốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top