Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 5 :USSR x Vietnam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-:"Boss!!cứu em với!! em thấy ma dưới tầng hầm!!" - Việt Nam hét lớn cầu cứu boss của mình.
USSR- người boss của Việt Nam, đang ngồi cầm tờ giấy đọc kế hoạch trong phòng khách thì nghe tiếng cậu la lên liền quay đầu ra :"Không có đâu!! đi lên đây nào!" Việt Nam nghe thế thì cũng lại dưới tầng hầm đóng cửa, 1 lần nữa, Việt Nam lại thấy ai đó lướt qua 1 cách im lặng nên cậu đóng cửa cái rầm và chạy tót lên phòng khách mà leo lên người USSR la hét hoảng loạn .
-:" Boss cứu em mà 💦🌊!! Có con maa!!" Vì quá hoảng nên Việt Nam cũng quên béng mất mình đang ngồi trên người Boss,
-:" Việt Nam..?" USSR cất giọng. Việt Nam đơ 1 lúc rồi mới nhận ra mình đang ngồi trên người ai. :"Chết mẹ, B-Boss..c..cho em xin lỗi.." Việt Nam vội leo xuống , cúi đầu 90 độ xin lỗi .USSR có vẻ tức giận với cậu, Việt Nam thấy vậy cũng không nói gì ..chỉ im lặng vì biết mình vừa làm phiền boss của mình.


 Cũng vì việc đó , hai người 2 tuần này chả nói với nhau câu nào.. Việt Nam đem chuyện kể với Triều Tiên - đồng chí cùng làm trong khối cộng sản thì Triều mới bảo :" Ồ , ra là cậu? bữa đó tôi đang ở dưới tầng hầm tìm đồ thì thấy khứa nào đóng cửa rồi la hét "Triều vừa nói vừa cười khẽ nhìn Việt Nam khiến cậu cũng có hơi ngượng , nhưng lại dập tắt sự ái ngại đó nhanh chóng rồi hỏi :" Triều Tiên.. cậu có cách nào khiến Boss hết giận tôi không..?" trước hết thì cậu cứ hỏi China xem boss có ác cảm với cậu không đã - Triều góp ý. Cũng đúng thôi, China khá nắm bắt thông tin và hiểu boss nên cậu ta biết khá nhiều.. 

Thế là ngay buổi chiều, Việt Nam bay thẳng lại chỗ China gặng hỏi vài câu, đại loại là..
VN :" China, mấy nay boss có giận tôi không..?Tôi có hơi lo ấy.."
CN :"Boss á? uhmm...(trêu cậu ta tí nhỉ?) à ừ! Boss giận cậu lắm , boss đang tính đuổi cậu ra khỏi khối cộng sản ấy! cậu làm gì mà để Bo-"
VN :" C.-CÁI GÌ..??B..-BOSS GHÉT TÔI Đ--ĐẾN THẾ Á..!!?"
Việt Nam không nói gì hơn nữa..cậu chỉ đơn giản là ai thục mạng về phòng..đóng cửa cái rầm rồi leo lên giường ôm mặt khóc lớn.
USSR cũng vô tình đi ngang qua phòng cậu mà nghe tiếng cậu khóc lớn , USSR vốn giận cậu vì vụ 'đó' nên cũng không muốn an ủi dỗ dành cậu nhưng thấy cậu khóc quá nên cũng đập cửa ( vì cửa khoá ).
-:" Việt Nam? ngươi ổn chứ? mở cửa cho ta!!"
Việt Nam hoảng hốt ra giữ cửa:" NGÀI ĐI ĐI !! ĐỂ TÔI YÊN!!" USSR thấy thế cũng không nói gì nữa mà đi về phòng, vốn định an ủi cậu mà cậu lại thái độ như thế nên anh mới hậm hực bỏ về phòng đấy thôi. Mà thật sự Việt Nam đâu có cố ý ngồi lên người anh đâu? Do Triều Tiến đấy thôi..


Sáng hôm sau.. tầm 10h sáng , USSR mãi không thấy VN xuống ăn sáng nên lên phòng cậu gọi dậy , lần này , cửa mở được ,nhưng không thấy Việt Nam đâu , đúng 1 lá thư để trên bàn với đúng 5 chữ ngắn gọn kèm 1 dòng chữ nhỏ:
CHO EM XIN RỜI KHỐI CS - em xin lỗi vì đã làm ngài ghét em , Boss.USSR vừa đọc xong thì đen mặt , hoảng loạn chạy xuống lầu, vác xe kê lực lượng đi kiếm Việt Nam,anh biết nơi cậu hay đến mà..
-:"JAPAN !!JAPAN!! CẬU CÓ NHÀ KHÔNG!? JAPAN!!" Japan mở cửa:" Làm gì vậy!? tôi không có nhà chứ đây nhà ai?? rồi đến đây có chuyện gì?"
USSR vừa giải thích vừa rưng rưng :" V-việt Nam..Việt--Nam có ở đây không..?"
:"Làm gì mà khóc như con nít lên 3 vậy? Việt Nam đang ngủ trong nhà tôi, có gì không?" Chưa nói hết, USSR lao thẳng vào trong kiếm Việt Nam, Việt lúc này cũng tỉnh dậy ra ngoài, vừa thấy boss cậu liền tỏ ra né tránh, nhưng cậu biết không né được lâu đâu .. và cậu bị 'bắt' thật .USSR vừa nhìn thấy cậu đã lao đến ôm như thể lâu ngày không được gặp..:"Tại sao em lại bỏ trốn?" -:"B--boss.. à không..bỏ tôi ra.." :"trả lời câu hỏi của ta.."Việt Nam có phần hơi ngộp nhưng cũng có gắng đáp :"Ngài bỏ tôi ra..tôi đã rời đ-" :"Ta chưa cho phép! và không bao giờ cho phép.."
Việt cứng đầu :" Ngài bỏ tôi ra! nếu không tôi sẽ theo Nazi!"
-:"Em hư quá..dám xưng như thế với ta sao? có tin ta đ* em hết đêm không..?
-:" Ngài..!?"
(Còn tiếp)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top