Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Đau lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong thời gian Hà Tĩnh Đình nằm viện ba ngày, Từ Bồi Nghị vẫn đều canh giữ ở bệnh viện, chỉ đến thời điểm người Hà gia tới thay ca, mới nhanh chóng trở lại khách sạn tắm rửa thay quần áo. 

Mọi người nhìn hắn chịu khó dụng tâm như vậy, tuy nói còn rất không dám tin tưởng, còn muốn mắng một trận bán sống bán chết, nhưng là thái độ mọi người cũng có thể coi là đã mềm hóa, duy nhất chỉ còn có Hà Tĩnh Đình không bởi vì việc làm của hắn mà động tâm. 

“Mời anh trở về, không cần ở tại chỗ này.” Nàng đối với hắn nói vài câu, nhưng hắn vẫn là tống vào tai này rồi ra tai kia. 

“Người nhà em đều bận làm việc, nên anh là người phù hợp nhất đến chiếu cố em.” Hắn tìm được lý do rất hợp lý, nhưng nàng hiểu được, bây giờ không phải thời kỳ ngày mùa, người nhà rõ ràng là muốn làm cho bọn cùng ở một chỗ nhiều hơn. 

Buổi sáng ngày đó sau khi nàng tỉnh dậy, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt, chính là Từ Bồi Nghị ngồi bên giường bệnh, hắn một bên gục đầu một bên ngủ gà ngủ gật, nàng kinh ngạc nói không nên lời, hắn cư nhiên trông coi nàng cả đêm, còn ngồi trên chiếc ghế cứng kia, chắc là thực không thoải mái. 

Miếng băng gạc trên trán hắn cũng đã rớt ra, lưu lại một vết thương miệng còn máu đỏ, máu đã ngừng chảy, cả người bụi bẩn, sắc mặt cũng không tốt, nhưng mày thì giãn ra, bên môi còn lộ một chút cười, giống như đang trong một giấc mộng đẹp. 

“Chính anh chẳng lẽ không có công việc quan trọng sao?” Hắn ở cạnh nàng ba ngày, không biết đã bỏ qua bao nhiêu hợp đồng lợi nhuận, chỉ vì một nữ nhân ngay cả ôm hắn cũng không muốn ôm, cái này có giá trị sao? 

“Không vội, anh nghỉ dài hạn, anh sớm nên làm như vậy.” Hắn mỉm cười nói. 

Nàng không nghĩ cùng hắn tranh luận, chỉ làm uổng phí khí lực, vì thế nàng quay đầu nhìn về phía cửa sổ, bầu trời tháng chín không còn là màu xanh lam, trong suốt, tâm tình của nàng cũng như vậy là một màu xám, một vẻ lo lắng. 

Đến thời gian cơm trưa, Từ Bồi Nghị giúp nàng đi lấy cơm trưa, đêm tới bàn ăn nhỏ trên giường bệnh, còn chuẩn bị muốn đích thân đút cho nàng.” Đây là cơm dinh dưỡng đặc chế, bác sĩ nói em rất gầy yếu, phải bổ sung thật nhiều dinh dưỡng.” 

“Tôi tự ăn được.” Nàng cầm lấy thìa, ngón tay lại run run, không nghĩ tới làm hạt cơm rơi trên mặt bàn, thật mất mặt. 

“Để anh làm.” Hắn cũng không nghĩ để ý, tiếp nhận thìa thay nàng xúc cơm. 

“Không cần!” Nhìn ánh mắt hắn ấm áp như vậy, động tác lại mệm nhẹ như vậy, nàng bỗng nhiên không chịu nổi, đẩy tay hắn ra, quát to nói:” Anh tránh ra! Anh không được tới gần tôi….” 

Động tác thân mật làm cho nàng khủng hoảng, lúc trước nàng từng cùng hắn nhiệt tình hôn, này hắn chỉ là đút cơm nàng ăn, lại làm cho nàng trong đầu cảnh tiếng chuông mãnh liệt, hết thảy là đơn giản, nhưng lại khiến nàng bị thương, nàng sẽ đau. 

“Thực xin lỗi, anh chỉ là muốn làm cái gì đó cho em…..” Vẻ mặt kinh hoảng của nàng làm hắn đau lòng, giống như một nữ nhân đã phải chịu qua gia bạo (Ying: bạo lực gia đình hay sao ý =.=), nàng thậm chí không thể chịu đựng được hắn tiếp cận, rốt cuộc hắn đã đối với nàng làm ra chuyện tàn khốc cỡ nào…. 

“Anh chính là nghĩ muốn giảm bớt tội ác mình đã làm, anh không cần lại đến tìm tôi….” Nàng đưa lưng về phía hắn, cả người run run, hô hấp đều thấy khó khăn. 

Xem nàng kích động như vậy, hắn chỉ có thể đầu hàng, trăm ngàn lần không thể để nàng chịu kích thích, nếu không té xỉu làm sao bây giờ? 

Vì thế hắn đứng lên nói:” Được, anh trước đi ra ngoài, em từ từ ăn, anh không quấy rầy em.” 

Đi ra phòng bệnh, hắn đứng ở bên hành lang, nhìn trời xanh ngoài cửa sổ, có loại cảm giác khắc sâu vô lực, hắn cũng phải có đủ nghị lực để chống đỡ đi tiếp. 

Thực trùng hợp, bác sĩ chưa trị vừa vặn đi qua, vỗ vỗ bờ vai hắn nói:” Làm sao vậy? Vị hôn phu tiền nhiệm, biểu tình của cậu giống như thực phiền não.” 

Từ Bồi Nghị xoay người, nhìn bác sĩ cười khổ một chút.” Tôi quả thực phiền não, chỉ cần tôi tới gần Tĩnh Đình, nàng sẽ có bộ dáng rất thống khổ.” 

“A~~ cái này gọi là biến chứng sau bi thương, thực bình thường, bệnh này không phải là thân thể bị thương, mà là tâm lý.” Bác sĩ kiến thức rộng rãi, dù sao trong bệnh viện cũng là địa phương đã phát sinh rất nhiều chuyện xưa.” Bởi vì cô ấy còn để ý đến cậu, mới có thể bị kích thích, bị thương tổn khi nhìn thấy cậu, nếu cô ấy đã không còn cần cậu, sẽ không có phản ứng lớn như vậy.” 

Từ Bồi Nghị nghe xong thầm thấy có lý, vội hỏi:” Bác sĩ, xin hỏi tôi nên làm cái gì bây giờ?” 

“Từ từ sẽ đến, không thể gấp, tựa như làm phòng trước hết phải có nền, đầu tiên cậu phải tìm về sự tín nhiệm của cô ấy đối với cậu, rồi lại dùng thời gian cùng thật tình chứng minh cho nàng xem. Về phần kết quả thế nào thì còn xem cách thể hiện cùng dụng tâm của cậu.” 

Từ Bồi Nghị suy tư một chút.” Cảm ơn bác sĩ, tôi sẽ tiếp tục cố gắng.” 

“Cố lên, cầu nguyện Tổ Mẫu sẽ phù hộ cho cậu.” Đây là một địa phương nhỏ, bác sĩ đã nghe nói đến người trẻ tuổi có sự nghiệp to lớn này, Từ Bồi Nghị nghe xong cũng là cười, xem ra “sự tích” ngày đó sẽ còn bị đem ra thảo luận thật lâu. 

Một lát sau, Từ Bồi Nghị trở lại phòng bệnh, phát hiện bữa cơm trưa vẫn còn hơn một nửa, Hà Tĩnh Đình đã nằm xuống ngủ, hai bên mày nhíu lại, vẻ mặt nhăn nhó, giống như đang gặp ác mộng. 

Không biết trong mộng nàng gặp ai?

Nàng ở ngay trước mặt hắn, lại có vẻ rất xa xôi. 

Nhưng giống như lời bác sĩ nói, tất cả chỉ có thể từ từ rồi sẽ đến, vết thương trên trán hắn có lẽ chỉ vài ngày là khỏi, còn nỗi đau trong tận đáy lòng nàng muốn bình phục tốt hơn một chút cũng phải mất vài năm. 

Trên con đường mà từ giờ hắn đi, hắn sẽ không bao giờ buông tay nàng ra nữa, phải biết rằng, đôi tay kia tuy là nhỏ bé nhưng lại nắm giữ hết trái tim của hắn. 

Ba ngày sau, Hà Tĩnh Đình có thể xuất viện, Từ Bồi Nghị lái xe đưa nàng về nhà, dọc theo đường đi hai người không nói gì, chỉ có tiềng nhạc từ trong xe phát ra, không biết từ bao giờ, hắn bắt đầu thích có loại âm thanh này làm bạn, nhất là một số những bản tình ca hòa tan lòng người, hi vọng nàng cũng có thể giống hắn cảm thụ được. 

Khi đèn đỏ, hắn vụng trộm nhìn phía sườn mặt của nàng, nhìn nàng giống như một con búp bê, xinh đẹp yếu ớt, ánh mắt trống rỗng, ai, thật không biết nàng đang suy nghĩ cái gì? 

Biết rõ nàng sẽ không tha thứ cho hắn, hắn lại luyến tiếc muốn đi xa một chút, cái loại này vừa yêu vừa đau, đau đến mấy nhưng vẫn muốn yêu, ai có thể sáng tỏ được? 

Hai vợ chồng Hà gia ở nhà chờ, bọn họ nguyên bản nghĩ muốn tự mình đi đón con gái, nhưng là nghĩ nghĩ, vẫn là cấp cho tiểu tử kia một cơ hội biểu hiện, tin tưởng ánh mắt của Tổ mẫu không có sai. 

Đi vào trong nhà, Hà Tĩnh Đình đã nói:” Ba, mẹ, con đã về.” Nàng nói là “con” mà không phải là “chúng con”, còn nam nhân đi phía sau nàng kia, cùng nàng không có quan hệ gì. 

“Trở về là tốt rồi, kết quả kiểm tra thế nào?” Hà Tiến Thiêm rót hai chén trà, cho con gái cùng tiểu tử kia, dù sao hắn không có công lao cũng có khổ lao, nhìn xem vết thương trên trán hắn nhất định sẽ để lại một vết sẹo, đây là vấn để mà gần đây được các vị hương thân phụ lão thích thảo luận nhất. 

“Không có trở ngại gì, chỉ là thiếu máu, huyết áp thấp, dinh dưỡng không đủ.” Hà Tĩnh Đình nâng chén trà lên uống một ngụm, hoàn toàn không nghĩ tiếp đón nam nhân bên cạnh kia. 

“Là thời đại nào rồi, còn có người dinh dưỡng không đủ?” Hà Tiến Thiêm thở dài, nếu là thời đại mà bọn họ đã từng trải qua thì còn có thể nói, nhưng hiện tại bây giờ người chỉ có thừa dinh dưỡng ăn uống bổ tốt làm gì có người nào lại thiếu dinh dưỡng? 

Cũng chỉ có đứa con gái ngốc này mới có thể ngu như vậy. 

“Đồ ăn đều đã chuẩn bị tốt, ở lại cùng nhau ăn cơm.” Lí Thu Nghi đối với Từ Bồi Nghị nói, nghĩ như thế nào cũng nên cảm ơn người ta, mấy ngày nay đã tận hết sức lực chăm sóc cho Tĩnh Đình. 

Nghe nói như thế, Hà Tĩnh Đình lập tức đi trở về phòng, đóng cửa lại không hề đi ra, nàng biết biểu hiện của chính mình thật ngây thơ, nhưng nàng không có biện pháp nào khác, nếu không dứt tình, đem tình tái sinh, chỉ có hoàn toàn gạt bỏ đi, mới có thể bảo hộ chính mình. 

Đối với tình yêu nàng cũng không nản lòng, nhưng là đối với nam nhân kia nàng đã muốn hết hy vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top