Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

22. Một đời dài như vậy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người ơi, một đời dài đến vậy...
Cho ta thương mình người được không?

Một đời dài là như vậy, bao nhiêu mốc thời gian nhớ nhớ quên quên, vậy mà mỗi một phút giây bên người, ta đều nhớ...
*1:30 ngày 1 tháng 7, lần đầu tiên ta biết trong cuộc đời dài rộng này lại có một người như vậy, vừa ấm áp lại vừa lạnh lẽo...
*21:00 ngày 15 tháng 8, tim đánh trống chào cờ vì vui tay gởi nhầm tin nhắn làm quen!!
*11:35 ngày 16 tháng 8, lần đầu người nói chuyện với ta và nhìn kĩ gương mặt ta như thế nào...
*23:03 ngày 16 tháng 8, tin nhắn chúc ngủ ngon đầu tiên làm ta trăn trở trong thứ hạnh phúc mộng mơ phù phiếm không thực.
*10:11 ngày 17 tháng 8, người rủ ta đi cafe nhưng không thể đi. Lòng tiếc nuối bứt rứt vô cùng...
*7:21 ngày 28 tháng 8, biết đau lòng là gì... Lần đầu tiên người nhắc đến tình cũ ở một vùng đất khác, một vùng thương nhớ bạc đầu... Ừ thì, người cũng có biết tình cảm của ta đâu...
*12:58 ngày 1 tháng 9, ngày hôm ấy ta nghỉ việc. Người đùa lúc ta đang gạ gật chán ngán, khoa học đã chứng minh, nếu nín thở sẽ hết buồn ngủ!! Dẫu biết là đùa, vậy mà về sau mỗi lần không thể ngủ vì viết bài luận, ta lại bất giác vô thức mà nín thở... Lạ ghê...
*17:01 ngày 2 tháng 9, người có còn nhớ đã hứa gì với ta không? Có lẽ, bức tranh người hứa vẽ cho ta sẽ chẳng bao giờ còn được nhận...
*15:11 ngày 5 tháng 9, người rủ ta cùng đi chùa, đùa nói, em nuôi anh đi. Nếu không kìm lòng, ta vốn sẽ gật đầu cái rụp rồi theo người luôn?!
*19:56 ngày 11 tháng 9, lần đầu tiên trong đời uống có nửa lon bia mà say... Có lẽ, đã say một ánh mắt... Ngày hẹn riêng đầu tiên, lần đầu ta ngồi sau xe người, lòng thấp thỏm vui còn hơn trẻ nít được quà.
*11:48 ngày 12 tháng 9, ta chuyển phòng trọ đồng thời kiếm được công việc gia sư. Cảm ơn những lời động viên trước đó của người để ta biết không gì cản được tuổi trẻ bước tiếp.
*15:06 ngày 16 tháng 9, nhận được lời cảm ơn. Công sức dầm mưa chạy bộ đưa thuốc là không uổng! Thấy ai đó sốt cao vẫn phải đi làm, ta nào có thể không xót xa... Chẳng tiện đường đâu, chỉ là vì thương thôi...
*19:58 ngày 18 tháng 9, gần hai mươi năm sống trên đời, giờ mới biết tên mình được gọi lên nghe hay như vậy...
*16:36 ngày 21 tháng 9, "sao em ngồi xa vậy? Ngồi xích lại đi... Lạnh thì cho ôm luôn đó! ". Ừ, giá mà ngày nào mùa lạnh cũng được nghe câu đó...
*20:53 ngày 22 tháng 9. Em... không thích anh nữa, em thương anh!  Ta đã nói ra lòng mình, nhẹ nhàng đến vậy, vừa lo sợ lại vừa thản thanh...
*23:05 ngày 22 tháng 9, ta chỉ mong những gì người nói là cả cuộc đời... Em... Làm người yêu anh nhé?
*6:09 ngày 23 tháng 9, câu mãi thương nghe như cả thế giới...
*15:58 ngày 24 tháng 9, chưa từng có cuộc videocall nào vỏn vẹn 58s mà lại ấm áp như vậy! Dù là xa thế nào, ta vẫn tin trái tim hai ta vẫn còn chung một nhịp đập...
*14:09 ngày 29 tháng 9, có những điều ngạo ngược, ăn kem lại thấy ấm và trà sữa cũng không ngọt bằng cái ôm chặt của một người. Những cái nhìn và sự ân cần trước nhiều người đã khiến ta ngộ nhận, chúng ta là cả thế giới trong nhau.
*19:08 ngày 3 tháng 10. Đêm trung thu. Người bận việc, hẹn ta một ngày sẽ gặp nhau. Ta vẫn cười cảm thông, tôn trọng tất thảy... Cúp điện thoại mà lòng chát đắng... Nhớ người đến phát điên, ta phóng xe chạy dọc con đường Ngã năm Đinh Tiên Hoàng, được nửa đường thì dừng lại. Gặp rồi, được gì? Chắc người bận lắm... Ta vòng xe về nhà, cả đêm không ngủ...
*17:51 ngày 6 tháng 10. Khối rubik xoay đều trong tay, lần thứ 2 người nhắc về tình đầu, ánh mắt xa xăm buồn thương, in sâu trong tâm trí rốt cuộc là cảm giác như thế nào? Ta không kìm được bật khóc...
*20:53 ngày 10 tháng 10. Trước đó chỉ vài tiếng ta còn tự cười hỏi mình nên làm gì để người vui, vài tiếng sau người đã đi xa mãi chẳng thể níu... Giá như... Chưa một lần cãi vả to tiếng, chỉ là quá nhiều điều giấu vào lòng chẳng nói ra, tích tụ mãi làm tình cảm nhạt dần rồi nứt rạn...
*13:18 ngày 20 tháng 10. Người chúc ta an lành... Ừ thì đời này ta mong có một điều an một điều lành, là người, vậy mà người có cho ta đâu?
*21:36 ngày 12 tháng 10, ta nói đợi người, người mãi không về...
*22:01 ngày 4 tháng 11, bão lớn. Rất muốn nói người đi làm cẩn thận, nhưng tư cách gì đây?
*7:21 ngày 28 tháng 11, ngày tủi thân cùng cực. Người vặn hỏi ta thật có sống tốt không... Rõ ràng người biết...! Người cứ bên hạnh phúc mới, ta cứ mãi điên cuồng lục lọi tháng ngày đơn phương...
*19:48 ngày 10 tháng 12. Ta gặp gỡ một người con trai khác vốn là bạn cũ. Ngày kỉ niệm 2 tháng xa người, ta lao đầu vào một chuyện vui nào đó để quên đi. Ai ngờ đi đúng chỗ cũ, ăn món cũ, uống món cũ ngày còn người... Ta bỏ về, một mình ngồi ở bến xe bus lạ khóc trong vô vọng... Ra ta cô đơn và yếu lòng đến lạ...

Một đời dài như vậy, ta lại dại dột tạo nên những thói quen để tự mình cứ mãi vòng vo chẳng thể thoát ra. Đó là thói quen nhắc nhớ về người... Mỗi một câu nói đều in hằn trong tâm thức. Biết người sẽ yên vui bên hạnh phúc mới,lòng không ghen chỉ đắng đót trácg mình sao vô dụng, đến hạnh phúc cũng chẳng thể nắm bắt. Một đời dài quá, lẽ nào ta cứ mãi sống trong kí ức có người?
Nhiều người nói, không ai trên đời chỉ yêu mãi một người!
Nhưng... Ta muốn cược. Ta bầu một phiếu "có"...

Trước khi ta nản lòng quay đi, chỉ xin người đứng yên đó, ngoảnh lại nhìn ta, nhìn vào mắt nhau đi... Ở đấy, ta sẽ đi đến bên người...
Đời này dài lắm...
Nắng còn lên trăm ngàn năm nữa, còn nắng, ta còn thương...
Kiếp này ta gieo hạt, mong kiếp sau trổ hoa...
Một đời dài như vậy mà...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top