Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6. Tương tư

Sau cuộc trò chuyện đó cuối cùng bà Jung cũng đồng ý cho con trai nhỏ Hoseok lên học ở Seoul. Đồng thời bà cũng đưa ra một điều kiện là khi lên đó em không được ở trong kí túc xá mà sẽ sống chung với Choi Yeonjun-con trai út của em gái bà. Ngoài ra mỗi ngày Hoseok đều phải chụp ảnh các món ăn trong ngày của mình cho bà kiểm tra xem em có bỏ bữa không, có ăn những thực phẩm không tốt cho sức khỏe không.

Yêu cầu đầu tiên vô cùng hợp lí với Hoseok vì em sợ phải tiếp xúc với người lạ nên việc sống chung với Yeonjun-đứa em họ thân thiết là điều vô cùng tốt. Còn yêu cầu thứ hai thì hơi khó đối với Hoseok nhưng vì muốn được học ở Seoul nên em cũng gật đầu đồng ý với bà.

Cứ như vậy mà Hoseok đã thành công bước chân vào ngôi trường mơ ước và thoát khỏi người cha không cần mình.
_____________

Hai năm sau

"Anh Hoseok em ở đây" Yeonjun nhiệt tình vẫy tay khi nhìn thấy Jung Hoseok. Cậu nhóc nhớ em lắm vì đã mấy tuần rồi chưa được gặp mặt.

Xem kìa chỉ mới không gặp có vài tuần mà anh Hoseok của cậu đã có da có thịt lên rồi. Xem ra dì Soo-eun và anh Haemin nuôi anh Hoseok khéo thật. Mặc dù ở đây Yeonjun có ép thế nào Hoseok cũng chỉ ăn có vài miếng rồi thôi, thế nhưng khi vào tay dì Soo-eun và anh Haemin thì anh Hoseok của cậu lại ngoan ngoãn ăn hết. Đúng là chỉ có người lớn tuổi hơn mới có thể trị được bé bi Jung Hoseok thôi.

"Chờ anh có lâu không? Bé này là..." Hoseok  nhìn chàng trai ngoại quốc rồi thì thầm với Yeonjun.

"À em quên mất, giới thiệu với anh đây là Huening Kai bạn thân từ bé của em lúc trước cậu ấy sống ở Mỹ nhưng bây giờ sẽ chuyển về đây học. Còn đây là anh Hoseok người mà mình hay kể với cậu đó Kai"

"Em Huening Kai, Hoseok subaemin có thể gọi em là Kai cho thân mật" cậu nhóc cười ngọt ngào nói với Hoseok.

"Anh là Jung Hoseok em cứ gọi giống Yeonjun là được rồi" Hoseok có chút bối rối trước nụ cười đó.

Sau một lúc nói chuyện làm quen, bầu không khí đã trở nên dễ thở hơn rất nhiều. Yeonjun cũng nhận ra rằng thằng bạn mình và Hoseok hyung không nên ở cạnh nhau. Bởi vì sao? Vì Yeonjun sợ cậu chẳng ăn đường hay bánh ngọt mà vẫn bị tiểu đường mất. Hai cái con người này quá đỗi đáng yêu và ngọt ngào mà.

"Đây là ngôi nhà 'nhỏ' mà em nói sao Yeonjunie?"

Hoseok bé nhỏ không khỏi sốc khi đứng trước nhà của Choi Yeonjun, em thầm nghĩ cái gọi là 'nhỏ' của Yeonjun sao mà nó lạ thế này.

"Hyung sao thế? Nó nhỏ thật mà" Choi-thiếu gia-Yeonjun bình thản đáp.

"Choi Yeonjun em có biết căn nhà này chỉ nhỏ hơn nhà của anh phân nửa thôi không"

"Đấy chính hyung nói nhỏ hơn Jung gia rồi còn gì thế thì em nói nhỏ đâu có sai"

"Nhị thiếu gia hyung không tính vào nhà à? Hay là thiếu gia đây chê nó quá nhỏ nên không thể ở?" Yeonjun mở cửa và kéo hành lí của Hoseok vào căn nhà mà ba mẹ vừa mua tặng nhân dịp sinh nhật thứ mười sáu của con trai.

"Cậu đừng có ức hiếp Hoseok hyung của tôi chứ Yeonjun"

"Ha, từ khi nào hyung ấy là của cậu vậy Kai?"

*ọt ọt ọt*

Hoseok chỉ mới vừa đặt mông xinh xuống ghế thì cái bụng nhỏ liền reo liên hồi.

"Anh ăn gì để em đặt?" Yeonjun cầm điện thoại lên hướng mắt về phía hyung yêu dấu hỏi.

"M...mì tương đen với Sprite" em ngại ngùng trả lời Yeonjun.

"Mình cũng thế"

"Ok vậy ba bát mì tương đen, Sprite có sẵn trong tủ lạnh rồi nên anh không cần buồn đâu mặt trời nhỏ" Yeonjun sao khi đặt món xong thì chòm người qua xoa xoa đầu anh trai.

"Anh buồn lúc nào kia chứ? Em quá đáng vừa thôi nha, cao hơn anh có xíu mà cứ xoa đầu anh mãi"

"Ai mượn anh thấp hơn em chi lêu lêu"

"Không nói với Yeonjunie nữa anh đi tắm đây" Hoseok tức giận đi về phòng, trước khi đi còn không quên lườm Yeonjun một cái.

"Cậu làm anh ấy giận rồi"

"Chút nữa đưa cho anh ấy chai Sprite là hết giận liền à"

*ting ting ting*

"Chắc là người ta giao mì" chưa kịp đợi Yeonjun trả lời chàng ngoại quốc-Huening Kai đã nhanh chóng chạy ra ngoài.

Đợi Hoseok tắm xong cả ba người vừa ăn vừa xem phim hoạt hình. Nói cả ba thế thôi chứ thật ra chỉ có mình Hoseok và Kai xem còn Yeonjun thì bận nhắn tin với anh chàng cùng họ tên Soobin cơ.
_________________

"Hoseok hyung sao hyung về trễ thế?" Choi thiếu mặt đầy tức giận hỏi.

Aiya cũng không thể trách cậu được, tại lo cho tiểu khả ái nên Yeonjun mới thế thôi.

"Cậu còn lạ gì anh ấy nữa, anh mải lo tập vũ đạo nên không để ý thời gian chứ gì" Huening Kai đang chơi game nghe Yeonjun hỏi thì nhanh miệng xen vào một câu.

"Hyung xin lỗi mà Yeonjunie, em cũng biết rồi đó hyung có tiết mục biểu diễn nhân kỉ niệm 10 năm thành lập trường mà" Hoseok cuối gằm mặt, hai tay lay lay tay Choi-khó ở-Yeonjun.

Nhìn mà xem kìa, rồi ai là anh ai là em đây?người nào không biết còn tưởng cả hai là người yêu nhau mất thôi! Hoặc là sẽ nghĩ  Yeonjun là anh còn Hoseok là em vì nhìn kiểu gì Choi Yeonjun vẫn ra dáng anh trai hơn.

"Một hộp mint choco? " Hoseok ra điều kiện để được vào nhà.

"Hai hộp?"

"Ba hộp?"

"Bốn hộp?"

Nhìn người anh đang cố gắng để vào nhà Yeonjun cười ranh mãnh nói: "Năm hộp mới đủ thành ý đó hyung"

"Bốn hộp không nhiều hơn nữa được đâu"

"Thế thì xin mời Jung nhị thiếu gia đây ra chỗ khác mà ở"

Nói là làm Choi-giữ lời-Yeonjun xoay người Jung-tội nghiệp-Hoseok đẩy nhẹ ra ngoài rồi đóng cửa lại. Vào trong thấy Huening Kai đang nằm ườn trên sofa bỏ lại một câu nói cùng cái liếc mắt đầy tính nguy hiểm rồi lên phòng.

"Không được giúp hyung ấy"

uarmyhope
Kai ơi mở cửa giúp hyung đi

ning.kai
Em không dám đâu hyung
Xin lỗi hyung lần này em không
giúp gì được cho hyung rồi
╥﹏╥
|seen|

________________

Junie tức giận thật đáng sợ mà

Mình phải đứng đây làm bạn với muỗi sao, Hoseok không muốn đâu(>_<)

yawnzzn
Hyung biết lỗi chưa?

uarmyhope
Hyung biết rồi
(ू˃̣̣̣̣̣̣︿˂̣̣̣̣̣̣ ू)

yawnzzn
Vào nhà đi cửa em không
khóa

uarmyhope
Yeonjun thật tốt
|seen|

______________

"Em pha nước ấm cho hyung rồi đó mau vào tắm đi" Kai nói nhưng mắt vẫn hướng về tivi.

"Hyuka à cảm ơn em nhiều lắm" Hoseok ôm Kai một cái không ngừng cảm thán.

"Hyung tắm lẹ lên rồi xuống ăn nữa, em đói lắm lắm luôn rồi đó aa"

"Em chưa ăn gì à?"

"Ăn một mình thì chán lắm nên em đợi hyung về ăn cùng"

"Thế Yeonjun không ăn với em à Hyuka?"

Hiện tại trên đầu Hoseok có nguyên một dấu chấm hỏi to đùng, không có Hoseok thì có Yeonjun mà nhưng tại sao Hyuka-em bé dễ thương lại nói 'ăn một mình' kia chứ???

"Thôi hyung đừng nhắc nữa, cái tên đáng ghét đó lúc chiều đã đi ăn với hội phó hội học sinh rồi" Kai mặt đen như lọ nồi nói.

Nhắc đến liền tức, rõ là Choi Yeonjun đã hứa chiều nay sẽ cùng cậu đến siêu thị thế mà lại bỏ cậu đi chơi với trai.

"Nè NingNing cậu nói cho đúng sự thật đi chứ, tôi với Soobinie là đi học nhóm chứ không có đi ăn" Yeonjun vừa ra khỏi phòng, nghe Kai đang nói xấu mình với Hoseok hyung liền vội thanh minh.

"Thế cậu có dám hứa là cậu không dùng bữa tối với hội phó không? Mối quan hệ của hai người đã tốt đến mức không cần gọi một tiếng 'hyung' luôn rồi kìa" Kai mặt đầy uất ức nói.

Thấy có hỗn chiến xắp xảy ra Hoseok vội chạy về phòng. Đừng trách Hoseok thân là anh lớn sao lại không biết ngăn cản hai đứa nhỏ, chỉ vì nguyên ngày hôm nay em đã mệt mỏi lắm rồi chẳng còn hơi sức đâu mà quan tấm đến đó nữa. Hiện tại tiểu hi vọng chỉ muốn ngâm mình trong bồn tắm thôi, làn nước âm ấm kết hợp với hương hoa của nến thơm ôi thật thư giãn làm sao!!!!

Tình hình này là sao chứ? Sao mình không thể ngừng suy nghĩ về em ấy? Rốt cuộc là tại sao mình lại có suy nghĩ muốn bảo vệ và che chở cho em ấy?

[Hết chương 6]

Đố mọi người dòng chứ in nghiên cuối cùng là suy nghĩ của ai(◍•ᴗ•◍)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top