Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: MiTakeKaku

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Takemichi, Kakuchou và Manjiro là bộ ba đã dính lấy nhau từ khi 3 đứa còn nhỏ tí.

Manjiro chính là đã phải lòng em từ rất lâu.

Cách hắn theo đuổi em thật sự rất lộ liễu, đến mức mà ai cũng biết kể cả Kakuchou.

Nhưng Michi ngốc lắm, hắn thích em, ngay cả một người lạ nhìn vào cũng có thể nhận ra vậy mà chính người được theo đuổi lại ngờ nghệch không biết gì.

Đôi lúc Manjiro, hắn tự hỏi em ngây thơ như vậy là vô tình hay cố ý đây nhỉ?.

***

Trở lại vài năm trước, em và bọn hắn 15 tuổi.

Manjiro lượn quanh trường tìm em, tìm không thấy, hắn mới lần ra sân sau.

Takemichi ngồi dựa lưng trên chiếc ghế đá, em đặt một cuốn sách che đi gương mặt mình.

Hắn khe khẽ tiến lại từ đằng sau em.

"Đoán xem là ai nào" 一 Hai tay che mắt em lại khiến cuốn sách rơi xuống đất, hắn ta còn chơi trò trẻ con này cơ.

"Trẻ con quá đấy Manjiro" 一 Takemichi nắm lấy tay hắn.

"Mồ, không vui gì hết" 一 Hắn chu chu môi, ngồi phịch bên cạnh em.

"Kakuchou không đi cùng mày sao?"

"À.... Không"

"Chắc ở trong lớp nhỉ, tao vào lớp đây"

"Đợi đã Take...michy"

Vừa dứt lời, em lập tức nhặt cuốn sách lên rồi đi vào lớp. Manjiro hụt hẫng gọi với em lại nhưng rồi lại thôi.

Lại là Kakuchou.

***

Năm em và bọn hắn đều ở tuổi 25.

Takemichi vươn vai sau ca làm việc mệt mỏi, em đứng đợi xe bus cùng ly coffee trên tay.

"Takemichyyyy, mày về mà không đợi tao gì hết" 一 Manjrou đi đến, gương mặt hắn có chút hờn dỗi.

"Xin lỗi Manjiro, tao mệt quá nên quên luôn" 一 Takemichi bối rối, gãi gãi má.

Manjiro ôm lấy em mà nhõng nhẽo, dụi dụi liên tục. Takemichi cũng chỉ biết bất lực xoa đầu hắn.

Ai không biết có lẽ còn lầm tưởng là một cặp đôi mới yêu cùng đứng đợi xe bus.

Chợt em thấy Kakuchou từ đằng xa, nhanh chóng gỡ Manjiro ra khỏi người mà chạy lại chỗ hắn cười nói vui vẻ. Bỏ lại gã hụt hẫng đứng lẳng lặng nhìn em.

Cách em trò chuyện với Kakuchou ấy, cùng là trò chuyện nhưng khi thấy em cười nói với Kakuchou, Manjirou cảm thấy gương mặt em bừng sáng, khác hẳn đối với hắn.

Cho nên lần nàg vẫn là Kakuchou.....

***

Vẫn là em và bọn hắn, nhưng ở tuổi 27.

Manjiro đã quyết định tỏ tình em.

"Takemichi, tao thích mày. À...không, tao đã yêu mày rồi Takemichy, từ rất lâu tao đã yêu mày. Liệu mày có thể chấp nhận không?" 一 Hắn nắm lấy tay em, gương mặt đỏ bừng, lời thốt ra có vài phần ấp úng.

"Xin lỗi Manjiro....." 一 Em cũng rất bối rối trước lời tỏ tình đột ngột của hắn.

Sự thật rằng, em không có tình cảm với Manjiro nên cũng chỉ đành lúng túng mà từ chối.

Không bỏ cuộc, hắn vẫn cố gắng níu lấy cho mình một cơ hội dù rất mong manh.

"Chẳng lẽ mày không thể cho tao một cơ hội sao. Làm ơn Takemichy, chỉ một cơ hội thôi"

"Xin lỗi Manjiro, nhưng mà tao không thích mày"

"Không phải chứ, là tao tự đa tình sao. Mày xoa đầu tao, ôm tao và còn nắm tay nữa, những việc này-" 一 Hắn cúi mặt xuống, tối sầm, tay vẫn nắm chặt lấy tay em.

"Không có ý gì hết. Nếu những hành động đó khiến mày hiểu lầm thì tao xin lỗi"

Manjiro chỉ đứng im ở đó, Takemichi cảm thấy không khí rất ngượng ngùng.

"Mày thích Kakuchou đúng không?"

"Sao"

"Mày thích Kakuchou mà, rất rõ ràng, không phải sao"

Manjiro ngước mắt nhìn em, sâu trong ánh mắt ấy ẩn chứa một nỗi chua xót. Tình cảm 17 năm của hắn trước giờ đều không là gì cả sao. Rốt cuộc từ trước đến giờ em chỉ đều hướng ánh mắt về phía Kakuchou.

Em khẽ gật đầu.

Dù đã biết trước câu trả lời nhưng hắn không muốn thừa nhận, từ rất lâu hắn đã nhận ra rồi. Chỉ là hắn cố chấp theo đuổi em, cố chấp không tin vào điều ấy.

"Vậy tao đi trước nhé" 一 Nói rồi em cũng rời đi.

Cho tới hôm sau, lại là một ngày đi làm bình thường. Em sải bước trên con đường cùng Kakuchou, cứ như trong lòng em không có chút vướng bận nào về sự việc ngày hôm qua.

Từ đằng xa, ánh mắt Manjiro vẫn luôn nhìn về em. Sau lần tỏ tình thất bại, Manjiro không có cách nào đối mặt với em cũng như cách hắn không muốn đối mặt với thực tại.

Hắn luôn nhẹ nhàng theo đuổi em, từng ấy năm, chẳng lẽ em chưa một lần rung động?.

Hắn nhìn ánh mắt em dành cho Kakuchou....có lẽ hắn nên chấp nhận sự thật thôi.

- END -

_____________________________________
Đôi lời bộc bạch. Rewf

- Tui thấy Michi vô tâm vãi ấyyyyy=)).
- Tiêu đề là MiTakeKaku nhưng tui cho Kaku hơi mờ nhạt....
- Tội lỗi lắm cơ mà khúc tui viết ẻm rời đi, tui thấy...mắc ghéc🤡

Tui viết để luyện văn phong nên rất mong sẽ có vài lời khuyên về khả năng của mình và cốt truyện ọoooo:<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top