Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

14.

Ngay khi Tiểu Mạc vừa quay bước đi vào trong chung cư, A Xuyên đã đưa tay nắm tay Tiểu Mạc kéo mạnh về phía mình. Vòng tay to lớn bao bọc lấy eo Tiểu Mạc, khiến không khí se lạnh này trở nên ấm áp vô cùng...

Tiểu Mạc do bất ngờ mà mở to đôi mắt tròn xoe ấy, đưa tay lên đẩy nhẹ A Xuyên. Nhưng cậu vẫn cứng đầu ôm chặt lấy Tiểu Mạc...

-Xuyên tổng..._Tiểu Mạc buộc miệng nói
-Tiểu Mạc...cô có biết mỗi lần cô cười...dù là nhạt đến mấy. Thì không khí xung quanh đây cũng rất ấm áp...

Tiểu Mạc bỗng đỏ bừng mặt, rồi bỗng trong lòng Tiểu Mạc chợt yếu đuối. Tựa gò má vào vai A Xuyên rồi nhắm mắt lại, ngủ thiếp đi vì một ngày mệt mỏi...

Sáng hôm sau...

Những con chim sẽ đã bay lượn lờ trên không trung. Tiểu Mạc vẫn nằm trên chiếc giường yêu quý, chợt nheo nheo mắt lại rồi ngồi bật dậy...

Bên cạnh chẳng có ai, chỉ thấy để lại mảnh giấy "Chào buổi sáng!"

Tiểu Mạc khẽ nhìn ra cửa, đã thấu bóng dáng cao dong dỏng ấy đang đứng tựa người vào tường. Miệng cười cười nói:
-Cô chuẩn bị đi rồi ra ăn sáng... bổn thiếu gia đây trổ tài nấu cho cô ăn một bữa đấy!

Nói xong, A Xuyên đã quay lưng bỏ đi, để Tiểu Mạc tự chuẩn bị cho một buổi sáng mới...

---------------------------------------------------

Vừa bước ra ngoài bếp, trước mắt Tiểu Mạc chẳng phải là một đại thiếu gia cao ngất ngưỡng và chảnh chọe, hay lớn tiếng thường ngày. Mà là một chàng trai rất bình thường, với dáng vẻ cao cao, thân hình tương đối là khỏe khoắng, có cơ bắp. Đang đứng trước bếp, mặc cái tạp dề màu đen, nấu một bữa sáng ấm áp...

Với Tiểu Mạc, thứ hạnh phúc, không nhất thiết là phải có thật nhiều tiền hay thật nhiều vật chất. Mà chỉ là một người con trai có thể vì mình mà nấu ăn, vì mình mà làm tất cả...

Nhưng có lẽ những gì nó nghĩ đã đi quá xa so với mối quan hệ giữa hai người ở hiện tại. Tiểu Mạc lắc mạnh đầu, trong thâm tâm vẫn mê mẩn ánh mắt màu vàng ấy. Nhưng chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn ngắm, chứ chẳng thể chạm vào hay ở bên cạnh được...

Tiểu Mạc từ nhỏ đã nghĩ mình là một kẻ vô tâm, lạnh lùng và là sao chổi của cả thế giới. Đâu ngờ đến hiện tại, Tiểu Mạc lại đi thương một người mà người ấy chẳng biết...

----------------------------------------------------

Sau khi dọn đồ ăn ra bàn, Tiểu Mạc hít hít nghe mùi thơm của trứng rồi đưa mắt nhìn A Xuyên. Cậu tự hào vỗ ngực nói:
-Bổn thiếu gia đã ra tay thì ai rồi cũng khen ngon! Cô ăn đi! Tôi biết là đồ ăn ngon mà! Cứ ăn! Đừng ngại!

Tiểu Mạc khẽ cười mỉm rồi kéo ghế ngồi xuống bắt đầu bữa ăn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top