Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Hiểu Lầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm đó, tôi cảm thấy như mình đang đi trên mây. Tôi đã hoàn thành một dự án quan trọng, một nhiệm vụ mà tôi tin sẽ đem lại sự công nhận từ mọi người trong công ty, đặc biệt là từ Minh, người mà tôi vẫn luôn muốn chứng minh bản thân. Nhưng niềm vui ấy không kéo dài.

Đến cuối ngày, một tin đồn bất ngờ lan truyền như lửa trong rừng khô: một tài liệu cực kỳ quan trọng, một hợp đồng với một đối tác lớn, đã biến mất. Và tất cả dấu vết đều chỉ về phía tôi, người cuối cùng được thấy sử dụng nó. Sự hiểu lầm này không chỉ đe dọa đến công việc của tôi mà còn cả danh dự và tương lai.

Sự hoảng loạn nhanh chóng biến thành sợ hãi khi Minh gọi tôi vào văn phòng của anh. Tôi bước vào, tim đập nhanh, trong khi anh ngồi sau bàn làm việc, ánh mắt lạnh lùng nhìn tôi. "Linh, em biết gì về hợp đồng đã mất không?" giọng anh lạnh lẽo, đầy sự nghiêm khắc.

Tôi cố gắng giải thích, cố gắng bảo vệ mình, nhưng lời nói dường như mắc kẹt trong cổ họng. Tôi nhớ lại mình đã đặt tài liệu đó trên bàn làm việc của mình, nhưng sau đó nó biến mất mà không để lại dấu vết. Những giọt mồ hôi lạnh lẽo bắt đầu lăn dài trên trán tôi khi tôi nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình.

Minh đứng dậy, bước đi qua lại trong văn phòng, trước khi đột ngột dừng lại và quay về phía tôi. "Nếu em không tìm lại được hợp đồng đó, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng," anh nói, giọng điều không chứa chút ấm áp nào. "Đó không chỉ là mất mát về mặt tài chính, mà còn là tổn thất về mặt uy tín của công ty."

Cảm giác tuyệt vọng bao trùm lấy tôi. Tôi không biết phải làm gì, ngoại trừ việc tiếp tục tìm kiếm và hy vọng một phép màu sẽ xảy ra. Nhưng khi tôi bắt đầu mất hy vọng, một tia sáng le lói xuất hiện.

Ánh mắt lạnh lùng của Minh khiến tôi cảm thấy như mình đang bị đặt dưới một kính lúp, mọi cử chỉ, mọi lời nói đều được phân tích kỹ lưỡng.

"Tôi không làm điều đó," tôi thề thốt, giọng run rẩy nhưng đầy quyết tâm. "Tôi sẽ chứng minh cho anh thấy."

Minh nhìn tôi, ánh mắt vẫn giữ vẻ nghi ngờ. "Vậy em định làm thế nào?" anh hỏi, giọng điệu không mảy may lỏng lẻo.

"Cho tôi xem lại camera an ninh," tôi đề xuất. "Và tôi muốn phỏng vấn lại mọi người trong phòng lúc đó. Phải có ai đó nhìn thấy điều gì đó."

Minh dường như bất ngờ trước quyết định của tôi nhưng đồng ý với yêu cầu. Chúng tôi cùng nhau xem lại hàng giờ hình ảnh từ camera, mắt tôi dõi theo mọi chuyển động, tìm kiếm bất kỳ manh mối nào có thể giải thích sự biến mất của tài liệu.

Sau vài giờ tưởng chừng như vô vọng, tôi phát hiện ra một chi tiết nhỏ mà trước đó đã bị bỏ qua: một nhân viên khác, với vẻ mặt lo lắng, vội vã đặt một tập hồ sơ lên bàn làm việc của tôi trước khi nhanh chóng rời khỏi phòng. "Kìa, anh thấy đấy không?" tôi chỉ vào màn hình, lòng bắt đầu nảy sinh hy vọng.

Minh thu hẹp mắt, quan sát kỹ lưỡng. "Có vẻ như chúng ta cần phải nói chuyện với nhân viên đó."

Cuộc phỏng vấn tiết lộ sự thật không ngờ: nhân viên kia đã vô tình làm rơi tài liệu vào một tập hồ sơ khác và quá hoảng sợ để thừa nhận. Họ đã cố gắng tìm cách trả lại nó mà không để ai biết, nhưng lại làm mất nó trong quá trình đó.

Minh nhìn tôi, lần đầu tiên tôi thấy ánh mắt anh ấy dịu đi, có lẽ là sự cảm kích hoặc thậm chí là sự ngưỡng mộ. Anh nói, giọng nói trầm ấm hơn bất kỳ lúc nào tôi từng nghe. "Em đã chứng minh được sự trong sạch của mình."

Sự việc kết thúc không chỉ với việc tôi được minh oan mà còn mở ra một trang mới trong mối quan hệ giữa tôi và Minh. Tôi đã không chỉ chứng minh sự trong sạch của mình mà còn chứng minh được tôi là một người có thể đối mặt với khó khăn, không chùn bước trước thách thức. Và có lẽ, điều quan trọng nhất, tôi đã bắt đầu thấy được một phần của Minh mà trước giờ anh ấy luôn giấu kín: một người sẵn lòng nhìn nhận và thay đổi khi biết mình đã sai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top