Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 30 ( end )

" Ủa? Bạch Hiền à, có chuyện gì mà lâu quá vậy?"- Chung Đại

" À không có gì, tại kiếm nó hơi lâu "- Bạch Hiền đưa điện thoại lên lắc lắc

" Rồi Xán Liệt đâu? " - Mân Thạc chờm lên nhìn phía sau Bạch Hiền

" Cậu ấy...chắc có lẽ đang ở với Xuân Nhi, chúng ta nên về trước thôi "- Bạch Hiền buồn buồn

" Như vậy có được không? " - Keva

" Anh tới rồi đây...hộc hộc...hộc hộc... Thôi chúng ta đi về thôi "- Xán Liệt chạy lại

" Nãy giờ cậu đi đâu? "- Diệc Phàm

" Ờ, mình giải quyết chút chuyện thôi "- Xán Liệt

" Sao Bạch Hiền cậu ấy nói anh ở cùng Xuân Nhi? "- Tử Thao

Nhìn Bạch Hiền - " À, là tôi muốn chia tay cô ấy "- trả lời Tử Thao nhưng thật ra là nói cho người kia nghe

" What? Cái gì? Sao lại chia tay? "- Tuấn Miên

" Là vì không yêu "- Lại tiếp tục nhìn Bạch Hiền

" Cái gì là không yêu? "- Nghệ Hưng

" Từ đầu đã không có tình cảm, nhưng vì một phút nhất thời lại ..."- Xán Liệt

" Nè nè Xán Liệt, cậu nói cho rõ, nãy giờ chúng tôi không hiểu gì hết "- Thế Huân nói cả bọn gật đầu

" Thật ra tôi yêu một người, tôi biết người ấy cũng yêu tôi, nhưng tôi tức giận vì thấy cậu ấy được tỏ tình, tôi không suy nghĩ nên đã đồng ý với Xuân Nhi rằng sẽ làm người yêu của cô ấy, tưởng đâu sẽ hạnh phúc nhưng không, cậu ấy đau một tôi đau mười, các cậu có biết cảm giác ấy không? Cái cảm giác mà ở bên cạnh người mình không yêu? Cái cảm giác mà thấy người mình yêu vui vẻ, cười đùa với người khác mà mình chẳng có tư cách gì để nói? Cái cảm giác mà thấy họ buồn họ khóc mà chẳng thể an ủi, thương yêu? Cái cảm giác mà nhìn người khác hạnh phúc bên người mình yêu còn bản thân mình thì lại không "- Xán Liệt nức nở

"Anh đừng như vậy nữa, mọi người sẽ giúp anh mà "- Chung Quốc

" Hic hư hư, cảm ơn, anh không sao đâu, mọi người không cần lo cho anh " - Xán Liệt, lau nước mắt rồi cười

" Nhưng người đó là ai, cậu nói đi, mọi người sẽ giúp cậu "- Tại Hưởng tuy là hỏi vậy nhưng trong lòng vẫn biết người Xán Liệt nói là ai, và có lẽ mọi người cũng biết

" Thôi, có gì chúng ta về nhà nói, chứ ở đây, không ổn lắm l- Lộc Hàm thấy mọi người nhìn đám người bọn họ thì lên tiếng

" Rồi, về thôi " - Mọi người

,',',',',','¡ ở nhà ¡',',',',',',

" Có tâm sự buồn sao mà cậu ở đây một mình vậy? " - Khánh Tú thấy Bạch Hiền đứng một mình trên sân thượng

" Sao cậu lên đây?"- Bạch Hiền mặt vẫn không đổi hướng

" Không thấy cậu nên mình tìm cậu thôi "- Khánh Tú

" Ừm "- Bạch Hiền cười như không cười

" Cậu định thế nào? "- Khánh Tú

" Cậu muốn nói chuyện gì? "- Bạch Hiền

" Cậu không nghĩ người Xán Liệt nói là mình à? "- Khánh Tú

" Huh? Mình không nghĩ tới, nhưng là mình thì đã sao? Mình cũng không muốn có liên quan gì tới anh ấy, tim mình đã đủ đau rồi, mình không muốn lại đau thêm nữa "- Bạch Hiền cười buồn

" Nhưng anh ấy cũng đâu vui vẻ gì? " - Khánh Tú

" Mình không biết nhưng mình đau lắm, đau ở đây nè "- Bạch Hiền òa khóc chỉ vào tim mình

" Đừng như vậy, lúc nào bọn mình cũng ở bên cậu, nhưng cậu phải suy nghĩ cho thật kĩ, đã đau như thế, hạnh phúc đang ở trước mặt cậu rồi, mình biết cậu yêu anh ấy và anh ấy cũng yêu cậu nữa, hãy nghe con tim cậu mách bảo, được không? "- Khánh Tú ôm Bạch Hiền, vỗ vỗ như an ủi

" ... "- Bạch Hiền cứ nằm trong lòng Khánh Tú mà khóc

'''''''''''''''phòng của Keva''''''''''''''''

" Sao rồi anh, anh ấy thế nào rồi? "- Chung Quốc

" Cậu ấy mới nín khóc, anh đợi cậu ấy ngủ rồi mới đi qua đây "- Khánh Tú

" Ủa mà mấy người kia đâu rồi ?"- Khánh Tú

" Họ bàn kế giúp Xán Liệt rồi, đang ở quán cà phê đó "- Chung Đại

" Xán Liệt cũng thiệt tình, nóng cỡ nào cũng phải kiềm chế chứ, làm như vậy khiến cả hai đều khổ "- Nghệ Hưng

" Bây giờ chúng ta phải tìm cách giúp họ thôi"- Lộc Hàm

" Nhưng sắp tới đám hỏi của Chung Quốc với Tại Hưởng rồi"- Tử Thao

" Haha, cái gì khó cứ để em lo, em đã có cách"- Keva

" Em có cách gì? "- all

" Lại đây, chuyện là&_¥¥¢¥ππ...£%¥™π¤√£¤π™β©®β©π¤£%%&€€π"- Keva

ππππππ hôm sau ππππππ

"Bạch Hiền làm người yêu anh nhé "- Xán Liệt đứng giữa trái tim đầy hoa hồng dưới sân trường

" Bạch Hiền cậu xem, Xán Liệt đã có thành ý như vậy, cậu mau đồng ý đi "- Tử Thao

" Đúng đó, đồng ý đi Bạch Hiền "- Lộc Hàm cũng phụ họa

" Các cậu kêu anh ấy bớt làm trò khùng điên đó nữa đi "- Bạch Hiền tức giận đi vào lớp

" Hhhh thua rồi "- Thụ

Phía xa xa, Keva và công " Kế hoạch A- ngôn tình, thất bại "

¥¥¥¥¥¥ hôm sau nữa ¥¥¥¥¥¥

" Bạch Hiền à, anh yêu em, làm người yêu anh đi "- Xán Liệt

" Anh lại muốn gì nữa, tránh xa tôi ra " - Bạch Hiền

" Bạch Hiền à, nghe anh nói đi, anh yêu em lắm, cho anh ở bên cạnh em đi  được không? "- Xán Liệt

" Anh tránh xa tôi ra, tôi muốn yên tĩnh "- Bạch Hiền

" Bạch Hiền à, em đừng như vậy mà "- Xán Liệt

" Anh không đi đúng không? Được! tôi đi "- Bạch Hiền đứng dậy bước đi

Ở xa xa, công thụ cùng Keva " Hhhh kế hoạch B- đeo bám, thất bại "

€€€€€€ ngày hôm sau nữa €€€€€€

" Bạch Hiền à, anh có cái này cho em nè, ngon lắm "- Xán Liệt dọn bánh ra

" Cảm ơn, tôi không muốn ăn "- Bạch Hiền

" Không phải đâu, bánh này em thích lắm đó, anh cố gắng làm trong một đêm đó, em ăn thử một miếng thôi aaaaa"- Xán Liệt đưa bánh tới

" Tôi không muốn ăn "- Bạch Hiền

" Em ăn một chút thôi nha "- Xán Liệt

" Tôi đã nói là không ăn rồi "- Bạch Hiền tức giận hất bánh đi khi thấy Xán Liệt cứ đưa bánh tới

" Tôi...tôi xin lỗi, tôi đi trước "- Bạch Hiền thấy Xán Liệt đứng im khi thấy bánh mình thức suốt đêm làm nằm rãi rác trên đất, công sức làm bánh, cuối cùng thành công dã tràng

Lại là công thụ và Keva " Kế hoạch C- thương yêu, thất bại "

¢¢¢¢ lại thêm 1 ngày hôm sau ¢¢¢¢

" Xán Liệt à, đủ rồi đó, anh định theo tôi đến khi nào nữa "- Bạch Hiền

" Anh chỉ muốn ở bên cạnh chăm sóc cho em thôi mà "- Xán Liệt

" Tôi không cho phép anh ở bên tôi, được chứ "- Bạch Hiền đi qua đường, muốn trốn tránh Xán Liệt

" Bạch Hiền đợi anh áaaaaaaa"- Xán Liệt đang chạy theo thì 1 chiếc xe lao tới

Bạch Hiền lúc đầu hơi lo lắng nhưng...
" Phác Xán Liệt, anh đừng có mà giả vờ bị như vậy, tôi sẽ không bị lừa đâu, các người tưởng lừa được tôi sao hứ "- Bạch Hiền nói xong thì quay gót đi về

¤¤¤¤¤¤ở nhà ¤¤¤¤¤¤

" Anh về rồi hả, Dôn ca đâu rồi ?"- Keva ngồi ăn bắp rang vừa xem phim cùng mọi người

" Ừ Xán Liệt đâu? "- Chung Nhân

" Các người lại giúp anh ta bài ra kế hoạch như vậy, không hiểu nổi"- Bạch Hiền

" Huh? Có 3 kế hoạch thôi, còn kế hoạch nào nữa? "- Thế Huân

" Các người còn ngụy biện, không phải hổm rày các người nghĩ ra kế hoạch giúp anh ta sao? "- Bạch Hiền

" Thì đúng rồi, hổm rày Keva nghĩ ra 3 kế hoạch nhưng cái nào cũng thất bại hết, định bỏ cuộc đây "- Tuấn Miên

" Có 3 kế hoạch thôi hả? "- Bạch Hiền

" Chứ anh muốn bao nhiêu, hhhhh đều bị anh làm thất bại "- Keva

" Vậy vừa nãy Xán Liệt bị xe tông không phải là kế hoạch của các người? "- Bạch Hiền

" Cái gì? Xán Liệt bị xe tông? Sao cậu lại bỏ về đây được chứ? "- Diệc Phàm

" Tôi tưởng là các người bày trò, tôi..." - Bạch Hiền

" Còn tôi tôi gì nữa, mau đi đến bệnh viện xem cậu ấy thế nào "- Tại Hưởng

" Bây giờ các em ở nhà, để tụi anh chở Bạch Hiền đi xem sao, có tin gì tụi anh sẽ báo, tụi mình đi thôi "- Mân Thạc

Nói rồi tất cả công và Bạch Hiền Lên xe chạy đi, còn các thụ và Keva ở nhà

" Trời ơi,sao lại xảy ra việc này chứ "- Khánh Tú

" Mong anh ấy không sao "- Chung Quốc

" Nếu anh ấy có chuyện gì chắc Bạch Hiền không sống nổi "- Lộc Hàm

" Chắc là không sao đâu, mọi người đừng quá lo lắng"-Tử Thao

" Nè Keva, sao Xán Liệt bị vậy mà em không lo lắng gì hết vậy? "- Chung Đại

" Đã vậy còn ngồi ăn bắp rang tỉnh bơ" - Nghệ Hưng

" Hắc hắc, các anh không biết đâu, kế hoạch D này chắc đã thành công kkk"- Keva

" Kế hoạch D"- thụ

" Đúng kk "- Keva

£££££ Bệnh viện £££££

" Phác Xán Liệt, anh ngàn lần vạn lần cũng không được có chuyện gì xảy ra, nếu không tôi sẽ không tha cho anh đâu "- Bạch Hiền

" Cậu bình tĩnh đi, Xán Liệt sẽ không sao đâu "- Tại Hưởng

" Nếu như anh ấy có chuyện gì, mình không sống nổi đâu huhuhu "- Bạch Hiền

* Phụt * Đèn phòng cấp cứu chợt tắt

" Ai là người nhà của bệnh nhân ? "- Bác sĩ

" Là tôi, là tôi, thưa bác sĩ "- Bạch Hiền nhanh chóng chạy lại gần bác sĩ

" Xin lỗi chúng tôi đã cố gắng hết sức, chôn hay thiêu là tùy gia đình "- Bác sĩ
Cùng lúc đó y tá đẩy xát bệnh nhân ra

" Khônggggg, Xán Liệt à,anh không được chết như vậy, anh chưa được ở bên cạnh em mà, chúng ta chưa làm người yêu ngày nào mà, em cũng chưa nói lời yêu anh mà, Xán Liệt à là anh giận em phải không huhu, anh giận em phủi bỏ tâm ý của anh phải không,anh giận em hất đổ bánh mà anh làm cả đêm phải không, hức hức là anh trách em làm lơ anh đúng không, em xin lỗi anh, em chỉ muốn làm khó anh một chút thôi, nhưng thật sự em rất yêu anh mà Xán Liệt, anh đi rồi em phải sống làm sao đây Xán Liệt Huhu, Xán Liệt à, anh tỉnh lại đi được không, mất anh rồi em không sống nổi nữa đâu "- Bạch Hiền khóc nức nở

" Ế, ông ấy già rồi mà có người yêu trẻ như vậy, tội nghiệp cậu ấy quá đi, hhhh"- Cô y tá  khều khều cô y tá đứng cạnh mình rồi cảm thán

" Hả? "- Mấy ông công đứng kế bên nghe được liền giật mình

" Vậy nếu anh tỉnh lại em có đồng ý làm người yêu anh không? "- Tiếng nói của người ở phía sau vang lên

" Có, có, nếu anh tỉnh dậy, hức, em sẽ đồng ý,hức, sẽ không làm khó anh nữa đâu ...hớ giọng nói này... "- Bạch Hiền đang ngồi quay về phía bệnh nhân sau khi nghe tiếng nói liền xoay về sau lưng

" Phác..Phác Xán Liệt, anh...anh chưa chết sao "- Bạch Hiền

" Em mong anh chết lắm sao? "- Xán Liệt

" Anh làm em giật mình, em tưởng anh có chuyện gì rồi chứ huhuu, làm em lo muốn chết được à "- Bạch Hiền liền chạy lại ôm Xán Liệt đánh vào người Xán liệt liền mấy cái

" Aa aa đau, trên người anh có vết thương đó, em còn đánh anh"- Xán Liệt nhăn mặt

" Em em xin lỗi anh có sao không? Em không để ý "- Bạch Hiền liền lo lắng

" Anh không sao, nghe em đồng ý làm người yêu anh, anh hết biết đau rồi, mà em không được nuốt lời đâu đó, mọi người đều làm chứng rồi "- Xán Liệt chỉ mọi người, Bạch Hiền thấy tất cả đều gật đầu tỏ ý mình thấy rồi thì liền ngại ngùng

" Em biết rồi, lời nói ra sẽ không rút lại đâu "- Bạch Hiền

" Anh yêu em nhất trên đời "- Xán Liệt ẳm Bạch Hiền xoay tròn, mọi người chỉ biết lắc đầu cười trừ


√√√√√√ ngày đám hỏi √√√√√√

" Nè nè, bên nhà gái xong chưa, mau đưa cô dâu ra chụp hình đê"- Bên công láo nháo

" Đợi một chút chúng tôi ra ngay"- Bên thụ

" Em rung quá, chỉ mới là đám hỏi mà em rung quá rồi "- Chung Quốc

" Đừng lo lắng quá, cứ bình tĩnh, không sao "- Nghệ Hưng

Ngoài sảnh lớn

"Lại đây mình giúp chỉ caravat "- Tuấn Miên

" Mình hồi hộp quá "- Tại Hưởng

" Không sao đâu, kìa nhà gái tới rồi "- Chung Nhân

" Nào mọi người nhìn về phía này nha, 1 2 3 * rắc  *" - người chụp ảnh

Hạnh phúc đơn giản lắm, các bạn thấy đó, họ ở bên nhau chính là hạnh phúc, mà chúng ta thấy họ hạnh phúc thì chúng ta cũng sẽ hạnh phúc

Hãy trân trọng những gì mình đang có, vì đôi khi chúng ta không biết chuyện gì sẽ ghé ngang cuộc đời chúng ta, mất đi rồi sẽ không tìm lại được đâu

Cứ hãy bình bình an an sống tốt, mọi thứ đều sẽ tốt

------ end ------

Hết phần 1 nhé, vì 1 số chuyện có lẽ mình sẽ dừng truyện lại ở phần 1,nếu các bạn yêu quý sản phẩm của mình yêu quý "Anh tin cô ấy? Còn em ????" Thì mình sẽ ra tiếp phần 2, có lẽ đây là quyết định đường đột nhưng mình cũng suy nghĩ kĩ rồi

Chân thành cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng mình hơn 1 năm rưỡi qua, cảm ơn các bạn rất nhiều * cuối đầu *

Bye các bạn, nếu có thể chúng ta sẽ gặp lại vào 1 ngày không xa ở phần 2 nhé

#Happy_XiuChen_Day_18-6

180619

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top