Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Khẩu Nghiệp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

' Sô cô la ngọt hay đắng' là một tác phẩm ngôn tình dành cho tuổi thanh thiếu niên,lấy bối cảnh học đường với hai nhân vật chính là Hoàng Phong và Tuyết Băng. Dù nổi tiếng tới mức được nhiều nhà xuất bản uy tín mua bản quyền in thành sách và bán được cả triệu bản, nhưng đối với những thành phần có hiểu biết và tri thức trong độ tuổi đọc sách, đây là 'rác phẩm'. Cốt truyện rời rạc,trùng lặp,tình tiết này tới tình tiết khác thiếu tính logic, cộng thêm với việc đây là chuyện ngôn tình nhưng tác giả lại đi đạo văn của mười bộ truyện tình giữa nam và nam , và cả cổ súy những tư tưởng độc hại về nữ quyền, phá thai và ăn cắp chất xám của người khác.

Vốn không phải là người ham thích chuyện thị phi dù là cõi mạng hay cõi thực,Ngọc Nhi cũng chẳng phải là người yêu thích mấy cuốn tiểu thuyết tình yêu. Năm nay là năm cuối cấp rồi, mà ước mơ của Ngọc Nhi là được học tại trường MIT nổi tiếng của Mỹ như thần tượng Tony Stark của cô ,nên phần lớn thời gian của cô là chuẩn bị cho kỳ thi SAT và cả thi tốt nghiệp. Mà ước mơ thì vẫn chỉ là ước mơ thôi, cô biết tự lượng sức mình sẽ không có cơ hội vào ngôi trường danh giá đó hay đạt điểm cao trong SAT,nhưng cô vẫn muốn thử cho biết.

Chiều hôm ấy, như bao ngày, Ngọc Nhi lại xuống thư viện trường. Rồi chẳng biết thế lực vô hình nào xui khiến mà Ngọc Nhi lại mượn cuốn tiểu thuyết ' Sô cô la ngọt hay đắng' về để đọc ,và đọc hết cả quyển tám chục chương chỉ trong một đêm cộng thêm nửa buổi sáng Chủ Nhật. Nếu không phải là sách của thư viện thì Ngọc Nhi chắc chắn là giờ này ngày mai, từng trang giấy của cuốn sách sẽ trở thành vật hiến tế cho ngọn lửa tàn nhẫn nuốt chửng để thắp lên sự ấm áp chốn nhân gian...là đem đi làm giấy nhóm bếp ấy.

Thứ Hai đầu tuần, trời vẫn mưa phùn gió rét,tiết chào cờ đầu tuần bị hủy, học sinh tự quản ở trong lớp. Ngọc Nhi ,Linh và Thương ngồi tụ lại với nhau. Bình thường , cuộc nói chuyện của bộ ba sẽ là về những bộ phim, cùng với những drama trong xóm làng và cả việc học như bao học sinh khác. Mọi thứ hôm nay sẽ là như vậy nếu như Thương không thấy cuốn 'Sô cô la ngọt hay đắng?' mà Ngọc Nhi để trong ngăn bàn.

- Trời ơi, Ngọc Nhi mà cũng đọc ngôn tình ư? Chuyện lạ, chuyện lạ.Thảo nào mấy hôm nay trời mưa quá trời!

Linh cũng tò mò :

Truyện gì thế? Cho đọc với.

Ngọc Nhi ném cuốn sách lên mặt bàn:

- Ờ, cũng chẳng biết sao lại mượn nó nữa. Truyện dở vãi.

- Dở thế nào? Kể nghe đi.

Trước yêu cầu của hai đứa bạn, Ngọc Nhi cũng thành tâm tóm tắt lại nội dung truyện.

Đại khái thì nội dung viết về hai nhân vật đã được giới thiệu ở ngay trang bìa sách.

Nữ chính là Lãnh Hàn Tuyết Băng, gia đình có sáu người bao gồm ông nội, cha mẹ , nữ chính và hai đứa em. Mẹ nữ chính mắc bệnh hiểm nghèo, cha nữ chính lại gặp tai nạn lao động nên giờ không thể đi làm thuê được, gia đình nữ chính cũng vì thế nên rất nghèo. Nữ chính vừa đi học lại vừa đi làm để kiếm thêm tiền trang trải. Cha của nữ chính có mở một xe bán bánh mì, bán tới nửa đêm mới về. Thế nên nữ chính thường ra phụ cha sau khi tan học và tan làm. Vào một buổi tối, nữ chính đẩy xe bán bánh mì về thì phát hiện một chàng trai ăn mặc rách rưới lại đang bị thương ngồi ở lề đường, nữ chính thương tình nên đã lấy số bánh mì bán ế cho chàng trai. Nào ngờ đó lại là nam chính Hoàng Phong. Nam chính vì muốn phản đối hôn sự với người bạn thanh mai trúc mã của mình nên bỏ nhà đi,sau đụng độ với côn đồ rồi bị đánh và trấn lột tiền nên mới thành bộ dạng ăn xin như nữ chính thấy. Hành động cho bánh của nữ chính đã giúp nam chính biết được rằng trên đời này cũng có người đối xử tốt với hắn mà không phải vì thân phận đại thiếu gia của hắn. Thế là nam chính đem lòng cảm mến nữ chính .Vừa trở về nhà, nam chính đã sai người đi tìm thông tin của nữ chính , biết nữ chính vừa được học bổng vào trường THPT Hoàng Gia. Nam chính tuy đã có nhiều bằng đại học trong tay nhưng vẫn muốn đi học lại cấp ba, đương nhiên là phụ huynh đâu có cho.Vậy nên nam chính đã đồng ý hôn sự với nữ phụ để làm điều kiện được đi học lại. Rồi, mọi thứ vẫn rất ổn và nhân văn cho tới đoạn này.

Sang đoạn sau là chuỗi ngày nam chính và nữ chính tán tỉnh rồi chơi mèo vờn chuột với nhau. Cùng với màn tranh đấu giữa nữ chính và nữ phụ để giành nam chính, và giữa nam chính với nam phụ để giành nữ chính. Nói chung,mô típ thì không có gì đặc sắc khi tác giả thiết lập cho nam-nữ phụ là thanh mai trúc mã với nam-nữ chính. Vấn đề là tình tiết truyện!

- Hai bà có biết không? Tác giả giới thiệu nhà nữ chính rất nghèo, nhà chỉ có một tầng nhưng rộng 10 hec ta, toàn bộ nhà đều là làm từ gỗ và mái ngói đỏ son. Đ* má! Nhà con nữ chính còn lớn hơn cả ruộng lúa nhà tớ nữa đấy! Còn cái này nữa nè. Tác giả viết nữ chính đi bán bánh mỳ phụ bố ở con phố đông người qua lại trong khi nhà nữ chính ở nông thôn cơ!

- Thế thì sao? Có thể là bố nữ chính đẩy xe tới thành phố rồi chiều tối đẩy xe về. - Thương nói.

- Đấy, tình tiết nó vô lý ở chỗ đấy đấy. Đoạn nữ chính đẩy xe về mà tác giả tả là nhà cao tầng san sát nhau, đèn đường sáng chưng, rồi dấu hiệu để nữ chính mình đang cách nhà 200 mét là ngã từ đường với hai đèn giao thông!

- Vãi ~

- Còn nữa này. Tác giả viết nam phụ là lớp trưởng gương mẫu, hiền hòa ấm áp , hết lòng quan tâm giúp đỡ mọi người, xong sang trang sau lại viết nó cầm ghế phang mấy thằng lớp bên nhập viện vì nói xấu nữ chính, thế mà nhà trường rồi học sinh trong trường còn tung hô nó là anh hùng các thứ. Rồi lúc nữ chính chơi thân với một bạn gay và nam chính đã thành công lấy được sự chú ý của nữ chính, thì thằng nam phụ này lại bày kế chuốc rượu bạn gay và nam chính rồi lột đồ hai người họ , tạo cảnh hai người họ thân mật với nhau rồi chụp ảnh gửi cho cả trường. Khiến cho nam chính bị hiểu lầm là gay còn bạn gay thật sự kia thì bị hội fan của nam chính bắt nạt với chèn ép, không chịu nổi áp lực nên đã nhảy từ sân thượng của trường xuống. Xong thằng nam phụ lại dùng chính cái chết của bạn gay đó để chế giễu nam chính, rủa nam chính cũng nên chết như bạn ấy. Chưa xong đâu,tác giả còn viết ban đầu là bạn gay kia chỉ có ý định chuyển trường thôi, xong là thằng nam chính đã lấy tính mạng của bố mẹ bạn ấy ra để uy hiếp bạn ấy, ép bạn ấy viết thư tuyệt mệnh nhận hết mọi lỗi lần về mình sau đó là bắt bạn ấy tự tử. Rồi thằng nam chính dùng thư đó để rửa sạch hiểu lầm cho mình. Đám fan của nam chính của trường sau đó còn kéo nhau tới nhà phá đám tang của bạn gay kia với lý do là bạn ấy đã làm ô uế thanh danh của nam chính. Khi nam chính biết chuyện còn 'ba phần lạnh nhạt, bảy phần khinh bỉ nói: thứ sâu bọ như vậy mà cũng được tổ chức đám tang nữa sao?'. Móa, đọc đến đây là máu sôi lên não rồi.Nhưng mà éo hiểu sao tớ vẫn đọc được đến cuối ạ. Rồi nữ phụ cũng biết chuyện, thế là hiến một cái kế ngu éo thể tả nổi cho nam chính là để nó đi quyến rũ nam phụ bằng cơ thể hoàn mĩ vạn người mê của nó. Xong lại còn nói mấy câu triết lý xàm quần gì mà ' thứ quyến rũ nhất của phụ nữ là kỹ năng làm tình và bộ ngực'. Điên thế không biết!Mấy bà tưởng nhiêu đó là xong rồi ư? Không hề nha. Tác giả viết nữ phụ không chỉ học giỏi mà còn từng vô địch võ thuật thế giới,một cân mười , thế mà lúc bị nam phụ cho người bao vây lại chỉ khóc lóc với cầu xin nam phụ tha mạng. Có vô lý không trong khi chỉ có ba tên vây bắt nữ phụ cộng với thằng nam phụ cầm đầu?Còn nữa này. Con nữ chính nó bị nữ phụ xô ngã cầu thang, thằng nam chính thấy thế thì nhảy theo cứu . Móa, ngã cầu thang mà tác giả tả như tụi nó nhảy vực ấy, mỗi cảnh đó thôi mà hết hai mặt sách, mà hai đứa nó còn tranh thủ hẹn ước trăm năm với nhau luôn á. Xong lúc đáp đất thì thẳng nam chính bị thương nặng ở đầu ,phải sang Mĩ làm phẫu thuật, tỉnh lại thì bị mất trí nhớ. Con nữ phụ tâm cơ vu khống cho nữ chính , thằng nam chính tin rồi bắt đầu hành hạ nữ chính. Mà mấy bà biết nam chính nhớ lại được bằng cách nào không? Con nữ chính đau khổ quá cũng nhảy lầu , rơi trúng xe của thằng nam chính đang đậu ở sân trường, thằng nam chính thấy thế rồi tự nhiên nhớ ra. Mà trong khi nam chính làm đủ trò với nữ chính thì không sao, nhưng đoạn nam chính thấy nam phụ cưỡng hôn nữ chính thì chạy lại đánh nam phụ rồi bảo hắn ta 'không đáng làm đàn ông'? Ủa, tác giả viết ra câu thoại này cho nam chính mà không thấy sượng à? Phải đập bao nhiêu đá mới viết được như vậy?

- Ủa, thấy bảo chuyện này bán được nhiều lắm mà. Dở vậy mà sao người ta vẫn xuất bản vậy?- Linh khó hiểu.

- Thì đó cũng là điều mà tớ đang thắc mắc này! Rồi cái thứ rác phẩm này sao lại nằm trên kệ sách trong thư viện của trường? Rồi mắt cô quản thư ở đâu trong cái lúc kiểm duyệt sách đóng góp vậy?

- Thôi bớt bớt đi bà. Để bọn fan nghe thấy thì không hay đâu. - Thương cố gắng xoa dịu cảm xúc của Ngọc Nhi.

Nhưng Ngọc Nhi thật sự không thể hết bức xúc được.

- Trong truyện còn có mấy tình tiết mà tớ cực kỳ, cực kỳ ghét. Lúc nữ chính phát hiện ra em của mình bị bệnh máu trắng bẩm sinh. Mấy bà biết không? Ông bác sĩ bảo bệnh máu trắng thì sẽ có màu màu trắng .Đối với một đứa chưa bao giờ điểm sinh dưới chín như tớ thì đây là một sự xúc phạm nghiêm trọng. Bộ hồi đi học, giáo viên dạy sinh của tác giả nghỉ đẻ hay gì mà viết được như vậy? Còn còn nha. Đoạn chữa bệnh, ông bác sĩ còn bảo phải lấy cả cái cục tủy của người này ghép vào cho bệnh nhân,rồi biết lấy tủy ở đâu không? Lấy tủy ở trên đầu á. Này là hút cả đồng cỏ rồi chứ ngáo đá gì nữa! Còn ảo ma hơn nữa là đoạn nữ chính biết mình không phải con ruột của cha mẹ mình. Xong tác giả lại buff cho gia thế của nữ phụ hơn nam chính. Chắc là bí quá, không biết làm cách nào để hạ nữ phụ nên là tự nhiên viết nữ phụ và nữ chính bị tráo đổi thân phận từ nhỏ. Thế là nữ phụ bị đuổi khỏi nhà xong nam chính cho người tông chết nữ phụ để lấy tủy ở ĐẦU cứu em của nữ chính. Tác giả ơi, đã hút cần thì làm ơn đừng có viết truyện được không !!!!!!?

Xa xa phía góc lớp,một bạn nữ lén quay lại toàn bộ màn bóc phốt và chửi tác giả của Ngọc Nhi,gửi vào hội fan của bộ truyện trong trường...có một cuốn sách 'Sô cô la ngọt hay đắng?' khác được đặt ngay ngắn bên cạnh sách giáo khoa văn của bạn nữ này.

Mới đầu tuần, Ngọc Nhi lỡ xung quá, thế là cả ngày học hôm đó không nói được câu nào nữa vì khàn tiếng. Trả được cuốn truyện mà Ngọc Nhi cứ tưởng mình hoàn trả được nghiệp nào đó đeo bám mấy kiếp rồi. Cơ mà cô nhẹ nhõm hơi sớm rồi.

Bình thường, ra tới cổng trường là Ngọc Nhi chia tay hai đứa bạn rồi rẽ vào một con đường đất là đường tắt để về nhà. Vì là đường đất, đi qua ruộng lúa nên mỗi lần đi vào thì lại chỉ có một mình cô. Thế mà hôm nay, có tới cả một đội nhóm gần hai chục người đứng ở chỗ gốc cây keo chờ cô.

Đời học sinh mười bảy năm, nay là lần đầu tiên cô bị người ta chặn đường đánh hội đồng...Nên nói câu gì cho ngầu?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top