Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đầu thai cô nghĩ tôi là ai cơ chứ?Tôi chính là cô của quá khứ một nỗi ám ảnh mà cô không thể nào quên !"

"Thì sao...vậy sao cô lại ở đây...?"

"Ở đây sao?Không phải cô chẳng thể quên tôi sao đó chính là lí do tôi ở đây...một kẻ tưởng chừng như sẽ bị lãng quên..."Đôi bàn tay lạnh lẽ của ả ôm chặt lấy cô 

"Ờ tính ra tôi cũng chẳng thèm nhớ cô đâu"Cô nói một cách dứt khoát,tập trung vào bài học của mình .

"Gì đây bài tiểu học sao?"

"Ờ người ta hỏi nhà bạn A nuôi ba con chó 2 con heo và 4 con vịt hỏi A có phải là con hàng xóm không?"

"Thằng nào cho đề tào lao vl"

"Hàh...khỏi làm đi" Anzu đóng quyển sách lại thì một tờ giấy rơi ra.Anzu cầm nó lên xem thì thấy dòng chữ [mình thích cậu]

"Ái chà đúng là tuổi trẻ tài cao~" Nội tâm

"Khoan đã cái này đâu phải sách của tôi" Anzu

"Đây là của Haku"

/Rầm/

Haku mở sầm cánh cửa, khuôn mặt có chút hớt hải. Cậu vội vàng lấy lại sách của mình tìm kiếm thứ gì đó.

"Em tìm cái này phải không? " Cô đưa tờ giấy ra.

"Chị...chẳng lẽ chị thấy rồi sao? "

"À cái này... "

"Em....em.... " Giọng nói có chút run khuôn mặt thì đỏ ửng.

"Em ghét chị! " Haku nói một câu làm cậu điếng người rồi chạy nhanh ra ngoài.

"Cái cửa có tội tình gì đâu mà em đập nó mạnh dữ vậy"

"Bộ nãy giờ cô chỉ để ý có điều đó thôi hả! "
....
Sau ngày hôm đó từ lớp đến trường hay ở nhà.Haku đều luôn tránh mặt cô một cách khó hiểu. Và thế là Anzu đã bị chính em zai mình dỗi chỉ vì con đũy tinhyeu.

"Haizz...má sợ không dám về nhà luôn"

"Chứ sao nhìn thằng con mình dỗi mà đau tym vl"

"Hàh....đúng là không hiểu nổi"/đồng thanh/

"Ủa...?"

"Ah..gặp lại nhóc rồi !"Akehoshi vui mừng ôm chặt lấy cô 

"Nghẹt ngẹt chú ơi!"

"Xin lỗi xin lỗi nhé do chú cứ tưởng mình bị bỏ rơi rồi chứ...Seiya thì lơ chú còn cả đứa con trai thì cũng.."

"Con trai...?''

"À không đó là họ hàng là một người họ hàng đó!"Akehoshi 

"À vậy sao..."

"Đúng đúng haha"

*Họ hàng à*Anzu 

"À phải rồi nhóc có muốn qua nhà chú chơi không?"

"Dạ cũng được "

Cô cùng với Akehoshi bắt taxi đi về nhà chú ấy,sân vườn thì rộng rãi trung tâm là một căn nhà khá to và khang trang.Khi Akehoshi đưa cô đến trước cửa nhà thì chuông điện thoại reo lên,chú ấy cầm điện thoại lên và nghe .

"Ah!Quản lí xin lỗi nhé nãy giờ tôi không để ý !"Akehoshi vội vàng đáp lại,Anzu không muốn làm phiền liền lén lút rời đi .Cô vừa đi vừa nhìn ngắm xung quanh,cô đi được một một lúc thì nhận thấy bản thân mình bị lạc .

"Xu cà na thật hay là mình đi thẳng một đường luôn nhỉ ?"

"Ah!"

/Bịch/

Một cậu nhóc từ bụi rậm ngã nhào xuống đất,ngay trước mặt cô.Cậu bé có đôi mắt xanh sáng, mái tóc màu cam rực rỡ,ngắn và bù xù.

"Ah....xin chào "

"Subaru...?"

"Cậu ổn chứ ?"Cô đưa tay ra đỡ Subaru dậy rồi giúp cậu phủi quần áo.

"Cảm ơn mà cậu là ai vậy?"Subaru 

"....một người bạn.."

"À phải rồi mình là Akehoshi Subaru hân hạnh làm quen "

"À hân hạnh..."

''Akehoshi-san cậu đâu rồi ?"

"Là Hokke "

*Hokke là Hokuto ?* Anzu

"À phải rồi cậu có muốn đi chung không ?"

"Được thôi dù sao tôi cũng đang bị lạc "'

Akehoshi nắm lấy tay cô rồi kéo đi,cậu dẫn cô ra ngoài đến trước cửa nhà .Ở đó,Hokuto đang đứng chờ ...

"Đến rồi...Hokki-papa đâu rồi ?"

"Cậu thiệt là ba tôi đi cùng với chú Akehoshi rồi mà đó là ai vậy ?"

"À...tôi là một người bạn của ba cậu ấy...à cũng trễ rồi tôi về đây chào nhé !"

*Chú ấy lộ liễu thật đấy..nếu muốn che giấu phải kĩ vào chứ*

...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top