Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3. Hẹn gặp lại nhé

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đưa cậu bạn vào phòng cấp cứu, SooAh được đưa đến đồn cảnh sát để lấy lời khai. Bước chân vào đồn, thứ đập vào mắt em đó chính là bóng lưng của hắn, nó rộng lớn và ngông nghênh vô cùng, điều đó càng làm em thêm phần tức giận. Hắn ta chân gác lên bàn, khoanh hai tay lại, đầu ngửa về sau, miệng còn huýt sáo ngân nga bài hát nào đó. Hắn đang ở đồn cảnh sát hay đang nằm ở nhà vậy? Thế mà chẳng có ai dám than phiền về điều đó. Em bực bội đi đến đập tay vào vai người kia khiến hắn giật mình, nhưng cũng không thèm nhìn lấy em một cái, coi em như vô hình.

"Cháu kí vào giấy khai báo này đi, rồi cháu có thể về"

"Còn tên này thì sao ạ?"

"Cậu trai này sẽ được bảo lãnh về"

"Cái gì cơ? Sao lại được bảo lãnh? Phải tống cậu ta vô tù mới phải. Người kia được chẩn đoán là bị hư hỏng cả gương mặt đấy"

Một người đàn ông mặc vest sang trọng bước vào, xưng là người bảo lãnh của hắn. Tên cảnh sát kia cũng tay bắt mặt mừng rồi cho hắn về. Em không can tâm, tại sao một người hủy hoại người khác lại có thể được thả ra dễ dàng như vậy? Hắn đứng dậy phủi phủi quần áo còn dính máu của người kia, quay sang nhìn em cười khẩy. Hắn ta ngông cuồng đến mức đó khiến em vô cùng căm ghét.

"Cậu là đồ khốn nạn"

Mọi người đều bất ngờ với câu nói vừa nãy, không ai là không biết hắn, vì hắn đến đây vô cùng thường xuyên chủ yếu là chuyện đánh nhau với người khác, nhưng mọi thứ được giải quyết bằng rất nhiều tiền và quyền lực nên không ai dám đắc tội hắn, ai mà không biết gia thế cực khủng của hắn cơ chứ. Em thành công chọc giận được hắn, hắn liếc xuống tờ giấy báo ban nãy em vừa kí, miệng nhếch thành một đường cong dài, mặt rõ phấn khích.

"Choi SooAh, tên đẹp đấy, tôi sẽ nhớ thật kĩ"

"Cậu điên sao? Mau đến xin lỗi người ta đi, không phải mọi thứ đều có thể giải quyết bằng tiền đâu"

"Ở thế giới này, tiền có thể dùng để mua được mạng người nữa đấy" - Hắn ghé sát tai em nói.

"Cậu giàu như vậy nhưng gia đình lại không biết dạy dỗ cậu sao?" - Em trừng mắt nhìn cái tên vô nhân đạo này.

"Người giàu dạy dỗ như thế nào cũng cần người nghèo mạt hạn như cậu chỉ bảo sao? Thích lo chuyện bao đồng như thế, mấy người nghèo khổ nhưng lại giàu tình thương quá nhỉ?" - Hắn vừa nói vừa dồn em vào góc tường.

"Cậu..."

"Hẹn gặp lại nhé"

Hắn cười khẩy khinh thường, sau đó rời đi. Em khó khăn lắm mới hoàn hồn lại được, miệng mồm hắn ta cũng quá là nặng nề đi. Nó làm em có chút tổn thương. Thế giới này vốn là như vậy sao? Chỉ cần có tiền thì có quyền làm đau khổ người khác à?

Em trở về đến nhà thì cũng đã một giờ sáng, bụng đã đói meo rồi, lúc nãy lo chuyện kia nên đã ăn được cái gì đâu. Giờ này cũng đã trễ nên em định nấu mì ăn cho đỡ đói, lại sợ Wonwoo thức giấc nên chỉ dám nấu thật nhẹ nhàng mà không phát ra tiếng động.

"Cậu đói hả?"

Em đang lục trên ngăn tủ kiếm mì thì bị giọng trầm ấm của ai kia hù cho hú hồn hú vía, cậu đi mà chẳng có tiếng động gì thế.

"Cậu làm tớ giật mình, tớ đang định nấu mì"

"Để tớ nấu cho nhé?" - Cậu tiến đến cạnh với lấy gói mì trong ngăn tủ.

"Cảm ơn cậu"

SooAh cũng không có hơi để khách sáo nữa, đói muốn lã người rồi nên đành để Wonwoo nấu hộ vậy. Em ngồi không thấy chán liền lên tiếng.

"Sao cậu còn chưa ngủ?"

"À tớ đang chơi game, nghe tiếng cửa mở nên nghĩ cậu đã về, sao nay lại về trễ thế? Có chuyện gì sao?" - Cậu lên giọng đều đều.

"Tớ gặp phải một tên khốn xấu xa, đánh người ta đến hư hỏng cả gương mặt nhưng lại dùng tiền để giải quyết, thậm chí còn không xin lỗi mà lại ngông nghênh như thể không có chuyện gì nghiêm trọng cả" - Em bực mình đến mức kể một tràng dài, thậm chí còn muốn chửi thề.

"Người như vậy thì gia thế không tầm thường đâu, cậu đừng nên đụng chạm đến họ"

"Bọn nhà giàu vốn dĩ xấu xa như vậy sao? Bộ giàu thì muốn làm gì thì làm à?"

"Thật ra thì... không phải ai cũng xấu xa đâu"

Wonwoo đặt hộp mì nóng hổi lên bàn, em cũng im lặng mà ăn, còn cậu thì chỉ ngồi lướt điện thoại, cả hai không nói lời nào. Bỗng em nhớ ra chuyện gì đó, liền hỏi.

"Cậu và cô gái hôm trước là người yêu hả?"

Wonwoo nghe em nhắc đến người kia, tay đang lướt điện thoại bỗng dừng động tác, đặt điện thoại xuống bàn. Suy nghĩ một hồi liền chậm rãi nói.

"Cũng không hẳn, cô ấy là hôn thê của tớ"

"Nhưng có vẻ mối quan hệ của hai người hơi căng thẳng nhỉ?"

"Cũng không hẳn, mối quan hệ này chỉ có tớ là căng thẳng"

SooAh chỉ biết gật gật đầu, cũng không hiểu người trước mặt đang có ý gì, nhưng tâm tư dường như rất khó đoán. Có lẽ giữa bọn họ có điều gì đó phức tạp.

Thời gian thấm thoát trôi qua, cũng đã đến ngày nhập học vào trường Cheongsang - ngôi trường danh giá bậc nhất Seoul, nằm trong top 1 trường dành cho giới tài phiệt sở hữu khối tài sản hàng đầu Hàn Quốc. Nơi đây hội tụ những cậu ấm cô chiêu sinh ra đã ở vạch đích, từ nhỏ đã được định sẵn sẽ tiếp quản những công ty hàng đầu thậm chí vươn tầm quốc tế. Nhưng để củng cố địa vị trong lòng mọi người, hằng năm đều sẽ có 20 học sinh giỏi nhất được nhận học bổng tại các trường tỉnh lẻ, tỉ lệ cạnh tranh là vô cùng gắt gao. SooAh đã rất cố gắng để có thể nhận được học bổng danh giá này, môi trường ở đây rất tốt, sẽ giúp ích cho tương lai sau này của em.

Choi SooAh đứng trước cửa ngước nhìn ngôi trường mà biết bao nhiêu người mơ ước, nhẹ nhàng nở một nụ cười để bản thân bớt hồi hộp. Em chậm rãi bước vào, đi vòng quanh thì dừng lại trước đám đông ngay cổng trường, sao tự dưng lại đông đúc thế nhỉ?

Những chiếc siêu xe thay phiên nhau chạy vào sân trường, khiến ai nấy đều hú hét um trời, bàn tán xôn xao khắp mọi nơi. Em nghe loáng thoáng được mấy cô gái bên cạnh đang xì xào.

"Vào đây học tớ chỉ mong gặp hội Carat thôi đấy, nghe bảo là họ quyền lực còn hơn cả thầy cô nữa cơ"

"Mà nhan sắc cũng không phải tầm thường đâu nha, gia thế cứ phải gọi là khủng nhất cái Đại Hàn Dân Quốc này rồi"

Ánh mắt em va phải cô gái vừa bước xuống chiếc siêu xe kia, cô gái với vẻ đẹp đáng yêu tỏa sáng như loài hoa hướng dương trong ánh nắng mặt trời, miệng cười kiều diễm khiến mấy đứa con trai hú hét đến điên đảo.

Kim Minhye
Con gái út của tập đoàn tài chính MJ, nơi nắm giữ tài chính lớn nhất của Hàn Quốc. Sở hữu hàng loạt ngân hàng MJ, quỹ đầu tư MJ và công ty quản lý tài chính MJ. Đang phát triển đến tập đoàn tài chính với quy mô toàn cầu. Tính tình trẻ con nhưng có chút kênh kiệu.

Đó không phải là cô gái hôm nọ sao? Em liền há hốc mồm, vậy ra vị hôn thê của Jeon Wonwoo là một trong những thành viên sở hữu khối tài sản kết xù lớn nhất Hàn Quốc?

Hội Carat không chỉ có nữ mà còn có cả nam nữa sao? Bước từ chiếc siêu xe màu xanh thẫm đằng sau Minhye chính là một chàng trai tóc vàng, sống mũi cao, đôi môi nhai nhóp nhép kẹo cao su nhưng lại cười điệu cười tán tỉnh khiến cho đám nữ sinh hú hét như chết đi sống lại, còn không quên đá lông nheo một cái nữa chứ.

Kwon Soonyoung
Con trai một tập đoàn Hoshi, quản lý chuỗi công ty mua bán bất động sản lớn nhất Hàn Quốc, đang mở rộng sang nhiều nước trên thế giới, đứng thứ 3 doanh thu của Hàn Quốc năm nay. Là một tên đào hoa có tiếng, mỗi ngày một em. Tính tình phóng túng, hay cợt nhả.

Nhưng công nhận là tên đấy rất đẹp trai, à mà khoan, sao nhìn quen thế nhỉ? WTF? Là cái tên hôm trước buông lời nham nhở trong lúc cô đang đấu trí căng thẳng với đồ xấu xa kia mà? Điên thật chứ, đụng phải thứ dữ nữa rồi.

Choi SooAh thầm khóc trong lòng. Lén lút quay đầu thì làm rơi móc khóa treo trên cặp, quay lại thì thấy quá đông, bỗng một cô gái đi đến dẹp tan đám đông đó, họ nhường đường cho cô bước đến, cô gái cúi đầu xuống nhặt chiếc móc khóa đưa cho em. Mái tóc bạch kim nổi bật, đôi mắt tròn xoe long lanh cộng với đôi môi trái tim, nhìn người trước mặt chẳng khác gì búp bê cả, y hệt như con lai ấy. Cậu ấy mỉm cười với em.

"Của cậu làm rơi này"

Park Jinhee
Con gái rượu của tập đoàn P.Group, là một tập đoàn công nghiệp nặng đa quốc gia của có trụ sở chính được đặt tại thành phố Seoul, đây là nhà sản xuất xe hơi nói riêng cũng như công nghiệp nói chung có quy mô lớn nhất Hàn Quốc, nơi sản xuất ô tô đứng thứ 3 trên toàn thế giới. Là người điềm tĩnh, ít nói nhất trong hội Carat.

"Cảm ơn cậu"

Jinhee xoay người đi, liền bị người bên cạnh huýt vai trêu chọc. Vẻ mặt khinh bỉ, chề môi.

"Rửa tay rồi mới được vào phòng nhé, bẩn thế mà cậu cũng dám chạm vào"

Beak Yuri
Con gái độc nhất tập đoàn Z.A, là nơi quản lý chuỗi công ty thời trang hàng đầu Hàn Quốc. Đồng thời, là tập đoàn thời trang đứng đầu Châu Á và đứng top trên thế giới. Là người có tính cách mạnh mẽ nhất, vô cùng khinh rẻ những kẻ nghèo mạt.

"Là phó hội trưởng hội học sinh, nên làm gương chứ nhỉ?"

"Giả tạo đến buồn nôn" - Yuri châm biếm.

Jinhee chỉ cười nhẹ rồi không nói gì, từ đằng sau một bóng dáng cao lớn chạy đến bên các cô gái. Miệng cười rạng rỡ nhưng lại vô cùng nham nhở.

"Mấy bé yêu của anh ngày đầu nhập học vui vẻ nha"

"Yah, ai cho cậu gọi bọn tôi là bé hả? Lớn hơn ai mà gọi như thế? Muốn chết sao?"

Minhye giơ nắm đấm lên trước mặt Soonyoung, tên này vốn cũng hay giỡn mặt nên bọn họ cũng đã quen rồi. Y cười hì hì xin tha, Minhye nhìn đi nhìn lại vẫn thấy có gì đó sai sai.

"Mấy người kia đâu? Sao nay có mình cậu thế?"

"À Kim Mingyu thì lên phòng hiệu trưởng gặp bố nó, còn hai đứa kia thì hiểu ha, đêm qua tên kia bị đá liền rủ rê bọn tớ đi bar, tớ và Mingyu thì uống ít, còn hai đứa kia uống như chưa từng được uống, vác xác đến trường nổi mới là lạ đấy"

"Yah, Yoon Jeonghan lại bị đá nữa đấy hả? Đã bảo bao nhiêu lần rồi, con nhỏ đó chỉ đào mỏ thôi mà không nghe, cứ để nó lừa hết lần này đến lần khác, ngu ngốc thật đấy" - Minhye sổ một tràng mắng mỏ tên si tình đang nằm la liệt ở nhà kia.

"Jeonghan uống nhiều lắm sao?" - Yuri trầm ngâm một lúc mới lên tiếng hỏi.

"Ờ, sao thế?"

"Con nhỏ đấy giờ đang ở đâu?"

Đôi đồng tử của Beak Yuri dâng lên một đóm lửa, con nhỏ rắn độc đó đã cảnh cáo bao nhiêu lần vẫn không chịu chừa, nếu không nể tình nó là người mà tên ngốc Yoon Jeonghan kia đem lòng yêu say đắm đến chết đi sống lại, thì Baek Yuri đây là một tay chôn sống nó rồi. Hạng người nghèo hèn dơ bẩn, được Jeonghan yêu là phước ba đời, lại còn giở thói tiện tì. Đúng là bọn người nghèo thì làm gì có tình yêu chân thành, trong mắt họ chỉ có lừa dối vì tiền mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top