Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ngày tháng yêu đương với chị gái xã hội đen (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Arlecchino muốn chia phòng ngủ với Furina.

Điều đầu tiên Furina nghĩ đến là : Arlec có người khác rồi ?

Furina ngoài mặt đồng ý với yêu cầu của cô, nhưng sau lưng lại lén lút đi tìm "hội bạn thân" của chị bồ mình.

Tartaglia vô cùng ngạc nhiên nhìn em dâu xuất hiện ở quán mỳ mình đang làm thêm. Anh khều khều vai thằng bạn thân mỏ hỗn của mình, Scaramouche đang đứng bếp bận tới tối mặt tối mày, hắn trừng tên đầu cam không biết điều kia, thiếu điều muốn ném tô mỳ trên tay vào mặt Tartaglia.

- Tổ sư cha mày ! Có thấy bố đang bận không hả ?!

- Em dâu kìa mày !

- Em đé- em dâu ?

Scaramouche ló mặt ra nhìn, hắn thấy Furina đang húp mỳ ngon lành, còn háo hức giơ tay chào hắn.

- Nhỏ này bị đuổi khỏi nhà hả ?

- Sao mày cứ mong người ta chia tay thế nhờ ?

- Vì nhìn mặt bà Knave bị bồ đá vui lắm chứ sao.

Scaramouche dẩu mỏ cười khinh, cái thứ có bồ bỏ bạn xứng đáng bị tuyệt chủng. Tartaglia liếc hắn cười nhạo.

- Chứ không phải ai kia đơn phương em trai lớp 10 nên ghen ăn tức ở với người có gia đình à ?

- Mả cha mày !

- Hai tụi mày có làm việc đàng hoàng không hả ?

Xiao - chủ quán mỳ kiêm bạn từ thời mặc chung quần với Scaramouche nhăn nhó nhìn hai tên ồn ào, cậu đúng là nhũn não rồi mới thuê hai thằng chó này làm nhân viên quán mình.

Scaramouche xùy một tiếng, hắn đẩy Tartaglia ra bếp dặn dò :

- Mày ra hỏi chuyện con bé đi, khéo nó đang khóc trong lòng mười dòng sông rồi đó.

- Đúng là người đơn phương có khác, hiểu tâm lý nhau ghê !

Xiao móc hai tay Scaramouche lại tránh cho thằng bạn mình nổi cơn ném ghế vô đầu Tartaglia, cậu không muốn phải bỏ tiền ra cho tên đầu cam kia nằm viện nữa đâu.

Tartaglia chọc chó đủ rồi thì lủi ra ngồi vào bàn của Furina, anh cười hì hì, lấy lon nước cam mình mới thó của Scaramouche trong tủ lạnh ra, đẩy về phía Furina.

- Em dâu ~ Sao hôm nay lại hạ mình tới quán bọn anh thế ~ Bà Knave bắt nạt em hả, em chỉ cần nói một tiếng thôi là bọn anh khô máu với bả liền !!

Furina cười gượng nhìn Tartaglia, chứ không phải ngày nào anh cũng đến tìm chị ấy rồi bị dần cho một trận nhừ tử hả ?

Em ngó nghiêng xung quanh, sau đó cúi sát mặt Tartaglia hỏi nhỏ :

- Ừm thì...cho em hỏi chị Arlec có được ai theo đuổi không ạ ?

Tai Tartaglia dựng đứng, á à, Furina muốn điều tra chuyện tình trường của Knave !

Tartaglia xoa tay cười khà khà, hắn bảo em chờ một lát rồi phóng vào bếp, năm phút sau anh trở lại với một Scaramouche trên tay.

- Đây, em nên hỏi tên này, nó vào hội trước cả anh đó !

Scaramouche mặt nổi đầy gân xanh nhìn Tartaglia cười mỉm, tốt nhất là có chuyện thật sự quan trọng cần hắn, nếu không ngày mai ông đây sẽ cạo đầu mày !

Hắn tự rót cho mình một ly trà, đang định lên tiếng thì mắt hắn lia phải cái lon nước cam vô cùng thân quen.

- Tartaglia ! Mày dám trộm đồ crush tặng bố à !!

- Oái ! Tao đâu biết là của thằng bé nhà mày !!

Furina nhìn hai ông anh cứ chửi tới đánh lui thì bất lực thiệt sự, sao cái bang này chả ai đáng tin vậy ?

- Thôi hai anh cứ đánh tiếp đi ạ, em xin phép, em để tiền mỳ trên bàn nhé.

- Ấy ! Furina !

Tartaglia nhấn đầu Scaramouche xuống, vội vàng níu tay Furina lại. Scaramouche cũng không làm trò nữa, hắn hất tay bạn mình ra, sửa lại tóc tai khoanh tay ngồi nhìn Furina.

- Ngồi xuống đi, tao kể cho nghe.

- Vâng.

Furina ngoan ngoãn ngồi xuống, Scaramouche suy tư một chút, hắn chậm rãi kể lại.

- Theo tao nhớ thì Knave khá là có số đào hoa đấy, hồi bả còn trẻ phải nói là tay sát gái số một của bang.

Tartaglia trố mắt nhìn Scaramouche, ủa, chứ không phải hồi đó đứa con gái nào thấy bả cũng đi đường vòng hả ??

Scaramouche không quan tâm tới ánh mắt hoài nghi nhân sinh của thằng bạn mình, hắn tiếp tục kể lể y như mình là người thật sự chứng kiến vậy.

- Xem nào, lúc bả hai mươi tuổi là gái theo cả đàn rồi, mày nghĩ xem em dâu, ngoại hình của bả là hàng cực phẩm, mồm miệng lúc nào cũng lời ngon tiếng ngọt, còn rất biết chăm sóc người ta nữa..

Scaramouche chống tay lên bàn, hắn ngoắc ngoắc tay kêu Furina lại gần, sau đó thì thầm vào tai em nhỏ :

- Quan trọng nhất là bả-khoai-to ~

- !!!!

Tartaglia lúc nãy cũng ghé đầu vô nghe, vừa nghe câu Scaramouche phun ra anh chỉ ước lúc đó mình điếc tạm thời. Tartaglia nhìn bản mặt đỏ lựng của Furina mà tội nghiệp dùm con bé, anh nhìn Scaramouche trách móc, đúng là thằng thất đức !!

Scaramouche cười hả hê trong lòng, chọc chó đúng là niềm vui của nhân loại !

Hắn nhìn Furina mặt mũi có hơi tủi thân với sặc mùi dấm chua, trong đầu liền nảy ra một ý.

- Furina, mày chưa ngủ với bả đúng không ?

- SAO ANH BIẾT !! À không...

Furina ngượng ngùng nhìn mọi người trong quán mỳ đang nhìn chằm chằm mình, em gật đầu xin lỗi, sau đó buồn bã ngồi co ro trên ghế.

Tartaglia huých tay thằng bạn mất nết nhà mình, anh vỗ vai Furina an ủi.

- Aiza, em đừng buồn, yêu nhau đâu nhất thiết phải làm cái kia đâu, nhiều khi do Knave quan tâm em còn nhỏ nên mới không đề cập mấy chuyện đó thì sao ?

- Yêu nhau mà đách chịch thì yêu làm đéo gì ?

- Mày nín mỏ dùm tao cái !!

Tartaglia mệt mỏi bịt mỏ Scaramouche lại, anh muốn tự giết mình vài phút trước thật, tự dưng lại mời thằng cố nội này làm quân sư tình yêu cho em dâu chi zị ??

- Em đừng có nghe nó nói bậy, thằng chó này gato với hạnh phúc gia đình em nên mới ăn nói xà lơ thôi !

- Furina, muốn tao bày mày gạ đ* bả không ?

- Cái đm mày nín dùm tao Scaramouche !!

Tartaglia khóc trong lòng nhiều chút, anh bịt tai Furina lại, Knave mà biết bọn anh dạy hư vợ bả thì ngày mai đầu anh không còn một cọng tóc !

Nhưng không ngờ Furina lại nắm tay Scaramouche, ánh mắt long lanh ra vẻ biết ơn, em đỏ mặt lí nhí :

- Em..em muốn nghe..ừm..một chút thôi ạ..

Scaramouche cười hề hề, con mồi lọt bẫy rồi, chuyến này mà Knave còn nhịn được thì hắn làm chó !

- Knave thích nhìn eo lắm, đặc biệt là eo gái mới lớn đó ~

- Sao mày biết hay vậy ?

Tartaglia mặt đần thối, bà Knave có nói vậy luôn hả ? Sao anh không biết ??

- Mấy con bồ trước của bả con nào chẳng mặc đồ lộ eo, vả lại mỗi lần tụi nó tới mày không thấy bả cứ ôm eo sờ eo tụi nó miết à ?

- ????

Ủa alo bạn nói gì dạ ??

Mấy con bồ trước đâu ra ?? Rõ ràng anh Pierro nói Knave ế từ hồi vô bang tới giờ mà ??? Bả ế tới mức lúc công khai quen Furina cả bang ăn mừng như gả được con gái đi rồi đấy ?!

Furina nghe tới cụm "bồ trước" thì nụ cười bắt đầu méo mó rồi, em nghiến răng, cơ mặt không tự chủ cũng bắt đầu giựt giựt. Tartaglia nghe tiếng nghiến răng của em dâu thì thòng tim rụt tay lại, anh ngoan ngoãn tự chim cút trở lại chỗ ngồi của mình.

Chắc là Scaramouche thấy lửa cháy chưa đủ, hắn tiếp tục đổ mấy thùng dầu vào.

- Tartaglia mày nhớ không, có một đợt nhỏ Fae tới bang mình nhậu, ai cũng thấy hai vết tay bầm tím trên eo nó, chậc chậc, không cần nghĩ cũng biết tối hôm trước Knave phóng túng cỡ nào ~

- :)

Tartaglia nhìn sát khí đằng đằng tỏa ra từ em dâu hiền lành đáng yêu của mình thì chỉ biết cười trừ, thằng Scaramouche bịa chuyện ảo ma tới mức anh cũng tin là thật luôn. Lại còn nhỏ Fae ? Mày bịa có tâm tới mức đặt tên cho một nhân vật hư cấu luôn à ?

Nhìn biểu cảm ghen tới muốn cháy nhà của Furina mà Scaramouche hả dạ hết sức, cho bà Knave chừa cái tội suốt ngày khoe bồ ở nơi làm việc đi !! Cháy to lên đi lửa trên Cao Nguyên ơi !!

- Mà thôi, cũng toàn ba chuyện lông gà vỏ tỏi, nãy giờ tao lan man quá, tụi mình vô ý chính đi.

Scaramouche ghé sát tai Furina thì thầm to nhỏ gì đó, Tartaglia không chen vào được, đành yên phận ngồi một chỗ. Nhưng lương tâm của anh đột nhiên trỗi dậy, Tartaglia lén lút xoay lưng lại lấy điện thoại ra nhắn tin cho Arlecchino.

Cùng lúc đó, ở một tiệm bánh ngọt ven đường, Arlecchino đang chờ tới lượt thì nhận được tin nhắn, cô tưởng là của em nhỏ nhà mình nên vui vẻ mở máy, nhưng khi biết là của Tartaglia thì hừ lạnh một tiếng, cô mở ra xem, sau đó hỏi chấm.

"Xin lỗi Arlecchino, tui đã cố hết sức rồi, bà cố gắng lên nhé !"

Thằng nhóc này nhắn cái quái gì vậy ?

....

Đợi Furina rời đi rồi, Tartaglia mới ghé mỏ vào hỏi Scaramouche :

- Này, bà Knave thích eo gái mới lớn thật hả ?

- Bả thích eo thật, nhưng là eo của nhỏ Furina.

- Cái đệt ! Sao mày biết hay vậy ??

- Bả chụp cận cảnh eo con bé cài màn hình khóa, mỗi lần rảnh rỗi không có việc gì làm liền lôi hình ra xem, sau đó lảm nhảm muốn cắn quá.

Scaramouche nhìn vẻ mặt kì thị của Tartaglia thì ra vẻ thông cảm, lúc hắn phát hiện ra vụ này hắn cũng muốn ói lắm, không ngờ bây giờ lại có đất dụng võ.

...

Arlecchino cầm hộp bánh ngọt về nhà với tâm trạng hết sức thoải mái, ngày mai cô được nghỉ cả ngày, lát nữa phải bàn với em nhỏ xem nên đi đâu chơi đây ~

- Tôi về rồi, Furi-chan ~

Arlecchino vừa mới đóng cửa đã bị em nhỏ ôm lấy, cô xoay người lại định hôn Furina, nhưng người kia đã tự ôm cổ cô níu xuống áp môi cả hai vào nhau.

- Mừng Arlec về nhà.

- Ara, hôm nay Furi chủ động đấy à ?

- Chị không thích à ?

- Tôi vui còn không kịp đấy.

Furina nhận hộp bánh ngọt Arlecchino đưa cho liền đem vào phòng bếp, cô cất gót vào tủ xong mới theo vào sau.

Furina để hộp bánh lên bàn, em thập thò canh Arlecchino chuẩn bị vào bếp thì vội đứng trước tủ bếp treo tường, giả vờ đang với tay lấy dĩa nhưng không với tới. Furina bảo đảm mình diễn rất thật, vì lúc nãy em đã kê ghế đứng lên bỏ hết chén dĩa lên ngăn trên rồi !

Arlecchino đang cởi áo khoác mắc lên cây treo quần áo thì nghe em bé nhà mình cầu cứu.

- Arlec, em không với tới, chị giúp em được không ?

- Tôi đến ngay.

Cô nhanh chân đi vào, nhưng chợt cứng đơ tại chỗ.

Bình thường Furina luôn mặc pijama ngắn tay đủ kiểu đủ màu, vừa kín đáo vừa dễ thương, nhưng hôm nay em đột nhiên đổi đồ, là áo ngủ hai dây đi kèm với quần đùi.

Furina không cao lên nữa nhưng cơ thể em vẫn còn phát triển về nhiều mặt khác, nếu nói trên người Furina có đặc điểm gì thu hút Arlecchino thì chắc chắn là eo, chỉ cần nghĩ tới việc chạm vào vòng eo nhỏ đó thôi là trong đầu cô bắt đầu nảy ra mấy suy nghĩ không đứng đắn rồi. Vậy mà Furina trước mắt cô lại đang cố vươn người lên, chiếc áo ngủ ngắn không che hết được vòng eo trắng gầy đó, Arlecchino lúng túng quay mặt đi, nếu còn nhìn nữa thì cô sẽ không nhịn được mất.

Furina âm thầm quan sát biểu hiện của chị nhà, quả nhiên anh Scaramouche nói đúng, Arlec có hứng thú với eo của người khác ! Nghĩ tới đây em lại tức tới mức muốn trật khớp hàm, cái bàn tay hư hỏng kia đã ôm bao nhiêu vòng eo của đứa con gái khác rồi hả ?!

- Arlec, chị làm sao vậy ?

- Xin-xin lỗi, tôi đến ngay !

Arlecchino cố gắng giữ tỉnh táo đến tủ lấy dĩa cho em, cô không kiềm lòng được lại hơi liếc mắt xuống, Furina biết tỏng người kia đang nhìn lén mình nên lại giả vờ quay ra bàn, nằm lên với tay kéo hộp bánh lại.

Tí thì họa mi của Arlecchino mất liêm sỉ hót vang nhà rồi.

Cô vội vàng để dĩa lên bàn tính chuồn vào phòng tắm, nhưng Furina làm sao để cô thoát được, em nhào ra trước mặt cô ép Arlecchino lên tường, nhưng vì chiều cao có giới hạn nên màn kabedon này trông không ổn cho lắm.

- Fu-Furi, tôi có chút vấn đề, em ăn bánh trước đi, tôi sẽ quay lại ngay mà..

-....

Furina trưng ra bộ mặt vừa giận dỗi vừa tủi thân nhìn cô, Arlecchino chẳng hiểu gì cả, cô tính lên tiếng dỗ dành thì Furina đã cầm tay cô đặt lên eo em, còn chà lên chà xuống nữa.

"Người chị em" của Arlecchino không chịu nằm yên nữa, nó muốn đứng lên giành quyền tự do !!

Arlecchino mồ hôi chảy ròng ròng, cô khéo léo kẹp chân mình lại, tránh để họa mi của mình dọa sợ em nhỏ. Nhưng ai ngờ sự tinh tế không đúng thời điểm của cô lại khiến Furina hiểu lầm, em thấy chẳng có gì cấn lên người mình như mấy bữa trước thì nước mắt nước mũi bắt đầu tèm lem đầy mặt.

- Furi-chan, em..sao em lại khóc ? Tôi làm gì sai à ?

Arlecchino sợ nhất là nước mắt của Furina, mỗi lần em khóc là đầu cô rối nùi một cục, cô có thể dỗ Furina lúc em giận nhưng khóc thì cô chịu.

- Hức..em..Arlec hết..hết yêu em rồi..hic..

- Sao có thể chứ ? Tôi thương em còn không kịp, là đứa nào nói bậy nói bạ !

- Hic..vậy tại sao chị đòi chia phòng ngủ với em ?

- Cái này...

- Có phải do eo em không đẹp nên chị chán em rồi đúng không ?

- Gì cơ ??

- Chị chỉ thích eo của chị Fae thôi đúng không ?

- Khoan đã ! Fae là nhỏ nào ??

- Chị đừng có giả vờ nữa ! Em biết hết rồi ! Chị chỉ thích eo của gái mới lớn thôi !!

Arlecchino choáng váng, hình như gần đây cô không theo kịp mạch não của em nhỏ nhà mình rồi.

- Furi-chan, tôi không hiểu em đang nói gì cả, nhưng việc chia phòng ngủ không phải do tôi chán em hay gì, mà là tôi sợ tôi không nhịn được.

-...Không nhịn được cái gì..?

-...Tôi cũng đâu phải dân ăn chay, em còn nhỏ như vậy, tôi không muốn biến thành cầm thú đâu.

-...

Furina chậm chạp tiêu hóa lời nói của Arlecchino, đầu em nổ bùm một tiếng, thì ra là do em suy diễn tào lao !!

-....Chị..chị có cảm giác..với em à..

- Tôi cũng đâu bị liệt này nọ đâu, chẳng qua là tôi cố nhịn, đợi em sẵn sàng tự đến thì đến thôi.

Lúc này Furina mới chú ý tới dáng đứng kì quặc của Arlecchino, em ngượng chín cả mặt, vội lùi lại giữ khoảng cách với cô.

- Em..em xin lỗi..

- Không sao, lỗi do tôi không nói rõ với em, vậy tôi vào phòng chút nhé, em ăn bánh đi.

-...

Furina đan hai tay xoắn xuýt đứng đó, em nhìn Arlecchino chuẩn bị rời đi thì níu cô lại, Arlecchino ngạc nhiên nhìn em, Furina cúi thấp đầu, lắp bắp :

- Em...chị...em dùng tay...được không..

-...

...

Lúc hai người rời khỏi phòng tắm cũng đã là một tiếng sau đó.

Furina mặt hồng hồng sắc xuân, em không dám nhìn tay mình, chỉ lỡ nhìn thôi thì cảnh tượng vừa nãy trong nhà tắm cứ hiện rõ mồn một.

Arlecchino ngồi xuống bên cạnh em, cô ôm eo Furina kéo em lại, khẽ hôn lên gáy Furina, để lại một vệt đỏ mờ ám.

- Còn muốn ăn bánh không ? Để tôi đem vào.

- Kh-không..để mai đi..

- Vậy à.

Có lẽ vì vừa làm chuyện thân mật nên Arlecchino có hơi dính người, cô cứ không ngừng vuốt ve eo Furina, hơi thở nóng ấm của cô như có như không phả vào gáy em khiến tim Furina rộn vang.

- Tối nay ngủ với tôi nhé ?

-...Ừm..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top