Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

6. [Sói] Backstory of Thorn.

Thorn - một cậu bé hiếu động, lại khá ngờ nghệch ngây thơ được sinh ra dưới một mái nhà học thức. Có bố làm bác sĩ, mẹ làm giáo viên và một người anh trai tài ba. Tóm lại gia đình của cậu về căn bản thì nó bình thường như cân đường. Có điều, anh của Thorn quá giỏi giang về mọi mặt. Học tốt, chăm chỉ, thông minh,... Trong khi cậu bé Thorn mình to mà óc giống quả nho, lúc nào cũng khiến bố mẹ hết sức buồn phiền. Chính vì thế mà họ bắt đầu so sánh.

Những chuỗi ngày đầu tiên đơn giản là lời nói vu vơ, đùa vui, dần dà về sau nó càng căng thẳng và nặng nề rồi từ lúc nào đã hóa thành những lời trách mắng giận dữ. Ngay cả các bà hàng xóm cũng bàn tán, dìm Thorn xuống để tâng bốc anh trai cậu lên.

Ai cũng bảo rằng cậu ngốc.

Ai cũng bảo rằng cậu là đồ vô dụng.

Ai cũng bảo rằng cậu chẳng được tích sự gì cả.

Ai cũng bảo rằng cậu chỉ biết phá là giỏi.

Thorn của bấy giờ là một cậu bé 13 tuổi, dù ngờ nghệch đến mấy cũng biết tổn thương và tự ti với chính bản thân. Hơn hết, cậu nghi ngờ: Thật ra mình có phải con ruột của bố mẹ không? Tại sao lại khác biệt đến vậy?

Rồi cậu nổi loạn. Trong suy nghĩ của một đứa "trẩu tre", Thorn quyết định bỏ nhà đi bụi.

Cậu muốn biết bố mẹ có lo lắng cho mình không, có đi tìm mình không, hoặc như mộng tưởng lớn nhất của cậu - họ sẽ hối hận và yêu thương cậu hơn.

Nào có ngờ cuộc đời khác hẳn mơ. Ngay sau khi vừa bỏ nhà đi chưa được bao lâu, cậu đã... bị bắt cóc. Một liều thuốc mê và Thorn bất tỉnh. Đến khi lấy lại ý thức, trước mặt cậu đã là một màu đen tịt với những tiếng kêu rền rĩ rợn người.

Như cốt truyện, về sau Thorn biết đây là nơi thực hiện những thí nghiệm điên rồ lên cơ thể người. Ban đầu, Thorn nhớ nhà, cậu gào khóc. Nhưng dần dà tiếng hét khản đặc của cậu cũng lụi tắt.

Năm tháng qua đi, Thorn còn chẳng phân biệt nổi ngày hay đêm, cậu cũng quên luôn cả bản thân mình đang sống vì cái gì, cho đến khi cậu nghe được tin mình trở thành một trong những mẫu vật thí nghiệm thành công tại nơi này. Đáng thương thay, Thorn ngây thơ cứ ngỡ sẽ được buông tha, đâu biết rằng một cánh cửa dẫn đến địa ngục khác đã mở ra.

Trong những cơn đau dai dẳng, tiếng cười của bọn dã thú kia cứ luôn văng vẳng bên tai. Chúng xoáy sâu vào trí óc cậu, ám ảnh cậu ngay cả lúc ngủ.

Một buổi tối sau khi bị đem ra làm vật thử nghiệm, Thorn miên man như kẻ bị say. Cậu nhớ lại những hôm còn ở gia đình. Rồi cậu hối hận về hành động của mình, cậu đâm ra trách bản thân đã quá bồng bột. Sau đó cậu chuyển sang giận hờn vì bố mẹ cứ hay so sánh nên cậu mới bỏ nhà. Cuối cùng, Thorn lại chuyển sang một trạng thái khác:

Điên.

Cậu phát điên trong thầm lặng. Không la ó, không một động tĩnh, chỉ có nụ cười là bất giác hình thành sau ngần ấy năm không xuất hiện.

Thorn nghĩ, mình bị so sánh cũng vì quá kém cỏi, nếu cậu giỏi hơn, mọi chuyện đã không như vậy. Nếu cậu nổi bật hơn, bố mẹ sẽ yêu thương cậu. Hơn hết, nếu cậu - đập nát cái chỗ thí nghiệm này, chắc hẳn bản thân sẽ trở thành một kẻ đặc biệt có thể ngẩng cao đầu.

Cậu giết bốn tên chỉ bằng cái bẻ cổ chúng nhanh gọn. Tuy là vật thí nghiệm, bọn chúng vẫn luôn cố giữ cho cơ thể cậu khỏe mạnh và phát triển để không chết bất đắc kì tử.

Theo lẽ thường, sau khi xử lí xong bốn người, Thorn sẽ rời đi ngay lập tức. Tuy nhiên, cậu bỗng nảy ra ý kiến phải làm gì đó thật đặc biệt. Cuối cùng, cậu quyết định dùng năng lực bào nhọn các vật trên cao rồi xiên cả bốn lên. Cứ thế, Thorn bỏ lại phía sau khung cảnh đầy máu, cất tiếng hát về bài thiếu nhi xưa cũ.

Sau khi trốn thoát thành công, Thorn tìm đường về lại ngôi nhà thân thương, trong khi... cả gia đình cậu đều đã qua đời trong một vụ tai nạn.

Nhưng Thorn không bao giờ tin vào điều ấy, cậu vẫn luôn một mực bản thân chưa đủ hoàn hảo để bố mẹ muốn gặp mình. Và vì thế, Thorn cứ không ngừng nỗ lực để biến bản thân thành người nổi bật nhất.

Về sau, nó lại hóa thành thói quen khiến Thorn luôn tỏ vẻ ta đây hơn người = )))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #artbook